Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Âu Thần Quốc

Tiểu thuyết gốc · 1161 chữ

"Nhi thần diện kiến phụ hoàng, phụ thân. Phụ hoàng, phụ thân vạn an."

"Nhiên nhi, hôm nay ngọn gió nào đưa con quay lại Thừa Lam vậy?" Vô Đình ngạc nhiên, thông thường ngoại trừ có người bắt về thì Lam Tuyết không bao giờ tự động quay lại

"Phụ thân... đừng nói như con là một kẻ vô tâm chứ?"

"Không phải vậy sao?"

"Phụ....phụ thân...."

Thiên Tư ngồi phía sau mỉm cười, phải thừa nhận là một nhà 3 người lâu ngày gặp lại vô cùng vui vẻ...

Đối với việc phụ hoàng, phụ thân ở tại Thừa Lam thì Lam Tuyết phải miễn cưỡng đồng ý, vẫn tốt hơn là để hai người phiêu du không rõ sống chết~

"Phụ hoàng, con sắp đến Phiên Mộc." Sau khi Vô Đình hỏi hỏi thăm thăm một hồi thì bảo nàng và Thiên Tư cứ tiếp tục nói chuyện, riêng mình thì cùng nha hoàn vào bếp chuẩn bị cơm.

"Lũ lụt sao?"

"Phụ hoàng biết?"

"Ừm, Chi Vương có báo cho ta."

"Phụ hoàng..." Lam Tuyết có chút chần chừ:" Dật Phong huynh ấy... Sao lại có thể đến giờ vẫn không thay đổi a?"

Thiên Tư trên mặt vẫn không mất đi ý cười:" Ta cũng không biết... Chỉ có thể nói rằng..." Nói đoạn, Thiên Tư nhìn ra cửa sổ:" Có lẽ hắn cùng Tiên đế năm ấy đã xảy ra cái gì chăng?"

Lam Tuyết trầm mặc:" Nếu huynh ấy có thể trường sinh bất tử như vậy, hẳn... rất cô đơn đi." Rồi như chợt đụng trúng một ý nghĩ: Viên Tư Lạc lúc đó... hắn ngoại trừ bị chính nàng giết chết, còn lại vẫn là không có già đi!

"Phụ hoàng!"

"Hửm?"

"Lúc trước người có nói, thật sự Cường quốc Âu Hạ có khả năng trở thành Thần quốc?"

"Ừm, cũng là do Tiên hoàng kể lại. Người nói đó là câu chuyện được truyền qua nhiều đời quân vương..."

Tương truyền rằng, từ khi khai sinh lập quốc Âu Hạ đã được định sẵn tương lai chính là quốc gia có khả năng trở thành vương quốc được các vị thần cai quản, Âu Thần quốc.

Nhưng từ đó đến nay đã trải qua hơn 200 năm, cùng 25 đời quân vương...lời truyền lại cũng dần trở nên ít người nhớ, bởi lẽ... họ cho rằng tất cả đều không phải sự thật.

Mà với Lam Tuyết nàng thì khác...

Dật Phong chính là minh chứng cho điều đó.

---------------

Tư Điềm phụng chỉ cùng mọi người đến Phiên Mộc. Trên đường nàng không khỏi băn khoăn, chốc chốc lại ngơ ngẩn như đang nghĩ chuyện gì.

Vào một tối nọ, khi xe ngựa đang dừng chân tại một thôn trang cũng gần ngay Phiên Mộc, vì trằn trọc nghĩ mãi, nghĩ mãi cũng không thể hiểu được cái chuyện kia làm y không tài nào ngủ nổi, quyết định rời giường ra ngoài hóng mát hít thở không khí.

Đập vào mắt y đầu tiên chính là ánh sáng lấp lánh le lói trên bầu trời đầy sao.

Lần đầu,... Phải, là lần đầu y được nhìn thấy.

"Tư Điềm?"

Một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai. Y quay lại nơi thanh âm phát ra, tức thì thấy được một bóng hình nhỏ nhắn khoác lên người màu y phục đen tuyền, ngồi trên mái nhà. Chắc nàng cũng không ngủ được giống y.

