Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Học Viên Tệ Nhất Học Viện (3)

Phiên bản Dịch · 2151 chữ

Đại Pháp Sư Tái Xuất Sau 4000 Năm - Tập 1 Chương 3 - Học Viên Tệ Nhất Học Viện (3)

Team Just T

“Thật đáng xấu hổ. Thằng hèn này không còn dám tự sát luôn sao.”

Khi David nói đầy tự tin, thằng kế bên nó là Jack đứng lắc đầu.

“Nah. Có người đã thấy thằng khốn này lén lấy một đống thuốc ngủ từ bệnh xá vào ngày hôm qua mà ta. Nó đáng lẽ ra phải nghe được tin là nếu uống một ngụm thuốc ngủ cùng một lúc thì sẽ chết không đau đớn gì chứ.”

“Chắc nó đéo dám uống rồi.”

David đồng ý với một đứa nữa tên Anthony.

“Tao cũng nghĩ vậy.”

“Mẹ nó. Tụi bây muốn cược không? Tao cá 10 vé ăn là nó đã chết.” (Jack)

“Tao cá là nó chưa chết.”

“Tao cũng vậy.”

“Vậy chuẩn bị mỗi đứa 5 vé ăn đi nhé.”

Nhìn nhau chúng cười toe toét. Những học viên khác trong lớp liếc nhìn chúng đầy sự khó chịu. Bất kể họ có nghĩ thế nào đi chăng nữa, thì sự độc ác của David đã đi quá xa. Không tin được là hắn ta có thể thoải mái cá cược trên mạng sống của người khác. Mặc dù chẳng ai dám đứng ra chống lại hắn ta.

Không phải vì cách hành xử của hắn khiến cho mọi người e dè. David có kỹ năng tốt hơn và xuất thân từ một Gia Tộc có địa vị cao hơn những người còn lại nhiều lần. Những học viên thấp bé như vậy thường chẳng dám xía vào việc của người khác. Họ là loại người chẳng dám hó hé gì trừ khi thằng David giết người trong lớp học. Các học viên yếu đuối khác sẽ vờ tránh né Frey để không trở thành mục tiêu tiếp theo. Một số còn thầm cảm ơn Frey.

Đến khi cánh cửa mở ra, thứ nhanh chóng khiến David chú ý. Một chàng trai điển trai bước vào lớp. Dáng người gọn và biểu cảm bình tĩnh của anh ta toát lên vẻ lạnh lùng. Mặc dù giờ chẳng phải là lúc nên tỏ ra lạnh lùng.

‘Thằng Frey đây sao?’

Hắn ta gần như không nhận ra nếu như không vì mái tóc xám bạc độc nhất của Frey.

“Cái gì?”

“Đó là Frey, đúng chứ?”

Các học viên khác cũng thì thầm với nhau. Dường như không chỉ đám của David mới kinh ngạc trước sự thay đổi đột ngột của anh ta.

Frey nhìn xung quanh lớp và thông thả đưa mắt nhìn David. Trong chốc lát, ánh mắt của họ gặp nhau. David nghĩ rằng Frey sẽ sợ sệt, run rẩy như mọi khi, nhưng không. Hắn ta chẳng biết chuyện gì đã xảy ra đêm qua, nhưng bản chất con người không thể thay đổi nhanh đến vậy.

‘Nhanh lên, hạ ánh mắt của mày xuống ngay.’

Hắn ta đã thấy điều này nhiều lần. Chính là phong thái ung dung không lẫn vào đâu từ Gia Tộc Blake nổi tiếng. Nhưng sao tự nhiên thằng Frey, một đứa bị gia đình bỏ rơi và là học viên tệ nhất học viện, lại thành ra thế này.

Frey hôm nay hoàn toàn khác với mọi thường. Anh ta phớt lờ David và và vẻ ngoài cao ráo điển hình của anh ta cũng vô cùng thoải mái. Hắn ta chưa bao giờ thấy Frey bước đi với tấm lưng thẳng.

Frey bước đến chỗ ngồi của mình, ngồi xuống, và lấy cuốn sách từ trong hộc bàn ra. Anh ta bắt đầu đọc từng trang trong một niềm đam mê mãnh liệt như thể anh lạc vào thế giới riêng của mình.

“Hah.”

David chết lặng, vô tình thốt lên. Thái độ hắn ta tỏ vẻ bực bội. Trong khi gương mặt của Jack và Anthony cũng trở nên biến dạng. Chúng cũng nhìn Frey và có phản ứng tương tự. Jack mất bình tĩnh và định lớn tiếng, nhưng David gọi tên Frey trước.

“Frey Blake.”

Frey ngẩng đầu lên và nhìn David với thái độ vô cảm. Ngay cả gương mặt bóng loáng vô dụng của anh ta hôm nay cũng khiến hắn khó chịu. Hắn mạnh dạn nói tiếp.

