Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khu buôn bán cấm nói chuyện

Phiên bản Dịch · 1608 chữ

Đại hội Giám thưởng Tiên khí của Đạo tông là sự kiện nổi tiếng Cửu Châu, trăm năm mới có. Bất cứ tu sĩ nào cũng có thể tham gia, đối với thế lực nắm giữ Tiên khí mà nói, đây là cơ hội giao lưu hiếm có, bảo là giám thưởng nhưng thật ra là dùng Tiên khí đấu pháp.

Còn những tu sĩ khác có thể tham quan đấu pháp, mua bán bảo vật, triển lãm bảo vật trong đây. Các thương hội cũng xoa tay, đóng quân ở đây từ sớm, thành lập phân hội tạm thời ở Đạo tông, bán đấu giá bảo vật, chuẩn bị làm một vụ lớn.

Có bối thự Đạo tông, không ai dám có hành động ỷ vào tu vi mạnh ép giá, hay đấu giá hội kết thúc thì giết người cướp của.

Đại hội Giám thưởng Tiên khí lần trước đã qua hơn 80 năm, lần này bởi vì Âm Dương Thiên Ấn tự luyện một vòng, Đạo tông tổ chức đại hội sớm.

“Ngươi có đi dạo phố buôn bán không?” Rời Phong Kỷ động, Giang Ly hỏi.

“Hở?” Tịnh Tâm Thánh Nữ không nghĩ tới Giang Ly sẽ hỏi chuyện này, thật ra nàng rất muốn đi, không nhất định phải mua gì nhưng nhất định phải dạo một vòng.

Nhưng có vụ thuyền bay lần trước, suy nghĩ tính cách Giang Ly, mình mà bảo muốn đi có thể hắn sẽ phán một câu vậy ngươi đi dạo đi, ta đi trước.

Vì thế nàng trái lòng nói: “Không, phố buôn bán có gì hay, không đi.”

“Ờ, vậy ngươi đi trước đi, ta đi dạo chơi.” Giang Ly nói xong một mình mình đi mất, để lại Tịnh Tâm Thánh Nữ ngơ ngác trong gió.

Tịnh Tâm Thánh Nữ tức đến dậm chân, nàng cắn răng một cái vẫn là đuổi theo.

Như Giang Ly đã hạ quyết tâm vậy, hắn tới tham gia đại hội chính là nghỉ phép, cho nên không có mục đích gì chỉ là muốn dạo xung quanh, thăm bằng hữu.

“Hửm, không phải ngươi thấy dạo phố không có gì hay à?” Giang Ly đang đi một mình, không nghĩ tới Tịnh Tâm Thánh Nữ nhanh chóng đuổi theo hắn.

“Ý, bông hoa này đẹp quá.” Tịnh Tâm Thánh Nữ không thể trả lời câu hỏi của Giang Ly, quay đầu ngồi xổm xuống đất, làm bộ như bị hoa cỏ bán trên quầy hấp dẫn.

Mà bông hoa đó đẹp thật, cánh hoa trắng như tuyết, trên cánh hoa còn đông lại một lớp băng mỏng, ánh nắng chiếu xuống, hơi sáng lên ánh sáng bảy màu rực rỡ.

“Tiên tử thật tinh tường, đây là Băng Tinh hoa ta ngồi canh từ Cực Hàn chi Địa cả một tháng mới tìm được, cực kỳ có ích cho Băng Linh căn, có tỷ lệ cảm nhận được Cực Hàn Băng Ý!” Người bán ra sức chào hàng Băng Tinh hoa, Băng Linh căn là biến dị Đơn linh căn, tu sĩ có linh căn đó cực ít, gã cũng đau đầu vì không bán Băng Tinh hoa được nên mới nghĩ đến Đại hội Giám thưởng Tiên khí thử vận may.

Gã nghĩ Tịnh Tâm Thánh Nữ là tu sĩ Băng Linh căn.

Tịnh Tâm Thánh Nữ hỏi giá xong, không trả giá mua ngay lập tức.

Nàng là Mộc Linh căn, Băng Tinh hoa không có tác dụng gì với nàng nhưng không sao, đẹp là được.

Đại gia Tịnh Tâm Thánh Nữ nhìn thấy cái gì là mua cái đó, mặc kệ đồ thật hay giả cũng không coi tác dụng, tiêu chuẩn mua chỉ có một: đẹp.

Tịnh Tâm Thánh Nữ hấp dẫn động lòng người, lại vung tiền rộng rãi, nhanh chóng làm mọi người chú ý.

Giang Ly thì đeo một cái mặt nạ, không ai để ý hắn, mặt nạ chính là hình của hắn.

Mặt nạ Giang Nhân Hoàng được nhiều các bạn nhỏ bọn yêu thích, một viên linh thạch hạ phẩm một cái.

“Thật là một cô gái đẹp, bắt nàng ta lại đây, ta muốn nàng làm Hoàng tử phi thứ tám của ta!” Con trai nhỏ nhất của Ngụy Hoàng sai thuộc hạ.

Thuộc hạ do dự một chút, khuyên: “Trước khi đi Quý phi dặn dò ngài đừng gây chuyện ở Đạo tông.”

Lúc này Ngụy Hoàng còn đắm chìm trong đau xót cả đời này không bao giờ có thể nhìn thấy Hồng Trần Tiên tử nữa, không còn lòng dạ quan tâm triều chính, cũng không còn lòng dạ tham gia đại hội, cho đứa con nhỏ nhất tới tham gia đại hội Đạo tông thay mình.

