Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tân đường chủ.

Tiểu thuyết gốc · 1556 chữ

Trong một gian phòng lớn nằm ở phía Bắc Đông Bắc của Vĩnh Sinh Đường tại Đế Đô, đang tổ chức một buổi tiệc lớn với sự tham gia của rất nhiều những nhân vật được coi là xuất chúng của nghề Dược Sư.

Tại đó có một chiếc bàn chữ nhất với tổng cộng mười ba chiếc ghế dựa, sáu cái chia đều cho hai bên tả hữu còn lại một chiếc ghế đặt biệt được để ở chính giữa.

Nơi đó có thể dễ dàng hướng tầm nhìn về phía cửa chính. Vì thế cho nên có thể nói cá nhân nào ngồi ở vị trí này thì ắt hẳn là một nhân vật với quyền lực tuyệt đối.

Quả thật không hề sai.

Người đang ngồi ở đấy, tướng người đạo mạo, trên mái tóc đen huyền có vài sợi tóc bạc. Chúng được búi lên cao kéo theo hai đường tóc chạy dài hướng lên đỉnh đầu, nhìn từ xa giống hai cái sừng hưu trắng. Người này tuổi tác cũng đã ở tuổi trung niên, nhưng nước da của người này trông thật khỏe mạnh không có chút gì của sự già yếu.

Nhân vật này là Thẩm Hoành Tín, phó tông chủ của Kim Châm Thẩm Gia thực lực chưa bao giờ được kiểm chứng, nhưng theo lời giang hồ đồn đãi, ông có khả năng xoay chuyển càn khôn, sức mạnh có thể dời non lấp biển cải lão hoàn đồng. Khả năng không hề nhỏ.

Một nhân vật lớn đến nhường ấy đến Đế Đô ngày hôm nay, chắc chắn có chuyện hệ trọng.

Ở đây đa số đều là những người họ Thẩm duy có một người vô cùng thân thuộc, lão đại diện cho Vĩnh Sinh Đường đó là Vương Doãn.

Lão có vẽ là lép vế nhất trong những người ở đây, bởi vì trên hông trái những con người này đều là lệnh bài phẩm Ngọc. Cho nên thấy lão chỉ dùng đũa, chú trọng đến việc ăn uống và

rất ít khi lên tiếng trong khi kẻ khác tự nhiên nói chuyện qua lại.

Thời gian trôi chừng giờ Tuất hai khắc khi mọi người đều đã ngà ngà say.

Một người trong số những thành viên của Thẩm Gia Bảo, là Thẩm Bá Lạc nguyên phân đường Hoa Bắc nói:

"Mấy ngày gần đây, có nhiều chuyện xảy ra liên tiếp khiến lão phu có cảm giác chẳng lành. Nhất là vừa rồi việc Thẩm Y Y mất tích bên trong Ma Thú Hạch. Theo dấu vết mà ta nhìn thấy, nơi đó vừa có một trận biến đổi địa chất lớn."

"Thay đổi địa chất, chỉ khi nào có một kẻ ngốc bước vào nơi được cho là chìa khóa khởi động cho cơ quan ở nơi đó thôi. Ta tự hỏi ai mà lại kém hiểu biết đến như vậy."

Một lão giả ngồi ở hàng ghế thứ ba từ bên phải nhìn vào, miệng lẩm nhẩm phần ăn còn trong miệng mà nói thêm, trông có vẻ không mấy lịch sự cho lắm. Lão là Thẩm Kiến Thọ phó đường chủ Hoa Bắc.

"Chuyện đó không mấy hệ trọng, vấn đề mà ta đang lưu tâm hiện giờ là tin đồn về Chân Long. Nếu tên đó thực sự xuất hiện xem ra máu sẽ nhuộm một lần nữa trên mảnh đất đại lục."

Lời nói phát ra có phần chính chắn trưởng thành đến từ một lão giả khác nữa ở ghế bên cạnh Thẩm Kiến Thọ, người này là Thẩm Viên Bác, người với tuổi đời xem ra là lớn nhất tại nơi này và cũng là sự phụ của Thẩm Y Y.

"Hừm!"

Lời bàn luận này có phần khiến Thẩm Hoành Tín có chút để tâm, lão đưa tay vuốt nhẹ râu, lộ ra một chút lo lắng rồi nói:

"Đúng là đáng lo ngại, chuyện này ta sẽ lưu ý và báo lại cho chưởng môn nhân." Nói đoạn lão thở mạnh ra một hơi rồi tiếp:

"Gát chuyện này qua một bên đi, hôm nay chúng ta đến đây há chẳng phải là vì chuyện bàn giao Vĩnh Sinh Đường sao một thời gian dài chuẩn bị hay sao?"

Thẩm Hoành Tín tỏ vẻ thắc mắc, nhìn về phía lối vào. "Sao đến tận giờ này mà vẫn chưa thấy nó đến."

Lời của lão vừa ra khỏi miệng, thì ngay phía ngã rẻ, hai bóng hình nữ nhân chậm chậm tiến vào.

"A, mới nhắc thì nó đã đến rồi."

