Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghị Luận

Tiểu thuyết gốc · 2101 chữ

Nam Dương lúc này nằm im trên giường , giai nhân lười biếng tựa vào lồng ngực, cảm thụ nhịp tim đập cùng nhịp của đối phương, cả hai im lặng hưởng thụ cảm giác ấm áp khó được.

Ngón tay tinh xảo vẽ vòng quanh lồng ngực Dương , Ngọc Linh không nhịn được ngẩng đàu khẽ hỏi :

-Tiểu quái vật chàng rốt cục là gặp dịp thi chơi đùa có tình cảm thực sự với người ta ?

Nhẹ xoa đầu mĩ nhân trong vòng tay Dương đáp :

-Ngốc , nếu không thích nàng sao có thể mạo hiểm xen vào cái kế hoạch tập kích của nàng được ?

Nghe Nam Dương nói vậy . Ngọc Linh giật mình nghi vấn :

-Sao chàng có thế biết được , chuyện này vô cùng bí mật , không quá hai mươi người biết , mà bọn họ đều chắc chắn là trung thành tuyệt đối mà !

Dơng khẽ vỗ vào bờ mông Ngọc Linh một cái :

-Trung thành tuyệt đối ? Nàng chắc chắn chứ , không những ta biết , mà mục tiêu của nàng , tên Thành Nam cũng đã biết .

Nghe đến đây Ngọc Linh hoàn tàon bất ngờ :

-Sao …sao có thể , chàng nói sự thật ?

Dương gật đầu : không thể thật hơn .

Ngọc Linh lúc này vô cùng hoang mang và tức giận : Ai , rốt cuộc là ai đã tiết lộ bí mật , mà sao chàng biết được có người phản bội .

Dương liền kể lại quá trình khi nãy theo giõi Tiểu Điệp . Đàm Ngọc Linh tinh thần suy sụp , tất cả sự cố gắng , bao người kì vọng , đây chính là cơ hội lớn để đả kích Vũ Phúc Lạc Chính , tạo đà tiến công cho thế lực của nàng , Nhưng tất cả khả năng cao đã bị phá huỷ bởi người bên cạnh nàng gần hai chục năm .

-Những nỗ lực và suy tính của thiếp … !

Nam Dương cũng hiểu được tâm trạng của Ngọc Linh lúc này .

-Cụ thể kế hoạch nàng muốn làm là gì , rốt cuộc là có cái gì hấp dẫn được Nguyễn Thành Nam vậy .

Thu lại tâm trạng tức giận khi biết mình bị phản bội , Ngọc Linh đáp :

- Cách đây vài tháng , một tên thám hiểm của chúng ta đã phát ra dấu hiệu cho thấy bảo tàng truyền thừa của một tông môn nào đó . Nó nằm trong hang động ở khu mỏ khai thác của Hoa Liên Tông . Vì tên thám hiểm đó chỉ giám chắc ba phần bảo tàng là thật nên thiếp đã quyết định lợi dụng tin tức này để dụ tên Thành Nam rời địa bàn mà thần không biết quỷ không hay diệt hắn . Dù gì thì thời điểm này hai thế lực của chúng ta đã bắt đầu xuất hiện giao tranh . Một núi không thể có hai hổ .

Nam Dương gật gật đầu nghĩ :

-Kế hoạch của nàng quả đúng là sáng suốt mặc dù có đôi chút mạo hiểm , nhưng chút mạo hiểm ấy để diệt đi thiếu chủ thiên tài của thế lực đối địch là có thể chấp nhận được. Trớ trêu thay dù nghĩ thế thế nào nàng cũng không ngờ được trong những thành viên trung thành tham gia kế hoạch lại xuất hiện phản bội .

Ngọc Linh lại tiếp tục lên tiếng :

- Thiếp vẫn không hiểu , rốt cuộc bọn ta đã có gì không tốt , có gì không cho được Tiểu Điệp vậy mà nàng ta vẫn lựa chọn nối giáo cho giặc .

Rõ ràng là Ngọc Linh vẫn không cam lòng chuyện bị người cùng mình gắn bó từ nhỏ phản bội . Dương lắc đầu rồi cười :

- Có một thứ nàng không thể cho được nàng ta , đó là tình yêu , Tiểu Điệp đang trong thời kì thanh xuân đẹp nhất của cuộc đời , trong người thiếu thốn tình cảm nam nhân , lại gặp được thiếu nên ra vẻ đạo mạo , có năng lực lại còn thế lực lớn , thử hỏi ai ở địa vị nàng ta có thể thoát khỏi ma trảo của hắn .

