Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh Hùng Cứu Mĩ Nhân

Tiểu thuyết gốc · 1484 chữ

Diệp Tuyết Linh trên người mồ hôi rỉ ra ướt nhẹp , lôi hỏa linh lực từ hắn liên tục truyền vào người nàng , vừa phá hoại, vừa gột rửa , khôi phục, mỗi lần tốc độ hồi phục lại càng nhanh !

- Tiểu phu nhân, cảm thấy thế nào ?

Diệp Tuyết Linh hưng phấn ! Nàng có thể nhận thấy bản thân bây giờ mạnh gấp rưỡi khi trước !

- Nha...thật là tốt, ta cũng không ngờ tới !

- Khà khà, còn rất nhiều thứ nàng không ngờ tới !

Lý Thiên Long cũng trở lại phòng mình, hắn khoanh chân xếp bằng, lấy đan dược ra cắn.

Âu cho cùng ,hắn cũng không muốn thua kém quá nhiều với nàng.

Linh lực cuồn cuộn liên tục được luyện hóa tỏa đi khắp cơ thể, bồi đắp.

Ở nơi linh khí ít ỏi thế này, chỉ có thể dùng đan dược lấp vào.

Lý Thiên Long liên tục cắn đan, tận lực đè xuống, dùng số lượng sau đó nghiền ép thành chất lượng !

Tiên quyết để có thể làm điều này chính là cần phải Giàu !

Người ta ăn một viên tiếc một viên, còn Lý Thiên Long chính là miệng ăn núi lở đều chẳng chớp mắt.

- Cuối cùng cũng Huyền Khí Cảnh!

Lý Thiên Long thở phào một hơi, ợ lên nồng nặc mùi thuốc.

Hắn liền đi ra ngoài . Dù sao hôm nay cũng diễn ra trận chung kết, không thể không đến ! Tiểu phu nhân của mình, hắn phải nhìn xem nàng tỏa sáng .

Lý Thiên Long ngồi trên khán đài nhìn xuống, lại chẳng hề thấy bóng dáng Diệp Tuyết Linh.

Dương Bích Hà cũng tới đây rồi.

- Tiểu tử, nha đầu kia không ở chỗ ngươi sao ?

- Không có ?

- Thật kì lạ ! Nàng ta biến mất rồi ?

Lý Thiên Long nghi hoặc nhìn nàng.

- Không phải chứ ?

- Ta lừa ngươi làm gì ?

Dương Bích Hà liếc mắt nhìn hắn.

Lý Thiên Long cảm thấy không ổn, chẳng để tâm Dương Bích Hà phía sau, thân ảnh phóng vụt ra ngoài đấu trường.

- Xa như vậy ? Có chuyện rồi !

Hắn cảm nhận ấn kí đặt trên linh kiếm của Diệp Tuyết Linh, tu vi Huyền Nhân Cảnh thoáng cái liền khôi phục mà phóng đi vùn vụt.

Diệp Tuyết Linh không hề ở trong Thiên Nguyên thành , hơn nữa khoảng cách ngày càng xa dần. Nàng còn muốn cùng hắn đi tới Huyền Thiên Thánh Tông, không lí do gì bỏ đi cả .

Phong Lôi Thần Hành !

Lý Thiên Long hóa thành lôi điện mà phóng đi, không gì cản nổi ! Tốc độ vô cùng kinh hoàng , giống như cắt ngang bầu trời !

...

- Chết !

Thanh âm từ người áo đen phát ra, lưỡi kiếm từ hư không bất ngờ phóng ra, đánh tới trước mặt nàng, lại từ phía sau muốn đâm thủng lồng ngực !

- Hừ !

Diệp Tuyết Linh cắn chặt môi, không trực tiếp đón đỡ , bàn tay nhỏ dính đầy máu nắm chặt chuôi kiếm.

Kẻ địch của nàng là một tên Huyền Thông Cảnh !

Càng khó nhằn chính là tên này không hề cho nàng cơ hội áp sát, luôn giữ khoảng cách mà đuổi giết nàng .

Diệp Tuyết Linh muốn phản sát cũng không dễ như thế ! Nhất định phải áp sát tên kia, để một đòn trọng thương, nàng mới có cơ hội thoát thân, nếu không ắt chết chắc !

Một mũi kiếm bất ngờ đâm xuyên cánh tay trái của nàng !

Diệp Tuyết Linh nỗ lực trong tuyệt vọng !

Nàng không hề dừng lại.

" Không thể chết ở đây được !"

Diệp Tuyết Linh cắn răng, linh kiếm hóa đỏ máu, đơn giản chém đến một đường ! Huyết kiếm như mũi tên bắn tới.

Tên Huyền Thông Cảnh kia nhận thấy không thể tránh né, toàn lực phòng ngự ứng phó, thấy vô vàn kiếm khí đối đầu huyết kiếm xông tới. Tuy không hoàn toàn chặn được, nhưng huyết kiếm đâm tới gã cũng chẳng còn bao nhiêu lực sát thương lại nhẹ nhàng gặt nhẹ một cánh tay của gã !

- Hừ ,nỏ mạnh hết đà, chết !

Gã hừ một tiếng, kiếm trong tay sáng loáng, vô vàn kiếm từ trong hư không nhắm đến Diệp Tuyết Linh!

- Chết cái cmm !

Thanh âm từ xa dội lại, một luồng ánh sáng mạnh mẽ phóng tới, trực tiếp đâm tan xác một Huyền Thông Cảnh !

