Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gia nhập

Tiểu thuyết gốc · 2428 chữ

Thịt yêu thú rất rắn chắc, phàm hoả là tuyệt đối không có khả năng đem nó nấu chín, chỉ có tu sĩ sử dụng hoả hệ linh khí ngưng tụ ra linh hoả mới có thể đem nó chế biến, Hỗn Độn thể Sở Quân ngưng tụ ra linh hoả càng so với phổ thông tu sĩ linh hoả ác liệt, chỉ thoáng chốc đã đem trước mặt một tảng thịt lớn nướng chín, hắn không đợi được nữa trực tiếp cắn một miếng lớn.

Ngon tuyệt, chỉ tiếc nơi này không có gia vị, bằng không hương vị còn có thể tuyệt vời hơn nữa! Sở Quân đắc chí suy nghĩ, tiếp tục hưởng thụ bữa ăn, thịt yêu thú đối với tu sĩ là vật đại bổ, phải ăn hết, không nên bỏ phí!

Thịt yêu thú sau khi ăn vào liền được Hỗn Độn thể luyện hoá triệt để, tinh hoa huyết nhục bên trong thấm nhuần vào từng tấc da thịt Sở Quân, mặc dù tu vi không có tinh tiến nhưng hắn có thể cảm nhận được cường độ nhục thân đang tăng lên từng chút.

Tu sĩ bình thường đều có thể dựa vào ăn thịt yêu thú để tăng lên nhục thân cường độ nhưng không thể luyện hoá triệt để tinh hoa bên trong huyết nhục yêu thú như Hỗn Độn thể, cùng lắm chỉ được hai đến ba thành.

Dạ dày Sở Quân giống như muốn bù đắp lại quãng ngày nhịn đói, hắn cắm đầu ăn liền một mạch nửa con Tử Giác Ngưu nặng mấy trăm cân, không giống với phàm nhân ăn uống, thức ăn sau khi xuống dạ dày tu sĩ sẽ được luyện hoá thành tinh hoa thấm nhuần vào cơ thể, do đó kích thước dạ dày không quan trọng, chủ yếu phải xem cơ thể có thể hấp thụ bao nhiêu tinh hoa mà thôi.

Sau khi ăn uống no nê, Sở Quân sảng khoái đứng dậy, tiếp đến cũng nên rời khỏi nơi này, trước hết phải tìm được người chỉ đường, Sở Quân đã nhớ rõ lộ trình được vẽ trên nền đất kia, hắn dự định nương theo lộ trình đuổi theo.

Những ngày tiếp theo Sở Quân vô cùng chăm chỉ, ban ngày hắn vận dụng Lưu Thủy Bộ di chuyển, có Hỗn Độn đan điền không ngừng cung cấp linh khí duy trì Lưu Thủy Bộ, lại thêm Hỗn Độn chi nhãn tầm nhìn cực kì bao quát, có thể tránh né yêu thú nguy hiểm, lộ tuyến trước mắt rõ mồn một hiện ra trong đầu hắn, cứ đà này chẳng mấy chốc sẽ tới được điểm đánh dấu đầu tiên trong lộ tuyến.

Trong ba ngày di chuyển Sở Quân không hề lười biếng, ban ngày tập luyện Lưu Thủy Bộ khiến hắn đối với bộ pháp này càng thêm tùy tâm sở dục, rất nhanh đã đạt tới tiểu thành, buổi tối lại ngồi xuống tu luyện, gần như không bỏ phí bất kì thời gian nào, tốc độ tu luyện của Sở Quân cực kì nhanh, đã sớm bước vào luyện khí bát tầng.

Dựa theo hắn tính toán, lại thêm một ngày nữa hắn nhất định có thể bắn vọt luyện khí cửu tầng, đến lúc đó có thể thử thôn phệ luyện hoá viên ngụy tứ giai yêu hạch.

Nhờ Hỗn Độn chi nhãn, những ngày này Sở Quân có thể toàn bộ tránh đi cao giai yêu thú, yêu thú từ tam giai trở xuống ngược lại rất nhiều, muốn tránh cũng không được, có điều đối với loại này yêu thú Sở Quân cũng không tránh né, thậm chí đối với những loài yêu thú ăn được hắn còn chủ động săn giết.

