Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyết Định

Tiểu thuyết gốc · 1269 chữ

Lam Tuyết trầm tư, suy nghĩ chốc lát cũng minh bạch được vài điều.

"Phụ hoàng, hơn 10 năm trước nhi thần có từng gặp một vị nữ tử... cũng mang đôi mắt đỏ rực như vậy."

Thiên Tư ngạc nhiên:" Bằng cách nào?"

"Lúc đó nhi thần chưa vào cung, trong một lần rời phủ...Người đó cũng không cho nhi thần biết tên..." Quả thực, thông tin nàng biết là quá mơ hồ nhưng nàng cam đoan: Đó chính là cùng một người!.

"Ha ha. Cũng phải!" Thiên Tư bật cười.

"Cũng phải?..."

Hắn nghiêm túc giải thích:" Mẫu hậu của ta là người rất tùy tiện. Đối với một nữ đế, việc đi lung tung ngoài thành sẽ là không thể... Nhưng đối với bà, điều đó hoàn toàn có thể!"

Lam Tuyết im lặng, còn có việc bà sau 6 năm không thay đổi... nghĩ đi nghĩ lại, nàng vẫn là không nói ra.

"Phụ hoàng không kế thừa đôi mắt đỏ rực rỡ đó nhỉ?" Nhìn nhìn một hồi nàng chợt nói.

"Âyyy... đã làm ngươi thất vọng." Thiên Tư hít một hơi, thở dài.

"Hì... mà phụ hoàng, nhi thần..." Lam Tuyết có chút nói không nên lời.

"Hửm?"

"Nhi thần quyết định sẽ thống nhất tam đại cường..."

Thiên Tư nhìn nàng nghi hoặc nhưng cũng không hỏi gì thêm chỉ hỏi lại:" ngươi vẫn ghi nhớ chuyện đó?...Ta không nghĩ, ngươi là yêu thương tất cả chúng ta như vậy nha." Hắn trêu trọc.

Lam Tuyết mặt đỏ bừng bừng:" Nhi thần... lưu luyến tất cả..."

"Ừm." Thiên Tư nhíu mày:" Nhưng vẫn phải cẩn thận, ngươi mang trên vai cả Âu Hạ này."

"Nhi thần đã hiểu."

Trời tối trong xanh không một gợn mây để lộ ánh trăng sáng lung linh chiếu soi mọi nơi trên thế trần, đồng thời, cũng chiếu sáng cả sâu thẳm trong tim Lam Tuyết.

Cũng không làm phiền người lâu, nàng đã nhanh chóng cáo biệt rời đi.

"Vân Lam."

"Có thuộc hạ."

"Ngươi cùng Ngọc Mễ nhanh chóng thu xếp để 10 vạn quân hộ tống Thái thượng hoàng và Nam thái hậu về Thừa Lam đi thôi. Hai người đó ở Châu Lợi rất không an toàn, sau đó để Ngọc Mễ ở lại trông thành. Nếu 5000 quân dễ dàng bị người khác thâu tóm thì 10 vạn quân sẽ không!

Còn nữa, binh lính hộ tống phải là binh lính Thừa Lam, nếu chọn tùy tiện khiến phụ hoàng phụ thân ta gặp nguy, ta liền tới hỏi tội ngươi!"

"Thuộc hạ đã rõ, sẽ nhanh chóng sắp xếp rời đi." Vân Lam nháy mắt biến mất. Mặc dù đều được phong là tướng quân nhưng Thập đại ảnh thất cũng chẳng quan tâm lắm, vẫn luôn theo thói quen ẩn mình vào bóng tối và rời đi như một làn gió thổi qua.

"Tĩnh Nhạc."

"Có thuộc hạ."

"Quay về kinh thành báo lại cho Hoàng thượng chúng ta sẽ khởi binh tiến đánh Châu Linh, thống nhất tam đại cường. Hoàng thượng,... nên trấn giữ thật tốt long vị a, nếu tin này lan ra khắp kinh thành nhiều thế lực sẽ ngọ nguậy, nôn nóng tranh đoạt hoàng vị."

"Vâng."

"Và..." Lam Tuyết nghĩ nghĩ:" Đem bốn người ảnh thất còn lại đến đây."

"Rõ." Tĩnh Nhạc không nói nhiều nhanh chóng biến mất.

Sau khi an bài người này, nàng lại tiếp tục phân phó nhiệm vụ cho người kia. Khoảng thời gian ngắn vô cùng bận rộn.

"Tư Hạ."

Tư Hạ từ một góc tối bước đến, các ảnh thất luôn ở xung quanh nàng, điều này cũng là dễ hiểu.

"Cầm Nghi... đã ngủ chưa?"

"Chưa."

