Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chân tướng mọi chuyện

Phiên bản Dịch · 1316 chữ

Chương 1005: Chân tướng mọi chuyện

Nhóm Dịch Tại Hạ Bất Tài 

Gắt gao nhìn chằm chằm thân thể Trác Phàm không buông, hai tròng mắt Thượng Quan Phi Hùng khẽ run rẩy, ánh mắt chột dạ, mặt hiện ra vẻ nghi ngờ: "Nhất phàm, cái này... Chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Vì sao Trùng Thiên Kiếm lại ở trong tay ngươi, hôm nay chúng ta lại bị trúng mai phục, hôm nay ngươi nhất định phải giải thích rõ ràng cho lão phu! ”

“Cái gì, phụ thân, các ngươi trúng mai phục?” Không khỏi cả kinh, lúc này Thượng Quan Khinh Yên rốt cục mới hiểu được, thì ra tiếng kêu giết chấn thiên vừa rồi, không phải là nhân tài của Thượng Quan gia bọn họ đột kích Vương phủ, mà là bị người khác mai phục tàn sát, trong mắt không khỏi nhất thời lộ ra một trận lo lắng: "Như vậy phụ thân, tộc nhân chúng ta thế nào rồi? Thương vong có lớn không? ”

Sau khi phun ra một ngụm trọc khí thật dài, Thượng Quan Phi Hùng không khỏi hung hăng cắn răng, than thở nói: "Thương vong không nhỏ, may mắn cuối cùng nơi này xuất hiện động tĩnh, Bách Lý Kinh Vĩ mở ra kết giới, ngược lại cũng không đuổi tận giết tuyệt, chạy thoát trong đường tơ kẽ tóc. ”

Nghe được lời này, Thượng Quan Khinh Yên mới không khỏi thở dài, yên lòng, đồng thời cũng là vẻ mặt không thể tin nhìn về phía Trác Phàm.

Cổ tiên sinh... Tất cả những chuyện này là do ngươi gây ra đúng không, đây là vì cái gì?

“Như thế nào, chuyện này thật sự không phải do Thượng Quan gia chủ bày ra sao?

Nhìn thật sâu phản ứng của hai cha con, thấy không giống như giả dối, lông mày Bách Lý Kinh Vĩ cũng không khỏi nhẹ nhàng run lên, trong lòng hồ nghi, thì thào thành tiếng.

Không khỏi lạnh lùng cười, Thượng Quan Phi Hùng tựa như nhìn kẻ ngốc nhìn về phía hắn, trên mặt lộ ra từng trận vẻ khinh bỉ: "Hừ, người ta nói thừa tướng Bách Lý Kinh Vĩ của Kiếm Tinh đế quốc thông minh tuyệt đỉnh, hôm nay vừa thấy, cũng bất quá là như thế. Thượng Quan Phi Hùng ta mặc dù trân trọng Trùng Thiên Thần Kiếm, nhưng đó chẳng qua chỉ là một vật chết, còn cần người đến khống chế mới có thể hiển uy. Lão phu há có thể vì nó mà dùng cao thủ của Thương Quan gia cùng tính mạng của mình để đổi lấy? Đến lúc đó, mặc dù đoạt được thần kiếm, nhưng không ai có thể dùng thì lại thế nào? Huống chi, theo thừa tướng vừa nói, đây còn là một bước nước cờ nguy hiểm, còn không nhất định thành công, nhưng trả giá cũng quá lớn đi. Thắng cũng không có lợi, thua thì thất bại thảm hại, mua bán như vậy, một người thông minh như thừa tướng đại nhân sẽ làm sao? Hừ! ”

"Ồ... Hóa ra là như vậy, thì ra tất cả chúng ta đều bị lừa! ”

Thân thể nhịn không được chấn động, Bách Lý Kinh Vĩ nghe được lời này, da mặt nhất thời run lên, mí mắt khẽ run, lẩm bẩm thành tiếng: "Trai cò tranh giành ngư ông đắc lợi, thì ra hết thảy, thật đúng là còn có người thứ ba nhúng tay thao túng ở trong đây a. Chúng ta vẫn luôn cho rằng cả song phương chúng ta đang chưởng khống đại cục, tất cả mọi chuyện đều tiến triển theo phương hướng chúng ta dự tính. Nhưng ai ngờ, chúng ta đều là đồ chơi trong tay một người khác, bị người khác điều khiển liều chết liều sống, cuối cùng lại thành may áo cưới cho người khác! Ai, sơ suất, bản tướng dĩ nhiên không nghĩ tới, ngoại trừ Thượng Quan gia ra, còn có địch nhân khác tồn tại. Bản thân lại làm con tốt thí cho kẻ khác, hừ hừ, thật sự là thất bại lớn nhất trong nhân sinh a! ”

Sắc mặt không khỏi đồng loạt chấn động, lần này, song phương rốt cục hoàn toàn hiểu được hết thảy, sau đó ánh mắt mọi người, liền đồng loạt chuyển hướng về phía Trác Phàm, trong mắt vừa sợ hãi vừa nghi ngờ.

