Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đạo đức kinh - Hoàng bảng p2

Tiểu thuyết gốc · 2581 chữ

Mặc dù Trung Phái không tác động đến chuyển động của Khí trong các kinh mạch, nhưng cuối cùng nó cũng dẫn đến những tác động tương tự như các phái Nội Đan khác và nếu tu hành đúng cách sẽ khiến các kinh mạch tràn đầy năng lượng và cuối cùng trở nên đủ mạnh để tạo ra “thai tức”

Như vậy, việc tu hành phải bắt đầu từ đâu đó, nó không thể chỉ là sự từ bỏ không ngừng đến trạng thái phủ định hoàn toàn (lạc vào ngoan không) theo cách của một số phái tu hành.

Vậy vị trí vật lý bắt nguồn mà từ đó có thể xảy ra những hiện tượng như vậy là gì?

Hoàng Nguyên Cát gọi khu vực này là Trung cung và cho rằng đây là một khu vực địa lý rộng lớn.

"Dưới tim và trên thận."

và rằng "trong khu vực này có một hang động trống rỗng nơi mà tinh thần và hơi thở phải chiếu sáng lẫn nhau."

Khái niệm Trung Cung đã tồn tại trong Đạo giáo trước thời cụ Hoàng và mang nhiều nghĩa.

Trung cung là một phần quan trọng của Phong thủy, nhưng nó cũng có thể đề cập đến phần giữa của thân, kinh mạch giữa của cơ thể, v.v.

Trung Cung theo Hoàng Nguyên Cát là một phần của giải phẫu ba phần của cơ thể bao gồm Thượng Cung trên ở đầu và thân trên, Hạ Cung dưới ở chân và tất nhiên là Trung Cung ở vùng bụng.

Chúng ta nên cẩn thận khi giải thích quan niệm của cụ Hoàng để không bị nhầm lẫn với quan niệm “dưới tim và trên thận”, vì điều này không đề cập đến các cơ quan vật lý của tim và thận, nó đề cập đến những phẩm khí của hai cơ quan này và vị trí gần đúng của chúng trong thế giới quan của Đạo gia.

Theo quan điểm của Đạo gia, trái tim là nơi chứa máu và tinh thần và chiếm vùng trước ngực, trong khi thận là nơi chứa nước và chiếm vùng sau bụng.

Đặc biệt quan trọng ở đây là Thận đề cập đến toàn bộ chức năng lỏng của bụng bao gồm tiêu hóa và sinh sản, do đó, khu vực của thận kéo dài đến tận đáy bụng, nhưng có lẽ không xa tới bộ phận sinh dục vật lý (chỗ này có gây tranh cãi ở một mức độ nào đó vì không có bài viết công khai nào về chủ đề này).

Do đó, Trung Cung nên được coi là mở rộng suốt từ vùng dưới ngực (không phải là phần trên được phổi chi phối) đến đáy của bụng và không nên bị hiểu nhầm là đám rối thần kinh ở bụng, khu vực của lá lách vật lý.

Nhà nghiên cứu Đạo gia thế kỷ 20, Trần Anh Ninh đã xem Trung Cung bao gồm phần bụng trên phía trên rốn và phần bụng dưới bao gồm khu vực dưới rốn.

Về mặt kỹ thuật, điều này phần lớn đặt Trung cung vào khu vực của tỳ và thận, nhưng chúng ta phải hiểu một phần cốt yếu của học thuyết Đạo gia để nhận ra sự liên quan trong hệ thống của lá lách, thận và tim, trung mạch, nhâm đốc nhị mạch.

Trong giải phẫu học của Đạo gia, lá lách tượng trưng cho tâm trí và ý định (tâm và ý). Tâm trí có thể hoạt động như một trung gian giữa thần và cảm xúc nằm trong trái tim và những hành động mà chúng ta thực hiện với cơ thể của mình. Ở Nội Đan, tâm trí hoạt động như một phương tiện để “ngọn lửa” của trái tim có thể được đưa vào “nước” của thận. Có thể hiểu một cách khác là hậu thiên thần được tâm trí điều khiền, nhập vào tinh trong thận. Đạo giáo cho rằng thận của chúng ta có chứa một số tinh chất ban đầu được ban tặng cho chúng ta khi thụ thai (nguyên tinh) và rằng tinh chất này là nguồn gốc của năng lượng Khí trong cơ thể chúng ta, nhưng bản chất này không có sẵn cho chúng ta ở mức độ có ý thức và trong quá trình cuộc sống của chúng ta, nó bị mắc kẹt và ẩn trong thận, giảm dần hàng ngày sau tuổi dậy thì.

