Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lễ hội mùa đông

Tiểu thuyết gốc · 1112 chữ

"Lam nhi?"

Vừa mở mắt ra đã thấy chỗ nằm bên cạnh đã lạnh từ lâu, Thiên Tư ngồi dậy xoa xoa trán không khỏi thở dài:" Giang công công?"

"Có nô tài."

"Hoàng hậu đi đâu rồi?"

"Chuyện này...." Giang Sương làm tổng quản trong cung đã lâu, phục vụ cũng đã hai đời quân vương. Lần đầu tiên lão thấy một nam hậu thích chọc giận hoàng đế như vậy:" Bẩm hoàng thượng. Hoàng hậu thức dậy khi còn sớm, cũng không cho ai biết là đi đâu..."

"Vô dụng." Hoàng đế tức giận ném đủ mọi loại đồ trong tầm với của hắn vào Giang Sương:"Bảo các ngươi canh chừng một người cũng không làm được thì trẫm giữ các ngươi lại làm gì???"

"Hoàng thượng tha mạng!"

‐--------------

"Phụ thân.. Phụ hoàng người mà biết được thì không xong đâu a." Thiên Y đi theo phía sau khuyên ngăn, không hiểu sao vừa thức dậy đã bị Vô Đình kéo ra khỏi cung bắt hắn phải đi theo...

"Xì. Hôm nay là ngày Âu Hạ tổ chức lễ hội mùa đông. Ta đến chỗ ca ca dùng bữa một lát thôi mà... Phụ hoàng ngươi cũng không thể cản."

"Lam Tuyết vẫn còn ở Thái Lạc giẹp loạn. Phụ thân còn có tâm trạng thưởng thức lễ hội sao?"

"Ta nói ngươi cùng phụ hoàng ngươi như nhau cả. Lam Tuyết muội muội ngươi như thế nào, ngươi còn không rõ? Ta còn lo hoàng đế Thái Lạc phải tìm đường trốn đâu cho thoát."

Thiên Y cũng không muốn đôi co với người nữa, riêng việc quay về bị phụ hoàng phạt ra làm sao. Hắn nhất định phải khai báo, là do bị phụ thân chưa kịp định hình đã kéo hắn đi nha. Tuyệt đối không hề muốn cùng phụ thân tự ý rời cung!

"Ca ca!"

"Hử?.... Vô Đình? Sao lại tới sớm như vậy? Thái tử cũng đi cùng?"

"Thúc thúc, đã lâu không gặp."

Ca ca của nam hậu tên là Lam Phi Yến. Mặc dù tên có chút giống nữ nhân nhưng tính khí của y tuyệt đối lạnh lùng. Còn không phải người quan trọng, y mới không tiếp đón chu đáo

"Được rồi, được rồi. Vào trong cả đi."

---------------

"Lễ hội mùa đông?" Tư Điềm hai mắt tròn xoe nhìn Uy Vũ. Nàng trước giờ mặc dù ở Âu Hạ nhưng chỉ ở ngoại thành trước nay chưa từng biết đến cái gì lễ hội mùa xuân, thu, đông....

"Ừm ừm... lễ hội này vô cùng lớn. Được toàn Âu Hạ tổ chức long trọng. Muội nhớ Lam Tuyết tỷ tỷ đúng không? Tỷ ấy chính là người lập ra cái lễ hội này!"

"Lam Tuyết tỷ tỷ uy phong vậy sao?" Đôi mắt Tư Điềm chớp chớp mong chờ

"Phải phải phải. Tiếng tăm tỷ ấy vang danh một cõi, muội nói xem còn không uy phong?" Uy Vũ luyên thuyên đến không nhìn xung quanh:" Mà...cái tên kia... sao cứ nhắm đại ca của muội mà bám vậy? Chẳng phải lúc đó hắn nói hắn đưa Lam Tuyết tỷ tỷ về Thừa Lam rồi sao? Còn quay lại đây, tỷ tỷ cũng không thấy đâu."

"Muội cũng không rõ. Mấy ngày trước Vân Lam ca ca xuất hiện, tới giờ đều bám theo đại ca."

