Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sonia Aquarid (4)

Phiên bản Dịch · 1664 chữ

Đại Pháp Sư Tái Xuất Sau 4000 Năm - Chương 24 - Sonia Aquarid (4)

Team Just T

Nơi họ đến là một quán bar.

Lúc đầu Luther có hơi ngượng ngùng nhưng ông nhanh chóng làm dịu đi biểu cảm của mình.

Ông không thể hiểu lý do tại sao Frey lại dẫn họ đến nơi này.

‘Đây đâu phải là nơi cho quý tộc…’

Đây là một nơi mà các người lính đánh thuê những người với cái miệng và cách hành xử thô tục sẽ ghé đến.

Nhưng Frey mở cửa ra mà không chút ngại ngần gì.

Ngay lập tức, mùi thuốc lá và bia có thể ngửi thấy được.

Người khổng lồ đầu hói đứng sau quầy, chính là chủ quán bar, dường như ngay lập tức nhận ra Frey.

Ông ta quan sát Frey một lúc lâu trước khi ông bật cười lớn tiếng và hài lòng như thể ông đang tràn ngập trong niềm vui.

Sau một cuộc trò chuyện ngắn với ông chủ, Frey trở lại với nhóm.

“Họ sẽ chuẩn bị thức ăn trong khi chúng ta đi tắm rửa và trở lại sau.”

“Ah, tôi hiểu.”

Dường như giờ thì anh đã có cơ hội, nên anh muốn đi tắm rửa bản thân ngay lập tức.

Mặc dù không thể hiện điều đó trên gương mặt của họ, nhưng Sonia và Luther cũng rất đồng ý với quyết định đi tắm rửa của Frey.

Ngay khi họ mở cửa ra, gương mặt của tất cả những người bên trong quán bar trở nên chua chát.

Có những phòng tắm ở trên lầu vì quán bar dường như cũng có chức năng của một quán trọ.

Cũng khá bất ngờ là ngay cả nước ấm cũng được chuẩn bị cho họ để tắm rửa bản thân thoải mái hơn.

Sonia liền trở lại tầng 1 sau khi tắm rửa thoải mái, nhưng cô phát hiện một chàng trai đang ngồi ở bàn của họ.

‘Anh ta ngồi nhầm chỗ hay sao vậy?’

Sonia nheo mắt nhìn chàng trai đó.

Chàng trai đang ngồi đó có dáng vẻ cực kỳ điển trai. Sonia đã thấy nhiều chàng trai đẹp ở Vương Quốc Luanoble, nhưng chàng trai này dường như có nét quyến rũ riêng.

Điều mà cô đặc biệt chú ý là mái tóc bạc hơi dài của anh ta được cột lại phía sau lưng và đôi mắt sâu của anh.

Tì vết duy nhất có lẽ là anh ta hơi gầy gò, nhưng điều đó không thật sự quan trọng…

‘Hmm?’

Sonia không ngừng nghiêng đầu. Vẻ ngoài của chàng trai này cực kỳ giống với một ai đó khác.

Gầy gò, tóc bạc, đôi mắt sâu.

“Nếu cô xong rồi vậy sao cô còn chưa ngồi xuống?”

Khoảnh khắc cô nghe giọng nói đó, cô mới nhận ra.

Tuy nhiên một biểu cảm bối rối hiện trên gương mặt cô.

“...Frey?”


“Có gì đó không ổn à?”

“K-, không. Chỉ là trông anh hoàn toàn khác với lúc trước…”

“Tôi trông có hơi già sau khi không chăm sóc bản thân suốt một khoảng thời gian dài.”

Frey mỉm cười và Sonia đỏ bừng gương mặt trong khi phàn nàn trong tâm trí cô,

‘Đó đâu phải là hơi hơi.’

Cô thậm chí không thể so sánh anh ta hiện tại với dáng vẻ như một tên ăn xin của anh trước kia.

Lần đầu tiên trong cuộc đời của cô, Sonia cảm thấy thổn thức trong con tim.

“Qu-, quần áo của anh đẹp quá.”

Sonia, người vốn không quen với việc khen ngợi người khác, quay đầu đi khi cô nói thế.

Thứ mà hiện tại anh đang mặc là đồng phục của Học Viện Westroad thứ được tạo ra nhấn mạnh vào vẻ ngoài của nó chứ không phải tính thực dụng.

Nó cực kỳ vừa vặn với vẻ ngoài hiện tại của Frey dù anh sẽ trông thậm chí còn đẹp hơn nữa nếu tăng cân thêm một chút.

“Tôi không còn bất kỳ bộ quần áo nào để mặc nữa. Bộ giáp của tôi cần được giặt vì nó đã quá dơ.”

“P-, phải rồi.”

“Thế sao cô còn đứng đó làm gì? Thức ăn sắp được mang ra rồi.”

“Ah, em phải ngồi xuống chứ.”

‘Sao mày cứ lắp bắp hoài vậy, con ngốc này!’

Sonia tự mắng nhiếc bản thân trong thâm tâm khi cô vội vã ngồi xuống ghế.

Cô đang lo lắng.

Thấy được gương mặt vô tư của Frey dường như khiến cô cảm thấy phần nào đó tệ hơn.

Sonia cảm thấy thật không công bằng khi chỉ có mình cô là người đang ngại ngùng. Suy nghĩ thật nhanh, cô cố gắng trong tuyệt vọng để tìm một chủ đề gì đó.

“Phép của anh thật ấn tượng. Đây là lần đầu tiên em thấy một pháp sư tuyệt vời như anh đấy.”

