Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Biển máu

Phiên bản Dịch · 2632 chữ

Thời gian chậm rãi trôi qua, bóng đêm đã buông xuống.

Trên cửa sổ phòng nghỉ treo một bức mành thiên nga rất dày, từ bên ngoài nhìn vào căn bản không thể quan sát được tình hình bên trong.

Trong phòng nghỉ, nguyên khí thiên địa quay cuồng bắt đầu khởi động, cách đó không xa ở phía trước ngực Tiêu Phàm, Hóa Kiếp Xá Lợi di chuyển lên xuống cùng với nguyên khí thiên địa đang cuồn cuộn dâng trào, bây giờ hình dáng nó đã không còn “dáng vẻ quê mùa” thô kệch như lúc trước nữa, mà là hiện lên ánh sáng rực rỡ, vô cùng chói mắt.

Agerlina nhìn chằm chằm vào viên Hóa Kiếp Xá Lợi giống như long châu kia, vẻ mặt vô cùng say mê.

Thật đẹp!

Agerlinaquả thực không thể tưởng tượng được, màn ảo thuật này rốt cuộc được biến hóa như thế nào.

Hạt ngọc châu kia khiến cho Agerlina nghĩ, dường như có sinh mạng sẽ sống lại.

Thật sự là thần kỳ.

Tuy nhiên vào giờ phút này, Tiêu Phàm lại không lãng mạn như Agerlina, trên trán hắn mồ hôi chảy đầm đìa. Liên tục mấy giờ đồng hồ không ngừng thi triển pháp thuật, dù pháp lực của Tiêu chân nhân có hùng hậu hơn bao nhiêu, hắn cũng có chút mệt mỏi. Viên Hóa Kiếp Xá Lợi này đã bị kích phát hoàn toàn, nhất là lúc vừa mới bắt đầu, bay lung tung, muốn tránh khỏi sự trói buộc của pháp lực, nhưng nó đã bị Tiêu Phàm chặt chẽ khống chế được. Trải qua vài lần đọ sức, rốt cục nó đã trở nên vô cùng “hiền lành”.

Hai mắt Tiêu Phàm chặt chẽ nhìn thẳng vào Hóa Kiếp Xá Lợi, hai tay căng lên, bắn ra Hạo Nhiên Chính Khí hùng hồn, bao bọc lấy viên xá lợi tử màu vàng, bắt đầu luyện hóa.

Mấy tiếng đồng hồ sau, hào quang của xá lợi tử dần dần trở nên ảm đạm. Tầng ánh sáng lập lòe kia bị áp chế ở mặt ngoài của xá lợi tử, có vẻ ngoan hiền hơn so với lúc trước, dường như đã mất đi linh tính.

Tay trái Tiêu Phàm nắn bí quyết, tiếp tục khống chế được pháp lực, hình thành tường ngăn cách, chặt chẽ trói buộc xá lợi tử đã bị luyện hóa. Tay phải nhẹ nhàng bắn ra một Phi Đao lá liễu màu bạc. Đi tới bên cạnh viên Hóa Kiếp Xá Lợi, đầu đao hướng xuống, yên lặng bất động.

Một vết máu tươi chậm rãi hiện lên ở trên Phi Đao, dần dần hình thành một giọt huyết châu nho nhỏ ở chỗ đầu đao.

Huyết châu này là lấy được từ trên người Agerlina đấy.

“Hự!”

Tiêu Phàm gào to một tiếng.

Giọt huyết châu ở trên đầu đao của Phi Đao lá liễu kia không chịu được rung động, chợt nhỏ xuống. Pháp lực xuyên thấu nhanh chóng hóa thành tường ngăn cách ngũ sắc, khiến giọt huyết châu rơi vào phía trên viên Hóa Kiếp Xá Lợi.

“Xoẹt” một tiếng vang lớn.

Giống như giọt nước chợt nhỏ xuống vào bên trong chảo dầu đang sôi, huyết châu hóa thành vô số hạt huyết điểm nhỏ hơn, vung khắp bốn phía.

Tiêu Phàm không khỏi hơi sững sờ.

Phật cốt Xá Lợi không ngờ lại kháng cự máu tươi của Agerlina. Không muốn dung hòa với huyết châu.

Kỳ thật, hắn đã luyện hóa Hóa Kiếp Xá Lợi đến bước cuối cùng, chỉ cần Xá Lợi và máu tươi của Agerlina dung hòa, việc luyện hóa được xem là thành công. Hóa Kiếp Xá Lợi khi dung hòa hơi thở của Agerlina, thời điểm quan trọng nó tự nhiên sẽ hóa kiếp cho Agerlina.

