Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ra tay giết người

Tiểu thuyết gốc · 2553 chữ

Nghe lời hăm doạ của Chúc đoàn trưởng, Sở Quân khẽ cười một tiếng, đầu lắc nhẹ, đáp:

- Nếu ta không giao thì sao đây?

- Không giao, chết!

Không đợi Chúc đoàn trưởng nói, ở bên cạnh tên tu sĩ Trúc Cơ sơ kì quát lên với Sở Quân, hắn ngay lập tức cúi người đâm bàn tay xuống đất, thổ linh lực cuồn cuộn truyền xuống, hắn ngầng đầu lên thấy Sở Quân vẫn đứng im tại chỗ nhàn nhạt nhìn mình, hắn cười lạnh, nói:

- Chết cho ta!

Ngay lúc này mặt đất dưới chân Sở Quân truyền đến rung động dữ dội, Sở Quân sử dụng Hỗn Độn chi nhãn bình tĩnh quan sát dòng chảy năng lượng bên dưới, hắn khẽ nhếch miệng, đứng im không thèm né tránh.

Ầm ầm

Mặt đất nứt ra, từ dưới mặt đất đâm lên hàng chục gai nhọn hướng về Sở Quân làm trung tâm đánh tới, hai tên tu sĩ Luyện Khí cửu tầng cũng từ lúc nào xuất hiện hai bên Sở Quân, một chùy một phủ bổ tới.

Lôi điện loé lên, gai đất ầm ầm đâm tới, ngay lập tức máu tươi bắn ra cùng với tiếng gào thét thê thảm, chứng kiến cảnh tượng máu me phía trước, tên tu sĩ Trúc Cơ sơ kì sợ hãi lui lại, chỉ về phía Sở Quân lắp bắp nói:

- Ngươi..làm thế nào mà..

Khoảnh khắc gai đất cùng hai tên Luyện Khí cửu tầng tu sĩ đánh tới, Sở Quân không thèm tránh né mà đưa tay phải túm lấy một tên tu sĩ kéo tới bên cạnh, chỉ trong khoảnh khắc lôi điện loé lên, tên này phát hiện mình từ lúc nào đã bị chế trụ trong tay đối phương, Sở Quân giơ ra tay trái chống đỡ lấy đầu chùy từ tên tu sĩ còn lại.

Gai nhọn đâm tới nơi, hàng chục mũi gai đâm xuyên qua cơ thể tên tu sĩ bị chế trụ làm hắn chết không kịp kêu lên một tiếng, gai nhọn không dừng lại hướng về Sở Quân đâm tới, mũi gai cứng rắn không thua kém gì pháp khí Hoàng giai trung phẩm nhưng so với cơ thể Sở Quân thì nó lại giống như đất bùn phổ thông vậy, vừa tiếp xúc với Sở Quân là chúng ngay lập tức vỡ vụn, không thể để lại trên cơ thể hắn dù chỉ là một vết xước.

Sở Quân tay trái nắm chặt đầu chùy, thôi động nhị sắc lôi linh lực lên bàn tay trái, lôi điện ngay lập tức từ bàn tay Sở Quân chui vào đầu chùy, truyền đến tên tu sĩ Luyện Khí cửu tầng còn lại, tên này ngay lập tức co dật dữ dội, miệng gào thét thảm thiết, nhị sắc lôi điện vừa đi vào cơ thể ngay lập tức xâm nhập tới từng tế bào, thiêu đốt hắn từ trong ra ngoài cháy đen, nhị sắc lôi điện uy lực cực kì đáng sợ, mà nhị sắc lôi điện được Cực cảnh đan điền thôi động lại càng thêm đáng sợ.

Thả ra cái xác đã cháy khét trong tay, Sở Quân bước tới, gai nhọn xung quanh ngay lập tức vỡ vụn, hắn nhàn nhạt nhìn về phía tên tu sĩ Trúc Cơ sơ kì, nói:

- Y phục ta vừa thay mới lại bị ngươi làm hỏng rồi.

Tên tu sĩ Trúc Cơ sợ hãi lắp bắp:

- Ngươi.. Ta..

