Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hố Lớn

Phiên bản Dịch · 1032 chữ

Chương 161: Hố Lớn

Nàng nhắm mắt lại, bắt đầu vắt hết óc hồi tưởng, rửa sạch máu tươi và sự điên cuồng, cảnh tượng đêm hôm đó lại hiện ra trước mắt.

Tiền Duyên Niên nhìn nàng hầm hầm, nhưng từ đầu đến cuối không nói nửa lời, tại sao? Bởi vì cằm của cắn bị đánh nát. Trên người hắn có rất nhiều vết thương, nhưng trí mạng nhât lại ở ngực, cho nên mới dễ dàng bị Phân Thủy của nàng đâm thủng.

Lúc Tiền Duyên Niên đi ra gần như sắp chết, Lý Thanh Sơn bị đánh bay ra ngoài thoạt nhìn rất chất vật, nhưng không hề bị thương, chính diện đánh bại Tiền Duyên Niên.

Chắc chắn Lý Thanh Sơn có tuyệt chiêu mới dám càn rỡ như vậy.

Từ những vết thương trên người Tiền Duyên Niên có thể thấy thuật luyện thể của Lý Thanh Sơn có lẽ còn mạnh hơn hắn biểu hiện ngoài mặt. Mạnh đến mức có thể lấy túi Bách Bảo của Tiền Duyên Niên, đánh vỡ cằm, đâm thủng lồng ngực của hắn rồi giả vở bị hắn đánh bay chỉ trong nháy mắt. Nếu vậy thì hết thảy trở đều có lý, mọi lời nói và việc làm của Lý Thanh Sơn đều đúng lý hợp tình.

Bởi vì “gian phi là giống tiểu nhân, nói về cơ trí hơn quân tử nhiều”, Lý Thanh Sơn không thể nào ngờ được hành động của hắn sẽ bị miêu tả rõ ràng như vậy.

Tiền Dung Chỉ nhìn thấy cảnh tượng khác, mãnh hổ ẩn nấp trong rừng, chờ ưng từ trên trời sà xuống. Ai là thợ săn, ai là con mồi còn chưa biết được!

Đồ ngu Trác Trí Bá cuồng vọng xưng một chữ “Trí”, vậy mà lại không nhìn thấy nguy cơ ẩn giấu trong đó, quả nhiên giống hệt Tiên Duyên Niên, thoạt nhìn khôn khéo lõi đời, thực ra lại ngu dốt hủ bại. Nhưng không trách được bọn họ, có thể dùng thực lực áp chế tất cả mọi người quá lâu đương nhiên chẳng muốn động não nữa.

Tất nhiên nàng sẽ không tốt bụng nhắc nhở Trác Trí Bá, vẫn câu cũ, ai chết thì nàng đều vui cả, tốt nhất là cùng chết.

Lần đầu tiên nàng cảm thấy Lý Thanh Sơn nắm chắc nhiều phần thắng hơn, bởi vì hắn ẩn nấp trong tối, mà người trong góc tối thì đáng sợ, nàng hiểu rõ điều này mà. Nếu bây giờ dùng việc này uy hiếp Lý Thanh Sơn thì nàng chắc chắn sẽ chết, nếu trở về báo cho Trác Trí Bá chỉ sợ cũng không được lợi, hơn nữa một khi thua cuộc thì phải chôn cùng Trác Trí Bá. Lời cảnh cáo của Lý Thanh Sơn không phải chuyện đùa.

Vây nếu đặt cược Lý Thanh Sơn thắng, liệu có được chia lợi từ cái chết của Trác Trí Bá?

Nàng nghiêm túc tự hỏi tất cả khả năng có thể xảy ra, làm một kẻ tiểu nhân xảo quyệt quả thực khó hơn làm một quân tử viển vông nhiều.

Bây giờ nàng bình tĩnh và lý trí tuyệt đối, thậm chí còn phóng khoáng hơn quân tử, hoàn toàn vứt bỏ vinh nhục cá nhân và thói hám lợi của mình.

Trong hố trời, một luồng gió lạnh bỗng ập về phía Tiền Dung Chỉ khiến nàng lạnh gáy, chẳng biết từ lúc nào đêm đã vào khuya.

Nàng quay đầu, thấy được vô số ma trời màu xanh biếc lơ lửng trên hố trời.

Đến cả người bình thường còn hãi chứ nói chi là đầu sỏ gây tội, thế nhưng nàng chỉ cười mắng một câu: “Ma quỷ!”, sau đó tạm thời gác lại chuyện của Lý Thanh Sơn, nàng có chuyện quan trọng hơn cần phải làm!

Giờ là lúc chính thức về nhà một chuyện.

Tiền Dung Chỉ ngẩng đầu lên, nhìn bầu trời đầy sao và nở nụ cười, cha mẹ, ca ca tỷ tỷ, các ngươi đừng gấp!

Sau khi Tiền Dung Chỉ rời đi, trong hố trời, dưới đất sâu, một sự thay đổi thần kỳ đang diễn ra.

Hũ sứ nứt rạn như mạng nhện rồi vỡ vụn, Phần Thi Huyết Viêm tuôn ra như thủy triều, thiêu đốt bốn phương tám hương, cắn nuốt tất cả thi thể, tất cả huyết nhục dơ bẩn, hóa thành một phần của Huyết Viêm, lửa cháy càng thêm mãnh liệt.

Đáy hố u ám biến thành biển lửa sáng rực, xác chết hôi thối dơ dáy hóa thành ngọn lửa trong vắt bốc lên cao.

Trên đỉnh hố, ma trơi biến mất từng chút một.

Rào rào, nghìn bộ xương trắng rơi lung tung xuống đáy hố trời.

Tiểu An ngồi khoanh chân giữa Huyết Viêm hừng hực, vừa điều khiển Huyết Viêm vừa hấp thu năng lượng trong đó.

Đầu lâu trong đáy hố giương hốc mắt tối om yên lặng nhìn hắn.

Tiểu An giơ ngón tay chỉ còn xương trắng chỉ về phía đó, Huyết Viêm hóa thành một nghìn con rắn lửa chui vào trong đầu lâu.

Huyết Viêm của hắn thắp sáng hốc mắt tối om, toàn bộ xương khô run bần bật, va chạm không ngừng phát ra âm thanh lộc cộc dồn dập, sau đó chúng bay lên, xương cốt lẻ tẻ ráp lại với nhau.

Một nhìn bộ xương có lớn có nhỏ nhảy múa cuồng loạn trong ngọn lửa dưới đáy hố trời, xương côt va vào nhau như tấu nhạc, hàm răng đóng mở lạch cạch như đang ca hát vui mừng. Tiểu An bị vây ở chính giữa, giống như đang tiến hành một buổi lễ tế long trọng.

Phần Thi Huyết Viêm có thể phân tách, ký sinh trong xương, sinh ra cảm ứng với Tiểu An và bị khống chế theo ý nghĩ, hắn biết điều này từ lâu nhưng cũng chẳng có ý nghĩa gì cả, xương xốt yếu ớt, chỉ sợ đến cả võ giả cấp thấp cũng đánh không lại.

Một cái đầu lâu bay lên, rơi vào tay Tiểu An.

Bạn đang đọc Đại Thánh Truyện (Bản dịch) của Thuyết Mộng Giả
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 300

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.