Chỉ có điều Tiêu Phàm lại chưa từng nghĩ, đến thời điểm cuối cùng, phật cốt Xá Lợi không ngờ lại “cự tuyệt”!

Không đợi Tiêu Phàm phục hồi lại tinh thần, Hóa Kiếp Xá Lợi chợt phóng ra một luồng ánh sáng lớn. Một bóng người màu vàng hư ảo, hiện ra trên không trung. Bóng người này chỉ cao có vài tấc, ngũ quan hiện ra rất rõ ràng. Chính là một vị tăng nhân mặc tăng bào.

- YAA. A. A.. ——

Truyện Của Tui ch
ấm Net Agerlinađang nhìn chăm chú vào tình hình giữa sân, bỗng thấy sự biến hóa thần kỳ như vậy, không kìm nổi kinh ngạc, giơ tay che cái miệng anh đào nhỏ nhắn của mình lại và hét lên một tiếng.

- Hự!

Tiêu Phàm hét lớn một tiếng, tay phải mạnh mẽ xuất kích, bắn vào bóng người cao mấy tấc kia, đồng thời cũng bắn về phía Agerlina. Hắn muốn dung hòa bóng người màu vàng kia và Agerlinalại cùng với nhau.

Nguyên khí thiên địa trong phòng nghỉ vốn đang được bình ổn vài phần, chợt quay cuồng như nước sôi, cuồng bạo mà hỗn loạn, bộc phát ra hơi thở kinh người.

Một kích này của Tiêu Phàm, dường như đã kích phát toàn bộ pháp lực của hắn, uy lực mạnh mẽ không gì sánh kịp.

Cái vượt ra ngoài dự đoán của mọi người chính là, bóng người màu vàng kia dường như không thèm để ý đến những việc xảy ra xung quanh. Nó ngưng tụ trên không trung, di chuyển nhẹ nhàng về phía trước. Không tốn chút sức lực nào đã đột phá được bức tường ngăn cách bằng ngũ sắc của Tiêu Phàm, nháy mắt đã đi tới trước mặt Tiêu Phàm, chợt bổ nhào về phía trước, lập tức chui vào bên trong Thiên đình của Tiêu Phàm, không thấy bóng dáng tăm hơi đâu nữa.

Tiêu Phàm cả người kích động, cảm giác được một sự ấm áp vô cùng thoải mái, nháy mắt liền giang rộng tứ chi của mình, hơi ấm lan tỏa khiến hắn vô cùng sung sướng. Vừa rồi khi luyện hóa xá lợi tử hắn đã hao phí không ít pháp lực, bây giờ đã được bù đắp đầy đủ, cả người thần thái sáng lạng, tinh thần toả sáng.

Bên trong tường ngăn cách ngũ sắc do pháp lực tạo thành, trở nên rỗng tuếch, không còn gì cả. Viên phật cốt Xá Lợi vốn nên ở vị trí kia, sớm chẳng biết đã biến đâu mất, không thấy bóng dáng nữa.

Tiêu Phàm trố mắt một chút, không khỏi cười khổ.

Tâm huyết của hắn là muốn thay đổi kiếp nạn cho Agerlina, hóa giải “điềm xấu” ẩn núp trong cơ thể kia cho cô, không ngờ kết quả là vị cao tăng thượng cổ này lại “cố chấp” như vậy, cứ muốn nhập vào hắn.

Coi như là cố ý trồng hoa hoa không nở, vô tâm cắm liễu, liễu thành rừng.

- Tiêu Phàm...

Agerlinarốt cuộc không kìm nổi ngạc nhiên, chạy tới kéo tay Tiêu Phàm, cười hì hì, vẻ mặt đầy hưng phấn. Màn “ảo thuật” vừa rồi tuy rằng diễn ra trong thời gian ngắn, nhưng quả thật rất đẹp mắt.

- Cái bóng người kia đâu rồi? Nó đã đi đâu vậy? Tôi nhìn thấy nó hình như đã tiến vào trong cơ thể của anh. Có sao không vậy?

Cho dù Agerlinarất quan tâm đến sự an nguy của Tiêu Phàm, nhưng lúc này đây cô cũng không quá lo lắng. Bóng người màu vàng sau khi tiến vào trong cơ thể của Tiêu Phàm, khiến Tiêu Phàm có chút thay đổi, vẻ mặt hưng phấn, tuyệt đối không phải là chuyện xấu.

- Đừng lo cho tôi, đáng tiếc là...

