Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyết Đấu Tiêu Lâm

3774 chữ

“Này!! Này!!! Hai bên các ngươi đừng có lơ là ta chứ!! Rõ ràng ta vẫn còn ở đây đó!! À đúng rồi tiểu tử kia sau này đừng thừa dịp nữ hài không hiểu chuyện đi sờ nhân gia thân mình, thỏa mãn ngươi trong lòng vặn vẹo dục vọng!!! Đó không phải chuyện nam tử hán nên làm đâu!!”

Đấu Khí Pháp Nghịch Thiên thấy hai bên chỉ mải lo cãi nhau không để ý đến mình - một kẻ lạ mặt xâm nhập liền lập tức lên tiếng nói mà Tiêu Viêm sắc mặt tức khắc trở nên tức giận, thậm chí có một tia dữ tợn muốn giết người hiện lên.

“Tiểu tử! Như thế nào! Còn tưởng phản bác sao!! Ngươi không có trải qua người khác nữ hài đồng ý liền trộm chạy tới đây định làm chuyện xấu nhưng bị ta ngăn cản lại không dám nhận!!! Thật là đáng khinh!!!”

Đứng bên cạnh Tiêu Viêm là Tiêu Lâm và bên cạnh Huân Nhi là Lăng Ảnh sớm đã không nhịn được nữa, ánh mắt như kiếm nhìn Đấu Khí Pháp Nghịch Thiên như thể muốn hắn im miệng nhưng hắn vẫn tiếp tục nhìn Tiêu Viêm mắng.

“Ta... Ta không phải...!!!”

Tiêu Viêm còn tưởng giảo biện nhưng lại không biết từ đâu giải thích, dưới sát ý của Lăng Ảnh và sự chán ghét của Tiêu Lâm thì hắn sắc mặt trắng bệch mà khi nhìn thấy Cổ Huân Nhi chán ghét ánh mắt, cúi đầu không nói gì nữa.

“Ara Ara!!! Còn chối sao? Chẳng lẽ ngươi trải qua tiểu nữ hài này đồng ý nên đêm khuya mới tới đây sao!!!”

Đấu Khí Pháp Nghịch Thiêm đạm nhiên cười, ánh mắt nhìn về phía Cổ Huân Nhi hỏi, đối mặt không lời gì để nói Tiêu Viêm thế mà còn tưởng vùi lấp sự thật thì hắn khẳng định muốn trực tiếp đem mục đích tà ác vạch trần.

“Không có! Ta mới không có đồng ý qua!!! Hắn biến thái như thế ta không muốn làm quen một chút nào!!!”

Cổ Huân Nhi vội vàng nói, phủi sạch quan hệ mà Tiêu Viêm nghe vậy tức khắc cảm thấy trời đất quay cuồng, không thể tin tưởng nhìn Cổ Huân Nhi, hắn không nghĩ tới mình trong mắt thanh nhã thoát tục Cổ Huân Nhi là người như vậy.

“Chát…!!!”

“Đủ rồi Tiêu Viêm!!! Nơi đây không có chuyện cho ngươi nữa!!! Không nghe lời gia gia ta nói sao!!! Mau cút về chỗ của mình ngay!!!”

Sự tức giận cuối cùng đã không nhịn được nữa, Tiêu Lâm vung tay tát thẳng mặt Tiêu Viêm khiến tiểu tử này bay đi một khoảng cách khá xa mà Tiêu Lâm sau khi đánh Tiêu Viêm một tát xong liền tràn đầy vẻ tức giận mắng mỏ hắn.

Bị gia gia Tiêu Lâm tát một phát, Tiêu Viêm sắc mặt trở nên xanh mét, trên má trái in dấu màu đỏ một bàn tay, từ giờ khắc này Tiêu Viêm cảm thấy kể từ khi hắn gặp được Đấu Khí Pháp Nghịch Thiên liền bị người này hung hăng áp chế.