Do đó, hướng cảm nhận tinh thần của chúng ta đến nơi tàng tinh có thể tạo ra tác động nén tinh và chuyển nó thành khí khiến nó có thể tuần hoàn bên trong và phục hồi cơ thể.

Tâm trí trú ở tỳ, là cơ quan nằm cách đều tim và thận, do đó ba cơ quan này được cho là đóng vai trò trung tâm trong việc thúc đẩy quá trình đúc luyện này.

Trong các thế hệ sau, Mẫn Nhất Đắc sẽ cải tiến khái niệm này thành lý thuyết về các mạch Hắc, Xích và Hoàng của cơ thể, chúng sẽ đại diện cho các mạch Đốc, Nhâm, Trung của Y học Trung Quốc.

Hoàng Nguyên Cát tin rằng bằng cách tập trung tinh thần và hơi thở vào Trung Cung, người ta có thể đi vào trạng thái hỗn độn hồng mông (original turbid state of quietude) mà Đạo đã ở trước khi tạo ra trời đất, và như vậy có thể vay mượn từ năng lượng của Đạo (đạo khí) và tạo ra một cơ thể tràn đầy năng lượng thông qua quá trình thiền định sâu.

Cụ Hoàng viết:

“Khi tĩnh lặng trong một thời gian dài, khí cơ sẽ tự nhiên động, đây là thứ có thể được gọi tên. Đó là năng lượng ngưng tụ và bay hơi, một cỗ thái hòa nguyên khí, chảy khắp không gian và thời gian, nuôi dưỡng mọi sự sống”.

Khái niệm ngưng tụ và bay hơi này (nhân uân) mô tả hoàn hảo ý tưởng về năng lượng di chuyển tự phát trong các kinh mạch, giống như cách mặt trời hàng ngày làm bốc hơi nước trên trái đất, quay lại thành các đám mây, chỉ sau đó lại hạ xuống dưới dạng sương.

Về chủ đề Trung Cung, ông nói:

“Trước khi hạ thủ (bắt đầu tu luyện), đạo sinh phải tỉnh táo, chỉ một lòng ngồi thẳng lưng, bớt suy nghĩ lung tung, buông rèm (nhắm hờ mắt) và quan sát ánh sáng. Dưới tim và phía trên thận, dường như có một hang trống.

Tâm phải chiếu sáng, hơi thở phải liên tục quay trở lại (hơi thở liên miên bất đoạn), một hơi thở đi và một hơi thở đến, và tưởng tượng hơi thở và tinh thần thu vào Trung Cung.

Chỉ trong thời gian ngắn tinh thần và hơi thở sẽ tan thành một mảnh.

Nghe đến đó, mọi thứ hỗn độn lẫn lộn, trong lòng không một ý nghĩ rõ ràng nảy sinh.

Sau một thời gian dài ở trong tình trạng tăm tối không rõ ràng này, bạn sẽ không nhớ quê nhà của mình. (vô hà hữu chi hương)

Lúc này, người luyện không biết thần đang nhập khí và cũng không biết khí đang trở lại thần, tất cả đều là hỗn độn, không người, không ta, đất nào, trời nào có thể nhìn thấy? Đồng thời, đây không phải là kiểu câm điếc. Nếu người trở nên câm điếc, người đó sẽ giống như một cái cây khô héo và tro tàn.

Người tu luyện môn này nên từ bỏ động tâm, nhưng không được loại bỏ chiếu tâm.

Lúc này có trí thông minh mà có vẻ như ngu ngốc, có trí tuệ mà sẽ không được sử dụng.