Thoáng suy nghĩ, phải chăng nhìn nàng thật giống như đang khoác trên mình cả màn đêm vô tận.

"Tỷ tỷ..."

"Có phải muội cũng không ngủ được? Muốn lên đây cùng hóng mát một chút hay không?" Nói rồi Lam Tuyết đưa tay, nhẹ nhàng muốn kéo Tư Điềm lên an vị cùng mình.

Không khí vào đêm rất mát mẻ, dường như thời tiết trong khoảng giao mùa từ đông sang xuân vô cùng thuận lợi. Không lạnh cũng không có nóng, thoang thoảng hương thơm nhè nhẹ từ cánh đồng hoa gần đấy tại thôn trang.

Lam Tuyết nằm ngửa ra, hướng mặt lên bầu trời ngàn sao. Lại nhắm hờ mắt hít một hơi, ngắn ngủi tận hưởng cảm giác thoải mái này.

Lâu sau Lam Tuyết mới chợt lên tiếng:" Tư Điềm muội nhìn xem."

Thấy Tư Điềm tò mò để ý, nàng nói tiếp tay chỉ lên trời cao, không nhất định bất kỳ một ngôi sao nào:" Phụ hoàng ta nói, những vị đế vương của Âu Hạ sau khi băng hà sẽ biến thành những ngôi sao lấp lánh kia." Nàng cười khúc khích:" Ta cũng không rõ chuyện đó có thật hay không nhưng phụ hoàng nói... Hơn 25 đời quân vương Âu Hạ... tất cả các ngài đều là những minh quân."

Tư Điềm ngạc nhiên, nhất thời hỏi lại:" 25 đời?"

"Phải, lần đầu nghe thấy ta cũng giống muội... Rất khó để tin, nhưng sự thật đúng là vậy." Lam Tuyết lại một lần nữa nhìn lên cao, trong khoảng không vô định nàng nói:" Nếu không, chỉ một hôn quân... cũng đủ để phá hủy tất cả."

"Tại sao?" Tư Điềm cũng không nghĩ nhiều hỏi lại

"Từ khi khai sinh lập quốc, thống nhất Âu Hạ. Vị Tiên đế đầu tiên trong lịch sử đã nắm chắc tương lai của đất nước này. Vậy nên, những vị hoàng đế kế thừa phía sau đều được tuyển chọn vô cùng kĩ càng...

Có khả năng biến Âu Hạ từ một nước bé nhỏ trở thành một đại cường quốc! Quá trình này... Một chút cũng không được xảy ra sai sót." Lam Tuyết đắm chìm vào vẻ xinh đẹp của bầu trời đêm:" Mỗi vị hoàng đế sau khi băng hà sẽ biến thành một vì tinh tú trên trời..."

"...."

"Và ở đó, các ngài sẽ luôn quan sát được thần dân của mình."

"Tỷ tỷ, ý của tỷ là.." Tư Điềm vẫn không thể suy nghĩ được ẩn ý trong lời nói của Lam Tuyết. Vốn dĩ, từ cái việc Dật Phong làm sao có thể qua 200 năm không đổi thay mà còn lấy thê tử sống an ổn tại thôn Đại Lưu đã làm y không thể nhắm mắt, đến việc này lại càng khiến y như muốn tỉnh ngủ.

Chắc chắn khi quay về, y sẽ hỏi ca ca cho ra lẽ.!

Lam Tuyết nhận thấy gương mặt càng ngày càng có điểm mù tịt của Tư Điềm thì cười rộ lên:" Sẽ có một ngày ta sẽ biến Âu Hạ trở thành Âu Thần quốc, đem Hoàng đế tại vị sắc phong thành Thần đế. Con dân đại cường này sẽ biến thành Thần dân."

Tư Điềm to mắt, miệng mấp máy nhưng vẫn không biết phải nói gì. Những lời ngày hôm nay, y...đến mãi về sau sẽ vĩnh viễn không bao giờ quên.

Một lời khẳng định như kết nối đến tương lai...

Bạn đang đọc Đại Tướng Uy Phong Đội Lốt Nữ Nhân Yếu Đuối Nha sáng tác bởi mikaaa.04
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mikaaa.04
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.