Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rừng U Minh

Tiểu thuyết gốc · 2429 chữ

Trung Châu , Rừng U minh

U Minh Rừng nằm ở 1 góc ở Trung Châu được thế gian cho rằng là nơi thích hợp lịch luyện và tìm kiếm tài nguyên của tu sĩ trúc cơ kỳ trở lên.

Bìa rừng sẽ có ít Yêu Thú , Hung Thú hay lảng vảng quanh càng vô sâu trong rừng thì sẽ gặp được nhiều hơn theo số lượng cũng là chất lượng.

Lâm Hiếu biết bên trong nằm ở trung tâm sẽ có Hắc Hổ Vương tu vi ngang với Luyện Hư kỳ toạ trận khu rừng này.

Đối với người khác đây là bí mật nhưng đối với các Đại Tiên Môn nhưng tin tức này chẳng đáng 1 xu.

Lâm Hiếu đang đứng ở bên thác nước trên tay cầm 1 khối ngọc bội.

Khối ngọc bội này là của Lâm Càn đưa cho Lâm hiếu chỉ cần truyền 1 tia linh khí vào ngọc bội sẽ kích hoạt và Lâm Hiếu trong lúc nguy kịch được bảo vệ 1 mạng và đánh giá không hoàn thành thí luyện coi như Lâm Hiếu mất đi tư cách thành Thiên Đạo trúc cơ.

Đúng thật là Lâm Hiếu trên thân chỉ còn 1 miếng ngọc bội và bộ quân áo còn lại không mang theo bất cứ thứ gì.

Việc đốn củi xây nhà của Lâm Hiếu cũng coi như xong nghĩ đi nghĩ lại Lâm Hiếu quyết định không làm nữa.

Lâm Hiếu lẩm bận trong miệng :

" Thôi ta chui vào trong động ở đỡ vậy."

nói xong Lâm Hiếu bay thẳng vào thác nước bên trong có 1 hang động nhỏ.

" Coi như đây là 1 chuyến đi dã ngoại đi...

Trước mắt có chỗ ngủ , giờ vấn đề là lương thực , săn hung thú giữ trữ lương thực hay sao? Rồi làm cần câu cá ? Cứ vậy sống qua 1 năm rồi tính tiếp. "

Lâm Hiếu cũng không có ý định đi sâu vào trong rừng chỉ ở mép ngoài sống tạm bợ qua năm thôi.

Nghĩ xong Lâm Hiếu bắt đầu ẩn thân đi men theo lối mòn của rừng tiến vào bên trong.

" Xoạt / xoạt... "

Đi tầm 3km Lâm Hiếu nghe thấy bên tai.

Lâm Hiếu đứng yến bất động dùng 1 sợi linh lực như hóa thành từng sơi tơ nhỏ vô hình vô chất đến bên cạnh con thỏ đang đứng ngó chừng xung quanh.l

" Xoẹt !"

Máu tươi từ ngực con thỏ văng ra.

" Haiz " Lâm Hiếu thở dài rồi nhắt con thỏ lên nói thầm :

" Thỏ à - ta không muốn hại ngươi nhưng nếu ngươi không chết thì cả ngày nay ta phải nhịn a."

Nói xong Lâm Hiếu bắt đầu mang chiến lợi phẩm về hang.

Về đang hang Lâm Hiếu tắm nhẹ lại rồi bắt đầu nướng Thỏ lên ăn trong rừng không có gia vị ăn cũng khó nhưng Lâm Hiếu cũng c .

Đêm đến Lâm Hiếu không dám ngủ chỉ dám ngồi thiền tĩnh tâm dưỡng thần với người tu tiên tinh lực hơn xa người thường giờ Lâm Hiếu có thức đến 3 năm không ngủ cũng không sao.

Tuy sáng đến chiều Lâm Hiếu không thấy yêu thú quanh đây nhưng Lâm Hiếu vẫn đề phòng cảnh giác vì ở cái thế giới này không nói trước được điều gì.

Đêm đến không khí xunh quanh tối đen như mực , tiếng thác nước róc rách tản ra 1 loại khí tức hoang mang đầy quỷ dị.