"Hai người đấy cũng hợp nhau thật!"

"Vũ nhi, đang bàn cái gì to nhỏ?"

"Dật... Dật Phong?... ta là đang tập trung làm việc, không có lơ là mà..."

"Vũ nhi."

"Vâng?"

"Tối nay để xem ta làm sao xử lý em!"

"Dật Phongggg.... không muốn mà!!!" Mặt Uy Vũ đỏ đến không thể đỏ hơn rồi!

---------------

"Ha~ công chúa, chỉ còn cái hoàng thành liền có thể đánh tới đánh đến cẩu hoàng đế!" Thuần Ly gương mặt hiếu chiến, vô cùng soái khí. Phải nói là, Thập Đại tướng quân không những tài năng không thiếu mà ngay cả gương mặt, nhìn đâu cũng đều là mỹ nam công tử.

Lam Tuyết ngẩn người nhìn Thuần Ly nhìn đến bị Tử Cầm để ý. Nàng thật sự không nhận ra, Tử Cầm cũng là một thân vương tử, tâm cao khí ngạo chưa một lần khuất phục ai, sắc đẹp góc cạnh cũng không hề thua kém~

"Tuyết nhi."

"Aaa... ta không có! Không có gì hết."

Nhìn vẻ mặt bối rối của Lam Tuyết, Tử Cầm mỉm cười:"Nàng... tập trung đi."

"Ừm...!"

"Công chúa, trận chiến tới đây cũng có thể kết thúc rồi. Còn có gì không ổn sao?"

"Còn.... còn một Viên Tư Lạc vô cùng khó đối phó..."

Thật sự thì nếu Lam Tuyết không nhắc, Nhược Vân cũng quên mất là còn một cái cung chủ Thất Liên Gia. Mặc dù đánh đấm quyết liệt như vậy, đến giờ hắn vẫn chưa hề có ý định ra mặt.

Tưởng có thể kết thúc cuộc chiến giành ngôi này trong vòng một tháng, ai ngờ lại có tin báo về từ hoàng thành. Quốc vương tại vị đột nhiên bệnh nặng qua đời. Người được chấp thuận lên ngôi không ai khác chính là Viên Tư Lạc, hiệu là Viên Ninh quốc vương.

"Đổ sông đổ biển." Lam Tuyết thở dài một hơi, quả nhiên hắn đều không phụ kỳ vọng của nàng

"Cái gì?" Nam An mất bình tĩnh gắt giọng

"Nam An..."

Không ai có thể ngờ đến chuyện này xảy ra, riêng một người.

"Ta nhất định sẽ làm cho ngươi trở thành quốc vương đầu tiên trong lịch sử ngồi ở cái ngai vị đó ngắn nhất!"

-----------

Đang ăn uống no say, Thiên Y để ý có một chiếc xe ngựa dừng trước cửa Phi Yến Quán

"Phụ thân.... Kia có phải...?"

Nhìn qua hướng tay của Thiên Y, Vô Đình sắc mặt lập tức tái mét không còn một giọt máu:"Không thể nghĩ đến,...người vậy mà lại tìm ra ta và ngươi nhanh như vậy..."

"Phụ thân còn không mau đi?"

"Ca ca... ta, còn có chuyện. Khi khác gặp lại a."

"Ngươi, cái tiểu đệ. Đến sớm mà đi cũng sớm... Xe ngựa dừng trước cửa kia còn không phải là người? Ngươi còn không mau ra?"

"Đa tạ ca ca. Lần sau gặp lại ta sẽ ở lâu hơn."

"Được."

Bước lên xe thực sự thấy người ngồi trên đó:"Hoàng thượng... người sao lại đến đây?" Bù đắp cho hắn cả buổi sáng lục tung cái hoàng cung chính là nụ cười ngốc nghếch này

"Lên xe, trẫm không muốn còn phải đến bế ngươi vào xe."

"Ta lên ta lên. Hoàng thượng cứ ngồi yên ở đó!"

Bạn đang đọc Đại Tướng Uy Phong Đội Lốt Nữ Nhân Yếu Đuối Nha sáng tác bởi mikaaa.04
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mikaaa.04
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.