Ở ranh giới của vô tri và vô thức, đột nhiên có một cảm giác dấy động. Đây là sự khởi đầu của Thái Cực (thái cực khai cơ). Phải biết trong lúc trí thể dấy lên đó nên để nó tự tự nhiên nhiên, chẳng cho cảm giác ta dựa vào đó, mới thật là cái chân giác của bổn lai ta

Đạo giáo gọi đây là Huyền Quan Diệu Khiếu.

Nó ở trong không gian của một hơi thở vào và một hơi thở ra.

Khi hơi thở vào nó là âm, yên lặng, không có thực chất,

Khi hơi thở ra nó là dương, nó chuyển động, nó là thực chất.

Đây là sự tinh tế của một hơi thở,

Nó cũng có một diệu khiếu.

Người muốn tu hành chánh giác theo lúc nó động, thì cái bổn lai của con người mới là thật sự, đích xác, không niệm lự, không cặn bã.

Trời và đất có nhất giác này mà hóa sinh vạn vật. Mọi người có nhất giác này mà đúc thành kim đan.

Nhất giác này giống như sét đánh vào đá, khi nó xuất hiện, nó chợt lóe lên trước mắt và biến mất, nó còn mỏng hơn sợi lông ngựa ”.

Vì vậy, cách luyện cơ bản của Trung Cung có thể được tóm tắt như sau:

- Ngồi thẳng,

- Nhắm nhẹ mí mắt của bạn (hạ rèm xuống),

- Thư giãn mắt và quan sát ánh sáng ở khu vực chung của mắt, cả khu vực bên trong và bên ngoài trực tiếp xung quanh mắt, không quá cụ thể.

- Hít thở xuống bụng dưới, cho phép toàn bộ khu vực mở rộng khi hít vào và co lại khi thở ra.

- Cho phép hơi thở và sự chú ý đi vào tận đáy bụng, nhưng cũng phải có ý thức về toàn bộ vùng bụng.

- Cho phép hơi thở và sự chú ý hòa quyện với nhau để chúng dường như trở thành một thực thể.

- Duy trì trạng thái này và bước vào trạng thái yên tĩnh và tĩnh lặng (thanh tĩnh).

- Không ngủ gật và không dỗ dành (mong chờ) bất kỳ hiện tượng nào xảy ra, không quên hoặc cố gắng tạo điều kiện cho một điều gì xảy ra.

- Sau một thời gian nhất định, hơi thở và tâm trí sẽ hòa quyện với nhau và sẽ có cảm giác kỳ dị bên trong, hãy duy trì cảm giác này.

- Khi quá trình này thành thục (có thể mất vài tuần hoặc vài tháng), cuối cùng bạn sẽ hoàn toàn quên đi tâm trí và cơ thể của chính mình trong khi thiền định.

- Đây là cơ sở để từ đó nguyên khí của cơ thể có thể thu thập và cuối cùng chuyển động.

- Khi có khí động, nó đột ngột và dường như đến từ hư không.

- Nó lấp đầy và chiếu sáng toàn bộ cơ thể và đưa tâm trí đến trạng thái tĩnh lặng và nhận thức sâu sắc.

- Đây là lần mở đầu tiên của "Huyền Quan"

Chúng ta có thể thấy cách luyện này được căn cứ theo việc sử dụng khu vực Trung Cung bao gồm toàn bộ phần thân dưới. Cũng giống như các Phái Nội Đan khác, chú ý (ý) nên tập trung ở phần đáy của bụng, nhưng để không ép buộc và cản trở khả năng đi vào cực tĩnh (冥心 - Minh tâm, khiến tâm trở nên sâu thẳm) , phương pháp này cho phép nhận thức chung về toàn bộ phần bụng, mặc dù không khí (hơi thở) và sự chú ý (ý) tiếp tục giảm xuống.

Luyện Trung Cung theo Hoàng Nguyên Cát là một trong những phương pháp sâu sắc và hữu ích nhất trong tu luyện Nội Đan và để hiểu nó, đạo sinh phải đọc kỹ xem xét với bối cảnh của những gì Đạo gia truyền lại rộng lớn hơn. Một cái nhìn phiến diện về khái niệm này sẽ dẫn đến những sai lầm, chẳng hạn như cho rằng khu vực này nằm ở một vị trí địa lý nhỏ như đám rối thần kinh ở bụng (Tiếng anh là solar-plexus, nhiều người nói vị trí này là Hoàng đình nhưng ko thực sự như vậy ) và sẽ cản trở khả năng tiến bộ của chúng ta trong việc nghiên cứu tu đạo.