"...được rồi, ngươi cùng Thuần Ly đêm nay nghỉ ngơi tốt một chút, sớm mai còn nhiều việc cần chuẩn bị."

"Rõ."

------------------------

"Cầm Nghi... Ngươi đã ngủ?"

"Vẫn chưa." Tử Cầm đang ngồi trên bàn cạnh giường đọc sách, phong thái thực ôn nhu:" Đêm nay... hảo nhộn nhịp a~"

Lam Tuyết đi đến trước mặt hắn, mặc kệ lời nói ý nghĩa gì, ngồi lên đùi hắn sau lại co hai chân để lộ phần thịt trắng nõn. Nàng ôm cổ hắn, tư thế thoạt nhìn như nhi tử ôm lấy phụ thân của mình mà làm nũng.

"Nàng đang xem ta là phụ thân của mình đấy à?" Tử Cầm dở khóc dở cười.

Lam Tuyết không đáp, thở dài nói:" Ngươi... là biết ý định của ta rồi đi?"

"...."

"...Vậy đã nói lại với Phụ hoàng hay chưa?"

Lam Tuyết nhắm mắt, vùi mặt vào cổ hắn:" Âyyy, Phụ hoàng thì có thể hiểu. Nhưng nếu báo với Phụ thân...chắc chắn người sẽ không đồng ý."

"Đã an bài tốt?"

"Ân." Lam Tuyết hai mắt đều không chống đỡ nổi đành chìm sâu vào giấc ngủ....

Ngày hôm sau theo đúng như những gì Lam Tuyết đã căn dặn, chúng thuộc hạ đều tốc hành làm nhiệm vụ. Lục Tử Cầm - Chi Vương lên làm chủ soái vạn quân, ngoại trừ Vân Lam và Ngọc Mễ đã hộ tống hai vị Phụ thân của Lam Tuyết quay lại Thừa Lam, Tĩnh Nhạc - thủ lĩnh Ảnh thất cũng đã quay về đến kinh thành cùng 4 Ảnh thất khác là Hoài An, Mai Vũ, Vô Cửu cùng Huyền Cửu hội họp, chẳng qua...

Mà phần nàng, Lam Tuyết thúc ngựa ba ngày ba đêm chạy đến chân núi Phi Lư Yến, cốt tìm một người.... Chính là Hoàng đế thứ 23 Âu Hạ, Âu Dương Hồng Anh.

Vì sao nàng biết tại Phi Lư Yến sẽ tìm thấy vị nữ đế kia? Chính là, một con đại bàng vào tối hôm trước khi bọn người Cầm Nghi lên đường hành quân đến đại địa Châu Linh, nó kêu oang oác suốt một buổi khiến nàng và mấy người khác đau đầu, Lam Tuyết giận quá hóa điên chộp lấy cung tên hướng nó mà bắn, tưởng có thể có bữa đại bàng làm nguyên liệu.... ai mà biết, không những không trúng còn thả xuống dưới một mảnh giấy?

Trong giấy chỉ viết bảy chữ:" Phi Lư Yến hội kiến Hồng Anh."

Nàng tìm đến Phi Lư Yến, đó là một ngọn núi dốc thẳng đứng, nằm cách Âu Hạ 5 ngày đường đi bằng mã xa, thúc ngựa như nàng rút ngắn còn 3 ngày ,bốn bề được bao quanh bởi sương mù, ở đỉnh núi lại có một tòa tháp. Hỏi người dân sống ở chân núi mới biết. Tòa tháp kia giống như địa phận bất khả xâm lược, không được chủ nhân tòa tháp cho phép thì không một ai có thể sống sót quay về.

Lam Tuyết "hừ" một tiếng, xuống ngựa đi hai chân tiến thẳng một đường lên ngọn núi, hôm nay nhất định phải gặp cho được vị đó!

Cũng không phụ ý chí bền bỉ của nàng, cuối cùng Lam Tuyết vượt gian qua khó liền nhanh chóng đến được đỉnh núi. Đường lên núi vì quá dốc lại gặp phải cây có gai nhọn, phần lớn cơ thể nàng đều bị gai nhọn xuyên chảy máu, đôi chân trắng nõn bị gai đâm đến cùng máu tuôn ra trông vô cùng chói mắt.

Bàn tay xinh đẹp của nàng cũng không tránh khỏi nghìn gai nhọn kia, bất quá gương mặt nhỏ nhắn kiên cường vẫn khăng khăng không muốn từ bỏ! Nàng vì mục đích của mình bất chấp bản thân thương thế ra sao,... Hồng Anh vẫn là thương hoa tiếc ngọc a...

Bạn đang đọc Đại Tướng Uy Phong Đội Lốt Nữ Nhân Yếu Đuối Nha sáng tác bởi mikaaa.04
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mikaaa.04
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.