“Nhìn này. Không phải tao đã bảo với mày sao? Thằng khốn hèn nhát này sợ chết đến mức không dám tự tử.”

Jack và Anthony, lạnh người trước lời của David, nhanh chóng nhớ lại lời giao kèo của chúng. Mặt chúng đầy sự chế nhạo và khinh miệt.

“Phải phải, mày thắng rồi.”

“Khốn khiếp. Đây, vé ăn của tụi mày đây.”

Trong số chúng, Jack cảm thấy tệ nhất. Không chỉ từ thái độ của Frey, mà còn từ việc hắn vừa quăng đi 10 vé ăn. Hắn cố bình tĩnh, đi đến chỗ Frey và cười khẩy.

“Sao vậy? Hôm qua mày ăn phải thứ gì lạ à?”

Hắn ta nói với giọng lịch sự như có chút quan tâm đầy thân thiện, nhưng biểu cảm thì như muốn giết người.

Nhưng Frey không trả lời mà chỉ đọc sách. Mặt Jack căng cứng. Bực bội, hắn tăng tốc lao đến và giật lấy cuốn sách của Frey. Chỉ khi đó anh ta mới nhìn lên.

“Có chuyện gì vậy?”

“‘Có chuyện gì vậy?’ hả.”

Jack sắp chửi thề. Tuy nhiên, khoảnh khắc hắn nhận lấy sự chú ý của Frey, hắn đơ cứng người mà chẳng hề hay biết.

“Thằng chó này. Ánh mắt đó là sao…”

Ánh mắt hư vô như nhìn xuyên qua hắn. Jack ép bản thân mình phải cố cười, cảm thấy vừa lo lắng vừa sợ hãi.

“Mày dùng thuốc ngủ để dưỡng da à? Nhìn thử khuôn mặt bóng loáng của mày kìa.”

“Pfft haha!”

Anthony buộc miệng cười phá lên vì trò đùa, khiến Jack lấy lại sự tự tin.

“Đưa vé ăn của mày cho tao, Frey à.”

“Vé ăn?”

“Phải, tao vừa mất 10 vé vì cá cược.”

Sự căng thẳng từ trước đó hoàn toàn biến mất. Hắn cứ thế vẫy vẫy cuốn sách của Frey.

“Tao cá 10 vé ăn là mày sẽ chết, thế đéo nào mà mày vẫn đi đến lớp? Nhờ ơn mày, tao sẽ chết đói một khoảng thời gian dài đấy.”

“Bwahaha!”

“Phải là lỗi của thằng Frey!”

David và Anthony cũng hùa theo chế nhạo nhiệt tình. Trái lại, phản ứng của Frey rất đơn giản.

“Biến.”

“...”

Một lần nữa, sự im lặng bao trùm cả phòng học. Nhiều học viên trố mắt nhìn Frey. Dĩ nhiên, biểu cảm của Jack là nổi bật nhất.

“Mày vừa nói gì?”

Sự do dự của hắn ta trước Frey biến mất ngay lập tức rồi chuyển thành cơn thịnh nộ. Jack có vóc dáng to béo có phần xấu xí đối với một pháp sư. Mọi người nhìn vào hắn ta đều lầm tưởng rằng hắn là một lính đánh thuê.

Khi Jack nghiến răng đầy đe dọa, một số đứa yếu tim sẽ sợ tái mặt.

Frey, trái lại, vẫn bình tĩnh. Thật sự thì anh ta thấy khá phiền toái.

“Trả cuốn sách đây rồi phắn lẹ.”

Jack chẳng phải đứa co người lại trước lời khiêu khích. Hắn ta biến cơn thịnh nộ thành hành động. Nắm đấm to lớn của hắn ta lao thẳng đến mặt Frey.

“Huh?”

Hoặc là hắn nghĩ vậy.

‘Cái gì?’

Jack nhanh chóng nhận ra Frey đang đứng trước mặt hắn ta.

“Chuyện gì vừa xảy ra vậy?”

Chẳng phải vừa rồi nó còn ngồi đó sao? Hắn ta cảm thấy như đang gặp ma. Trong khi Frey thì chỉ đang nhìn thằng Jack chưng bộ mặt đụt ra.

‘Cái đéo gì vậy?’

Khi anh ta quan sát kỹ lưỡng mấy thằng này, ký ức của Frey hiện lên rõ ràng - từ khoảnh khắc cậu ta bước vào học viện đến khi tự kết liễu cuộc đời mình.

Lúc đầu, cuộc sống cậu ta như bước sang trang mới. Mọi người cười và đối xử với Frey rất tốt, cậu đã rất hạnh phúc. Cậu cảm thấy như bản thân mình thuộc về nơi này.

Đó là cho đến khi họ phát hiện ra sự thật. Cậu cảm nhận Mana rất tệ và không thể dùng nổi một phép 1 sao. Hay còn tệ hơn, cậu chỉ là một đứa bị bỏ rơi bởi Gia Tộc Blake.

“Rác rưởi.”