Bách Lý Kinh Vĩ càng là một đôi mắt lạnh lùng lóe lên, đối với vị Cổ đại sư mà hắn từng nhất trí tôn sùng, lạnh lùng lên tiếng: "Ngươi… Đến tột cùng là ai, lại được người nào phân công? ”

"Cổ Nhất Phàm, một luyện đan sư bình thường mà thôi, cô độc, tứ hải là nhà, ha ha..." Bất giác nhẹ nhàng cười, Trác Phàm trêu tức nhìn về phía tất cả mọi người, trong mắt đều là cười nhạo.

Điều này không khỏi làm cho mọi người trong lòng giận dữ, sắc mặt càng thêm âm trầm.

Nghĩ đến, bọn họ đều là đại nhân thực lực cường hãn, các đại gia hùng bá một phương, lúc này cư nhiên bị một tiểu oa nhi đùa giỡn, liều mạng máu chảy thành sông. Truyền ra ngoài, chẳng phải là bị thế nhân cười nhạo sao?

Bọn họ đều là thượng vị giả ở vị trí cao từ lâu, vì thể diện, cái gì cũng có thể không quan tâm, như thế này làm sao có thể nhịn được?

Kết quả là, bất kể là bên phía Bách Lý Kinh Vĩ hay là Thượng Quan gia, giờ này khắc này, ánh mắt nhìn về phía Trác Phàm đều lộ ra quang mang hung ác trần trụi, tựa hồ hiện tại chỉ hận không thể đem hắn ăn sống nuốt tươi.

Bỗng dưng, Trác Phàm trở thành địch nhân chung của tất cả mọi người nơi này, nghìn người chỉ, vạn người hận, không còn một bằng hữu nào đáng nói. Chỉ có một mình Thượng Quan Khinh Yên thấy tình cảnh này, trong lòng lo lắng một mảnh.

Nàng không biết Trác Phàm đã sớm để lại đường lui cho mình, nên mới không sợ hãi như thế, trong lòng đã nóng như lửa đốt.

Bất quá Trác Phàm vẫn như cũ sắc mặt như thường, vẻ cười nhạo trong mắt vẫn không giảm, thậm chí còn có hơn, điều này không khỏi làm cho sự tức giận trong lòng tất cả mọi người nơi này, càng sâu hơn một bậc!

Tiểu tử này, bị nhiều cao thủ vây cho nước chảy không lọt, chết đến trước mắt như vậy, cư nhiên còn có thể kiêu ngạo, thật sự là đáng hận đáng giận, quá không đem những đại nhân vật như bọn họ để vào mắt. Nhất là Thượng Quan Phi Hùng thân là cửu cửu nuôi này, lại nhịn không được nổi giận gào thét thành tiếng, nghiến răng nghiến lợi nói: "Cổ Nhất Phàm, lúc trước lão phu vẫn cho rằng đây là Bách Lý Kinh Vĩ tính kế, nhưng trăm triệu lần không nghĩ tới, lại là quỷ kế của ngươi! Nói như vậy, tấm bản đồ giả kia, cũng là ngươi cố ý hãm hại chúng ta? ”

"Ha ha ha…Coi như là vậy đi, bất quá cũng không tính là tất cả! ”

Bất giác cười khẽ một tiếng, Trác Phàm từ chối cho ý kiến bĩu môi, sâu kín nói: "Kỳ thật cho các ngươi bản đồ thật hay giả đều không sao cả, bởi vì bất luận là tờ nào, Bách Lý thừa tướng của chúng ta cũng sớm đã nhìn thấu, giăng sẵn bẫy rập. Những gì ta làm, bất quá chỉ là xem nên đặt vòng vây này ở đâu! ”

Bạn đang đọc Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Bản Dịch) của Dạ Kiêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xemayoi2872
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 283

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.