Thẩm Y Y trong trang phục của môn phái, màu xanh lục thẩm đi kèm với cổ áo dựng cao nhanh chóng cùng Thẩm Viên Trúc tiến đến bên cạnh Thẩm Hoành Tín. Sau đó nhún người một cách hiền thục nói:

"Đệ tử, Thẩm Y Y phân đường Hoa Tây diện kiến phó tông chủ."

Thẩm Hoành Tín nhìn thấy dáng vẻ của Thẩm Y Y xinh đẹp không khác gì tiên nữ, khí chất phi phàm khiến lão rất hài lòng. Liền tươi cười nói:

"Được rồi, con đứng lên đi."

Khi nàng đã đứng lên, thì lão nói lớn.

"Người đâu, mang ghế lên đây."

Lời vừa thốt ra, hai hạ nhân theo lệnh mang một chiếc ghế khác lên đặt ở chính chỗ trống còn lại. Đó là nơi đối diện với Thẩm Hoành Tính xoay lưng nhìn về phía đại sảnh.

Một chiếc ghế ở vị trí này đối diện với một nhân vật lớn được xem là tối kỵ, khiến Thẩm Y Y bất chợt trở nên căng thẳng. Hàng mi nàng khẽ động, một vài biểu cảm đã hiện lên khuôn mặt diễm lệ đó.

"Đừng căng thẳng, con cứ ngồi xuống đó. Ta cho phép."

Tuy đã được sự cho phép của Thẩm Hoành Tín những Thẩm Y Y vẫn chưa dám di chuyển ngay, ánh mắt chuyển dịch về phía Thẩm Viên Bác sư phụ của nàng, xem thử có được cho phép hay không

Khi nhìn thấy ánh mắt biểu hiện rõ sự hài lòng của ông, thì Thẩm Y Y mới cười đáp:

"Vâng."

Tất cả những người ở đây, đều đến vì nàng. Phải nói đến cách đây mấy tháng trước, nàng là một môn hạ hàng đầu của Kim Châm Thẩm Gia ở phân đường Hoa Tây xa xôi.

Khi ấy, được tin Vĩnh Sinh Đường ở Đế Đô Hoa Bắc chấp thuận quy phục Kim Châm Thẩm Gia. Cho nên trong tông môn phải phái người xuống mà điều phối, nhưng họ lại muốn một môn đồ có triển vọng nhất đến đây.

Và Thẩm Viên Bác sư tôn của nàng đã tiến cử nàng cho các trưởng lão chấp pháp. Cuối cùng qua các lần kiểm chứng thực lực nàng đã được cho phép đến đây.

Đối với nàng mà nói, một nơi xa lạ như Đế Đô không có bất kỳ thứ gì thu hút được nàng, chung quy cũng là vì lời nói của sư phụ mà nàng kín yêu nên nàng mới cùng người đến nơi này.

Và cũng vì tương lai thăng tiến của cá nhân nàng.

Nàng chậm rãi ngồi xuống ghế, không gian trên bàn ăn bất chợt trở nên im lặng hẳn. Mọi người đều hướng sự chú ý về phía nàng. Khiến nàng cảm thấy áp lực lúc này nặng hơn cả núi thái sơn.

"Hôm nay, bọn ta đến để bàn giao Vĩnh Sinh Đường lại cho con." Nói đoạn Thẩm Hoành Tín chỉ tay về phía Vưỡng Doãn rồi nói tiếp. "Người này sẽ hỗ trợ con."

"Vâng."

Khi lời nói vừa dứt, một thuộc hạ đến nơi của Thẩm Hoành Tín cầm lấy lệnh bài mà lão vừa đưa ra. Lệnh bài đó màu vàng kim sáng chói với chữ Thẩm được khắc bằng hán tự cực kỳ rõ nét trên đó.

Rồi sau đó đưa đến trước mặt nàng, nàng liền cầm nó lên tay.

Nhận lấy nó có nghĩa bây giờ nàng đã là Đường chủ của Kim Châm Thẩm Gia tại Đế Đô này, trách nhiệm vô cùng lớn lao. Nàng đã ở Đế Đô này một thời gian, khó khăn của việc này không phải là nàng không rõ, nhưng khi nàng nhìn thấy sư phụ hạnh phúc vì điều này nên nàng cũng cười gượng mà chấp thuận.

Vương Doãn đứng lên chắp tay hướng về phía nàng nói:

"Tôi sẽ tận lực giúp đỡ người."

"Bọn ta rất mong chờ ở con đấy, hãy vững bước trên con đường tu hành đã giống như các tiền bối đi trước biết không?"

Thẩm Viên Bác thêm lời vào.

Khiến nàng không thể nào chối từ mà đành miễn cưỡng gật đầu đồng thuận. Sau khi bàn giao xong, mọi người lại bắt đầu thưởng thức phần ăn còn đang dang dở. Bầu không khi vui vẻ đã một lần nữa được quay lại.

Trong giây phút này Thẩm Y Y nhớ đến khoảng thời gian ngắn ngủi bôn ba bên ngoài cùng chàng thiếu niên trẻ tuổi Trương Vệ. Thời gian đó sau mà lại in đậm sâu vào tâm khảm nàng khiến nàng bất giác nàng nhìn lên bầu trời đêm và tự hỏi.

"Ngươi hiện giờ đang ở đâu."

Bạn đang đọc Đại Lục Liên Hoa sáng tác bởi Leotam5
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Leotam5
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.