Hiện tại trong nhẫn trữ vật Sở Quân cũng được coi là khá phong phú, phần lớn là xác thịt yêu thú, yêu thú từ tam giai trở xuống chưa bắt đầu ngưng tụ yêu đan, một số bộ phận yêu thú khá đáng giá như sừng của Tử Giác Ngưu, mắt của Hoả Nhãn Xà,.. Sở Quân đều thu thập lại không để phí.

Ngoài ra còn có vài gốc dược thảo cùng linh quả hắn gặp được trên đường, tuy chỉ là nhị giai dược thảo cùng linh quả nhưng cũng khá có giá trị, Sở Quân đối với khả năng tầm bảo của Hỗn Độn chi nhãn càng ngày càng ưa thích.

Đến ngày thứ tư, lúc này mặt trời đã lên tới đỉnh, dựa theo lộ tuyến trong đầu hắn thì trước mặt hẳn đã đến điểm đánh dấu đầu tiên, phía trước là một vách đá cao vài chục trượng, trải dài vượt qua tầm mắt Sở Quân, bên sườn vách đá nhẵn nhụi rất khó leo lên.

Sở Quân tìm dấu vết trên mặt đất, Hỗn Độn chi nhãn con ngươi lóe lên hào quang màu xám, tuy trên mặt đất dấu chân trải qua mấy ngày gió bụi đã tiêu biến gần như không còn nhưng đối mặt với Hỗn Độn chi nhãn chúng lại tỏ ra cực kì nổi bật.

Lần theo dấu chân, Sở Quân tìm đến một cửa hang động nhỏ hẹp trên vách đá, từ trong hang động có thể cảm nhận được từng luồng gió thổi ra, có lẽ hang động này thông với nơi nào đó, Sở Quân do dự một chút, bước vào.

Hang động khá sâu, bên trong cũng chẳng có gì, vào sâu hơn nữa Sở Quân mới thấy dấu tích người sống, phía trước có đốt lửa trại, ngồi cạnh đống lửa là một thiếu nữ, khuôn mặt tái nhợt ngồi tựa vào vách đá, thấy Sở Quân đến thì cảnh giác hô:

- Ngươi là ai, sơn tặc?

Sợ Quân vội vàng xua tay phân trần:

- Ta không phải sơn tặc, là một tán tu tới đây lịch luyện, bất cẩn tiến vào quá sâu, nhất thời không tìm tới đường ra, cô nương, ngươi ở đây một mình? Có thể chỉ điểm cho ta đường ra ngoài.

Thiếu nữ chống tay lui lại, nhìn Sở Quân cảnh giác nói:

- Ta.. ta không một mình, còn có phụ thân ta cùng các huynh đệ trong đoàn, bọn họ rất nhanh liền trở lại đây, ngươi.. ngươi không nên đối với ta động ý đồ xấu.

Sở Quân trong lòng cười khổ, đối phương không chịu tin lời mình nói, quả thật hắn vừa hỏi người ta "có ở một mình" đúng là có chút nhạy cảm, với lại tán tu lịch luyện bị lạc đúng là khó tin, dù sao tu sĩ đều nên có bản đồ Tứ Cảnh sơn mạch khu vực Đại Viêm vương triều a.

Sở Quân vì để thiếu nữ yên tâm, nói:

- Được rồi, vậy ta ở đây đợi phụ thân cô nương bọn họ trở về được chứ, làm phiền ngươi rồi.

Thiếu nữ bối rối đáp trả:

- Cũng..cũng được, có điều ngươi tránh xa ta một chút, ta..ta sợ.

Sở Quân cạn lời, cũng làm theo ý thiếu nữ, tìm một chỗ sạch sẽ bên kia đống lửa ngồi xuống.