Yêu thú thường có tập tính săn mồi vào ban đêm nên đêm đên là U Minh rừng nặc mùi máu tươi , sát khí lan tran.

Đừng nói sinh tôn ở đây chỉ muốn yên ổn ở đây qua 1 đêm là truyện không thể nào.

Lâm Hiếu nghĩ :

" Yêu thú cũng phân chia cảnh giới , cảnh giới đối ngang luyến khí kỳ là tinh ở cảnh giới này yêu thú mới khai linh trí , trên nữa là yêu đối ngang trúc cơ đến đây đã học được thổ nạp và có lý trí của 1 người trưởng thành , trên yêu lại Đan yêu đối ngang với kim đan của nhân loại."

Ngửi thấy mùi máu tươi cũng sát khí Lâm Hiếu bắt đầu có chút hối hận rồi.

Nhưng chỉ là 1 chút cũng bị dẹp qua 1 bên.

Lâm Hiếu tự nhủ :

" 1 năm sau ta chắc chắn sẽ trở về! "

Đêm đen đến càng nhanh hơn.

Trong lòng Lâm Hiếu bắt đầu nghe tiếng tim đập lại tự nhủ :

" Người ta xuyên không đại chiến gia tộc , đồ tộc 1 đối vạn chưa sợ còn ngươi chỉ có sống qua rừng 1 năm mà đã sợ à ? Không được sợ phải bình tĩnh. "

Muốn sót trong U Minh Rừng phải nắm giữ tốc độ là thân pháp Lâm Hiếu có Tiêu Dao Kinh , sát khí để yêu thú không dám lại gần nên Lâm Hiếu mới chọn Sát Kinh Quyết và muốn đối phá bước vào chương đầu của Thời Không Thần Công phải có đủ áp lực.

đắm chìm tìm hiểu công pháp vừa cảnh giác xung quanh bỗng Lâm Hiếu mở mắt.

Nhìn thẳng về phía cửa hang.

Là Tinh.

Không đúng.

Tinh mới mở linh trí không thể biết ẩn nập nhẹ nhàng như vậy được.

Chỉ có thể là Yêu.

Cảm giác sợ sệt bắt đầu xuất hiện trong đầu Lâm Hiếu nhưng vẫn cố trấn tĩnh.

Con Yêu bắt đầu xuyên qua thác nước đến gần hang.

Lâm Hiếu vẫn lẳng lặng nhìn thẳng vào nó như đang xem và đánh giá lại con yêu đó.

Đây là 1 đầu con rắn thân to cỡ thùng nước , trên người phủ lân phiến xanh , đôii mắt tam giác trừng lớn , miếng luôn thè cái lưỡi ra :

" Khè - khè - khè ..."

Bỗng con rắn ngẩng đầu lên như 1 cây cổ thụ nhìn thẳng xuống Lâm Hiếu mang theo vẻ thưởng thức con mồi.

Yêu nói đúng hơn là Yêu Thú.

Tuy thân thể thể người và Lâm Hiếu có chênh lệch to lớn nhưng Lâm Hiếu vẫn ngồi yên tĩnh tọa như đang chờ con đại xà kia hành động.

Thế rồi bắt đầu di chuyển nó bò xuống đất tốc độ di chuyển ngày càng nhanh tuy thân hình to lớn nhưng không hề ảnh hưởng đến tốc độ của nó trong nháy mắt đã bò đến chỗ của Lâm Hiếu.

Lâm Hiếu nói thầm trong lòng :

" Đến hay lắm. "

Từ nãy đến giờ Lâm Hiếu lẳng lặng đứng đây chỉ để làm 1 kích tất sát vì phải lựa được thời cơ thích hợp.

Con Yêu Xà vừa há miếng ra từ trên cao chuẩn bị cắn xuống thì Lâm Hiếu động.

Không biết trong tay đã bao giờ hóa thành 1 mùa đỏ do linh lực ngưng tụ mà thành như đã tính từ trước người Lâm Hiếu vận chuyển tốc độ cực nhanh nháy mắt đã giờ tay sát cổ con rắn.