Ngay cả đối mặt tâm động tiểu nữ hài là Cổ Huân Nhi cũng là khiến Tiêu Viêm hắn mất đi ngày thường tiêu sái, trở nên vô cùng táo bạo, làm trò hề cho Đấu Khí Pháp Nghịch Thiên xem, là cho gia gia phải xấu hổ.

Càng nghĩ Tiêu Viêm sắc mặt càng trắng bệch, hắn nằm trên mặt đất chịu nửa đêm gió lạnh thổi, lần đầu tiên hắn cảm thấy rét lạnh đến xương, đây không chỉ là thân thể thương càng là tại tâm linh gặp bị thương nặng.

“Gia gia!!! Viêm Nhi để người thất vọng rồi!!! Ta xin phép đi trước..!!!”

Phải chờ một lúc sau, Tiêu Viêm mới đứng dậy được, hắn hít sâu một ngụm lạnh lẽo không khí, nắm tay chậm rãi nắm chặt, ánh mắt nhìn Đấu Khí Pháp Nghịch Thiên, lại nhìn Tiêu Lâm rồi mở miệng nói hối lỗi nhưng trong lòng thì tự nhủ:

“Kẻ lạ mặt khốn khiếp!!! Ta sẽ nhớ rõ mối thù này!!! Mặc kệ ngươi là đến từ đây ta Tiêu Viêm làm địa cầu người xuyên việt tuyệt đối sẽ không khuất phục!!! Huân Nhi!!! Nàng nhất định là của ta!!! Hãy chờ xem.”

Nghĩ xong Tiêu Viêm sắc mặt lúc này mới dần dần bình phục, ánh mắt kiên định liếc liếc mắt lầu các, rồi sau đó vỗ vỗ thân thể, chợt mấy cái điểm động thân hình liền biến mất ở đen nhánh đêm tối.

Đấu Khí Pháp Nghịch Thiên, Lăng Ảnh cũng không có ngăn cản hắn rời đi vì đối với bọn họ Tiêu Viêm cũng chỉ là một kẻ yếu, muốn làm việc xấu nhưng không thành công mà cái bọn họ quan tâm bây giờ là Tiêu Lâm sẽ giải quyết ra sao.

“Lăng huynh!!! Chuyện của tiểu tử thối kia làm với Huân Nhi chất nữ lão phu sẽ xử lí thật thích đáng! Hiện giờ thứ lỗi cho lão phu phải giải quyết việc khác!!! Dù sao nơi này còn có một người lạ mặt xâm nhập Tiêu Gia ta..!!!”

“Huyền Giai Trung Cấp Đấu Kỹ - Cuồng Sư Ngâm!!!”

Tiêu Gia gia chủ Tiêu Lâm chắp tay đối với Lăng Ảnh ân cần nói rồi sau đó nhìn về phía Đấu Khí Pháp Nghịch Thiên, phong thuộc tính đấu khí phun trào tạo thành một đôi cánh chim rồi một đầu sư tử cuồng phong lập tức đánh ra.

Tiêu Lâm biết Đấu Khí Pháp Nghịch Thiên không đơn giản, chưa đánh nhau liền bộc phát ra Nhất Tinh Đấu Vương tu vi liền không phải loại dễ chơi, nếu thật sự đánh lên thì hắn không biết mình có bắt được người này hay không còn chưa rõ.

“Được!!! Huân Nhi tiểu thư!! Nơi này sắp có trận chiến lớn giữa hai người kia!!! Ta dẫn ngươi rời đi trước!!!”

Lăng Ảnh mặc dù có chút tức giận vì hành động của Tiêu Viêm nhưng khi nghe Tiêu Lâm nói vậy liền cố nhẫn nhịn vì nhớ tới mục đích tộc trưởng Cổ Tộc giao cho mình đến đây làm gì liền ôm lấy Cổ Huân Nhi nói rồi mang theo nàng rời đi.

