Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thay đổi suy nghĩ

Tiểu thuyết gốc · 925 chữ

Cho đến khi trời tối, Bạch Trường An cho người đến mời cơm .

- Quận vương , chủ nhân nhà ta hơi mệt, để ta cùng công tử đến.

Tô Lạc Lạc duy trì đứng phía sau hắn, không có ngồi xuống .

Nghe Tô Lạc Lạc nói , Lý Thiên Long khóe miệng co giật một cái ,quận vương Bạch Trường An cũng chỉ cười xòa :" Không sao, không sao "

...

- Sư phụ , có chuyện gì thế ?

Bạch Phi Vũ dừng lại nhìn nữ nhân đeo mạng thẫn thờ phía sau.

- Không...không có gì.

Nàng ta ngây người, bởi vì cảm giác sống lưng lạnh toát, trên người bị nhìn thấu một loạt, đáng sợ chính là bị người nhìn chằm chằm nhưng lại không phát hiện ra sự tồn tại của người ta !

- Lẽ nào là Huyền Linh Cảnh ?

Nàng ta lẩm nhẩm, sợ rằng những vị khách này cũng chẳng phải dạng vừa !

- Cha , sư phụ tới rồi !

Bạch Phi Vũ dẫn người vào trong .

Nữ nhân kia hướng nhìn Tô Lạc Lạc cùng Lý Thiên Long đều không khỏi giật mình !

Nhìn Tô Lạc Lạc giống như nhìn vào hố đen không đáy, vô hình , vô tận !

Mà nhìn Lý Thiên Long như nhìn thấy một màn sương mù , phía sau làn sương mù kia ẩn giấu một bóng người dần dần lộ diện , mang gương mặt chính nàng ta ,khí tức quỷ mị, âm hiểm xảo trá, nhìn vô cùng đáng sợ !

Rùng mình !

Tô Lạc Lạc bị hắn kéo ngồi vào lòng ,miễn cưỡng lắm mới ngồi xuống ghế, nhưng cũng lùi sau lại một chút.

Bạch Phi Vũ nhìn sắc mặt sư phụ nàng, cũng đoán được phần nào.

Những vị khách này không hề đơn giản, nàng ta thầm chắc rằng cả nhà gặp may, nếu là kẻ địch, bây giờ cũng là bọn họ phơi thây ngoài kia rồi.

Lý Thiên Long thấy nữ nhân mới tiến vào đã chăm chú quan sát hai người, hắn cũng chỉ khẽ cười , không biểu hiện gì thêm.

Bạch Trường An vội xua đi không khí ngập ngừng hai bên , liền mời sư phụ Bạch Phi Vũ tiến vào.

....

- Công tử, người không uống được rượu, sao phải ép mình ?

Tô Lạc Lạc đỡ hắn trở lại phòng .

- Ha...không sao cả...khụ...đến giờ ta lại nhận ra có rất nhiều điều vốn đã sai rồi, nhưng mà cố chấp tiếp tục cho đến khi ra kết quả cuối cùng. Lạc Lạc, trở về đi.

- Vâng.

Tô Lạc Lạc đi ra khỏi phòng, nhẹ nhàng đóng lại cửa.

Lý Thiên Long nằm một hồi, vẫn là vận công ép rượu tỉnh táo.

Rượu cũng chỉ là cái cớ để hắn bám víu vào mà thôi.

Lý Thiên Long nằm dài trên giường , thở ra một hơi ,cảm giác trằn trọc khó chịu.

Lý Thiên Long liền tìm tới chỗ Lý Hoa Nguyệt.

- Mẹ ?

Hắn nhẹ gõ cửa, dù sao nơi này cũng chẳng như ở nhà, không thể tùy tiện quá mức được.

- Vào đi.

Cánh cửa nhẹ hé ra rồi đóng lại.

Hắn nhào vào lòng nàng , nằm cho đã đời mới chịu.

- Sao vậy tiểu quỷ ?

Thanh âm Lý Hoa Nguyệt nhẹ nhàng hỏi.

Lý Thiên Long ngước lên nhìn nàng :" Hình như con sai rồi ?"

Lý Hoa Nguyệt khẽ lắc đầu.

- Đúng hay sai vẫn là do con tự mình nhận định.

- Ân...mẹ, con muốn ra ngoài...ừm, thật sự ra ngoài và...ừm...trải nghiệm?

Lý Hoa Nguyệt nhìn hắn,không hề ngăn cản ,gật đầu.

- Ừm..

Nàng lấy từ trong không gian ra một chiếc nhẫn , tự tay đeo lên cho hắn, đồng thời, bàn tay nàng đặt lên trên bụng, Lý Thiên Long cảm thấy có gì đó khóa lấy linh lực bên trong người mình.

- Mỗi ngày, con chỉ có thể trở lại trạng thái cao nhất hiện tại, giới hạn 3 giờ .Con có thể suy nghĩ lại ?

- Con sẽ bắt đầu lại từ đầu ?

- Ừ.

- Nó sẽ không ảnh hưởng gì chứ ?

- Sẽ không, nếu con lần nữa vượt qua dấu mốc này, đại loại hiểu là con sẽ mạnh gấp 2 lần bây giờ.

Lý Thiên Long sáng mắt ra.

- Con hiểu rồi !

Hắn ôm lấy Lý Hoa Nguyệt đầy thích thú.

- Khà khà, sẽ mất kha khá thời gian mới lại nhìn thấy người đó...

Lý Thiên Long ôm chặt lấy nàng, hít hà thật sâu, hôn lên gò má Lý Hoa Nguyệt.

- Đi gặp Lạc Lạc một chút.

- Ah, không ...

Lý Thiên Long lắc đầu.

- Lạc Lạc nhất định sẽ có thể trốn theo, vẫn là để Lạc Lạc ở lại bầu bạn với người ah !

- Tiểu quỷ, cẩn thận.

- Con hiểu.

Lý Thiên Long gật đầu.

Lý Hoa Nguyệt vạch ra một cánh cổng, Lý Thiên Long liền nhìn nàng ở đó, nhẹ nhàng bước qua.

- Mẹ, nhớ giữ gìn sức khỏe!

Thanh âm của hắn vang lại.

Lý Hoa Nguyệt lắc đầu thở dài, trên môi lại nở nụ cười rạng rỡ, nàng lẩm nhẩm :" Mẹ con thần cấp đấy " Nói là vậy, thế nhưng có một quý tử, làm sao nàng không vui cho được.

Nàng cũng chẳng cần ở lại đây nữa rồi.

- Tiểu Lạc Lạc, về thôi.

- Vâng .

Thanh âm Tô Lạc Lạc vang lên ngoài cửa,nàng đẩy cửa tiến vào, hai người trong căn phòng biến mất.

Bạn đang đọc Đại Phản Diện sáng tác bởi TangThan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TangThan
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.