Cũng không để Sở Quân đợi lâu, trong lúc thiếu nữ lo lắng không yên thì phía bên kia hang động truyền tới âm thanh nghị luận, có năm người đồng loạt tiến về phía này, một nam một nữ đang dìu lấy một nam tử bị thương, dẫn đầu có hai người đàn ông trung niên, vừa trông thấy bọn họ, thiếu nữ vội vã đứng dậy, chạy đến sau lưng một người đàn ông trung niên bộ dáng béo mập, chỉ tay về Sở Quân nói:

- Phụ thân, hắn..

Nhóm người sau khi đến gần đã sớm phát hiện Sở Quân, lại thêm phản ứng của thiếu nữ, cả bọn đồng loạt rút ra đao kiếm trực chỉ hắn, người đàn ông trung niên béo mập kéo thiếu nữ ra phía trước, lo lắng hỏi:

- Thúy Lan, ngươi thế nào? Hắn khi dễ ngươi?

Thiếu nữ vội lắc đầu nói:

- Không..không có, nhưng ta cảm thấy hắn rất đáng sợ.

Sở Quân cười khổ, cô nương này tính tình quá nhút nhát đi, hắn bộ dáng này đáng sợ lắm sao?

Sở Quân đứng dậy, nở nụ cười với đám người, nói:

- Chư vị, ta là tán tu tới nơi này lịch luyện, không cẩn thận đi vào quá sâu, không tìm thấy đường ra, vô tình đi qua đây phát hiện nơi này, tò mò tiến vào xem thử lại may mắn gặp người sống, ta không có ý đồ xấu, thực sự chỉ là hỏi đường.

Nghe Sở Quân phân trần, lại thêm Thúy Lan xác nhận hắn không làm gì, đám người lúc này mới thu lại đao kiếm, người đàn ông trung niên dẫn đầu bước tới, đưa tay mời ngồi, cười nói với Sở Quân:

- Ha ha, chỉ là hiểu lầm, tiểu hữu không nên căng thẳng, những người như chúng ta ở nơi này đều nên có phòng bị, như vừa rồi giương cung bạt kiếm đều là bản năng tự vệ mà thôi, ta là đoàn trưởng ở đây, gọi Lăng Hổ, tiểu hữu xưng hô thế nào?

Sở Quân tùy theo ngồi xuống cùng đoàn trưởng Lăng Hổ, gãi gãi đầu cười nói với hắn:

- Tại hạ Sở Quân, lần đầu ra khỏi nhà, đối với thế sự là hoàn toàn không biết, lần này đi ra lịch luyện chủ yếu muốn tiến nhập một tông môn nào đó an ổn tu luyện, làm sao ta cái gì cũng không biết, tại nơi này xông loạn lại càng mất phương hướng, may sao lần này gặp được đoàn người các ngươi, Lăng đoàn trưởng, ngài không ngại bán cho ta một phần bản đồ chứ.

- Thì ra là vậy, Sở Quân tiểu hữu, kì thực người giống như ngươi không nhiều cũng không ít, ta cũng không ngại cho tiểu hữu bản đồ, thứ này không đáng giá mấy đồng, chỉ là ta xem chúng ta gặp nhau ở đây chính là duyên phận, ta có chủ ý này hay hơn không biết tiểu hữu có hứng thú?

Sở Quân liếc nhìn nam tử bị thương đang được băng bó bên kia, nghi hoặc nói:

- Đoàn trưởng nói hẳn là có liên quan đến công việc mọi người đang làm?

- Ha ha, tốt, ta cũng không giấu diếm tiểu hữu, chúng ta đoàn người lần này nhận nhiệm vụ chính là tìm kiếm Hoả Linh thảo chữa bệnh cho Thúy Lan tiểu thư, người đưa nhiệm vụ là cha nàng, Phỉ Đại Cát, hắn là một thương nhân, lần này bọn họ đều đồng hành cùng chúng ta.