Không đợi hắn đứt câu, Sở Quân ngay lập tức động, sau khi hấp thu nhị sắc lôi kiếp Sở Quân phát hiện Lưu Thủy Bộ có biến hoá, vẫn là quỹ tích quỷ dị đấy nhưng tốc độ lại nhanh hơn gấp bội, Lưu Thủy Bộ, bộ như lưu thủy, lưu thủy ở đây không hẳn phải là nước, nó là dòng chảy, mà lôi điện cũng có dòng chảy của chính mình, giờ khắc này Sở Quân đối với Lưu Thủy Bộ có lĩnh ngộ, hắn chính thức đột phá ngưỡng cửa tiểu thành, đạt tới giai đoạn trung thành.

Chỉ thấy lôi điện loé lên, bóng người kéo theo lôi điện quỷ dị biến mất, tên tu sĩ Trúc Cơ sơ kì sợ hãi lui về sau, chỉ là từ lúc nào Sở Quân đã xuất hiện phía sau hắn, lôi đình lượn lờ quanh bàn tay, một chưởng đánh tới.

Tên tu sĩ Trúc Cơ sơ kì không kịp phản ứng, nhưng Chúc đoàn trưởng là Trúc Cơ hậu kì lại kịp nhìn ra, hắn ngay lập tức xông đến, gào lên:

- Ngươi dám.

Chúc đoàn trưởng nhanh chóng từ bên cạnh đánh tới, ngăn cản một chưởng của Sở Quân, chỉ là ngay lúc hắn đánh tới, lôi điện lại loé lên, Sở Quân một lần nữa quỷ dị biến mất, để lại vị trí cũ lôi điện lập loè, Sở Quân xuất hiện lại từ một phía khác tên tu sĩ Trúc Cơ sơ kì, một chưởng nhanh chóng đánh ra, nói:

- Ta tại sao không dám.

Lần này Chúc đoàn trưởng đã không kịp ngăn cản, lôi điện đi theo một chưởng kia mà tới, tên tu sĩ Trúc Cơ sơ kì nhanh chóng ngưng kết một lớp màng đất bao bọc quanh cơ thể, nhưng man lực cùng lôi đình lực bá đạo của Sở Quân sao có thể bị màng đất kia ngăn lại? Một chưởng của Sở Quân dễ dàng đánh tan màng đất bảo hộ hắn, một trưởng đánh ra chấn cho nội tạng hắn nát vụn, nhị sắc lôi điện đi theo mà vào, lại một tiếng thét thảm thiết vang lên.

Thấy nhị sắc lôi điện quấn quanh tàn phá cơ thể thủ hạ mình, Chúc đoàn trưởng không dám lại gần, sợ bị lôi điện liên lụy, hắn nhanh chóng lui lại, sắc mặt cực kì khó coi, lần này hành động vốn tưởng như thuận lợi, không ngờ lại chỉ vì một thanh niên trước mắt mà cả đoàn ngoại trừ hắn đều chết hết, sau việc này hắn làm sao dám về gặp Bang Chủ?

Tiếng thét thảm thiết chỉ vang vọng vài giây, cái xác cháy đen đổ gục xuống, sau đó là một hồi im lặng, Sở Quân ánh mắt mang theo ý cười nhìn Lăng Hổ, lại quay sang nhìn Chúc đoàn trưởng, chờ đợi đối phương phản ứng.

Chúc đoàn trưởng phá vỡ im lặng, hắn bỗng nhiên cười lên ha hả, vỗ vỗ tay nói với Sở Quân:

- Tiểu huynh đệ quả nhiên không phải hạng người tầm thường, Cực Cảnh Đan Điền Luyện Khí, ta cả đời chỉ gặp qua hai lần, ngươi rất mạnh, nhưng so với người Cực cảnh kia mà ta gặp thì không mạnh đến đâu, ta cũng không phải không thể đánh lại ngươi.

Sở Quân mỉm cười, đáp:

- Ồ, là vậy sao, vậy ngươi tới thử.

Sở Quân khi còn ở Luyện Khí cửu tầng đã không e ngại Trúc Cơ hậu kì, hắn hiện tại đột phá Luyện Khí thập tầng, lại hấp thu nhị sắc lôi đình chi lực, lực lượng đã tiêu thăng gấp bội, Chúc đoàn trưởng ở đâu có thể là đối thủ của hắn, nghe lời Sở Quân đáp lại, Chúc đoàn trưởng cảnh giác lui lại, vẫn cố giữ vẻ trấn định, nói tiếp:

- Lại nói ở đây không chỉ có mình ta, ngươi xác định một người đánh lại ta cùng Lăng đoàn trưởng liên thủ? Hơn nữa bên ngoài còn có một đầu Tam giai Viên mãn yêu thú đứng rình, chúng ta tại đây lưỡng bại câu thương, chẳng phải sẽ làm mồi cho nó sao?

