Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Là thứ cặn bã

Phiên bản Dịch · 2063 chữ

Đại Gian Hùng

Chương 10: Là thứ cặn bã

Người dịch: hacythusinh

Thành Lạc Dương

Đại thắng qua đi! Khó tránh phải mở tiệc ăn mừng một phen, hơn nữa người mời khách là vị đại nhân phó Thiên hộ Triệu Hỉ a, ai dám không nể mặt chứ? Nhất là tên Ngô Phàm kia, vừa mới ôm được bắp đùi đại nhân vật, hắn lại ân cần hơn ai hết. Bất quá, Ngô Phàm hiểu rõ, hắn hiện tại còn chưa đủ tư cách ngồi cùng bàn với Triệu Hỉ nên là sáng suốt mà mang theo đám huynh đệ thủ hạ của mình mà tìm một bàn trong góc tửu lâu ngồi xuống.

Sau khi kính lẫn nhau vài chén rượu nhạt, ánh mắt Ngô Phàm lại toát vẻ vô thần...

Bên trong không gian 'Hệ thống đào tạo Đại Gian Hùng'.

"Đinh! Chúc mừng ký chủ giác ngộ chân lý kẻ ác, ăn cây táo rào cây sung, thưởng 1000 điểm gian ác!"

"Đinh! Chúc mừng ký chủ giác ngộ chân lý kẻ ác, vô sỉ luồn cúi, thưởng 300 điểm gian ác!"

"Đinh! Chúc mừng ký chủ..."

Vừa mới tiến vào không gian hệ thống, liên tiếp vang lên âm thanh chúc mừng nhưng nghe như là châm chọc của hệ thống, nghe tới mức đầu của Ngô Phàm kêu ong ong cả lên.

Cho đến khi ——

"Đinh! Chức mừng ký chủ bán đồng đội năm trăm ba mươi tám người, thưởng 53000 điểm gian ác, rút thưởng một lần!"

"Đinh! Hệ thống vừa đổi mới, ra mắt giao diện rút thưởng, chức năng rút thưởng. Ngoài ra, nếu ký chủ thu hoạch đủ mốc năm vạn điểm gian ác thì thưởng một lần rút thưởng!"

Ngô Phàm vốn đang đau đầu hoa mắt, nhưng sau khi nghe hai cái thông báo này nhịn không được mà sôi máu hẳn lên, nghẹn đỏ cả mặt, thở dốc ồ ồ.

"Ha ha ha ha! Năm vạn điểm? Năm vạn điểm? Ta không có nghe lầm á? Phát tài! lần này phát tài rồi! Oa ha ha ha!"

"Đinh! Không có nghe lầm, Bởi vì trước mắt ký chủ đang bị người xúi giục, trong người mang hai thân phận, một là Ưng Dương vệ, hai là người của Di Lặc giáo. Bởi vì ký chủ mật báo, Di Lặc giáo chết hơn bốn trăm tám mươi người. Vì Ký chủ cổ vũ, Ưng Dương vệ cũng có năm mươi tám người chết nguyên nhân đều tính trên đầu của ký chủ. Do đó tất cả được tính thành hành vi bán đồng đội cho nên điểm gian ác kiếm bộn trong một lần!"

"Ha ha ha..."

"Ha ha ha... Danh Tướng! Bảo mã! Thần binh! Đều là của ta! Của ta!"

Ngô Phàm như điên như khùng lớn tiếng quát to, dồi dào sức sống, bộ dáng có chút giống 'Phạm Tiến'(1) lúc trúng cử.

(1) Phạm Tiến: vị này liên quan đến một cố sự của Trung Quốc kể rằng Phạm Tiến tham gia khoa cử bị trượt nhiều lần, nhà lại nghèo rớt mồng tơi, mãi đến hơn năm mươi tuổi rốt cuộc cũng đã trúng cử. Phạm Tiến nghe thấy vậy vui mừng khôn xiết, vui quá thành ra hóa điên. Về cố sự này mọi người có thể tìm hiểu thêm.

"Hô, hô!"

Không biết qua bao lâu, Ngô Phàm bình tĩnh trở lại, phun ra hai ngụm trọc khí, hỏi: "Ta hiện tại có tổng cộng bao nhiêu điểm gian ác có thể dùng?"

"Đinh! Sau khi tính toán, tình cả điểm còn lại lần trước, tổng cộng là 55900 điểm!"

"Tốt! Tốt lắm! Lão tử đã là người có tiền rồi!", Ngô Phàm nổi lên cảm giác qua một đêm đã phất nhanh, kêu gào nói: "Đem hệ thống giao diện mở ra hết cho lão tử! Lão tử muốn mua sắm!"

Màn hình hệ thống lóe lên hào quang, sáu giao diện đồng thời mở ra, các loại hình ảnh làm người ta hoa cả mắt, những thứ lúc trước nhìn cao không chạm nổi thì giờ đây mình có thể dễ dàng mà sở hữu. Cảm giác kỳ diệu như vậy, làm cho Ngô Phàm nảy ra suy nghĩ... có nên đem hơn hai nghìn đồng đội Ưng Dương vệ mà bán đứng!

