Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 34 - Đánh Mặt

Tiểu thuyết gốc · 1903 chữ

Nguyễn Bặc đang nằm dưới đất, nhìn sang Phạm Cự Lượng thì thấy gương mặt không tin nổi của y, còn Phùng Hưng thì trơn mắt há mồm không tin được, không phải chứ. Có cần phải giả trân bị trúng đòn một cách chân thật như thế không. Đại khái là thế này, sau khi nhận được tin tỉ võ của Haras và Nguyễn Bặc thì Phạm Cự Lượng đã hỏi thăm rất nhiều lần có nắm chắc thắng hay không. Nguyễn Bặc thì khỏi phải nói, tự tin ngập tràn, đã vậy còn nói lại với Lượng rằng có muốn cho tên kia một chút thể diện hay không hay là triệt để đánh mặt. Lúc đầu Phạm Cự Lượng không hiểu, nhưng được Nguyễn Bặc giải thích, trong lúc giao đấu trong hiệp đầu sẽ làm ra vẻ yếu thế, một kích cũng chịu không nổi, đến hiệp hai thì thắng khó và đến hiệp ba là không cho đối phương một cơ hội nào.

Lúc đầu ai cũng can ngăn nhưng Nguyễn Bặc quyết xin cho bằng được và sẽ dành lấy chiến thắng, thì Phạm Cự Lượng mới yên tâm cho ra chiến đấu. Bởi man lực của loài Thằn Lằn thì không phải khinh thường, thêm nữa đấu tay không, lợi thế lại nghiên hẳn về một bên nữa. Ai đó đã từng nói " sức mạnh tuyệt đối sẽ nghiền ép mọi kỹ thuật" nhưng câu nói đó chỉ đúng khi mà kỹ thuật chưa đến cao độ mà thôi. Khi một người đã luyện tập kỹ thuật chiến đấu lên một tầm cao của bậc tông sư thì mọi sức mạnh áp đảo cũng chỉ ngạnh cứng mà thôi. Và trường hợp của Nguyễn Bặc khi đối kháng với tên Haras là một trong những trường hợp đó. Bởi lúc khi Nguyễn Bặc dính một cước vào ngực lão đảo lui về vài bước rồi lại nhận thêm một đòn tạt đầu ngã xuống, đến khi ngã xuống còn hướng Phạm Cựa Lượng và Phùng Hưng giơ lên ngón tay cái kia mà. Cho nên mới có cái cảnh tràng thế này. Diễn xuất hết mức chân thật đi.

Đợi tên Haras đi quanh một vòng, Nguyễn Bặc từ tốn đứng người dậy, phủi phủi lớp bụi đất trên người, dường như tất cả những sự việc như thế chưa hề xảy ra, những đòn đánh vừa rồi chẳng thấm thía vào đâu cả. Thấy những hành động của Nguyễn Bặc, Haras bắt đầu cảm thấy xem thường nhân loại trước mặt hơn.

Lần này hắn ra chiêu không còn dè chừng thăm dò như trước mà dốc sức vào trận đấu. Vồ trái vồ phải, nhắm ngay yết hầu của Nguyễn Bặc mà đánh tới, chỉ cần trúng một đòn thôi, thì móng vuốt của Haras sẽ mở rộng huyết mạch trên cổ của Nguyễn Bặc. Nhưng đời không như là mơ, vạt áo của Nguyễn Bặc cũng không chạm được, nhưng kình lực từ quyền pháp của Nguyễn Bặc lại đánh trúng tên Haras này trên dưới hơn năm mươi chiêu, ngạnh kháng không được thì nhu thuật, dùng kình lực đánh vào các khớp, các huyệt đạo của tên Thằn Lằn, mặc dù không biết huyệt đạo của loại Thằn Lằn này như thế nào, nhưng xem ra một lúc đánh hồi thương thì cũng có tác dụng hiệu quả. Tên Haras này đã xuống sức trong thấy.

