Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ai da... hết hồn!

Phiên bản Dịch · 2474 chữ

Đại Gian Hùng

Chương 3: Ai da... hết hồn

Người dịch: hacythusinh

"Đinh! Hệ thống đã được đổi mới, lỗ hổng đã được sửa chữa toàn bộ!"

"Đinh! Sau khi hệ thống nâng cấp phiên bản mới, hệ thống cưỡng chế khóa lại ký chủ, nếu ký chủ có ý định từ chối đào tạo một lần nữa hệ thống sẽ tiến hành trừng phạt, từ chối một lần liền phạt một lần cho đến khi chịu chấp nhận mới thôi."

"Đinh! Ký chủ lĩnh ngộ được chân lý của kẻ ác, 'bàn lộng thị phi'(1), hoàn thành giết chết quan trên, hối lộ quan trên, xem xét hành vi mà thưởng cho ký chủ 500 điểm gian ác.

(1) bàn lộng thị phi: xúi giục; gây xích mích; đâm chọt; đâm thọc; gây bất hoà.

Thông báo từ hệ thống trong đầu vang lên, Ngô Phàm tìm một tiệm trà nhỏ bên đường, đang là trung tuần (2) tháng bảy thời tiết nóng nực, trước hết hắn uống một hớp trà lạnh giải nhiệt sau đó mới bất động mà tiến vào không gian hệ thống!

(2) trung tuần: chỉ quãng thời gian từ 11 đến 20 âm lịch hằng tháng.

"Ta phải xem xét xem liệu có công pháp nào phù hợp cho ta luyện tập hoặc là nhanh chóng làm cho võ nghệ của ta tăng mạnh hay không!"

Ngô Phàm tiến vào không gian hệ thống ngay lập tức đưa ra yêu cầu khó nhằn. Trước đó hắn dự đoán không gian hệ thống sau khi đổi mới nhất định sẽ cho hắn một lý do cưỡng chế để đào tạo hắn, tuy rằng cái uy hiếp kia rất là ghê tởm, nhưng... chỉ cần không để ý là được rồi. Mình chỉ cần an tâm làm một người xấu, cũng không có gì là không tốt.

"Đinh! Không có vấn đề!"

Màn hình chợt lóe, vốn hiển thị sáu giao diện thì giao diện 'Công pháp' bỗng nhiên phóng to, cố ý điều chỉnh thanh giá cả xuống mức thấp nhất nhằm giúp Ngô Phàm nhanh chóng tìm được thứ phù hợp. Nói cách khác.... Ngô Phàm hiện tại là một tên quỷ nghèo, vật phẩm đắt tiền hắn mua không nổi, chỉ có thể kiếm ít mặt hàng đầu thừa đuôi thẹo mà cho hắn xem.

Nhưng mà Ngô Phàm phận nghèo lại còn không có tự giác, cho nên vừa nhìn hàng xong hắn đã bất mãn, oán giận nói: "Tại sao lại chỉ có ba bản công pháp? Có lầm hay không? Ít như vậy, Ngươi bắt ta chọn lựa như thế nào a! Lại còn có một quyển là 'Đồng Tử Công'... Ngươi cho rằng ta còn là đồng tử hả? Liếc mắt một cái chỉ còn hai quyển có thể chọn..."

"Đinh! Điểm gian ác của ký chủ hiện tại là 800, không đủ để đổi công pháp cao cấp, nếu có nhu cầu xin tiếp tục cố gắng."

"Đinh! Hệ thống đánh giá: Ký chủ, ngươi đúng là người xấu trời sinh, vỏn vẹn hai canh giờ mà có thể làm ra thành tích lớn như thế, khiến người khác vui mừng, xin tiếp tục cố lên!"

"Đinh! Thông cáo: chức năng hối đoái tạm thời điều chỉnh, có thêm chức năng hối đoái tiền tệ, dựa trên tỷ giá quy đổi của vàng bạc, tiền tệ thế giới này, vàng bạc lấy đơn vị là lượng, 1 lượng vàng tương đương 1 điểm, 10 lượng bạc tương đương 1 điểm, thỉnh ký chủ nhất định phải phấn đấu trở thành 'quỷ keo kiệt, nô tham tài'..."