Nhìn một lúc sau, Ngô Phàm hỏi: "Vì sao mà giao diện 'Thần binh', 'Sủng vật', 'Tạp vật', 'Công Pháp', 'Kỹ năng' mở ra hết mà duy nhất cái giao diện 'Danh tướng' không chịu mở?"

"Đinh! Danh tướng từ bậc thấp tới cao, rẻ nhất là mười vạn gian ác điểm!"

Ngô Phàm: "..." đau tim.

Nghe lời đả kích như thế làm Ngô Phàm biết được bản thân còn rất nghèo, bởi vậy tỉnh táo lại, hỏi: "Có thể cho vài cái đề nghị không? Nếu để ta tự chọn, sợ là sẽ rất mất nhiều thời gian."

"Đinh! Đề nghị ký chủ cần tăng mạnh thực lực cá nhân, mua một ‘Tẩy Tủy Đan’, một ‘Dịch Cân Đan’ để tăng cường tố chất thân thể. Đề nghị ký chủ mua kỹ năng cấp thấp 'Trời Sinh Thần Lực'. Đề nghị ký chủ mua công pháp nội tức 'Tử Khí Đông Lai'."

Ngô Phàm hỏi: "Chỉ nhiêu đó thôi sao? Hết rồi à?"

"Đinh! Chỉ còn lại 100 điểm gian ác, không đủ mua những vật phẩm khác. Nếu như muốn mua, thỉnh nhìn giao diện tạp vật, nguyệt sự đái(2) của Lý Sư Sư, bó chân của Từ Hi thái hậu đều có thể đổi...."

(2) nguyệt sự đái: miếng vải dài dùng để phụ nữ quần chặt phần thân dưới khi 'đến tháng'.

"Ách... "

Ngô Phàm khóe miệng run rẩy, xoay người khinh thường nói: "Hay là thôi đi! Ngươi đem những thứ đề nghị vừa rồi nói cho ta nghe xem! Ta muốn biết vì cái gì mà đắt như vậy! Ước chừng 55900 điểm gian ác, vậy mà tiêu xong chỉ còn 100."

Tẩy Tủy Đan: 1000 điểm, tác dụng: tăng cường thể chất.

Dịch Cân Đan: 1000 điểm, tác dụng: tăng cường thể chất.

Trời Sinh Thần Lực: 30000 điểm, tác dụng: tăng cường khí lực.

Tử Khí Đông Lai: 23800 điểm, tác dụng: tăng cường chiến lực.

Ngô Phàm dùng ngón tay để tính toán, thật đúng là còn 100 điểm.

【 Mẹ nó đúng là quý a! 】

Nhe răng trợn mắt suy nghĩ xong, Ngô Phàm hỏi: "Cái gọi là 'Trời Sinh Thần Lực kia' rốt cuộc là dùng để làm gì? Gia tăng khí lực ngay lập tức?"

"Đinh! Đúng vậy! Chỉ đơn thuần là gia tăng khí lực. Bổ sung thêm, Ký chủ chớ xem thường kỹ năng 'Trời Sinh Thần Lực' này, bên trong những quân nhân đỉnh cấp, đây là thứ chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, rất nhiều người chỉ hận cha mẹ sinh ra mình không có năng lực này. Ở thế giới trước kia của Ký chủ, những vị võ tướng nổi danh có ai mà không có lực lượng cơ thể thuần tý làm cho người ta khiếp sợ, Tây Sở Bá vương Hạng Vũ có thể khiêng một cái đỉnh, Lý Nguyên Bá một tay nhất lên sư tử đá ngàn cân. Khi tốc độ, kỹ xảo đạt tới trình độ nhất định thì khí lực sẽ quyết định hạn mức cao nhất thực lực của ngươi. Cái gọi là 'nhất lực hàng thập hội'(3) chính là như vậy. Mạo muội nói một câu, với khí lực hiện tại của ký chủ thì cái rắm cũng không bằng!"

(3) nhất lực hàng thập hội:một kẻ khỏe hơn người đánh thắng 10 người biết võ

Bị khinh bỉ đến mức đó Ngô Phàm căm giận hét: "Đại gia nhà ngươi! Lâu nay đã muốn mắng ta đi?"

"Đinh! Đúng vậy!"

【 Mẹ kiếp! Cái thứ không biết xấu hổ này! Không ngờ lại dám thẳng thắn thừa nhận như vậy? 】

Ngô Phàm thầm thở dài, nghĩ tới thì kỳ thật lời hệ thống nói không sai, nhân tiện nói: "Tốt! Vậy cứ lấy những món đó đi! Bên ngoài còn phải xã giao, ta không thể ở đây mãi, đồ vật này chờ lúc ta về nhà sẽ nhận sau!"