Vừa nói Lăng Hổ vừa đưa tay giới thiệu hai cha con Thúy Lan, ngưng một chút, hắn chuyển hướng ánh mắt về phía nam tử đang bị thương, nói tiếp:

- Phía bên kia sơn động thông với Linh Thảo cốc, tại đó chúng ta đã tìm thấy Hoả Linh thảo để cứu Thúy Lan tiểu thư, làm sao gốc linh thảo này lại có một đầu tam giai hậu kì yêu thú canh giữ, chúng ta vừa ác chiến một hồi, một thành viên đoàn chúng ta sơ xảy bị thương, đành phải rút lui dưỡng thương.

Sở Quân gật gật đầu hiểu ý, nói:

- Ý đoàn trưởng là muốn ta thay thế hắn vây cướp linh thảo? Có điều đó là tam giai hậu kì yêu thú a, thêm vào ta một Luyện Khí bát tầng có cơ hội thắng sao?

Sở Quân nhìn qua tổ đội này, hai Luyện Khí cửu tầng, một Trúc Cơ sơ kì, Lăng Hổ là Trúc Cơ trung kì, người đang bị thương kia là Luyện Khí cửu tầng, tổ đội cũng không phải quá mạnh.

Hắn thực lực hiện tại có thể miễn cưỡng giao đấu với tam giai hậu kì yêu thú, có điều việc này chỉ hắn biết nha, người khác chỉ thấy hắn là một Luyện Khí bát tầng, mang theo giao đấu với tam giai hậu kì yêu thú có rắm dùng.

Thấy Sở Quân nghi hoặc, Lăng Hổ rút ra một cuộn dây dài, giải thích:

- Chúng ta không cần phải giết nó, giữ chân nó là được, thứ này là Khốn Yêu Tác, ta sẽ giao đấu với nó, các ngươi ba người ở bên ngoài tìm cơ hội sử dụng Khốn Yêu Tác đem nó trói lại, ba đầu Khốn Yêu Tác có thể đem nó trói lại một nén hương, sau khi đoạt được Hoả Linh thảo chúng ta liền rút lui.

Dường như sợ Sở Quân từ chối, ngồi một bên Phỉ Đại Cát nói thêm vào:

- Tiểu hữu yên tâm, xong chuyện này nhất định ngươi sẽ có thù lao, ngươi theo chúng ta về Vân Kiếm thành, ta tại Vân Kiếm tông có quan hệ, biết đâu còn có thể dẫn tiến giúp ngươi.

Sở Quân suy nghĩ một hồi cũng là gật đầu đồng ý, dù sao mình cũng có chuyện cầu đối phương, từ chối không phải ý hay, hơn nữa đối phương còn nói ra như thế tốt đẹp điều kiện.

Sở Quân đồng ý sau, đám người bắt đầu tự giới thiệu bản thân, nam tử ngồi cạnh gọi Đằng Tuấn, còn nam tử bị thương kia gọi Đằng Kiệt, hai người là thân huynh đệ, đều là Luyện Khí cửu tầng, nữ tử Trúc Cơ sơ kì gọi Lam Hà, từ ấn kí hình kiếm trên y phục của nàng đến xem, nàng hẳn là đệ tử Vân Kiếm tông, có vẻ Phỉ Đại Cát nói bản thân có quan hệ trong Vân Kiếm tông không giả.

Giới thiệu xong thì Lăng Hổ bắt đầu nói chi tiết lại kế hoạch vây cướp, Sở Quân nghe được kĩ càng, sau đó đoàn người bắt đầu đem lương khô ra ăn, Lăng Hổ đi tới cạnh Sở Quân đưa cho hắn một phần, có điều bị Sở Quân từ chối, thịt bò phơi khô? Sau những ngày nếm được mĩ vị từ thịt yêu thú thì hắn không nuốt nổi thứ này.

Sở Quân từ nhẫn trữ vật đem ra một đầu Lục Nhĩ Trư khiến đoàn người ánh mắt đều loé lên, Sở Quân cũng không ngại chia sẻ với bọn hắn, một đầu nhị giai yêu thú mà thôi, hắn còn có thể đem ra một đầu tam giai yêu thú thịt, có điều không nên a.

Bạn đang đọc Đại Tự Tại sáng tác bởi mttsowuan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mttsowuan
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.