" Xoẹt! "

Máu văng tung té thân và đầu con rắng bị bàn tay Lâm Hiếu cắt ra làm đôi.

Miểu sát.

Lâm Hiếu vừa rồi sử dụng là Sát Kinh quyết thiên cấp công pháp trong đó có 1 võ kỹ đã hấp thú gần như hết 8/10 linh lực của Lâm Hiếu.

Phải biết đến hiện tại Lâm Hiếu đã là luyện khí tầng 13 và linh lực của Lâm Hiếu đã cực kì tinh khiết mà còn vậy.

Không hổ là Thiên Cấp công pháp.

Lúc thi triển hơi miễn cưỡng nhưng Lâm Hiếu biết chỉ có vậy mới có thể giết Yêu Xà nếu không Lâm Hiếu phải kết thúc thí luyện.

Rồi ngồi xuống lại vận dụng Luyện Linh quyết để khôi phục linh lực.

Vừa rồi giết chết Xà Yêu đã có thêm 1 tia sát khí ngưng tụ vào Sát Kinh Quyết của Lâm Hiếu.

" Hên ta là con ông cháu cha tuy không mang gì trên người nhưng vẫn còn Công pháp đỉnh cấp. "

Màn đêm đã đến qua nửa nhưng yêu thú ẩn hiện không ngừng bị mùi máu tươi lan tỏa hấp dẫn đến trong hang 1 ngày 1 nhiều.

Ở trốn rừng rậm này khí tức yêu thú ẩn hiện kèm theo tiếng nước không ngừng chảy xiết lộ ra tràn ngập khí tức kinh khủng.

Đây mới Thật sự là Rừng U Minh !!!!

Ngày vừa rồi Lâm Hiếu đã phát hiện mục tiêu thứ 2 lại là 1 con nhện trên thân đầy mặt người bò cực nhanh về phía hang độc tộc độ cực nhanh phun tơ đầy độc về phía Lâm Hiếu.

Nó to không kém gì xác rắn nằm bên cạnh lại bò được lên hang đá hết sức quỷ dị.

Liên tục là những lần phun độc vào Lâm Hiếu.

Lâm Hiếu vừa né vừa tiếp cận nó thân pháp nhìn hết sức tiếu sái không nhiễm tia bụi trần nhẹ nhàng tránh né độc của con Yêu Nhện vận dụng thuận thục Tiêu Dao Kinh.

Lâm Hiếu cũng muốn dùng 1 chiêu miêu sát con Yêu Nhện như Yêu Rắn kia nhưng linh lực khômg cho phép a.

Tuy tộc độ hồi linh lực quả Lâm Hiếu rất nhanh những vẫn không đủ a.

Nhưng cũng nhân cơ hội này Lâm Hiếu cũng đã vận chuyển Thời Không Thần Công để có đủ áp lực bức bách cho môn công pháp này nhập môn những vẫn thiếu 1 ít.

Nhện Yêu nó đã treo ngược trên hang đá và nhổ nước miếng có độc vào Lâm hiếu a.

Lâm Hiếu lợi dụng linh lực bám vào đế chân cũng chạy lên hang đá phóng từng chùm ảnh sáng màu đỏ trả ngược vào con nhện.

Bắt đầu trên người con nhện xuất hiện vết thương nhưng cũng chưa là gì cả.

Hai bên vẫn dằng co kịch liệt thì không biết từ khi nào ở ngoài hang đã xuất hiện 1 con chuột lông đen to ngang ngửa 1 chiếc ô tô.

Miếng dính đầy máu tươi trên người tỏa ra mùi hôi thối.

Nó lao cực nhanh về phía Lâm Hiếu , Lâm Hiếu cũng phát giác ra nó và từ bỏ trả công nhện lại quay sang đối đầu với con chuột.

Con chuột với hàm răng bén nhọn liên tục cạp vào người Lâm Hiếu , Lâm Hiếu né được hết nhưng nó luôn dồn Lâm Hiếu vào 1 góc sâu trong hang động.

Nhân lúc không để ý không biết từ bao giờ con nhện đã giăng tơ bít kín cửa hang.