Lăng Hổ ở bên cạnh cũng nhanh chóng tiếp lời:

- Theo ta thấy, chúng ta hiện tại nên liên thủ trước đánh bại đầu Tam giai Viên mãn yêu thú kia, sau đó chúng ta mỗi người chia đều chiến lợi phẩm, đường ai nấy đi là được.

Sở Quân liếc nhìn Hoả Dực Sư đang đứng quan sát từ xa, lắc lắc đầu cười nói với Chúc đoàn trưởng cùng Lăng Hổ:

- Các ngươi xác định là lưỡng bại câu thương sao? Lại nói đầu Hoả Dực Sư kia, thực sự có thể đánh lại ta?

Đối diện ánh nhìn của Sở Quân, xa xa Hoả Dực Sư vội vã ngoảnh đầu đi, không dám đối diện con ngươi lạnh lẽo màu xám kia.

Chúc đoàn trưởng hừ lên một tiếng, lấy ra một pháp khí hình đầu lâu, nói:

- Hừ, sự kiên nhẫn của ta có giới hạn, vốn còn có chút coi trọng ngươi, ta còn muốn mời ngươi gia nhập Hùng Bang chúng ta, ngươi lại không thức thời như thế, vậy ta chỉ có thể trước giết ngươi, sau lại đem đầu ngươi về chuộc tội với Bang Chủ cùng những huynh đệ đã bị ngươi giết.

Dứt lời, Chúc đoàn trưởng tế ra pháp khí hình đầu lâu, nhổ ra một ngụm máu lên nó, lửa xanh bốc lên từ đầu lâu, miệng đầu lâu há ra, hướng về Sở Quân bắn ra hàng trăm đốm lửa xanh, Sở Quân xuất chưởng đánh vào lửa xanh, lại phát hiện chúng xuyên qua bàn tay của hắn, từ bàn tay chui vào trong cơ thể hắn, Chúc đoàn trưởng cười ác độc, nói:

- Ngươi man lực quả nhiên không tầm thường, nhưng man lực có thể chống lại công kích linh hồn sao? Đây là oán linh ta thu thập được từ những kẻ chết trong tay ta, thứ này dùng một thì thiếu một, ta đã luôn tiết kiệm, hôm nay vì giết ngươi mà dốc ra vốn liếng, có điều sau đó ta sẽ luyện ngươi thành oán linh, để ngươi vĩnh thế không thể siêu sinh, làm nô bộc phục vụ cho ta.

Sở Quân cười khẽ, ngay lập tức thôi động nhị sắc lôi linh lực đánh tan lửa xanh tiến vào cơ thể hắn, lại lấy lôi điện bao bọc quanh cơ thể , lôi đình là vật chí dương chuyên khắc chế linh hồn cùng tà vật, lửa xanh vừa chạm vào nhị sắc lôi điện liền như tuyết rơi vào chảo nóng, âm thanh xèo xèo vang lên rồi biến thành những làn khói trắng.

Mà khi khói trắng bốc lên, vòng xoáy trong đan điền Sở Quân một lần nữa xoay nhanh, nó hút những làn khói trắng kia vào trong cơ thể Sở Quân, khói trắng to bằng nắm tay sau khi vòng xoáy hút vào liền bị luyện hoá thành một đoàn năng lượng trong suốt nhỏ như hạt đậu, đoàn năng lượng trong suốt không tiến vào đan điền Sở Quân mà bay vọt lên tiến vào não hải của hắn.

- Đây là.. Lực lượng linh hồn?

Lực lượng trong suốt sau khi tiến vào não hải Sở Quân, một cảm giác thư thái truyền đến, hắn có thể cảm nhận được sâu trong não hải linh hồn hắn vừa lớn mạnh hơn một chút, Sở Quân thoải mái dang tay ra, đón lấy nhưng đốm lửa xanh lao tới.

Cảnh tượng kì dị diễn ra, một bên Chúc đoàn trưởng đang không ngừng nhổ máu tế đầu lâu bắn ra lửa xanh, một bên Sở Quân thì mỉm cười dang tay đón lấy lửa xanh lao vào cơ thể, khuôn mặt cực kì hưởng thụ.