“Lăng thúc!!! Ngươi có thể cứu người kia được không!!! Dù sao hắn đã giúp Huân Nhi một lần!!! Ta không muốn hắn bị Tiêu Lâm tiền bối bắt được!!”

Cổ Huân Nhi bị Lăng Ảnh bế đi rồi bay lên không trung liền nhìn về phía Đấu Khí Pháp Nghịch Thiên tràn đầy vẻ lo lắng rồi lại nhìn Lăng Ảnh mở miệng nói nhưng Lăng Ảnh lại thở dài, lắc đầu nói:

“Huân Nhi tiểu thư!!! Lăng Ảnh xin kháng lệnh!!! Người thần bí kia không đơn giản như thế đâu!!! Đừng nhìn hắn dáng vẻ nhỏ tuổi liền coi thường!! Đây có thể là một lão cường giả đang giả trang!!! Ta cảm thấy mình cũng đánh không lại hắn!!”

Nghe Lăng Ảnh nói vậy thì Cổ Huân Nhi cũng giật mình, khuôn mặt hiện lên vẻ không tin được, Lăng Ảnh thúc thúc là Đấu Hoàng Đỉnh Phong, tại Gia Mã Đế Quốc này xem như đứng đầu liền cũng không đánh lại người thần bí kia.

Xem ra Tây Bắc Địa Vực không đơn giản, nàng mới đến Tiêu Gia mấy ngày liền đụng tới cường giả cấp độ này nhưng nơi này đáng nhẽ không có người mạnh như thế mới đúng chứ, không lẽ người thần bí này là Viễn Cổ Bát Tộc người sao.

“Ha ha ha!!! Muốn bắt được ta!!! Nằm mơ đi!!! Phải biết những kẻ muốn ra tay với ta đều chết hết rồi!!! Lão đầu tử!!! Hãy nhớ kĩ người giết ngươi tên là Ma…!!!”

Đấu Khí Pháp Nghịch Thiên nhìn thấy Tiêu Lâm đánh ra đấu kĩ về phía mình liền vui vẻ cười to, hắn không giống hai đạo thân phân hoá từ bản nguyên, đạo tu hành của hắn là “sát” nên chỉ có chiến đấu hắn mới có thể mạnh mẽ nhanh hơn.

Đấu khí trên người Đấu Khí Pháp Nghịch Thiên phun trào, sát ý như muốn giết chóc hết thiên địa vạn vật bay ra, Đấu Khí Pháp Nghịch Thiên sau lưng mọc ra một đôi cửu sắc cánh chim, dưới chân hiện ra một cái hư ảo đạo đồ.

“Hành Tự Bí..!!!”

Trong chớp mắt, Cửu Bí bên trong tốc độ bí pháp bị Đấu Khí Pháp Nghịch Thiên vận dụng, thân ảnh của hắn loé lên một cái liền tránh thoát Tiêu Lâm đấu kỹ công kích mà sau đó thân ảnh của hắn lần nữa hiện ra trước mặt Tiêu Lâm.

“Hư Không Kinh - Hư Không Đại Thủ Ấn!!!”

Thiên địa đấu khí bị hút đi tạo thành một đạo hắc sắc đại thủ mang theo không gian chi lực từ trên trời cao nhắm ngay Tiêu Lâm đập tới mà bị cận thân quá gần Tiêu Lâm không kịp đánh ra đấu kỹ liền bị hắc sắc đại thủ đánh trúng.

“Uỳnh..!!!”

Một tiếng nổ rung động đại địa vang lên, chỉ thấy Tiêu Gia lúc này đã bị đánh sập không biết bao nhiêu phòng ốc, một đạo thủ chưởng in dấu trên mặt đất mà Tiêu Lâm lúc này nằm trong đó nhưng trên thân chỉ bị thương nhẹ.

“Lại đến..!!!”

“Oanh…!!!”

