Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yêu cầu quá đáng

Phiên bản Dịch · 2273 chữ

Cửa chính bằng gỗ lim ở phòng tổng thống dần dần được mở ra, dưới sự dẫn dắt của Vladimir, Cơ Khinh Sa và Tiêu Phàm chậm rãi đi vào phòng.

Mikhail sớm đứng dậy, đứng lặng chờ.

Tuy rằng đều là người da trắng, nhưng lại không tùy ý giống những người Mỹ, quý tộc Âu Châu truyền thống đều rất chú ý đến lễ tiết. Dù người đến là ai, nếu đã là người bản thân mình mời vào thì phải tiếp đãi khách khí.

Lần đầu tiên nhìn thấy Tiêu Phàm, Mikhail liền có một loại cảm giác, Tiêu Phàm và ông ta là “Đồng loại”. Người đàn ông trẻ tuổi phương đông này tư văn hữu lễ, cả người mang phong độ của người trí thức, cử chỉ tao nhãn, hào phóng khéo léo, thậm chí sắc mặt cũng lộ ra sắc khí quý tộc như Mikhail.

Tuy nhiên chỉ ngoài điều tương tự này ra, Mikhail cũng không đánh giá “đồng loại” nữa. Bá tước tiên sinh không nông cạn như thế. Điều khiến Mikhail cảm thán chính là thần sắc trên mặt Tiêu Phàm rất tốt, tràn đầy tự tin. Chỉ có cao thủ thực sự, mới có thể có được sự tự tin như thế này.

Một thân sĩ thực sự, hay nói cách khác một người đàn ông thực sự, có hùng mạnh hay không, không phải là tiêu chuẩn tuyệt đối để đánh giá, bình phán về người đó, mà tự tin cũng là một tố chất tất yếu.

Cơ Khinh Sa xinh đẹp diễm lệ, người mà từng khiến cho Mikhail động tâm, giờ phút này cô đang nhẹ nhàng kéo tay Tiêu Phàm, trên mặt mang theo nụ cười tao nhã mà kiêu ngạo.

Trong khoảng thời gian ngắn, Mikhail thậm chí không nhìn thấy Cơ Khinh Sa, sự chú ý của ông ta đều bị Tiêu Phàm thu hút.

Có thể làm cho người đàn ông hùng mạnh nghiêng ngả, thì chắc chắn đó phải là tuyệt thế giai nhân. Nhưng có thể làm một người đàn ông hùng mạnh chú ý đến, thì đấy chỉ có thể là một người đàn ông hùng mạnh khác.

- Bá tước tiên sinh, buổi tối vui vẻ!

Tiêu Phàm đứng cách Mikhail mấy bước, khẽ khom người, khẽ cười nói, ánh mắt nhấp nháy, nhìn Mikhail, đồng tử có chút co rút lại.

Rõ ràng là Mikhail cũng khiến Tiêu Phàm chú ý.

Có thể khẳng định là, sự chú ý đặc biệt này không phải do Mikhail có của cải quyền thế. Trong mắt Tiêu Phàm, mấy thứ này chỉ giống như phù du, không có giá trị gì cả. Cũng phải do thân phận quý tộc và danh hiệu Bá tước của Mikhail, Tiêu Phàm không quá để ý những thứ trên danh nghĩa này.

Ở Châu Á còn rất nhiều hậu duệ hoàng tộc vẫn đang sinh sống.

- Tiêu tiên sinh, buổi tối vui vẻ. Cơ tiểu thư, đã lâu không gặp, cô vẫn khỏe chứ?

Mikhail lộ ra nụ cười tượng trưng của quý tộc Âu Châu để đáp lễ. Tuy nhiên điều thú vị chính là, khi Tiêu Phàm dùng tiếng Nga tiêu chuẩn chào hỏi ông ta, Mikhail lại dùng tiếng Hán chuẩn và thành ngữ vô cùng chuẩn xác để đáp lại.

Có chút điên đảo rồi.

