Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tài Năng Bộc Lộ Ra Thế Giới (1)

Phiên bản Dịch · 1660 chữ

Đại Pháp Sư Tái Xuất Sau 4000 Năm - Chương 10 - Tài Năng Bộc Lộ Ra Thế Giới (1)

Team Just T

“Lần này hãy ăn một bữa thịnh soạn.”

Kunst, thuyền trưởng của Băng Cướp Máu Đỏ khét tiếng của Quần Đảo Oscar ngẩng đầu lên khi ông ta nói những điều này.

“Lần này là một con thuyền lớn sao?”

Người đàn ông một mắt phía sau ông ta cũng ngẩng đầu lên.

Mặc dù gã này trông rất ngớ ngẩn và ngây thơ, nhưng gã ta là một kẻ điên người tự móc mắt mình ra trong khi tuyên bố rằng, ‘Hải tặc chỉ nên có một mắt thôi’.

Dù gì, cũng không có gì đáng ngạc nhiên về điều đó. Ở đây có rất nhiều tên điên.

Kunst vuốt râu và nói.

“Một con thuyền chở các học viên từ Học Viện Westroad sẽ đi ngang qua hòn đảo này.”

“Không phải chuyện này diễn ra hai lần 1 năm sao? Bên cạnh đó không phải chúng còn có những con tàu chiến hộ tống sao?”

Những lời này đến từ phó thuyền trưởng. Ông ta trông như một người yếu đuối, nhưng ông ta lại rất thông minh và xảo quyệt, đó cũng là cách mà ông ta leo lên được vị trí hiện tại.

“Tàu Nitilus thì có chúng. Nhưng tàu Cortez chạy sau đó thì khác. Chúng đang băng qua Geotanbul, điều đó có nghĩa chúng sẽ phải đi ngang qua Quần Đảo Oscar.”

Kunst cười cực kỳ lớn.

“Chúng chỉ có 2 tàu chiến hộ tống theo với chỉ khoảng 50 khẩu pháo.”

“Chúng dám đi qua gần Quần Đảo Oscar à?”

Một mắt hỏi giận dữ.

Điều mà họ đang làm tương tự như một con chuột đang lắc mông của nó trong khi đi ngang qua lãnh thổ của một con mèo.

Tuy nhiên, người phó thuyền trưởng lại cẩn trọng hơn nhiều.

“Bọn mày nên nhớ. Học Viện đó toàn những người tài mà cực kỳ quan trọng với Đế Chế. Bất kể chúng có ít thế nào thì cũng phải có sự phòng vệ nào đó chứ…”

“Hai pháp sư chiến 4 sao đang hộ tống chúng.”

“Các pháp sư chiến ư!”

Người đàn ông một mắt không thể ngừng hét lên với những từ này. Ngay cả vài hải tặc gần đó cũng tái xanh mặt khi chúng nghe từ đó.

Các pháp sư chiến 4 sao là những con quỷ vô song trên thủy chiến. Thực tế thì vài người ở đây đã tận mắt chứng kiến một cảnh tượng như thế trước kia rồi.

“Chúng ta sắp tấn công một con thuyền được bảo vệ bởi các pháp sư chiến ư? Thuyền trưởng, bộ ông muốn dao cấm vào đầu ông không?”

Người phó thuyền trưởng không thể ngăn bản thân hỏi một cách thô lỗ.

Kunst cười lớn tiếng với những lời đó.

“Tao đã bị đâm hai lần rồi. Dĩ nhiên, tao vẫn sống khỏe dù có bị vậy. Cánh tay phải đắc lực của tao à, không phải là chúng ta không có bất kỳ cơ hội chiến thắng nào đâu. Vì chúng ta có một lão già sẽ giúp chúng ta trong tương lai.”

“Lão già?”

“Kuku.”

Vào lúc đó, một âm thanh u ám đến từ phía sau Kunst và tất cả hải tặc đều ngạc nhiên.

Mặc dù nó hắc ám và đen tối, họ vẫn có thể nói rằng chắc có ai đó đứng phía sau Kunst.

Mặc dù người đó đang mặc một tấm áo choàng đen, nhưng đáng lẽ chúng sẽ không gặp khó khăn gì để nhìn thấy thứ đó.

Gương mặt của lũ hải tặc trở nên kinh ngạc khi cái mũ trùm được kéo xuống và gương mặt được để lộ.

“Huk…!”

“M-, Ma!”

“Hik…”

Đó là một bộ xương biết đi. Đó là một bộ xương trắng mà chẳng có một chút thịt nào.

Tại nơi là đôi mắt của nó, là hai cái lỗ đen sâu vun vút lấp đầy với ngọn lửa đỏ.

Những người đi biển thường có niềm tin mãnh liệt vào sự mê tín. Đặc biệt là họ rất sợ những linh hồn quỷ của biển và những con tàu ma.

Vẻ ngoài của bộ xương đó gợi chúng nhớ đến cả hai thứ kể trên.

Kunst thích thú nhìn biểu cảm của đám lính lác của ông ta với vẻ mặt đắc thắng.

“Để tao giới thiệu với bọn mày Dullard. Một Lich.”


Frey ngồi trên chiếc ghế của con thuyền và nhìn xung quanh.

Có vài người ở đây ngoài những thủy thủ và một người đàn ông đang ra lệnh ở khắp nơi thấy Frey trước khi tiếp cận anh.

“Có bất kỳ sự bất tiện nào không?”

Frey nhận ra rằng ông ta là thuyền trưởng và lắc đầu.

“Tôi chỉ vừa lên đây và hít thở không khí trong lành.”