Chú ý hạng mục:

1, Bình thường chuyên tu mỗi lần 20-30 phút, mỗi ngày sáu lần là tốt nhất, công hiệu rõ rệt. Nghiệp dư tu luyện, sơ kỳ mỗi ngày không thể ít hơn 3 lần, tối thiểu sớm tối 2 lần, mỗi lần thời gian nên kéo dài một chút, chừng 45 phút, nhưng hiệu quả chậm chạp. Sau này ngồi quen có thể ngồi 1-2h, thậm chí toạ thay ngủ càng tốt. Người lập chí tu luyện, không thể ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới.

2, Trong sinh hoạt, phải chú ý hoặc tiết chế tai mắt mũi lưỡi thân ý lục lậu. Đặc biệt phải khống chế thân (Âm tinh) lậu. Đồng thời hàng ngày lời nói việc làm chú ý xây dựng đạo đức quan niệm, chậm rãi từ tư tưởng, hành vi thoát ly thói xấu thế tục, thường xuyên bảo trì tâm bình khí hòa, tính tình dễ chịu, khiến cho tâm ý đang bị lấp đầy, dần dần biến thành trống rỗng, cuối cùng đạt tới "Vô", vô tâm chi tâm. "Vô sự trưởng giáo tâm Không, Hữu sự bất giáo tâm loạn." Điều này rất hữu hiệu phòng ngừa hoặc giảm bớt ảnh hưởng của các nhân tố không thuận đối với tu luyện trong sinh hoạt.

3, Nếu như tu luyện mấy ngày, khí cảm không rõ ràng mà tâm ý tạp niệm quấy nhiễu nghiêm trọng, thì trước mỗi lần hành công làm "Sám hối", tức tự phê bình, kiểm điểm bản thân, đem quá khứ cảm thấy chỗ nào làm sai, xin lỗi người vật, các loại hành vi sát sinh, hết thảy phản tỉnh ăn năn. Như thế liên tục 7 ngày hoặc 49 ngày là được. Phương pháp này tương đối linh nghiệm, có lợi cho tĩnh công tu luyện.

4, Nước bọt trong miệng, là sinh mệnh hoạt thủy, sau này tu luyện lên cao chính là ngọc dịch, kim dịch, chân chính "Đan" là dịch này hình thành, cho nên không thể nhổ ra, cần tùy cơ nuốt vào trong bụng.

5, Vài lưu ý khác:

Nên ngồi bán già (Kiết già càng tốt nhưng mới tập rất khó), có bồ đoàn hay nệm thiền chuyên dụng là tốt nhất để tránh sai tư thế, không ngồi trực tiếp dưới mặt đất (cần rải chiếu hay có xốp trải sàn) vì có thể nhiễm lạnh và gây đau mỏi, tránh gió lùa hay để điều hòa nhiệt độ thấp.

Hai tay có thể làm như hình dưới comment. (Lưu ý tay phải ở trên). Thả lỏng càng nhiều càng tốt, ngón tay cái chỉ cần hơi chạm nhau, bàn tay không nên quá cứng.

Đáy bụng là chỉ sự bao phủ xuống tới Hội Âm

Nếu nói đáy chậu tức là Vĩ Lư

Việc thư giãn vùng mắt nên kéo dài tầm 5 phút tùy theo cảm nhận của người tập.

Đoạn cho phép nghĩa là dùng ý một chút chứ mới tập chưa thể thở xuống đáy bụng.

Khi đến bước giữ thanh tĩnh thì không dùng ý như thế nữa mà chỉ giữ sự chú ý ở vùng bụng (Làm theo tĩnh tọa yếu quyết)

Bạn đang đọc Đại Việt Huyền Thuật Sư sáng tác bởi linhtuu123

Truyện Đại Việt Huyền Thuật Sư tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi linhtuu123
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.