Nhổ ra ngụm máu thứ ba, Chúc đoàn trưởng sắc mặt đã tái nhợt, nhìn Sở Quân không một điểm tổn hại, trái lại sắc mặt còn hưởng thụ như thế, Chúc đoàn trưởng tức đến thổ huyết ra thêm ngụm máu nữa, cắn răng quát:

- Ta làm sao quên mất tên này tu luyện là tà công, hơn nữa còn là tà công nghịch thiên, không ngờ lại có thể hấp thu linh hồn lực lượng, Lăng đoàn trưởng, ngươi còn định đứng xem đến lúc nào, mau tới giúp ta.

Nghĩ lại tên thanh niên trước mắt luôn làm người khác sinh ra cảm giác bài xích, ác cảm, đối phương khẳng định tu luyện công pháp tà công không tầm thường mới có thể sinh ra tác dụng như thế.

Lăng Hổ gật đầu, điều động phong linh lực lên lưỡi đao nhanh chóng đánh tới, chỉ là hắn vừa điều động linh lực, một cảm giác đau đớn từ đan điền truyền tới khiến hắn nhăn nhó mặt mũi, hắn ôm bụng gục xuống, tay chỉ về Sở Quân, run rẩy nói:

- Ngươi.. Tăng Khí Đan đó.. ngươi cho ta ăn thứ gì?

Thấy biểu hiện của Lăng Hổ, Sở Quân ánh mắt mang theo ý cười nhìn hắn, nói:

- Chỉ là một chút mật dịch của Đoạn Linh Thảo, nhị cấp dược thảo, chắc hẳn ngươi đã từng nghe qua a.

Lăng Hổ ánh mắt co rút, gào thét nói:

- Mật dịch Đoạn Linh Thảo, Tăng Khí Đan, ngươi.. súc sinh này, ngươi dám phế ta.

Đoạn Linh Thảo là độc dược, ăn vào sẽ biến linh khí trong cơ thể thành độc khí, nó chỉ được xếp vào nhị giai vì nguy hiểm của nó tạo ra với tu sĩ không lớn, linh khí bị biến thành độc khí không nhiều, chỉ làm tổn hại một chút kinh mạch, điều dưỡng một thời gian sẽ khôi phục.

Tuy nhiên khi mật dịch Đoạn Linh Thảo được bôi lên Tăng Khí Đan thì lại khác, Tăng Khí Đan khôi phục cho người sử dụng một lượng lớn linh khí, nhưng linh khí này đều đã đi qua mật dịch Đoạn Linh Thảo và biến thành độc khí, lượng lớn độc khí tích tụ trong đan điền, Lăng Hổ chưa vận dụng thì chưa biết, vừa vận dụng thì chính là thành một phế nhân.

Những kiến thức này không phải kiến thức cao thâm gì, đại đa số tu sĩ hành tẩu trên giang hồ đều biết chút ít, Sở Quân bao nhiêu năm miệt mài đọc sách nên cũng biết được, thời gian đó hắn tuy không thể tu luyện nhưng cũng tuyệt không lười biếng.

Độc khí từ đan điền nhanh chóng lan rộng ra khắp kinh mạch hắn, toàn thân kinh mạch đi theo khô héo, đan điền cũng co rúm lại, khuôn mặt Lăng Hổ tái xanh, kêu lên đau đớn:

- Ngươi.. làm sao ngươi biết là ta?

Sở Quân cười cười đáp lại:

- Lần đầu tiên gặp nhau mặc dù ngươi đã dấu rất tốt nhưng ta vẫn có thể phát hiện ánh mắt nghi ngờ của ngươi khi nhìn trang phục ta, mặc dù ta không quá để tâm lần đó, nhưng ngươi có biết ánh mắt của ngươi khi ta sử dụng bộ pháp rất gây chú ý không?  Không chỉ là ngạc nghiên, càng nhiều hơn là nghi ngờ, ánh mắt của ngươi nói rõ ngươi từng thấy bộ pháp của ta, chứng tỏ ngươi cùng Lữ Tấn có quen biết.

- Tối hôm trước khi Lam Hà quay về ngươi lại lập tức ra ngoài đi tiểu, tu sĩ Trúc Cơ làm sao lại có thể buồn tiểu đây? Rõ ràng ngươi ra ngoài để truyền tin cho đồng bọn, ngươi hoặc là nhắm vào Lam Hà, hoặc là nhắm vào ta.

Bạn đang đọc Đại Tự Tại sáng tác bởi mttsowuan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mttsowuan
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.