Hệ thống như bắn liên thanh đưa ra ba thông báo làm Ngô Phàm ngơ ngác đứng đơ ra lại chỗ, đờ đẫn dùng tay kéo màn hình xuống, nhìn xem bản công pháp 'Đại mạc cuồng đao' có giá 1110 điểm gian ác mà rống to thê lương:" Aizz cái đồ chết tiệt nhà ngươi! Ngươi mẹ nó vì sao không đánh rắm sớm hơn một chút! 3000 lượng bạc a! 300 điểm gian ác! Mẹ nó vậy mà bay mất a!

"Đinh! Thiện ý nhắc nhở: Kỳ thật tấm Bạch Ngọc Phật của ngài giá trị rất cao, quy đổi thành vàng có thể đạt được 520 lượng vàng ~~~"

Ngô Phàm ôm ngực, cảm thấy thật lạnh, cảm thấy chết ở trong lòng một ít... Khó trách cái tên vương bát đản thây khô kìa mặt cười tươi như cây hoa cúc! Vàng bạc cộng lại đã là 8200 lượng bạc a! So với bổng lộc của chức phó Thiên hộ Ưng Dương vệ đừng nói là năm năm, thậm chí là mười năm không ăn không uống của hắn cũng không đủ!

Không biết qua bao lâu,từ trong đả kích Ngô Phàm run rẩy đứng thẳng thân thể, mạnh miệng nói: "Lão tử coi như tiêu tiền để mua cái chức quan đại đội trưởng... Số bạc đó, sớm muộn sẽ phải tính toán rõ ràng! Lão tử hận nhất chính là tính toán sổ sách không rõ ràng!" Ngưng một chút, hắn lại che ngực nói bổ sung một câu: "Lão tử muốn lấy trở về a!"

"Đinh! Trước mắt công pháp ký chủ đang học của thế giới này chính là 'Xuân Hàn Đao' của Ưng Dương vệ, một loại công pháp đại trà. Loại công pháp này tai hại lớn, hạn mức phát triển thấp, đề nghị ngừng tu luyện.Tiến cử ký chủ 'Ngư Dương Đao' trị giá 700 điểm gian ác, đây là do danh tướng Thích Kế Quang sáng tạo thích hợp cho giang hồ du đấu lẫn chiến trường ẩu đả. Bên cạnh đó, tiến cử ký chủ mua một viên 'Tẩy Tủy Đan' dùng để tẩy kinh phạt tủy, tăng cường thể chất."

Ngô Phàm nhìn ba môn công pháp trên màn hình, 'Đồng Tử Công' tạm thời không nhắc tới, đơn thuần là hố cha. Còn lại chính là 'Bát quái đao' cùng 'Ngư Dương đao', hắn tỉ mỉ xem xét 'Bát quái đao' giới thiệu sơ lược sau đó lại so sánh với 'Ngư dương đao', quả đúng như hệ thống nói, 'Ngư Dương Đao' thực dụng hơn nhiều đích thực là lựa chọn tốt nhất.

Bất quá…Chuyện trên đời đều có hai chữ bất quá, chỉ cần xuất hiện hai chữ này, tất nhiên phải suy xét kỹ càng.

"'Ngư Dương Đao' này... Không có phương thức tu hành nội tức nha!", Ngô Phàm chậc chậc nói:" Người nói ta luyện 'Xuân Hàn Đao' sẽ mang đến tai hại lớn, hạn mức phát triển thấp, nhưng hiện tại ta lại phải cần đến uy lực của nó, ngươi nói xem... ta phải làm sao bây giờ?"

"Đinh, Chiêu thức 'Ngư dương đao' tinh diệu, ký chủ có thể dùng phương thức vận hành nội tức của 'Xuân hàn đao' để thi triển chiêu thức của 'Ngư dương đao' để tăng cường uy lực. Đợi tích góp đủ điểm gian ác thì đổi lấy công pháp vận hành nội tức cao cấp, hoặc là đổi lấy điểm thuần thục kỹ năng không gặp chướng ngại mà đột phá công pháp. 'Ngư dương đao' gồm có đơn đao lưu cùng với song đao lưu, ký chủ có nhận ra rằng nó vô cùng thích hợp với 'Đại Minh thập tứ thế' hay chăng?