Tranh thủ kẻ địch bị thương tấn công là phương thức tốt nhất, Đấu Khí Pháp Nghịch Thiên dùng Hành Tự Bí áp sát Tiêu Lâm giao chiến, từng đạo năng lượng đấu kỹ bị hai bên đánh ra liên tiếp va chạm tạo thành từng tiếng nổ.

Tuy nhiên nếu nhìn kĩ liền có thể nhận ra Đấu Khí Pháp Nghịch Thiên càng đánh càng mạnh mà Tiêu Lâm theo thời gian dần bị áp chế, liên tiếp bị đánh lùi lại hoặc bị thương cho dù đã đổi chiến trường lên trên không trung vẫn bị đè lên đánh.

Đây chính là chênh lệch ở công pháp và bí thuật, Tiêu Lâm tuy là Bát Tinh Đấu Vương nhưng công pháp và đấu kỹ chỉ ở Huyền Giai mà Đấu Khí Pháp Nghịch Thiên thì lại vượt qua Thiên Giai nên mới có thể đè lão đầu tử này đánh túi bụi.

“Hắc sắc đại thủ kia có thể dẫn động thiên địa chi lực!!! Là Thiên Giai Đấu Kỹ!! Người này chỉ là Nhất Tinh Đấu Vương sao lại có được đấu kỹ cấp bậc này!!! Hắn rốt cuộc là ai!! Không lẽ thật sự là Viễn Cổ Bát Tộc người!!!”

Tiêu Gia mặc dù là Viễn Cổ Bát Tộc một trong Tiêu Tộc hậu duệ nhưng đã mất đi phần lớn vinh quang nên không biết Thiên Giai công pháp và đấu kỹ tiêu chí nhưng Lăng Ảnh và Cổ Huân Nhi thì là người của Cổ Tộc nên hiểu rất rõ điều này.

“Này! Này! Không phải thật sự là Thiên Giai Đấu Kỹ đấy chứ! Kẻ này rốt cuộc đến từ thế lực nào..!”

Ẩn nấp sâu bên trong không gian hai người khác thuộc Cổ Tộc cũng không thể tin được nhìn Đấu Khí Pháp Nghịch Thiên nói vì người này không chỉ có được Thiên Giai Đấu Kỹ mà còn có thể vận dụng đấu khí đánh ra công kích cấp bậc này.

Thông thường Đấu Vương có đấu khí không đủ chiều chống Thiên Giai Đấu Kỹ đánh ra, cho dù là Đấu Tôn cũng chịu không nổi một lần đánh ra đấu kỹ cấp bậc này nhưng người này lại có thể dùng đã cho thấy đấu khí nhiều đến mức nào.

“Tộc trưởng! Chúng ta có nên bắt người này lại để tra hỏi không! Dù sao Thiên Giai Đấu Kỹ liền Cổ Tộc ta cũng không có nhiều! Hơn nữa người này tu vi thấp nhưng có bí mật không hề nhỏ! Nhất là chất lượng đấu khí tu luyện…!”

Một người thuộc Cổ Tộc ẩn nấp trong không gian nhìn Đấu Khí Pháp Nghịch Thiên đang giao chiến cùng Tiêu Lâm, trong mắt hiện lên một vẻ thèm muốn nhưng sau đó liền trấn tĩnh lại nhìn đứng bên cạnh hắn một vị trung niên nam tử hỏi thăm.

Người này khoảng hơn bốn mươi tuổi, nhìn thì cứ như một trung niên nhân bình thường vậy, trên người mặc một chiếc áo vải thô mộc mạc, khuôn mặt mang theo nụ cười hòa ái làm người khác nhìn vào cảm thấy an tâm hơn rất nhiều.

Xung quanh người hắn không hề cảm thấy có bất kỳ một khí tức mạnh mẽ nào, phảng phất như người này, thậm chí là cả mảnh không gian nơi hắn đứng đều không hề tồn tại như chưa từng có gì ở đó.