Nhân lúc tên Haras này sử dụng một chiêu tựa như Hoàng Long Phá Hải, Nguyễn Bặc nhanh nhẹn lướt người về phía trước một góc xiên, đồng thời sử dụng một chiêu phá toái, khiến tên Haras này khụy một gối xuống nền đất ầm một tiếng. Chưa dừng lại, để trả đũa đòn đá tạt lúc trước khiến Nguyễn Bặc phải đau khổ diễn xuất cảnh ngã xuống đất thì lúc này, Nguyễn Bặc tung người lên không xoay một vòng ba trăm sáu mươi độ đẹp mắt tung ra một cước đẹp mắt, má cạnh chân đập thẳng vào cổ tên Haras này khiến hắn ngã dập đầu xuống đất còn lăn thêm hai vòng mới dừng lại.

Chứng kiến tràn cảnh này, toàn trường triệt để im lặng. Đám binh sĩ hồ hét lúc đầu bây giờ đều kinh ngạc, không thể tin vào những gì mình vừa nhìn thấy. Tất cả diễn ra quá sức nhanh, chỉ thấy rằng tên Haras này điên cuồng tấn công, những chiêu thức của hắn không rơi vào không khí, đánh chổ không người thì cũng bị Nguyễn Bặc né tránh hoặc là chật vật chống đỡ, nhưng lại một khắc sau. Haras tung người lên cao rồi bổ xuống một ma trảo hòng kết thúc chiến đấu, nào ngờ Nguyễn Bặc nhanh như tia chớp, lánh người lướt nhanh về trước, rồi tung lên không xoay tròn một vòng tròn đẹp mắt tung cước trúng vào yếu điểm của Haras khiến tên này ngã chuối sang một bên, rồi lăn lộn thêm mấy vòng.

Toàn trường những người chứng kiến hết sức kinh ngạc, ngay cả Michale vị thống lĩnh tiên tộc cũng hết sức khen ngợi. Bởi vì loài Tiên linh hoạt nhanh nhẹn có thừa, nhưng chưa chắc đã có thể hoạt động ứng dụng chiến đấu như thế. Phải nói kỹ thuật đối chiến tay không của Nguyễn Bặc đã đạt cấp độ Tông Sư ít ai có thể sánh bằng. Fernando của Thú Nhân quay sang hỏi Jackson:

- Nếu ngươi đánh với vị Thiếu Tá này, nắm chắc mấy phần thắng.

Jackson cười khổ than thở với Fernando:

- Đại nhân, theo thần thấy vị Thiếu Tá này chưa sử dụng toàn bộ sức lực, chỉ là chơi đùa với tên Haras này mà thôi, nếu là thần đánh với tên Haras chắc chắn cũng sẽ thắng nhưng là bỏ ra cái giá lớn, còn với vị Thiếu Tá này, e thần không có cơ hội.

Fernando trầm ngâm, thực ra hắn cũng có suy nghĩ giống vậy, chỉ là không ngờ Jackson lại có thể nhìn nhận, đến một cơ hội cũng không có. Đùa sao, từ lúc nào mà loài người lại có những chiến tướng như vậy. Đến bây giờ hắn mới thực sự nể phục vì Hoàng Đế Đại Việt. Không biết vị Hoàng Đế bí ẩn kia đã làm cách nào mà có thể chui rèn ra những nhân tài như thế, nếu như Thiếu Tá Nguyễn Bặc như thế thì Phạm Cự Lượng sẽ còn kinh khủng đến mức nào. Chưa nói đến Trần Thủ Độ một chính trị gia đích thực, ăn thịt không nhả xương. Mỗi lần gặp Thủ Độ, tuy đều là vẻ cười hiền điềm đạm nhưng sâu trong ánh mắt của Trần Thủ Độ, hắn có thể cảm nhận ra được rằng mọi hành động của mình đều đang trong tầm khống chế của y. Đến bây giờ hắn vẫn còn sởn gai óc khi mà hắn nghĩ lại viễn cảnh cách đây một tháng khi còn ở thành Gia Định, một chi đội sát thủ ẩn mình trong bóng tối không biết từ đâu đã xuất hiện trong phòng họp, khi mà không có một góc khuất.

Những vị chỉ huy các chủng tộc trong cuộc hội quân lần này, đã chứng kiện được sức mạnh của quân đội Đại Việt. Có kẻ tham lam muốn cướp bóc như tộc người Thằn Lằn, có kẻ kiêng dè tránh gây ra xung đột và mong muốn hợp tác trở thành đồng minh như Fernando, kẻ có tò mò về những thành tựu như Người Lùn, có kẻ lại hứng thú vì chủng tộc người mới này như Tiên Tộc.