Nghe xong Ngô phàm ngẩn cả người, sau đó gật gật đầu, thở dài: "Nói đến cùng, chẳng phải là do ta quá nghèo sao? Đành vậy, đổi 'Ngư Dương Đao' đi! Giờ ta đã thăng quan thành đại đội trưởng, một chút bạc kia lo gì không có?" Vừa hết lời, thằng nhãi này đột nhiên nhớ tới sau khi đổi 'Ngư Dương Đao', hắn còn lại một trăm điểm gian ác, nhất thời hò hét nói: "Đúng rồi, cái viên 'Tẩy Tủy Đan' gì đó cần bao nhiêu điểm? Bán cho lão tử vài trăm, dăm chục để ăn thay kẹo!"

"Đinh! 1000 gian ác điểm... "

"Một trăm viên? Tốt! vậy thì..."

"Đinh! Không! là một viên!"

Ngô Phàm:".....", hắn chỉ thấy ánh mắt bỗng dưng hơi mơ hồ? Giỏi tính toán a!

Suy sụp mà rời khỏi không gian hệ thống, Ngô Phàm bưng lên chén trà lạnh trước mặt uống một hơi cạn sạch. Hắn vứt vài đồng tiền lên bàn rồi sải bước ra ngoài.

"Đại nhân!"

Phía sau vang lên tiếng kêu bất an, lo lắng của chủ quán.

"Tiền của ngươi!"

Ngô mỗ rất hào phóng mà phất tay, nghênh ngang mà đi.

Chủ quán khóc không ra nước mắt nhìn trong tay 5 đồng tiền, như muốn nói to một câu: "Một chén trà lạnh giá sáu đồng tiền lớn a!"

Ngô Phàm bước đi rất nhanh, chưa quá canh ba đã trở về nhà, một cái nhà thấp rách nát. Ngôi nhà lảo đảo giống như chỉ cần một trận gió cũng có thể thổi tung cái cửa trước, trong lòng Ngô Phàm cảm thán không ngừng. Cái nhà này là ví dụ tốt nhất cho câu nghèo văn giàu võ, chính là do hắn tập võ nên mới thảm đến như vậy a! Không phải nói là chủ nhân trước kia của cổ thân thể này thê thảm.

Đế quốc Đại Tùy nổi lên phong trào luyện võ, hơn nữa vì nguyên nhân nội tức xuất hiện mà nhân tài võ học xuất hiện tầng tầng lớp lớp. Do đó trong hai thế lực văn võ đối kháng lẫn nhau, võ có phần chiếm thế thượng phong. Trên làm thì dưới hưởng ứng, khi dân chúng nhìn thấy người quyền thế cao cao tại thượng đa phần là võ nhân càng làm cho phong trào luyện võ nổi lên càng mạnh mẽ.

Chỉ là để trở thành võ nhân thì ngoài năng khiếu trời sinh thì còn cần phải cố gắng và có tiền a!

Nhà giàu thì không nói, nhưng nếu con nhà xuất thân bần hàn thì cái yêu cầu "ăn uống" cũng là rào cản lớn. Luyện võ không thể bị đói lại còn phải cung cấp đầy đủ thịt cá, lo được phương diện này cũng đủ làm người ta chịu không nổi rồi. Đế quốc Đại Tùy cứ trăm năm lại xuất hiện chư hầu phản loạn, ví như Nam Lương ở phía nam, Bắc Yến ở phía bắc. Một lớn hai nhỏ, 3 cái quốc gia chiến tranh đã kéo dài trăm năm,trước đó không lâu Đại Tùy đã diệt Nam Lương. Chiến sự liên miên do đó tham gia chiến trường sẽ nhận được phúc lợi rất lớn. Nếu không phải do cha hắn làm chức tiểu đội trưởng Ưng Dương vệ thì ăn cơm no cũng là quá sức, nói chi đến tập võ?