Frey vô thức nói một cách lịch sự với người thuyền trưởng vì tuổi tác và công việc của ông.

Đôi mắt người thuyền trưởng sáng lên.

‘Cậu ta có đẳng cấp.’

Vị thuyền trưởng chỉ là một người thường mà được tuyển dụng bởi đế chế và vì hầu hết các học viên biết điều này, nên những người trên thuyền này thường đối xử rất tệ với ông.

Vị thuyền trưởng thậm chí còn quen với việc đó sau khi trải qua chuyện đó suốt một khoảng thời gian dài. Với người học viên này lại sử dụng giọng điệu lịch sự khi nói chuyện với những người thủy thủ thể hiện rằng anh ta là một người có lý lịch tuyệt vời.

Dĩ nhiên, điều đó không phải là một yếu tố chắc chắn rằng anh ta có một gia tộc tốt. Có nhiều học viên chẳng có chút thanh lịch hay lịch sự gì mặc dù họ được ca ngợi là đến từ những gia tộc vĩ đại.

Dù thế nào thì chàng trai trước mặt ông thật sự đáng chú ý.

Vị thuyền trưởng cởi mũ ra và chào lịch sự.

“Thứ lỗi cho lời chào chậm trễ. Tôi là Mac Martinez, Thuyền Trưởng của thuyền Cortez.”

“Tôi là Frey Blake.”

“Ah! Cậu là con trong gia tộc Blake.”

Sự ngạc nhiên trong đôi mắt của Mac dễ dàng nhận thấy.

Sau khi làm công việc này trong một khoảng thời gian dài như thế, ông có thể ghi nhớ tên của một số gia đình quý tộc. Ông đã nghe về gia tộc Blake là một trong những gia tộc uy tín nhất trong khu vực.

‘Thật sự...cậu ta đúng là con từ một gia đình quý tộc vĩ đại.’

Mac tràn ngập sự ngưỡng mộ tuy nhiên đó chỉ là ảo tưởng.

Nếu đó là bất kỳ người anh trai nào của Frey thì ông ta sẽ chỉ thấy sự thất vọng.

Dù thế nào thì Mac vẫn thích cậu học viên trẻ tuổi này nên ông mỉm cười trước khi nói.

“Tôi có thể ngồi kế cậu không?”

Frey mỉm cười với câu hỏi đó vì nó thật kỳ lạ.

“Chẳng phải ông mới là chủ nhân của con tàu này sao?”

“Haha.”

Câu hỏi đó có nghĩa rằng lời xin phép của ông là không cần thiết.

Mac càng thấy ấn tượng hơn về Frey.

Frey lẩm bẩm nhẹ trong khi nhìn quanh boong tàu.

“Đây quả thật là một con tàu tốt. Điều quan trọng nhất về lái thuyền là sự phân chia các vai trò, mặc dù tôi chỉ là một người ngoài, nhưng có thể thấy các thuyền viên vẫn được tổ chức rất tốt.”

“Họ đã được lựa chọn rất cẩn thận. Mặc dù họ có thể không quá thông minh, họ đều giỏi khi làm việc của họ.”

Khen ngợi thuyền viên và con thuyền là lời khen cao nhất mà một thuyền trưởng có thể nhận được. Ngay cả khi những lời đó chỉ là sáo rỗng thì nó vẫn khiến ông thấy vui lòng.

Mac không thể ngăn được bản thân cười lớn và cười to trong sự hạnh phúc.

“Thế cậu định làm gì tại thủ đô?”

“Tôi dự định sử dụng đá dịch chuyển (1) ở đó.”

“Tôi hiểu. Tôi đã sử dụng nó một lần rồi. Trong nháy mắt, tôi đến được đích đến phía bên kia biển đông. Tôi không chắc khi nào thì tôi mới có thể sử dụng nó lần nữa vì nó quá đắt với tôi.”

Frey nhìn Mac.

Người trước mặt anh là một thuyền trưởng người có thể di chuyển khắp nơi trên thế giới.

“Tôi dự định đi đến Dãy Núi Ispania ở phía Bắc. Ông có tuyến đường nào để gợi ý cho tôi không?”

“Dãy Núi Ispania ư?”

Chẳng phải đó là nơi được gọi là Thiên Đường Quái Vật sao? Đó là một dãy núi địa ngục mà thậm chí các chiến binh hạng A cũng khó có thể sống sót trở về từ đó!

Đó chắc chắn là tự sát với một phù thủy đi đến đó mà không hề có sự phòng bị gì.

Nhưng Mac khá thông minh.

Ông biết rằng dù ông có hỏi thì ông cũng sẽ không nhận được câu trả lời hoàn chỉnh nào.

Mac suy nghĩ trong chốc lát trước khi mở miệng ra.

(Ghi chú từ bản dịch tiếng anh:

(1) Chỉnh sửa nhỏ, sau khi xem manhwa lần đầu tiên, tôi quyết định thay đổi ‘ghế dịch chuyển’ sang ‘đá dịch chuyển’.

Đây cũng chỉ là ý kiến riêng của tôi thôi, nhưng tôi cảm thấy MC (nhân vật chính) được miêu tả trong manhwa có hơi… bất thường và trẻ con, tôi thích MC ở tiểu thuyết hơn…

Ngoài ra, sự khác biệt giữa tiểu thuyết và manhwa là quá nhiều so với những truyện khác mà tôi đã xem)

---

Team Just T

Bạn đang đọc Đại Pháp Sư Tái Xuất Sau 4000 Năm của 낙하산
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TeamJustT
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.