Quay trở lại với trận đấu, tên Haras đầu choáng voáng cố gắng đứng dậy. Đôi mắt vàng đang bị giãn ra, cố gắng tập trung tiêu cự vào đối thủ trước mặt. Hắn tham lam hít thở thêm vài ngụm khí, dồn hết sức lực hai tay thủ thế phóng nhanh về Nguyễn Bặc. Haras ra sức dùng bộ móng vuốt của mình mà vồ bổ vào trước, còn Nguyễn Bặc, cứ một đòn gạt là xuất thêm một đòn đánh vào yếu huyệt, khiến tên Haras này mất sức chiến đấu nhanh chóng. Thân thể mềm nhũn không thể đứng vững được bước chân. Hình ảnh này cứ giống như một tên to xác vô thức đấm trái đấm phải nhưng bị một tên nhỏ bé đỡ lấy rồi đánh trả vào những yếu điểm. Trong hết sức khôi hài, trận chiến ban đầu áp đảo tấn công thì bị giờ đã chuyển biến trong trại thái đánh đấm theo bản năng, mà đối thủ nhỏ bé kia lại vô cùng kỹ luật và nhanh nhẹn ứng phó ra đòn.

Thấy cũng đã đến lúc quyết định, nhân lúc Haras đấm thẳng vào người, Nguyễn Bặc nhanh chóng bắt lấy cánh tay to lớn, rồi tung người dùng gối đánh gãy khớp xương vai. Tên Haras đau đớn vùng vẫy hét lên tung cước hòng đạp văng Nguyễn Bặc. Nhưng không để Haras thực hiện chiêu thức đó, Nguyễn Bặc nhanh như điện nhảy sang môt bên hong của tên to xác này, rồi nhảy người lên cao tầm hai mét, ngang tầm đầu của tên Haras, hai chân đan chặt vào cổ của hắn rồi xoắn hong xoay hai vòng khiên tên này mất trụ. Đúng lúc đó, Nguyễn Bặc đang ngồi trên cổ tên Haras, hai chân đan kín ở cổ, Nguyễn Bặc chống hay tay ngược ra phía sau, đồng thời đánh mạnh vào vùng cột sống, khiến tên Haras này càng chao đảo hơn. Do mất thăng bằng, đồng thời trụ không vững, kèn theo đòn đánh từ lưng, khiến tên này ngã ngữa ra sau, nhưng Nguyễn Bắc lại lực hong đẩy mạnh vào phía cổ, làm cho tên Haras này phải lộn một vòng bất đắc dĩ Santo ngược tiếp đất bằng phần trước cơ thể. Tên Haras bất tỉnh nhân sự, khắp toàn thân vùng mềm đều nhận lấy đa chấn thương.

Toàn bộ binh sĩ tộc người Thằn Lằn tất cả đều im lặng khi chứng kiến trần đấu này. Bởi Haras một vị chỉ huy lại đang vất vả phải chống đỡ tên nhân loại kia cuối cùng lại bị một đòn kịp chân vào cổ rồi lộn ngược ra sau, phải nói với cái hình thể của Haras mà cũng có thể bay được bởi tác động của Nguyễn Bặc, nhân loại yếu đuối nhỏ con... Trái ngược với đám binh sĩ kia là những chiến sĩ người Việt, sĩ khí nghiêm trang, chăm chú nhìn vào trận chiến. Không biết ai là người bắt đầu hô vang ĐẠI VIỆT, ĐẠI VIỆT khiến cho toàn cõi doanh trại những quân nhân đều đồng thanh hô hai tiếng Đại Việt, cổ vũ tinh thần cho Nguyễn Bặc. Đây chính là tinh thần quân nhân, là sĩ khí, là tinh thần của người lính nhân dân Đại Việt. Khí thế dân tộc này, khiến cho những vị chỉ huy à không, phải nói toàn bộ là những chủng tộc khác có mặt tại đây đều phải run sợ, tất cả đều bị nuốt chửng bởi không khí tinh thần cao độ của những người con dân Đại Việt này.

Bạn đang đọc Đại Việt Dị Giới Cuồng Tưởng Khúc sáng tác bởi HuỳnhAnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HuỳnhAnh
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 53

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.