Lúc Lâm Hiếu nhận ra là lúc đó trong đầu chữ Xong to chà bà hiện ra :

" Non , ta quá non , mắc bẫy rồi! "

Tay không tấc sắc đánh nhau với yêu thú rồi.

Giờ lại còn đánh 2 con.

Đã đánh 2 con rồi mà còn hết đường lui.

Lâm Hiếu nghĩ chã lẻ phải dùng ngọc bội chấp nhận mất đi tư cách thành Thiên Đạo Trúc cơ ?

Không không.

1 suy nghĩ lé lên trong đầu Lâm Hiếu.

Áp lực này đủ .

Áp lực này có thể cho ta nhập môn Thời Không Thần Công .

Sau khi giăng tơ kính ngoài hang động xong con nhện bắt đầu gia nhập trận chiến nhưng con chuột đứng gào ra" chít chít chít " với con Nhện tựa như :

" Đây là con mồi của tao... "

Con nhện gào lại rằng : " Khè khè khè " như muốn nói :

" Tao phát hiện ra trước... "

2 con yêu thú như không đạt được thỏa thuận thì Yêu nhện lao vào thành cuộc giằng co tay ba ....biến mất đi thế bất lợi của Lâm Hiếu.

Nãy giờ con nhện và Lâm Hiếu giằng co con nhện đã tiêu hao khá nhiều còn thêm đi làm tơ vây cửa động đã chỉ còn lại 1 nửa sức hơi yếu thế hơn nhưng đáng sợ của nó lại là độc.

Con chuột là loại yêu thú như vừa ăn mồi xong vẫn còn dư sức nhưng chó dại không ngừng lao lên cắn bậy.

Còn Lâm Hiếu vừa đánh vừa vận chuyển Luyện Linh Quyết khôi phục linh lực nên vẫn còn khá dư dả.

" Xoẹt. "

Con nhện bị đuôi con chuột đâm ngang bụng , đầu đuôi của con chuột nhọn hoắc như mũi dao .

" Khè khè khè... "

Và tắt thở trước khi chết nó không cam lòng nó vận dụng hết tinh huyết còn lại phun 1 giọt độc cuối cùng vào người con chuột đây là giọt độc bản mệnh của loại nhện tập hợp hết tinh hoa cả đời của nó.

Trong mắt con Yêu Chuột Lâm Hiếu chỉ như cá nằm trên thớt nên đối thủ của nó là Yêu Nhện nó cũng để dành sát chiêu lên Nhện Yêu.

Như axit vậy lông con chuột thấy mắt thường cháy co lại rồi giọt độc xuyên thẳng vào bên trong cơ thể của con chuột.

Nhưng chuột không có thời gian quan tâm đến vết thương vì Lâm Hiếu không ngừng đánh nó , không cho nó thời gian trị thương vì Lâm Hiếu biết đây là cơ hội trời cho.

Rồi động tác của con chuột bắt đầu chậm lại và từ từ ngã lăn ra đất và kêu lên 1 tiếng thảm thiết và bị 1 tia 1 đỏ cắt ngang qua đầu máu văng tung tóe.

Độc phát huy tác dụng và Lâm Hiếu kết liễu nó.

Lâm Hiếu ngồi bệt xuống đất quần áo đã dính đầy mùi máu tươi và hôi thối.

Tóc tai bù xu trong đôi mắt mang theo vẻ mệt mỏi hơi vẻ tiếc nuối vì vẫn chưa đạt đủ áp lực để nhập môn Thời Không Thần quyết.

Và cuối cùng thì ánh ban mai lại lên.

Lâm Hiếu thở phào nhẹ nhõm sau 1 đêm vật lộn.

Lâm Hiếu rút ra được thêm 1 bài học khi chiến đấu luôn để ý đến hoàn cảnh xung quanh.

và hơn hết Máu tươi có thể dẫn đến Yêu Thú bất cứ lúc nào.

Ý nghĩ mạnh lên bắt đầu nhen nhón trên người của thiếu niên Lâm Hiếu.

Còn tiếp...

Bạn đang đọc Đại Tân Thời sáng tác bởi longdami10
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi longdami10
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.