Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cãi tay đôi???

Tiểu thuyết gốc · 1038 chữ

"Hoàng thượng, sẽ như thế nào nếu..tiện nữ nói tiện nữ muốn đi?"

"Ngươi tự mình đi?" Thiên Y có chút ngạc nhiên, một nữ nhân yếu đuối nói muốn tự mình đến Phiên Mộc xa xôi hay sao?

"Nữ nhân yếu ớt thì làm được cái gì?"

"Phải chăng y đã quá đề cao khả năng chính mình rồi?"

"Dù gì, cho một nữ nhân vừa mới hành y không lâu đến đó thì sẽ như thế nào chứ?"

"Ta không tin y làm được! Càng không tin y có thể chịu được đường xa như thế!"

"Phải, chỉ là một nữ nhân nhỏ nhoi còn không biết y thuật đến đâu thì tới đó làm cái gì?"

Tiếng ồn ào ngày một to hơn, hoàng đế nhíu mày định bảo tất cả im lặng thì có một giọng nói đã vang lên trước, đánh tan tiếng bàn tán xôn xao.

"Xin lỗi."

Lập tức họ im thin thít nhìn về phía chủ nhân của giọng nói kia

"Các vị đại nhân quả nhiên là những bậc có gan nói nhưng không có gan làm nha~" Lam Tuyết đứng thẳng khoanh tay nhắm hờ mắt, khóe môi nhếch lên chế giễu.

"Điện hạ, người nói vậy là ý gì?" Một lão già họ Đường râu tóc bạc phơ, nguyên lai chính là được người ta ca ngợi "nhất phẩm ngự y tiền triều"

"Ý gì? Chẳng lẽ Đường ngự y còn không rõ? Thân là ngự y của Thái thượng hoàng, suốt ngày chỉ ở trong cung vua đã làm cho ngài quên đi bách tính rồi sao?

Thay vì sắp xếp thái y trong cung về Phiên Mộc chung tay chữa trị cho vạn dân gặp nạn để làm rạng danh hoàng đế tại vị thì ngài lại ở đây hỏi ngược lại bổn cung có ý gì? Chẳng lẽ, thân đứng đầu Thái y viện mà không thể làm gì những người lười biếng, ngại xa chối việc?" Lam Tuyết lại tiếp tục như đang thầm khẳng định với lão, những điều Tư Điềm nói hôm nay...một chút cũng không thể ghi thù!:" Hừ! Một Thái y viện thì có gì ghê gớm? Xem ra còn thua Lâm Tư Điềm muội muội ta!"

"Ngài!..." Bị Lam Tuyết làm cho cứng họng đến không thể chối cãi, ruột gan lão như tức điên lên, còn nghĩ mọi người sẽ đứng lên bênh vực lấy lại một chút mặt mũi cho lão, nhưng đó là điều bất khả thi.

Đúng như Lam Tuyết nói, lão so với nàng chính là lấy trứng đập vào đá.

"Bổn cung làm thế nào? Trước mặt hoàng đế thì ngươi làm gì? Có phải hận không thể lấy đao kề vào cổ ta?"

"Lam Tuyết." Thiên Y cảm thấy mình nên dừng lại cuộc trò chuyện nồng nặc sát khí này.

"Hoàng thượng."

Giận quá hóa rồ, vừa nhận thấy hoàng thượng đang cản nàng lại, bản năng lão tưởng rằng hoàng đế đang đứng về phía mình mà hướng người ăn vạ.

"Hoàng thượng a~ người phải làm chủ cho thần! Không so về thân phận, thần chính là tiền bối của điện hạ, lại làm việc cho Thái thượng hoàng từ khi người lên ngôi. Nếu hoàng thượng cứ mặc cách nói chuyện như vậy đối với người lớn tuổi của điện hạ a. Thì hoàng đế trong lòng dân cũng mất đi uy nghiêm của quân vương! Không thể răn đe bách tính a!!"

"Hỗn xược!" Thiên Y tức giận đập bàn làm lão giật bắn:"Hoàng thượng tha tội!"

"Haa..." Lam Tuyết thở dài:" Đường ngự y, bổn cung thấy ngài cũng lớn tuổi thật rồi, mắt cũng kém rồi. Hoàng thượng mà ngài cũng dám mở lời dạy dỗ. Ngài cứ một tiếng Thái thượng hoàng, hai tiếng hoàng thượng, ba tiếng lại là bách tính mà cảm giác không ngượng miệng sao? Còn nói đến bách tính? Ngài có muốn bổn cung tại đây vạch tội của ngài và Thái y viện hay không?"

Lão hoảng hồn, nàng ta biết cả rồi?

Hoàng đế nhu nhu thái dương:" Đủ rồi."

Lập tức mọi thứ lại trở về trạng thái yên tĩnh vốn có.

"Nữ tử Lâm Tư Điềm kia."

"Có, có tiện nữ." Tư Điềm bị trận cãi vã kia làm hồn bay phách lạc, người dám trước mặt hoàng đế nói năng ngông cuồng như vậy. Chung quy cũng chỉ có một mình tỷ tỷ của y mà thôi...

"Trẫm ra lệnh cho ngươi đến Phiên Mộc chung tay với đại phu cả nước đem tài trí của bản thân giúp bách tính bị nạn. Còn có..."

"..."

"Ở thôn Mã Thiên gần Phiên Mộc đang có một trận ôn dịch đang hoành hành, ngươi biết chứ?"

"Bẩm hoàng thượng, tiện nữ có nghe."

"Vậy ngươi hãy cùng Trương tướng quân, Vân tướng quân và Lục vương đến đó cũng xem xét một chút. Trẫm không muốn mọi chuyện trở nên tồi tệ nếu không giải quyết được vấn đề này."

Tư Điềm có chút khựng lại, so với việc được phép đến Phiên Mộc thì chuyện này tốt hơn nhiều

"Tiện nữ tuân lệnh."

"Tốt."

"Còn về Đường ngự y..."

"...Vâng!?" Lão sợ hãi, run rẩy. Cảm giác cái ghế ngự y của lão sắp không giữ được rồi

"Trước tiên, ngươi dám cùng Lục vương đối mặt nói lý lại không nghĩ đến là mình làm sai?"

"V...Vâng..." Đường ngự y quả nhiên toát mồ hôi lạnh

"Thứ hai, trẫm trong lòng dân thế nào, một kẻ như ngươi dám trước mặt đem con dân ra uy hiếp vị thế của trẫm?"

(Nói ra là biết anh đang bao che cho em của anh rồi:Vvv chẳng qua...hoàng đế thì nói gì cũng đúng. Muốn cãi lại ổng thì lên làm được hoàng đế tính tiếp:)).)

"Thần...thần không dám!!"

------------

"Thật là phiền phức nếu phải đối diện với một lão ngự y phiền phức!" Lam Tuyết vẫn không vui khi nhớ đến bản mặt thối của lão

"Tỷ tỷ..."

Mọi chuyện đã không còn bất cứ vấn đề nào cho đến khi đem câu chuyện mà hoàng đế nói kể cho Hoài Đức nghe....

Bạn đang đọc Đại Tướng Uy Phong Đội Lốt Nữ Nhân Yếu Đuối Nha sáng tác bởi mikaaa.04
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mikaaa.04
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.