“Thằng khốn như mày không xứng đáng có mặt trong học viện này.”

“Tao lạy mày, nhanh lên, chết nhanh đi.”

Trong ký ức của Frey, đám David như quỷ dữ. Ngay cả sức mạnh tinh thần không thể lay chuyển của Lucas cũng không thể ngăn cơ thể Frey run rẩy trong lo sợ. Anh có thể đoán được cậu đã phải chịu đựng nhiều biết chừng nào. Cậu có một cuộc sống thật khó khăn và đau khổ. Trên hết, cũng do cậu chẳng có ai để dựa vào.

“...”

Frey chấp nhận toàn bộ những ký ức đó. Cùng lúc, anh đưa ra quyết định cuối cùng. Anh sẽ không chống lại David và nhóm của hắn. Bởi vì sự khác biệt về đẳng cấp là quá lớn. Giống như là người lớn đang giành lấy sân chơi của trẻ con vậy.

Nhưng có muốn cũng chẳng được. Hành động tàn bạo của đám David cũng tàn khốc như lũ quý tộc đồi bại khác.

“Không thể.”

“Cái gì?”

Jack có chút sợ hãi trước sự thay đổi thái độ của Frey và cái cách anh thoát ẩn thoát hiện như một con ma. Nhưng chủ yếu là ánh mắt của anh.

Ánh mắt như nhìn vào một vực sâu không đáy. Chỉ nhìn vào đó thôi, khiến hắn ta cảm thấy như linh hồn bị nuốt chửng.

Frey nhớ lại lúc anh còn là Lucas. Khoảng thời gian anh được tôn vinh như là một Đại Pháp Sư, anh còn có một biệt hiệu khác là Đại Sư (Thầy). Anh đã nuôi dưỡng, dẫn dắt và hỗ trợ nhiều học trò của mình.

Tuy nhiên, anh không tự nhận mình là một người tốt. Vì Lucas không bao giờ tha thứ cho kẻ nào chĩa mũi kiếm vào anh ta. Dẫu vậy, nhờ vào việc anh rèn luyện một tinh thần kỷ luật tốt, nên những tranh chấp không đáng có đã được tránh khỏi nhiều nhất có thể.

Nhưng thời gian đã trôi qua 4000 năm.

Anh đã bị giam cầm trong cõi hư vô quá lâu. Bất kể Lucas có cố giữ vững lý trí của mình thế nào, thì vẫn rất khó khăn khi phải ở một mình quá lâu. Anh đã rơi vào bờ vực của sự điên cuồng không biết nhiêu lần, và nhiều lần đã khiến cho ý thức, tâm trí anh bị tiêu hao.

Nhưng Lucas đã thành công khi giữ được sự tự nhận thức của bản thân.

Bằng cách nào? Chỉ có một cách duy nhất. Anh liên tục bộc lộ những cảm xúc mãnh liệt, đầy bạo lực. Anh nhớ ngay đến thứ, kẻ đã phong ấn anh. Cơn thịnh nộ của anh gần như trở thành sự khát máu. Nhiều tháng liền, anh lẩm bẩm những lời nói đầy hận thù và chửi rủa tục tĩu đến mức khó có thể nói to.

Gương trong, nước tĩnh là điều cần thiết để tăng thứ hạng phép thuật của 1 người, nhưng Lucas lúc đó không còn lựa chọn nào khác. Nếu anh chỉ duy trì cảm xúc tĩnh lặng như thế, thì nhận thức của anh sẽ bị nuốt chửng bởi cõi hư vô từ lâu rồi.

Phwack!

"... Kgh!"

Jack không kịp phản ứng. Tất cả quá bất ngờ, hắn cảm nhận cơn đau dữ dội ở phần bụng và không thể nào hít thở nổi. Hắn cảm thấy như bị một ngọn giáo đâm xuyên qua người. Hai mắt trợn ngược, và hắn mất đi ý thức, cơ thể hắn đập mạnh xuống sàn với một tiếng uỵch lớn.

“Cái gì thế?”

“Chuyện gì đang diễn ra vậy?”

Jack ngã xuống trong tích tắc. Ít nhất đó là thứ đã diễn ra trong mắt của tất cả các học viên. Không ai biết chuyện gì đã xảy ra.

“...”

Đó là Frey. Những hành động của anh ta đơn giản đến mức kinh ngạc. Sau khi kích hoạt Mana trên khắp cơ thể để cải thiện đáng kể năng lực thể chất của bản thân, anh ta đấm thẳng vào bụng của Jack. Và với việc di chuyển nhanh hơn trước kia, anh kịp rút tay lại.

Và dĩ nhiên, quá trình đó diễn ra rất nhanh. Ít nhất là cũng khiến cho các học viên khác chẳng kịp nhìn thấy gì.

Team Just T

Bạn đang đọc Đại Pháp Sư Tái Xuất Sau 4000 Năm của 낙하산
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TeamJustT
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.