Lý Thiên Long xoay người, linh kiếm xuất hiện quanh người hắn lập lòe lôi hỏa rồi bắn đi về phía xa.

Phía sau còn có trợ thủ của tử địch , cần diệt !

Linh kiếm đâm xuyên một tên Huyền Thông Cảnh, nhẹ nhàng như đâm một củ cải, mớ rau vậy !

- Ngươi đến rồi !

Trên người Diệp Tuyết Linh lúc này tràn ngập máu me, y phục rách tươm.

- Ta đến rồi !

Nàng dựa vào lòng hắn ,lịm đi, bờ môi nhợt nhạt mỉm cười .

Lý Thiên Long ôm lấy nàng, tìm kiếm một hang động , dọn dẹp một chút, bắt đầu chữa trị cho nàng .

Cửu Độ Kiếp - Bản Mệnh Mộc Tính

Cửu Độ Kiếp - Thủy Triều Nguyên

Cửu Độ Kiếp của hắn, xét về chữa trị thì Mộc và Thủy là hai thuộc tính hữu hiệu nhất. Đương nhiên cũng có phương pháp khác, nhưng nàng bị thương thảm như vậy, chữa trị chậm một chút, độ an toàn cao hơn.

Xung quanh hai người mọc lên cỏ xanh mơn mởn, tràn ngập sinh cơ .

Lý Thiên Long lại để nàng uống xuống không biết bao nhiêu đan dược cầm máu, tạo máu, khôi phục linh lực, chữa thương, khôi phục tinh thần lực...

Cho đến nửa đêm mới tính là an toàn hoàn toàn !

Diệp Tuyết Linh không chút tổn hại, trần trụi nằm trong lòng hắn.

Lý Thiên Long lấy áo bào ,khoác lên cho nàng, ôm lấy tiểu phu nhân trong lòng.

Diệp Tuyết Linh tỉnh lại, thương thế không còn nhưng cũng chẳng tránh được suy nhược nhất thời.

- Ân...

Lý Thiên Long vội cúi xuống nhìn nàng ,nhìn gương mặt hồng hào, không còn gì đáng ngại mới thở phào một hơi, bản thân đón nhận tập kích bất ngờ. Bờ môi mềm mại chạm tới môi hắn. Lần đầu tiên Diệp Tuyết Linh chủ động .

- Tiểu phu nhân, không phải nàng nên khen thưởng nhiều hơn sao ?

Lý Thiên Long cười tà, cúi xuống gương mặt đỏ ửng, nhẹ nhàng mơn trớn bờ môi nàng.

Diệp Tuyết Linh trong lòng hắn đón nhận nồng nhiệt, nhẹ nhàng đáp trả.

Hồi lâu , hai người mới chịu buông nhau ra.

- Không có ngươi, ta vẫn thoát được...còn đòi hỏi khen thưởng !

Diệp Tuyết Linh dựa vào ngực hắn mà nói.

- Ồ, phu nhân lợi hại.

Lý Thiên Long không ngại khen nàng.

- Đi cùng ta...ở đó nguy hiểm, không về đó nữa...

Diệp Tuyết Linh mong đợi nhìn hắn.

- Đương nhiên, nếu không ta chạy tới đây làm gì ?

Hắn ngẩng cao đầu má nói, làm như chính trực lắm.

Diệp Tuyết Linh phì cười.

Lý Thiên Long hơi giật mình, hang động chớp mắt dọn dẹp sạch sẽ ,một cơn gió che đi điểm bất thường, ôm lấy Diệp Tuyết Linh nép sâu vào bên trong hang, ra hiệu cho nàng im lặng.

- Huyền Nhân Cảnh .

Diệp Tuyết Linh liền hiểu vấn đề, khẽ gật đầu. Nàng cũng thấy tu vi Huyền Nhân Cảnh của hắn bây giờ biến mất, không thể cạy mạnh, chỉ có thể tránh đi, như vậy bớt phiền phức !

Lý Thiên Long ôm lấy nàng, đè sát trong lòng, chìa lưng bảo vệ cho nàng , hai trái tim như hòa cùng nhịp đập.

- Hời cho chàng rồi !

Diệp Tuyết Linh nhón chân, chủ động hôn lấy hắn

Lý Thiên Long cũng bất ngờ. Diệp Tuyết Linh chỉ là hơi tiêu cực , dù có chết thì vẫn muốn hai người ở bên nhau, nên mới lớn gan như vậy.

Cho tới khi tên Huyền Nhân Cảnh kia đi rồi, nàng mới đỏ ửng như cà chua, chẳng dám ngước đầu lên.

- Linh nhi, gọi một tiếng phu quân thử xem ?

Lý Thiên Long cười gian .

- Hừ, không !

Diệp Tuyết Linh rúc vào ngực hắn, chẳng dám ngẩng đầu, thế nhưng cuối cùng , vẫn lí nhí gọi hai tiếng :" Phu quân "

- Khà khà, chưa nghe rõ, nàng gọi lại thử xem ?

Lý Thiên Long trêu chọc nàng, Diệp Tuyết Linh tức giận, chân nàng đạp mạnh lên chân hắn.

- Đáng ghét ! Ưm....

Lý Thiên Long lại hôn lấy nàng !

Bạn đang đọc Đại Phản Diện sáng tác bởi TangThan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TangThan
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.