Tuy nhiên khi dùng mắt thường quan sát thì lại có thể rõ ràng thấy được đây là một người trung niên nam tử, hắn không ai khác chính là Cổ Tộc Tộc Trưởng Cổ Nguyên, Cửu Tinh Đấu Thánh Hậu Kỳ, Đế Cảnh Linh Hồn cấp cường giả.

“Cổ Khiêm trưởng lão! Người này Cổ Tộc chúng ta tốt nhất đừng đụng vào! Hơn nữa người này đêm nay còn trợ giúp Huân Nhi! Đem mục đích khác của trưởng lão ngươi bỏ khỏi đầu đi!”

Cổ Tộc tộc trưởng Cổ Nguyên lắc đầu nhìn lão già thuộc Cổ Tộc tên là Cổ Khiêm nói mà nghe thấy tộc trưởng của mình nói thế thì thì có chút không cam lòng, khuôn mặt hiện lên vẻ không muốn, cố gắng lần nữa thuyết phục Cổ Nguyên:

“Tộc trưởng! Đây là Thiên Giai Đấu Kỹ đó! Khả năng cao trên người này còn có Thiên Giai Công Pháp! Người này chì có Nhất Tinh Đấu Vương tu vi! Coi như chiến lực mạnh hơn nữa thì với Bát Tinh Đấu Tôn ta có thể…!”

Không chờ Cổ Tộc trưởng lão là Cổ Khiêm nói nốt thì Cổ Nguyên khuôn mặt hiện lên vẻ không vui xen lẫn một chút tức giận, một tia uy áp Đấu Đế phía dưới cao cấp nhất cường giả toả ra bao phủ Cổ Khiêm trưởng lão nói:

“Đủ rồi! Cổ Khiêm trưởng lão! Đây chính là mệnh lệnh của tộc trưởng ta! Chẳng lẽ thân là trưởng lão ngươi muốn kháng lệnh!”

“Tộc trưởng! Cổ Khiêm không dám nhưng nếu bỏ qua lần này sẽ…!!”

Cồ Tộc trưởng lão là Cổ Khiêm bị uy áp bao phủ liền toát mồ hôi lạnh, cúi đầu, chắp tay định giải thích với Cổ Nguyên nhưng chưa chờ hắn nói xong thì Cổ Nguyên đã đi đến bên cạnh hắn rồi tràn đầy vẻ chê cười nói:

“Cổ Khiêm trưởng lão! Ta cũng biết Thiên Giai công pháp và đấu kỹ đối với Cổ Tộc chúng ta có tác dụng không nhỏ nhưng nếu muốn đụng vào người này tất Cổ Tộc chúng ta sẽ phải trải qua một hồi ác chiến đấy! Hãy nhìn đi..!”

Cổ Nguyên nói xong liền để cho Cổ Khiêm trưởng lão tràn đầy vẻ không hiểu xen lẫn một chút thất kinh vì không thể tin được tộc trưởng nhà mình mang đến tin tức mà để chứng minh dự đoán của mình là đứng thì Cổ Nguyên liền cho hắn xem.

“Đây chẳng lẽ là người hộ đạo của thần bí nhân kia! Uy áp này là Bán Thánh cường giả! Còn một người khác còn mạnh hơn, không lẽ là Đấu Thánh! Chẳng trách tộc trưởng ngài không để cho lão phu ra tay..!”

Theo Cổ Nguyên một tay vung lên thì không gian bị mở ra một khe hở nhỏ để lộ ra một vùng không gian cách bọn họ không xa mà Cổ Khiêm nhìn thấy hình ảnh bên trong thì có chút sợ hãi bộc thốt lên khi nhìn thấy hai bóng người nấp ở đó.