Nhi tử nhỏ nhất của Ngụy Hoàng trừng mắt, thuộc hạ sợ tới mức không dám nói gì nữa, ai chẳng biết gã ỷ Ngụy Hoàng yêu thích, ở Đại Ngụy chẳng kiêng nể gì, bắt nạt đàn ông, chọc ghẹo đàn bà, thủ đoạn xử lý người cũng cực kỳ tàn nhẫn, nếu được chọn, bọn họ không hề muốn làm thuộc hạ của hoàng tử nhỏ.

“Bọn ta nhận được tin báo, các ngươi ở đây gây sự, đi theo chúng ta một chuyến.” Hai đệ tử Đạo tông mặt lạnh tanh đến trước mặt nhi tử nhỏ nhất của Ngụy Hoàng, thấy gã đứng yên, hai người liền ra tay.

“Các ngươi dám! Ta chính là Hoàng tử Đại Ngụy!”

Gã tức giận, địa vị Lục đại tông môn và Cửu đại Hoàng triều ngang nhau, hoàng tử như gã tương đương với đệ tử hạch tâm Đạo tông, Đạo tông sao dám đối xử với gã như vậy!

Hai đệ tử Đạo tông hạch tâm bĩu môi, dám gây sự bên cạnh Giang Nhân Hoàng, đừng nói ngươi là hoàng tử, cha ngươi có đến cũng vô dụng.

Thuộc hạ phản kháng một chút cho có rồi trơ mắt nhìn hoàng tử bị Đạo tông dẫn đi.

Ta là Hóa Thần kỳ, đánh không lại Nguyên Anh kỳ Đạo tông là chuyện bình thường thôi nhỉ.

“Ta làm gì mà các ngươi dẫn ta đi!” Thấy thuộc hạ mặc kệ mình, Đạo tông không sợ mình, gã tức giận, ta còn chưa làm chuyện xấu mà!

“Khu buôn bán cấm nói chuyện!”

Gã không thể tin nổi nhìn con phố náo nhiệt, lý do cũng có lệ quá đi!

Các ngươi nói do ta bước chân trái vào phố buôn bán ta có thể nhận, không đúng, cái đó không thể nhận!

Đệ tử hạch tâm Đạo tông nào quan tâm gã nghĩ gì, lôi gã đi thẳng.

Giang Ly nhìn khắp phố, ở đây có rất nhiều thứ có thể kiếm hời, trên lá cây có khắc tuyệt thế kiếm pháp, Thừa lộ bàn thật ra là chìa khóa bí cảnh nào đó, trong xương chân yêu thú ẩn chứa một giọt chân huyết yêu thú Hợp Thể kỳ...

Nếu Giang Ly muốn kiếm hời thì 99% là đồ tốt cả phố này bị hắn lấy hết.

Nhưng mấy thứ đó không có ích gì với hắn, còn không bằng để lại cho bọn tiểu bối.

Giang Ly nhìn thấy đấu giá hội đang quảng cáo, trên quảng cáo viết sẽ bán đấu giá món gì, còn thần bí nói có bảo vật cuối màn, hắn bèn đi vào xem thử.

“Phi kiếm Trảm Yêu Cực phẩm Linh bảo, sức mạnh sẽ tăng ba phần khi đối diện Yêu tộc, bắt đầu năm trăm linh thạch hạ phẩm!”

“Năm trăm mười hai!”

“Một ngàn không trăm hai mươi bốn!”

“Hai ngàn không trăm bốn mươi tám!”

“Bốn ngàn không trăm chín mươi sáu!”

Giang Ly hô hô một tiếng, làm những người đằng sau bắt đầu lấy số mũ trả giá, người bán đấu giá mặt giật giật.

Gã hành nghề ba mươi năm, còn chưa thấy qua ai trả giá như vậy, không gọi số nguyên được à!

Thú vị à, Yêu tộc có hứng thú với thanh phi kiếm nhất, giá đều là bọn họ trả lên, hơn nữa cuối cùng cũng là Yêu tộc nào đó mua được.

“Tại sao lại vậy?” Tịnh Tâm Thánh Nữ không hiểu, nàng cứ tưởng là Nhân tộc ở quanh Bạch Trạch Hoàng triều sẽ có hứng thú với phi kiếm, dù sao bọn họ có thể bị yêu thú tập kích bất cứ khi nào.

“Sức mạnh tăng thêm khi đánh với Yêu tộc, vậy chiến thắng đồng loại chẳng phải là càng dễ hơn sao? Yêu tộc đều nghĩ như vậy.” Giang Ly bất đắc dĩ giải thích. “Chiến thắng đồng loại, nhược nhục cường thực, cường giả vi tôn, huyết mạch vi tôn, dù sao chính là không có đoàn kết hướng về phía trước.”

Sau đó là gì mà cực phẩm Duyên Thọ đan, Long Hổ Đại Lực đan, Vũ Hoành đồng kính, Phật châu vv… được các tu sĩ dưới đài ủng hộ nồng nhiệt.

Nhưng đối với Giang Ly cùng Tịnh Tâm Thánh Nữ mà nói là những thứ rất bình thường, có cho bọn họ cũng không xài được.

Cuối cùng thần bí bảo vật cuối màn là một món Đạo khí, một đại chùy có chứa Mộng chi đạo, có thể đập người bất tỉnh sau đó rơi vào mộng cảnh.

Giang Ly nghĩ thật lâu cũng không nghĩ ra, đại chùy đó rốt cuộc có thể làm gì.

Bước chân trái: ý là xui xẻo.

Thừa lộ bàn: Kiến trúc hai tay tượng sẽ bưng một thứ giống mâm lên đầu.

Bạn đang đọc Đại Thừa Kỳ Mới Có Hệ Thống Nghịch Tập của Tối Bạch Đích Ô Nha
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi quytvang012
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 173

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.