Tiêu Phàm duỗi nhẹ tay, khẽ vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn của Agerlina, thở dài lắc đầu. Kế hoạch vốn đang diễn biến tốt đẹp, bỗng nhiên bị thay đổi hoàn toàn, trong khoảng thời gian ngắn, Tiêu Phàm cũng không biết nên làm thế nào cho phải. Nếu vị cao tăng thượng cổ này đã “cố chấp” như thế, xem ra chỉ có thể tìm biện pháp khác để hóa giải cho Agerlina. Chỉ là vật thần kỳ như vậy, thật đúng là có thể gặp được mà không thể cầu được, phải xem vận khí.

- Anh không lo lắng là tốt rồi. Vừa rồi chuyện gì đã xảy ra vậy? Tôi thấy rất thú vị đấy!

Agerlinagiống như đứa bé, cười hét vui vẻ, không mang nét kiêu ngạo và ung dung của Công chúa điện hạ.

Tiêu Phàm cười cười, lập tức nói:

- Agerlina, cô qua bên kia ngồi đi, anh còn muốn làm một chuyện.

- Ah.

Agerlina nhu thuận đồng ý. Lập tức liền gật đầu, trở lại chỗ sinh môn trong pháp trận. Chớp chớp con mắt màu lam, cười hì hì. Không biết Tiêu Phàm lại muốn tạo ra “ma pháp” gì.

Tiêu Phàm lại khoanh chân ngồi xuống, tay phải vừa nhấc, “Càn Khôn Đỉnh” màu đỏ chậm rãi bay ra, chậm rãi xoay tròn ở trước ngực hắn. Tiêu Phàm bắt đầu nắn bí quyết, những hình vẽ hỗn độn trên “Càn Khôn Đỉnh” dần dần chợt lóe sáng lên, tựa như vật còn sống, nhanh chóng di chuyển vòng quanh tiểu đỉnh.

Agerlina chống cằm, nhìn rất chăm chú.

Tay Tiêu Phàm vừa nhấc lên, lại một miếng Phi Đao lá liễu hiện ra. Bay đến phía trên “Càn Khôn Đỉnh”, lại ngưng kết ra một hạt huyết châu nho nhỏ, bị pháp lực của Tiêu Phàm thúc giục, chậm rãi nhỏ vào trong tiểu đỉnh.

Nguyên khí thiên địa trong phòng lại sôi trào, khiến Agerlinakhông kìm nổi hoảng sợ ngồi thẳng người lên, kinh ngạc nhìn bốn phía.

Tuy rằng nhìn không ra, nhưng Agerlinalại có thể cảm nhận được. Lúc này đây, nguyên khí thiên địa đang dâng cuồn cuộn, thậm chí còn mạng mẽ cường bạo hơn nhiều so với lúc luyện hóa phật cốt Xá Lợi.

So với Agerlina, Tiêu Phàm càng kinh ngạc. Sắc mặt hắn trở nên ngưng trọng.

Hắn đang thi triển huyết tương chi thuật của Vô Cực Môn, để chuẩn đoán tướng mệnh cho Agerlina.

Huyết tương chi thuật là tương pháp cao nhất của Vô Cực Môn. Dựa vào tu vi hiện giờ của Tiêu Phàm, chỉ là suy diễn huyết tương cho một người, hơn nữa Agerlina và hắn không có quan hệ thân cận đặc biệt, trên cơ bản sẽ không có vấn đề gì. Hoàn toàn nằm ở trong lòng bàn tay của hắn. Không cần nói đến vừa rồi bóng người màu vàng trong Hóa Kiếp Xá Lợi đã hợp thể cùng hắn, khiến pháp lực của hắn trong nháy mắt đã khôi phục như lúc ban đầu. Cho dù pháp lực bị tiêu hao nghiêm trọng, Tiêu Phàm cũng không cảm thấy suy diễn huyết tương một người sẽ xuất hiện lực đối kháng.

Ai ngờ máu tươi của Agerlina vừa mới nhập vào trong đỉnh, liền dẫn phát một luồng nguyên khí thiên địa cực kỳ lớn, dường như trời xanh đang tức giận bởi hành động này của Tiêu Phàm.

Tiêu Phàm “Hừ” lạnh một tiếng, trống đường trang trắng nõn lay động lên. Hạo Nhiên Chính Khí trào ra bốn phương tám hướng, lập tức đúc thành một vòng tròn phòng ngự, đem lực thiên cơ chắn ở bên ngoài. Theo sự biến chuyển tu vi của Tiêu Phàm, bình thường thiên cơ muốn cắn trả làm bị thương hắn càng ngày càng không dễ.

Tiêu Phàm không để ý tới nguyên khí thiên địa đang gào thét ở bên ngoài vòng tròn phòng ngự, hắn ngưng thần tĩnh khí, thả thần niệm lực dần dần tiến vào “Càn Khôn Đỉnh”. Mặc dù hắn đã biết “Càn Khôn Đỉnh” là bảo vật không gian, sẽ không gây trở ngại cho hắn giống như như trước nữa, tiếp tục sử dụng “Càn Khôn Đỉnh” để suy diễn huyết tương. Bảo vật thần kỳ như vậy, không phải với tu vi hiện tại của hắn là có thể hiểu được rõ ràng.

