Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hàn Nha Thảo.

Tiểu thuyết gốc · 1561 chữ

Trong chiêu thức của Trương Vệ không hề có cửa sinh, mà nó bao hàm bằng sát khí ngút trời. Cho nên không lạ gì, chỉ trong một lần ra chiêu áp sát chàng đã đoạt mạng của kẻ địch một cách chóng vánh.

Một phần là bởi, chàng hiểu rằng trong chiến đấu không có khái niệm nương tay. Chỉ cần một chút sơ xuất thì khi để kẻ địch còn sống sót, rất có thể kẻ lâm vào tình trạng thập tử nhất sinh lại là chính mình.

Cho nên vạn bất đắt dĩ, chàng phải tung ra hết sức bình sinh nhằm tìm lấy một con đường sống cho bản thân mà thôi.

Vì vậy mọi chuyện diễn ra chỉ trong tích tắc.

Khiến sinh vật bụi rậm kia không tài nào ứng phó kịp mà nhận lấy thất bại. Do đó thân xác của nó bị phân ra thành nhiều mảnh, đồng thời những chất dịch màu xanh lục từ bên trong thân thể quỷ dị kia đổ ra một cách ào ạt và cuối cùng là phát nổ.

Bùm.

Vụ nổ này không quá lớn, chỉ xảy ra trong không gian hẹp. Vậy nên mức độ ảnh hưởng của nó lên vật chất xung quanh là không đáng kể.

Khi âm thanh đó dần trôi vào dòng chảy thời không, thì cũng là lúc dư chấn đã đến hồi kết thúc, nó mang theo tất cả thứ còn xót lại của sinh vật kia mà rơi xuống.

Ở dưới đó là Trương Vệ, chàng vẫn bình an vô sự sau vụ nổ. Có thể nói sinh vật kia muốn đồng quy ư tận với chàng, nhưng chàng cũng nào phải dạng vừa.

Khi vừa cảm thấy được sự hung hiểm, chàng đã tự thân dùng đến võ kỹ cơ bản của người luyện võ. Mà thành công tạo ra một kết giới hình quả trứng, bảo vệ chàng khỏi những hiểm nguy không thể lường trước.

Lại nói về kết giới một chút.

Nó được chủ thể tạo ra bất chấp môi trường hay không gian xung quanh có là gì. Miễn là chủ thể còn đủ chân khí để duy trì nó.

Vì phần nhiều dựa vào năng lượng tồn tại của chủ thể, cho nên kết giới mạnh hay yếu, vững chắc như bàn thạch hay dễ vỡ như thủy tinh. Thì phải xem thực lực của chủ thể đang ở mức độ nào.

Một phần do vụ nổ kia cũng chỉ thuộc hạng tầm thường, mà năng lực của Trương Vệ khi này đã vượt trội hơn so với đối thủ. Minh chứng qua việc chàng chỉ cần dùng đến một chiêu thức cơ bản với cấp độ không quá cao mà đã khuất phục được đối phương đã nói lên tất cả. Nên sau khi màn khói hình thành do vụ nổ vơi đi, thì chàng đến một vết xước cũng không hề có cũng là điều dễ hiểu.

Vật cản đã không còn nữa, cho nên Trương Vệ muốn tiến đến đặng thu thập Hàn Nha Thảo. Tuy nhiên khi bàn chân vừa nhất lên, định bụng sẽ bước đi, thì một cơn mưa màu xanh lục từ trên trời bất chợt đổ xuống khu rừng.

Thấy vậy, Trương Vệ tạm hoãn lại dự định của mình, mà đứng lại xem thử đó là gì.

Những hạt mưa mang theo sắc màu kỳ quặt, chạm đến kết giới của chàng tức thì liền biến mất.

Điều đó đã mang đến cho Trương Vệ, một sự hiếu kỳ nhất định. Vì màu sắc này tương tự với những chất dịch tiết ra từ sinh vật đã tấn công chàng bất ngờ. Cho nên chàng có quyền lo rằng đây có thể lại là một đòn tấn công khác nữa của đối phương.

"Là mưa sao?"

Ánh mắt của chàng cẩn thận quan sát thật kỹ, nhưng rồi chàng nhận ra đây không đơn thuần là một cơn mưa thông thường. Vì đi kèm với nó là những tàn dư còn xót lại của sinh vật kia.

Điều này đồng nghĩa, thứ đang rơi xuống không đâu khác chính là "máu".

Nhằm chắc chắn hơn, Trương Vệ bèn đưa tay ra bắt lấy một vài ngọt mưa đặng kiểm chứng. Khi chạm được vào một trong số hàng trăm ngọt mưa kia thì điều đầu tiên chàng cảm thấy chính là khả năng kết dính của nó.

Không kịp suy nghĩ, chàng liền đưa tay đang chứa giọt mưa lại gần đặng kiểm tra. Sau một hồi xem xét chàng nhận ra nó có tính chất tương tự với máu người.

Theo đó hàng loạt những suy nghĩ thay phiên nhau ập đến. Khiến chàng có một chút suy tư mà sựng lại một chút.