Hai người này là một lão già và một thiếu nữ, Bán Thánh là lão già, còn khả năng cao Đấu Thánh là thiếu nữ, hai người này kĩ thuật ẩn nấp cũng rất tốt, nếu không phải Cổ Nguyên có Đế Cảnh linh hồn lực liền cũng khó phát hiện ra hai người này.

“Không sai! Chính xác hơn thì là Cao Cấp Bán Thánh và Thất Tinh Đấu Thánh Đỉnh Phong! Hơn nữa Cổ Khiêm trưởng lão nhìn người này đi! Có phải là Lôi Tộc người hay không..!!!”

Cổ Nguyên cười giải thích với Cổ Khiêm trưởng lão, sau đó chỉ tay về phía lão già Bán Thánh cường già, người này toàn thân có làn da ngăm đen như sét đánh, có từng tia hắc lôi vờn quanh, giữa trán có một tia lôi đình ấn kí, lên tiếng hỏi.

“Tộc trưởng! Ta biết người này! Lão già này đúng là người của Lôi Tộc! Tên hắn là Mang Thiên Xích! Tu vi của hắn đúng là cao hơn lão phu! Ở Tây Bắc Địa Vực này hình như còn xây dựng một toà học viện tên là Già Nam Học Viện!”

Cổ Khiêm trưởng lão nhìn lại cũng nhận ra lão già Bán Thánh kia thân phận là ai liền quay đầu bộc thốt lên với Cổ Nguyên mà sau khi nghe Cổ Khiêm trưởng lão nói xong thì Cổ Nguyên cũng có chút hứng thú nói:

“Thú vị! Không nghờ là người của Lôi Tộc thật sao!!! Bọn họ sao cũng đến Tiêu Gia! Không lẽ cũng là vì Đà Xá Cổ Đế Ngọc! Hơn nữa Lôi Tộc lúc nào sinh ra một vị Thất Tinh Đấu Thánh Đỉnh Phong thế, còn rất lạ mặt nữa!!!”

Cổ Nguyên không hề hay biết hai người này chỉ có Mang Thiên Xích là người của Lôi Tộc, còn thiếu nữ Đấu Thánh thần bí kia không ai khác chính là Cửu Huyền Kim Lôi hoá hình thành người.

Hiện tại nàng bây giờ có tên mới được Hoàn Mỹ Pháp Nghịch Thiên đặt cho là Raiden Ei(Lôi Đình Ảnh) nhưng vẫn bị người quen gọi theo biệt danh là Raiden Shogun(Lôi Đình Tướng Quân) vì nghe nó hay hơn.

Vốn dĩ hai người bọn họ đáng nhẽ không nên xuất hiện ở đây nhưng từ lúc Già Thiên Pháp Nghịch Thiên đưa tin cầu trợ giúp đã trôi qua gần một ngày nên mọi chuyện công phá cánh cửa màu đỏ đã sớm giải quyết xong.

Có Thành Tiên Đỉnh - Vạn Vật Nguyên Đỉnh hỗ trợ, Raiden Ei cùng Già Thiên Pháp Nghịch Thiên dễ dàng phá vỡ phong ấn trên cánh cửa màu đỏ rồi xông vào bên trong lấy đi rất nhiều bảo vật có trong đó.

Phân chia sau đó Già Thiên Pháp Nghịch Thiên chỉ lấy đi đồ vật thích hợp với hắn và đồ đệ Thanh Lân, tất cả những thứ còn lại đều bị Raiden Ei dùng Thành Tiên Đỉnh luyện hoá cả vùng không gian kia mang về trong Yêu Cốc Cấm Khu.

Hiện tại bọn họ có mặt ở đây đều là vì Đấu Khí Pháp Nghịch Thiên truyền đến tin tức có cường giả mạnh mẽ không xác định, cần người bảo hộ nên Hoàn Mỹ Pháp Nghịch Thiên mới cử Raiden Ei đến đây, Mang Thiên Xích chỉ là đi theo.

“Roẹt…!!!”