“À chừng đó không là gì đâu.”

Trong khi anh nói điều này, gương mặt Frey chẳng thể hiện chút dấu hiệu gì của sự nói quá cả.

Đây là bằng chứng rõ ràng về việc đây là những gì anh đang thực sự nghĩ, rằng đẳng cấp kỹ năng hiện tại của anh thật sự chẳng ra gì.

Khi anh suy nghĩ về những gã mà anh phải đối mặt trong tương lai, sức mạnh hiện tại của anh giống như anh đang cầm một con dao găm nhỏ bằng hòn đá cuội ở trong tay vậy.

Tuy nhiên, Sonia thậm chí còn cảm thấy ngưỡng mộ hơn khi cô thấy được sự khiêm tốn của anh.

‘Anh ta hoàn toàn khác biệt với tất cả những pháp sư mà mình từng gặp.’

Tất cả những gì mà họ giỏi là khoe khoang.

Về độ tài giỏi của họ khi có thể phát triển ma thuật, hoặc họ đang tiến hành một nghiên cứu mà đang tiến triển tốt hoặc họ là một trong top 10 những pháp sư ở trong tòa tháp…

Trong một trận chiến, họ chỉ như một nhóm trẻ con mà biết cách đọc thuộc lòng các phép thuật.

Họ thậm chí còn không có đủ thời gian để hoàn thành các phép thuật của họ trước khi Sonia đã rút kiếm ra, rút ngắn khoảng cách giữa cô và họ, và chĩa mũi kiếm vào ức hầu của họ.

Tại sao họ lại muốn đấu tay đôi khi ngay từ đầu họ đã không hề giỏi?

“Thế cô định đi đến đâu?”

Giọng nói của Frey kéo cô ra khỏi những suy nghĩ của mình.

“Tôi biết cô đang hướng đến Kastkau, nhưng tôi tò mò về đích đến của cô. Dĩ nhiên cô không bắt buộc phải trả lời đâu.”

‘Anh ta đang quan tâm sao?’

Cảm giác như anh nảy ra chủ đề này khi cuộc trò chuyện tạm dừng, nên Sonia hiểu nó theo hướng có lợi.

Cô trả lời mà không giấu giếm gì.

“Em đang đi đến Gia Tộc Jun.”

“...Gia Tộc Jun?”

Frey nhíu mày.

Vì vài lý do, Sonia cảm thấy tự hào khi cô cuối cùng cũng có thể khiến cho anh chàng này phản ứng.

“Cô định làm gì ở đó?”

“Là… một lời thỉnh cầu kết hôn.”

Cô không biết tại sao gương mặt cô lại đỏ ửng và giọng cô hơi khàn đi.

Frey không nhận thấy biểu hiện của Sonia.

“Ah, đúng rồi. Con gái của Gia Tộc Aquarid sẽ trở thành hôn thê của Peran. Vậy đó là cô à.”

“Huh? Sao anh biết?”

“Tôi nghe điều đó từ Peran.”

“Cậu quen với Peran sao?”

Luther vừa mới tắm xong và can thiệp vào cuộc trò chuyện.

Frey chỉ nở một nụ cười khi Sonia nhìn đi trong sự ngượng ngùng.

“Xin thứ lỗi vì xen vào cuộc trò chuyện của cậu.”

“Không sao đâu. Mời ngồi, cứ thoải mái trò chuyện thôi.”

“Xin thứ lỗi lần nữa nhưng tôi không thể ngồi chung được. Tôi chắc là cậu sẽ thấu hiểu cho tôi.”

Luther và một người hầu còn lại đứng phía sau Sonia.

Luther và Sonia thân thiết với nhau như mối quan hệ giữa cha và con gái, nhưng ngay cả vậy vẫn có những quy tắc hạn chế trong mối quan hệ chủ tớ mà không thể bỏ qua được.

Đây là việc nhà của họ nên Frey không can thiệp vào. Anh chỉ đơn giản uống một ngụm nước trước khi trả lời câu hỏi trước đó của Luther.

“Peran là bạn của tôi.”

“Tôi hiểu rồi. Cả hai gia tộc đều là những gia tộc phù thủy nổi tiếng ở trong Đế Chế. Vậy hai cậu là bạn từ thuở nhỏ à?”

“Tôi gặp cậu ta lần đầu ở trên một chiếc tàu đi đến thủ đô. Cũng chỉ mới gần đây thôi, nhưng tôi đánh giá cao tính cách của cậu ta và vì thế chúng tôi trở thành bạn bè.”

“Tôi hiểu rồi…”

Luther cảm thấy an tâm.

Một cách tốt để biết về tính cách của một người là nhìn vào những người bạn của người đó.

Và từ những gì ông thấy từ Frey, Luther tin rằng anh ta là một người tốt tính.

Nếu chàng trai trẻ như Frey có thể chấp nhận Peran như là một người bạn thân thì có nghĩa là anh ta cũng là một người tốt.

Chẳng mấy chốc thức ăn được mang ra.

Thịt nai với những gia vị gây kích thích vị giác, salad tươi mát và súp cừu.

Luther ngưỡng mộ trước chất lượng của thức ăn.

Cuối cùng là món xúc xích được đặt trước Frey.

Frey nhìn lên gương mặt của người chủ quán và người chủ quán nhìn lại anh trước khi hai người họ cười phá lên.

Sonia và Luther chỉ có thể chứng kiến tương tác của hai người họ với sự bối rối.

---

Team Just T

Bạn đang đọc Đại Pháp Sư Tái Xuất Sau 4000 Năm của 낙하산
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TeamJustT
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.