Bất giác Trương Vệ nở một nụ cười chất chứa một chút thỏa mãn đi kèm với hạnh phúc.

"Tuyệt!!."

Sở dĩ chàng có biểu hiện như vậy cũng là có nguyên do. Đầu tiên ta phải nói đến chất dịch màu xanh trước, nếu nó tương tự như máu người thì điều đó đồng nghĩa bụi râm kia là một yêu tinh.

Một khi đã là yêu tinh tại Ma Thú Hạch thì thực lực không phải thuộc hàng yếu kém. Từ những thứ đó suy ra, Trương Vệ đã tiến bộ rất nhiều so với trước đây.

Thứ hai là từ trước đến nay, chàng chưa từng duy trì việc phát chân khí lâu đến như thế. Thậm chí có thể nhuần nhiễn nó đến mức Lô Hỏa Thuần Thanh quả thật không dễ dàng.

Mà nay bằng một cách thần kỳ nào đó chàng đã làm được, thậm chí còn chiến thắng trong một lần thực chiến. Hai điều đó cộng hưởng với nhau khiến chàng không khỏi không có một sự lâng lâng nhất định.

Thời gian cứ thế trôi thêm chừng một khắc thì mọi chuyện cũng đã kết thúc, để lại phía dưới mặt đất là một vũng nước lớn và một con đường dẫn đến mục tiêu hoàn toàn thông thoáng.

Tuy nhiên lúc này, Trương Vệ lại cảm thấy một sự hung hiểm đang lan tỏa đến gần, đột nhiên một cảm giác lạnh chạy khắp thân khiến chàng sựng cả tóc gáy.

Tức thì, sự cảnh giác của chàng được đẩy lên mức cao nhất. Ánh mắt liền đưa qua xung quanh đặng tìm hiểu xem thứ đã đánh thức sự cảnh giác của chàng thực ra là gì.

Bất chợt chàng thấy những luồng hàn khí mãnh liệt toát ra từ nơi của Hàn Nha Thảo. Lúc này loại dược thảo kia giống như một mãnh thú đã được tháo đi gông kiềm, tự do thể hiện ra toàn bộ khả năng của chính mình.

Bông hoa tuyết trên đỉnh đầu tưởng chừng chỉ là vật trang trí, thì nay đã là món vũ khí đặt biệt dành riêng cho chủ thể. Bông hoa ấy bất chợt nghiêng về phía trước, nhắm về phía chàng.

Ngay tức thì từ bốn phương tám hướng thổi về những đợt gió lạnh đến thấu xương. Chưa để Trương Vệ kịp hiểu chuyện gì, thì những âm thanh.

Tách... tách... tách.

Liên tục được sinh ra, theo sau đó là các lớp băng liên tục được khởi tạo và kéo dài bao phủ toàn bộ không gian bán kính bảy trượng. Chỉ trong một thời gian ngắn nơi này đã trở thành Băng Địa.

Quang cảnh đang hiện hữu, khiến Trương Vệ liên tưởng đến một hòn đảo chứa đầy băng tuyết ở vùng cực Bắc giá lạnh.

Đến mức độ ấy, mà tuyệt nhiên chàng vẫn chưa cảm thấy lạnh. Mặc dù những cơn gió đã thoảng bay qua người chàng liên tục. Việc này đương nhiên là khiến chàng cảm thấy lạ mà tự hỏi:

"Chuyện này rốt cuộc là sao? Chẳng lẽ nó không định tấn công mình ư?"

Tuy nhiên rất nhanh chàng đã tự có câu trả lời. Tất cả nằm ở nội công tâm pháp mà Trương Vệ đang tu luyện, nó thuộc về Hỏa hệ. Trời sinh nó đã tương khắc đối với Hàn khí do Hàn Nha Thảo tạo ra cho nên mới có chuyện lạ đời đến như vậy.

Do đó mỗi khi Hàn khí tấn công đến cơ thể chàng đều bị chân khí hộ thân cản lại, tạo nên những cột khói trắng phân bố rải rác khắp thân thể, đồng thời phát ra thanh âm

Xèo...xèo.

Như thể có ai đó đang nấu nướng quanh đây, nhưng thực tế là do Hỏa chân khí thiêu đốt hàn khí biến nó thành hơi nước. Trương Vệ không phải kẻ ngốc, chàng đã nhận ra được dấu hiệu bất thường trên cơ thể mình thì đã lập tức hiểu ra ngay tức thì.

Bất giác Trương Vệ nở nụ cười đắc chí.

"Xem ra, nhiệm vụ lần này đối với ta có vẻ suôn sẻ rồi."

Nói đoạn, chàng nhanh bước đặng tiến đến chỗ của Hàn Nha Thảo với mục đích không ngoài thu thập nó. Nơi này cách đây chưa đầy nữa canh giờ trước vẫn như bình thường, không chút khác lạ, mà giờ đã trở nên như vầy.

Âu cũng có một phần Trương Vệ góp tay vào.

Bạn đang đọc Đại Lục Liên Hoa sáng tác bởi Leotam5
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Leotam5
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.