- Nhờ tài phú của Bá tước, tôi rất khỏe. Hai năm không gặp, phong thái của tiên sinh vẫn như trước, thật đáng mừng.

Cơ Khinh Sa lại dùng những thành ngữ lưu loát trả lời ông ta, cười nói tự nhiên, tuyệt đối không sợ người Đông Âu này không nghe rõ. Người này tinh thông Hoa Hạ, điều này Cơ Khinh Sa sớm đã biết.

Cơ Khinh Sa và Mikhail gặp mặt cách đây hai năm. Lúc đó, Mikhail lấy thân phận cá nhân đến Châu Á du lịch. Thực tế là đi đàm phán bí mật về ngành sản xuất năng lượng cao tầng ở Châu Á. Điều trùng hợp chính là, lúc ấy tập đoàn Cơ thị cũng bắt đầu tiến quân vào ngành sản xuất năng lượng. Nhờ một vị quan lớn dắt mối, Cơ Khinh Sa và Mikhail đã trực tiếp gặp mặt. Hai người trò chuyện với nhau rất vui vẻ, nhanh chóng ký hợp đồng. Hiện tại tập đoàn Cơ thị triển khai hợp tác toàn diện với một công ty con của tập đoàn Đức Mễ tại khu vực Tây Á. Xem xét một cách tỉ mỉ thì Cơ Khinh Sa và Mikhail quan hệ đối tác, hơn nữa hợp tác rất vui vẻ.

Lúc đó, Mikhail tinh thông văn hóa Hoa Hạ khiến Cơ Khinh Sa vô cùng giật mình. Người quý tộc ngoại quốc mắt xanh mũi cao này rất am hiểu văn hóa lịch sử Hoa Hạ, hơn nữa còn am hiểu hơn rất nhiều so với đa số người Hoa Hạ.

- Ha ha, cảm ơn lời khen của Cơ tiểu thư. Cơ tiểu thư, mời qua bên này ngồi. Tiêu tiên sinh, tôi và Cơ tiểu thư là bạn bè cũ nên khá tùy ý, mong Tiêu tiên sinh không phiền lòng!

Mikhail vỗ áo ngủ trên người, khẽ cười nói.

Mặc áo ngủ tiếp khách, đương nhiên là trái lại với lễ tiết của quý tộc Châu Âu truyền thống. Tuy nhiên, dù sao thì thời đại cũng không giống nhau, nhất là lại ở khách sạn, thời gian riêng tư thì càng không nên so đo chuyện này.

- Bá tước tiên sinh khách khí rồi.

Tiêu Phàm cũng rất tao nhã lễ độ.

Lập tức ba người phân khách chủ ngồi vào chỗ của mình. Vladimir đích thân dâng trà xanh và cà phê, lặng lẽ lui sang một bên, khoanh tay đứng hầu.

- Tiêu tiên sinh, tôi vô cùng ngưỡng mộ lịch sử văn hóa Châu Á. Tuy nhiên xin thứ lỗi cho tôi nói thẳng, Tiêu tiên sinh là vị thân sĩ chân chính số một của Hoa Hạ mà tôi được gặp.

Mikhail nói rất nghiêm túc.

- Bá tước tiên sinh quá khen rồi.

Sau khi hai bên nói chuyện mấy câu, Cơ Khinh Sa khẽ cười nói:

- Bá tước tiên sinh, tôi thực sự không nghĩ tới ngài sẽ đại giá quang lâm tới thành Lạc Già.

Mikhail cười nói:

- Không phải Cơ tiểu thư cũng đến đây sao? Cơ tiểu thư và Tiêu tiên sinh không phải đến đây để du lịch chứ?

- Thành Lạc Già vốn là thánh địa du lịch, tôi và bạn trai đến đây để hưởng thụ thế giới của hai người, không phải là rất hợp lý sao?

Mikhail liền cười, lại không nói gì nữa.