Không thể biết được nguyên do như thế nào, vậy trước tiên hãy xem nó là điều đương nhiên.

Thần niệm của Tiêu Phàm vừa mới thăm dò vào “Càn Khôn Đỉnh”, một cỗ huyết lãng tràn ra ngập trời, mãnh liệt hướng về phía hắn. Cỗ huyết lãng này thật lớn, tựa như sóng thần. Tiêu Phàm cảm giác giờ phút này hắn đang đứng phía trước một biển máu mênh mông vô bờ, huyết lãng ngập trời. Một cỗ mùi máu tanh nồng đậm đến cực điểm, huống chi nó đã hoàn toàn bao vây hắn vào trong đó, gần như như là vật hữu hình, nồng đậm khó tách.

Tiêu Phàm vốn có kiến thức rộng rãi và tâm chí chi kiên, nhưng cũng thiếu chút là nôn mửa tại chỗ.

Ngay sau đó, mùi máu tanh chợt mất đi, huyết lãng ngập trời cũng chậm rãi lùi về phía sau, biển máu rộng có vẻ đã bình tĩnh trở lại. Một đóa huyết hoa nho nhỏ tóe lên, chậm rãi từ trong biển máu hiện ra một dáng người vô cùng xinh đẹp, thanh khiết hoàn mỹ, chính là Agerlina.

Agerlina liếc mắt một cái liền trông thấy Tiêu Phàm ở bên bờ biển, lập tức nở nụ cười vui sướng, giang rộng hai tay chạy về phía Tiêu Phàm. Huyết hoa dưới chân tung bay, nhưng lại không dính vào da thịt trơn bóng của cô.

Agerlinatuyệt mỹ đến độ không gì sánh được.

Biết rõ đó chỉ là ảo giác, nhưng Tiêu Phàm vẫn không kìm lòng nổi, giang hai tay muốn ôm thể mềm mại tuyệt mỹ này.

Vào lúc này, biển máu lại một lần nữa gầm hét, sóng lớn ngập trời dựng lên. Một bóng người đàn ông hiện ra ở trên những con sóng lớn, hung tợn nhìn thẳng Agerlina, miệng há to như chậu máu, răng nanh trắng tinh. Khi Tiêu Phàm sắp ôm được Agerlina, bỗng nhiên gã một ngụm nuốt mất Agerlina.

- Không...

Tiêu Phàm quát to một tiếng, biển máu trước mắt chợt biến mất, thần niệm lực đã lui ra khỏi “Càn Khôn Đỉnh”.

Giờ khắc này, cơ thể Tiêu Phàm đang chảy mồ hôi lạnh, trong nháy mắt quần áo đã ướt đẫm.

- Tiêu Phàm, Tiêu Phàm, anh làm sao vậy?

Agerlinanhảy dựng lên, vội vàng chạy tới, liên tục hỏi.

Tiêu Phàm mạnh mẽ giang hai tay gắt gao ôm lấy thân hình mềm mại của cô, dường như hắn sợ nếu mình buông tay, cảnh tượng kia lập tức trở thành hiện thực, Agerlinasẽ biến mất trước mắt hắn.

Agerlinarõ ràng cảm nhận được cảm giác của Tiêu Phàm đối với cô, cho dù cô không biết vừa rồi Tiêu Phàm đã trải qua chuyện gì, nhưng hiện tại cô lại muốn tận lực hưởng thụ loại cảm giác này. Đối với Agerlinamà nói, trên thế giới này sẽ không có bất kỳ một loại cảm giác nào tuyệt vời hơn so với loại cảm giác này, nó làm cho người ta mê say.

- Agerlina, đừng sợ, tôi sẽ không để cho gã làm thương cô.

Tiêu Phàm hạ giọng nói một câu, giọng điệu rất kiên định.

- Tôi biết rồi, tôi biết rồi, Tiêu Phàm, tôi thấy rất vui.

Agerlinaliên tục gật đầu, càng ôm chặt Tiêu Phàm hơn.

Về phần cái “gã” mà Tiêu Phàm vừa nhắc tới kia rốt cuộc là ai, Agerlinacũng không thèm để ý.

Cô chỉ để ý đến Tiêu Phàm.

628-bien-mau/1162361.html

Truyện Của Tui ch
ấm Net

628-bien-mau/1162361.html

Bạn đang đọc Đại Hào Môn của Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính​
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thieuquocviet1999
Phiên bản Dịch
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 478

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.