Ngự tiền đô đốc phủ chính là thân quân của thiên tử đế quốc Đại Tùy, trên thực tế tại đây là một nơi tập hợp các ngành về giam giữ, hình phạt, gián điệp, tình báo, ám sát... Nguyên nhân ra đời của tổ chức này là do hoàng đế khai quốc của Đại Tùy chiếm đoạt vương vị một cách bất chính, ông ta lo sợ hoàng vị bị đoạt trở về nên đã thành lập ra Ngự tiền đô đốc phủ cùng với Tam vệ gọi chung là thiên tử thân quân. Mục đích là giám thị văn võ bá quan, triều đình và dân chúng lớn nhỏ. Vì để tránh kẻ gian, nội gián nên bên trong nội bộ tổ chức áp dụng biện pháp cha truyền con nối, đời đời truyền lại cùng một ít biện pháp cực đoan khác.

Thân phận Ưng Dương vệ của phụ thân Ngô Phàm chính là do truyền lại từ nhiều thế hệ, vì muốn cho Ngô Phàm trong tương lai không chịu uất ức như chính mình nên vị tiểu đội trưởng Ưng Dương vệ này có thể nói là dùng đủ mọi thủ đoạn. Mẫu thân Ngô Phàm mất sớm, một mình phụ thân Ngô Phàm lam lũ nuôi hắn chưa được 17 năm đã nhắm mắt xuôi tay, cũng chính là vào năm trước. Sau này Ngô Phàm được thừa hưởng chức tiểu đội trưởng Ưng Dương vệ từ cha hắn. Tuy võ nghệ hắn không tồi nhưng tính tình quái gở nên sau khi gia nhập Ưng Dương vệ thì bị người xa lánh, cuối cùng nhẫn nhịn cho đến mấy tháng trước thì buồn bực mà chết trong đêm, thành ra mới có một màn Ngô Phàm chiếm cứ thân xác.

Lại nói làm võ nhân thực sự rất vất vả, tốn kém tuy rằng Ưng Dương vệ cung cấp bội đao và công pháp vừa có thể luyện ra nội tức vừa có một ít chiêu thức, có thể dùng cho mã chiến và bộ chiến nhưng vẫn là không đủ dùng. Nếu muốn đi xa trên con đường võ đạo bắt buộc phải có một cái công pháp cao cấp, chiêu thức tinh diệu cùng với một con chiến mã tuyệt luân. Đồng thời còn phải trang bị một món thần binh lợi khí sắc bén, thuận tay. Tóm lại, người bình thường làm sao có thể đáp ứng nổi những điều kiện này?

Giống như Ngô Phàm hiện tại, cái hắn dựa vào chính là 'Hệ thống đào tạo Đại Gian Hùng' làm hậu thuẫn. May mắn là trong lần rút thưởng đầu tiên, hắn nhận được 'Đại Minh thập tứ thế' làm vũ khí, nếu không bây giờ chắc còn đang mỉm cười trong đau khổ. Cho dù vậy, một thân trang bị của hắn cũng chưa đầy đủ, nếu so sánh với một võ giả đỉnh cấp chân chính thì còn xa xa không bằng.

Thẫn thờ không biết qua bao lâu, Ngô Phàm thu lại suy nghĩ của mình, lắc lắc đầu, có một vài lúc hắn giống như bị ảnh hưởng bởi cảm xúc của chủ nhân thân thể trước kia. Ví như giết người, Ngô Phàm làm sao dám? Nếu không phải do trí nhớ tại thế giới này ảnh hưởng thì hắn cũng không thể đối với giết chóc, máu tanh mà không thấy kinh ngạc ngược lại còn xuống tay dứt khoát.

"Chi cạc cạc ~~~~"

Một trận gió bỗng nhiên thổi qua, phá bay cái cửa gỗ làm phát ra âm thanh chói tai.

"Ai ai ai... hết hồn!"

"Ba!"

"Ai......"

Thở dài một hơi, nhìn cái cửa vỡ vụn trên mặt đất còn văng lên đầy bụi, Ngô Phàm nói: "Làm người nha, quan trọng nhất chính là đủ kiên cường, làm cửa cũng phải như vậy a! Kiên cường một chút đi! Thật là!"

Lúc này ——

"Ngươi! Lại! Không! Mua! Gạo!"

.....

PS: Cầu đề cử nha mọi người.

Bạn đang đọc Đại Gian Hùng (Bản Dịch) của Khái Bính
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hacythusinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 223

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.