Hiển nhiên là câu nói này của Cơ Khinh Sa không nhận được sự đồng thuận của Bá tước tiên sinh. Tất nhiên Cơ Khinh Sa có thể cùng bạn trai đến bờ biển Nam Dương hưởng thụ thế giới của hai người. Sau đó lại may mắn gặp được Mikhail ở đây. Nhưng Mikhail không tin đây chỉ là trùng hợp.

- Bá tước tiên sinh, điều gì đã khiến ngài bỗng nhiên lại hứng thú đến nơi hẻo lánh này vậy?

Mikhail mỉm cười nói:

- Cơ tiểu thư là người trong nghề, nên biết, hiện tại, ngành sản xuất năng lượng toàn cầu đang cạnh tranh vô cùng kịch liệt. Khu vực xung quanh quần đảo Nam Dương có nguồn dự trữ năng lượng vô cùng phong phú, trong tương lai có khả năng sẽ trở thành nơi cung ứng năng lượng lớn nhất thế giới. Hiện tại chọn nơi này, có thể tương lai sẽ có tác dụng quan trọng.

Cơ Khinh Sa nhẹ nhàng cười, nói:

- Bá tước tiên sinh, tôi hoàn toàn đồng ý ngài phân tích viễn cảnh nguồn năng lượng quần đảo Nam Dương, cũng vô cùng khâm phục Bá tước nhìn xa trông rộng. Tuy nhiên dự án hợp tác quan trọng như vậy, ngài không thấy là Phạm Anh tiên sinh hình như không đủ tư cách sao?

Khai thác nguồn năng lượng, cho tới bây giờ đều là đại chiến lược của quốc gia, thương nhân bình thường sao có thể tham dự vào được?

Tập đoàn Cơ thị sở dĩ có thể hợp tác với tập đoàn Đức Mễ thực ra chính là hình thức kéo dài chiến lược quốc gia nào đó. Nguồn năng lượng dự trữ ở khu vực Tây Á vẫn là tiêu điểm chú ý của cả thế giới. Không biết có bao nhiêu ánh mắt cảnh giác không ngừng chú ý vào mảnh đất hoang vu ở Tây Á kia. Chú ý vào lượng dầu mỏ, khí thiên nhiên và than đã chôn vùi dưới mảnh đất đó. Chiến lược tây tiến của Châu Á đã bị nước lớn ở phương tây áp chế quấy nhiễu.

Quan hệ hợp tác “thân mật khăng khít” trong lĩnh vực nguồn năng lượng giữa hai nước lớn ở khu vực Viễn Đông là điều mà các nước lớn phương Tây không muốn nhìn thấy.

Ở dưới tình huống như vậy, cho dù có tâm cùng với Châu Á hợp tác, bên ngoài lực cản to lớn, cũng là khó có thể tưởng tượng. Vì thế Cơ Khinh Sa dũng cảm đứng ra, vượt qua một vị quan lớn, biểu thị việc đồng ý dựa vào hình thức dân gian cùng triển khai hợp tác với tập đoàn Đức Mễ, cũng coi như là có tác dụng tìm tòi trước khi hành động. Đợi sau khi hợp tác một thời gian, sẽ tìm kiếm quy mô đột phá hơn.

Tương đối mà nói, như vậy khá cơ mật, không đến mức khiến cho nước lớn phương Tây chú ý và bất an.

Nếu không có bối cảnh lớn, hoàn cảnh lớn thì cho dù mạng lưới tập đoàn Cơ thị có rộng thế nào đi nữa, Cơ Khinh Sa có năng lực thế nào đi nữa, thì cũng không thể chen chân tiến vào lĩnh vực nguồn năng lượng được.

Ở nước Đan Mạn, Phạm Anh và Phạm gia còn chưa lên được bàn tiệc. Tập đoàn Đức Mễ và Phạm gia hợp tác, thử tiến hành khai thác nguồn năng lượng, thật sự giống như là trò chơi tập làm người lớn, khiến người ta cảm thấy không đáng tin cậy.