"Đinh! Hảo tâm nhắc nhở ký chủ, tốt nhất nên dùng 'Tẩy Tủy Đan' và 'Dịch Cân Đan' sau khi nắm được cách vận hành nội tức của công pháp 'Từ Khí Đông Lai'. Sau khi dùng 'Tẩy Tủy Đan' và 'Dịch Cân Đan' thì vận hành 'Tử Khí Đông Lai' một đêm sẽ đạt được hiệu quả tốt nhất. Ngoài ra, chuẩn bị sẵn nước để tắm... Ký chủ còn lại một lần rút thưởng cơ h..."

Không đợi hệ thống nói hết, Ngô Phàm đã biến mất. Chắc là thằng nhãi này mừng quá mà làm cho đầu óc cũng hư đi, cứ như vậy mà quên một chuyện quan trọng.

"Ngô Tiểu đội trưởng, Ngô Tiểu đội trưởng?"

Ngay khi Ngô Phàm vừa ra khỏi không gian hệ thống, bên tai là tiếng gọi của thuộc hạ.

"Làm sao vậy?", Ngô Phàm ngây ngốc nhìn đối phương, nói :" Có việc gì sao?"

Người bên cạnh thở phào một cái, nói: "Vừa rồi Triệu phó Thiên hộ gọi ngươi đi qua, ta đã gọi ngươi một lúc lâu rồi..."

Không gian hệ thống cùng thế giới bên ngoài thời gian chậm hơn ba lần, nếu là vào một chút thì người ngoài không nhận ra manh mối, nhưng Ngô Phàm lần này ở bên trong tương đối lâu, trong mắt người khác hắn giống như bị mất hồn, kêu thế nào cũng không tỉnh."

Ngô Phàm sớm đã nghĩ tới sẽ có một ngày xuất hiện tình huống thế này, lập tức lắc đầu, thờ phào một hơi, hàm hồ than thở nói: "Quái bệnh... quái bệnh a! Khi nào có thể trị được đây... luôn luôn thất thần..."

Mấu chốt của việc hắn liên tục lặp lại những từ này chính là —— trong mắt người khác Ngô Phàm trở thành người mắc một căn bệnh lạ nên luôn bị thất thần.

Không nên xem nhẹ những Ưng Dương vệ chó săn triều đình lạnh lùng lãnh huyết này, thông qua miệng của bọn hắn, cái tin tức quái bệnh của Ngô Phàm sẽ nhanh chóng được truyền khắp cả đồn Thiên hộ Lạc Dương. Đến lúc đó, dù Ngô Phàm có thất thần thêm lần nữa, cũng sẽ không bị cho là chuyện lạ gì.

Nói sao đi nữa, hiện tại tin tức 'quái bệnh' của Ngô Phàm cũng chưa được truyền ra, quan trên mời đến mà lại chậm chạp không đi sẽ bị cho rằng là bất kính.

Chà xát hai má, làm cho mặt đỏ lên một tí, lắc lắc đứng lên, Ngô Phàm đi đến chỗ ngồi Triệu Thiên hộ, chưa tới nơi Ngô Phàm đã xin lỗi nói: "Hạ quan tửu lượng kém... Ba chén đã say, Thiên hộ đại nhân gọi đến, nhất thời chân run đứng dậy không nổi! Thật khổ!"

"Ha ha ha!"

Lời nói khôi hài của hắn nhất thời làm cho chủ tọa Triệu Hỉ cùng với các Bách hộ cạnh bên mà cười ha hả.

Sau khi cười xong, Triệu Hỉ nhìn Ngô Phàm, nói: "Mặc kệ ngươi tửu lượng thế nào, hôm nay ngươi phải uống nhiều vài chén, có thấy đồng nghiệp tương lai hay không?"

【 Hả? 】

Ngô Phàm con mắt xoay tròn, nhất thời hiểu ý! Lệnh thăng chức Đại đội trưởng còn chưa tới thì lệnh thăng chức Bách hộ đã muốn tới rồi, xem ra, đây là thăng một lúc hai cấp nha!"

【 Bắp đùi uy vũ! 】

Trong lòng thầm khen một tiếng, Ngô mỗ tim đập thình thịch, hào khí nói: "Nhận được nâng đỡ của đại nhân, hôm nay cho dù là đứng thẳng đi vào, nằm ngang đi ra, rượu này dủ bao nhiêu hạ quan cũng uống!

"Hảo!"

Triệu Hỉ khen lớn một tiếng, tiếp theo, kêu người lấy thêm một cái ghế, nói: "Ngồi xuống đi!"

"Hừ!"

Không đợi Ngô Phàm ngồi xuống, một người bên cạnh hừ lạnh một tiếng.

. . . . . .

PS: cầu review, cầu kim phiếu ạ, mong quý độc giả ủng hộ tiểu đệ!

Bạn đang đọc Đại Gian Hùng (Bản Dịch) của Khái Bính
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hacythusinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 144

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.