Đột nhiên, khi Cổ Nguyên còn đang quan sát hai người đến từ Yêu Cốc Cấm Khu thì Raiden Ei dường như phát hiện ra điều gì đó không đúng, chỉ thấy nàng ngẩng đầu nhìn về phía không gian Cổ Nguyên mở ra rồi lập tức ra tay.

Chỉ thấy đằng sau lưng của Raiden Ei xuất hiện một cái lôi đình vòng tròn, trên vòng tròn có gắn ba con lôi đình mắt mà bên trong ba con lôi đình mắt có ba cái dấu phẩy, tất cả kết hợp với nhau tạo thành một cái lôi đình lĩnh vực thế giới.

“Tộc trưởng! Không tốt rồi! Thiếu nữ kia dường như phát hiện ra chúng ta rồi!”

“Oanh…!!!”

Cổ Khiêm trưởng lão quay đầu nhìn Cổ Nguyên kêu to nhưng chưa chờ hai người Cổ Tộc kịp phản ứng thì tử sắc lôi đình loé lên ánh chớp, một đạo lôi trụ khổng lồ như cột chống trời mang theo uy thế kinh khủng bắn trúng vị trí của bọn họ

“Xoẹt…. Xoẹt… Xoẹt…!!!”

“Cổ Khiêm trưởng lão! Còn đứng đó làm gì! Mau mau chạy khỏi chỗ này nhanh! Công kích lần này với tu vi của ngươi không đỡ nổi đâu!!!”

Cổ Nguyên một tay chống đỡ tử sắc lôi trụ công kích, một tay khác tiện tay xé ra một vùng không gian thông đạo kết nối tới một nơi khác rồi mở miệng nói với Cổ Khiêm trưởng lão xong liền đem hắn ném vào bên trong rồi lao vào theo sau.

“Ầm.. Ầm… Ầm…!!!”

Cả thương khung dường như bị tử sắc lôi trụ oanh thủng, dưới sức mạnh đã chuyển đổi thành Già Thiên Pháp của Raiden Ei đã khiến toàn bộ màn đêm có trăng sáng lập tức bị mây đen sấm sét nhấn chìm thành đêm tối.

“Chạy rồi sao! Đừng hòng chạy thoát khỏi tay một vị thần như ta!”

Raiden Ei hai mắt màu tím bắn ra lôi quang xuyên thủng không gian nhìn về phương hướng nào đó lẩm bẩm mà vốn đứng cách nàng không xa là Mang Thiên Xích bị động tĩnh công kích kích tỉnh liền bật thốt nói:

“Raiden Shogun cô nương! Có chuyện gì xảy ra à! Sao tự nhiên công kích lung tung vậy! Nếu để kẻ địch phát hiện thì sao!”

Mang Thiên Xích được Nghịch Thiên bản thể cứu, lại ở trong Yêu Cốc dưỡng thương một đoạn thời gian đã sớm khôi phục đỉnh phong, mặc dù kiêu ngạo thân là Viễn Cổ Bát Tộc người hắn cũng muốn trả ân tình liền đi theo đến chỗ này.

Mục đích lần này đến đây thì Mang Thiên Xích cũng đã biết thông qua Raiden Ei, đó là bảo hộ Đấu Khí Pháp Nghịch Thiên rời đi thành công nhưng bây giờ hiện trường lại đột ngột bị rối loạn bởi Raiden Ei xung động kích chiến.

[ Mang Thiên Xích vẫn chưa biết Raiden Ei là tên thật của Cửu Huyền Kim Lôi nên liền gọi theo tên của đám ma thú trong Yêu Cốc đặt biệt hiệu cho là Raiden Shogun ]

Bạn đang đọc Người Tại Đấu Phá Bắt Đầu Thả Câu Vạn Giới của Yêu Hoả Đại Thánh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yêuhỏađạithánh
Phiên bản Convert
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.