Phạm Anh dựa vào cái gì đi thuyết phục các chính khách trong chính phủ Đan Mạn?

Trừ phi Ma Cưu Đại Quốc Sư đồng ý ra mặt.

Nhưng mà trong lịch sử, nước Đan Mạn có rất ít Hàng Đầu Sư ra mặt can thiệp sự vụ chính phủ. Dường như giữa tất cả Hàng Đầu Sư đều tạo thành quy củ bất thành văn nào đó, Hàng Đầu Sư sẽ không can thiệp.

Phạm Anh có thể dùng viên đạn bọc đường, dùng tiền vàng mỹ nữ thu phục Di Nô, cũng không thể áp dụng với Ma Cưu Đại Quốc Sư được.

Dựa vào thân phận và uy vọng của Ma Cưu Đại Quốc Sư, nếu ông ta muốn tận tình thanh sắc khuyển mã, còn phải cần tới Phạm Anh đến cung phụng sao? Toàn bộ thổ dân bang Lạc Già, đều đã cam tâm tình nguyện cung phụng “Đệ nhất Hàng Đầu Sư”.

Vì thế nói, hành động lần này của Mikhail thật sự rất kỳ lạ.

Đối với nghi vấn này của Cơ Khinh Sa, Mikhail cười không đáp, hỏi ngược lại:

- Cơ tiểu thư, nếu đã gặp lại ở đây, thì coi như là có duyên. Cô có cần tôi giúp gì không?

Không thể nghi ngờ, Mikhail nhìn ra được, Tiêu Phàm và Cơ Khinh Sa lần này đặc biệt đến nhà thăm hỏi, tuyệt đối không dừng lại ở việc ôn chuyện, chắc chắn có việc quan trọng nào đó.

- Bá tước tiên sinh, quả thật chúng tối có một yêu cầu hơi quá đáng.

Cơ Khinh Sa cũng không khách khí, lập tức gật đầu nói.

Mikhail khẽ mỉm cười, nói:

- Mời Cơ tiểu thư nói.

Cơ Khinh Sa trực tiếp nói:

- Ngày mai, Bá tước tiên sinh muốn đích thân gặp mặt Phạm Anh tiên sinh, chắc sẽ nói chuyện hợp tác chi tiết? Tôi hy vọng Bá tước có thể cho tôi thêm vào những người sẽ đi cùng Bá tước.

- Hả?

Hai hàng lông mày Mikhail hơi nhướn lên, cảm thấy kinh ngạc, dường như không ngờ đến là Cơ Khinh Sa lại đưa ra yêu cầu như vậy.

Vladimir khoanh tay đứng hầu bên cạnh cũng lộ ra thần sắc kinh ngạc.

- Bá tước tiên sinh yên tâm, tôi chỉ cần lộ mặt trước Phạm Anh tiên sinh, tuyệt đối sẽ không làm phiền hai người đàm phán. Điều này tôi có thể cam đoan.

Cơ Khinh Sa rất trịnh trọng nói.

Mikhail liền cười, ánh mắt thâm thúy chậm rãi lướt qua Tiêu Phàm và Cơ Khinh Sa, một bộ dạng đầy hứng thú.

Tiêu Phàm cũng cười, bưng lên cốc trà xanh thơm ngát, nhẹ nhàng uống một ngụm, vẻ mặt thản nhiên.

- Được, không thành vấn đề, tôi đồng ý.

Mikhail cũng không do dự lâu, lập tức liền gật gật đầu, sảng khoái nói, căn bản sẽ không hỏi tại sao Cơ Khinh Sa phải làm như vậy.

- Cảm ơn Bá tước tiên sinh.

Cơ Khinh Sa cười tươi như hoa.

475-yeu-cau-qua-dang/1162191.html

475-yeu-cau-qua-dang/1162191.html

Bạn đang đọc Đại Hào Môn của Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính​
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thieuquocviet1999
Phiên bản Dịch
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 344

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.