Ngọc Linh không cho là đúng :

- Chẳng phải thiếp cũng bằng tuổi nàng ta sao , sao không một chút hấp dẫn nào của nam nhân khác , nếu không phải chàng mạnh mẽ cướp lần đầu thì chưa chắc thiếp đã siêu lòng như bây giờ .

Dương nghe vậy thì véo má Ngọc Linh nhẹ một cái :

- Nàng nghĩ ở cái Thái Bình quốc này còn nam nhân nào có thể đủ cách biệt về thế lực và thực lực với nàng như Thành Nam với Tiểu Điệp không . Với lại ta tin tưởng với mị lực của ta dù lần đó ta không mạnh mẽ thì cũng không cần lâu là nàng lại say như điếu đổ thôi .

Ngọc Linh bĩu môi : Vọng tưởng , ba hoa , chàng tưởng ta là người con gái dễ dãi sao .

Nói vậy nhưng Ngọc Linh cùng đồng ý trong lòng rằng mị lực của nam nhân này đúng là không đùa được . Nàng thầm kêu không ổn , mới hơn 15 nồi bánh chưng mà đã có 4 người phụ nữ rồi . Cứ đà này tương lai đàn bà của hắn chẳng phải xếp thành đội quân sao .

Không phải nàng dễ dãi , mà là sức hấp dẫn của ta quá lớn . Không phải nàng là người con gái vô cùng damdang sao , hai lần đều chủ động câu dẫn ta .

Vừa nói Dương vừa nghịch đôi môi đang bĩu ra kia của Ngọc Linh .

- Còn không phải là với mỗi mình chàng sao . ?!

Ngọc Linh cắn nhẹ lên đôi tay nghịch ngợm kia.

Không thể tình tứ hơn được nữa .

- Từ giờ nàng không cần phải sử dụng mị lực để thực hiện những kế hoạch của mình nữa , cái Mị Hoặc Thuật kia cũng bỏ đi . Ta không muốn những ánh mắt của nam nhân thối khác nhìn thấy sự hấp dẫn của nàng . Ta cũng tin tưởng nàng với thiên phú như vậy thì không cần dụng những thủ đoạn kia vẫn có thể thành công mục đích đề ra .

Bá đạo , quá bá đạo rồi , vẻ hấp dẫn của mình mà hắn lại không muốn cho nam nhân khác thấy . Bất quá nàng thích sự bá đạo này . Như vậy thì mới có thể thấy được trong lòng hắn là có nàng .

- Tốt thôi , thiếp nghe chàng !

Dù là đồng ý nhưng cũng là phong cách của đại tiểu thư .

Quay lại chính sự Dương căn dặn :

Hiện giờ nàng hãy khoan lật bài ngửa với Tiểu Điệp , tránh đứt dây động rừng . Thậm chí chúng ta còn có thể lợi dụng điều này .

Ngọc Linh nhu thuận ngọt ngào :

- Thiếp hiểu !

Dương tiếp tục : Thực lực bên nàng thế nào và cả của bọn Thành Nam nữa ?

Ngọc Linh nghiêm túc trả lời :

- Theo thiếp lần này có ba trưởng lão đều cấp 41 và 42 đấu tôn , bên cạnh đó còn có hơn mười hộ pháp đều từ cấp 25 đến 35 . Còn nhóm người của Thành Nam chỉ có một trưởng lão và hai hộ pháp đi cùng , cộng với cả hai hộ pháp đi theo bảo vệ tên Nguyễn Thành Công nữa là bốn hộ pháp . Nếu suôn sẻ thì bọn hắn hoàn toàn không có sức chống cự . Nhưng tình hình hiện tại thì chắc chắn bọn họ đã gọi thêm chi viện vượt trội bên ta thì mới tự tin vào bẫy của chúng ta để phản công . Kỳ là , rõ ràng cha thiếp đã cho người giám sát tại địa bàn chúng rồi , nếu có chi viện thì thiếp phải biết tin rồi chứ .

Dương lắc đầu :

- Có lẽ điều này bên hắn cũng đã biết , nên không cho chi viện là sợ bên nàng cũng điều động thêm lực lượng . Khả năng là hai bên chưa muốn xảy ra cuộc chiến quy mô lớn . Còn về chi viện , theo ta được biết Hoa liên tông cũng tham gia rồi , thậm chí nếu ta đoán không sai thì bọn hắn còn có thể mượn trợ ngoại lực mạnh mẽ khác .

Ngọc Linh lo lắng : Vậy bây giờ phải làm sao , nếu cứ thế rút lui thiếp thật không cam lòng !

Dương xoa đầu nàng trấn an

- Hiện tại cứ tiếp tục nhìn diễn biến đã . Bên hắn và Hoa Liên Tông ta cũng đã cho người theo dõi . Nàng yên tâm , mọi chuyện đã có ta lo rồi !

Ngọc Linh cảm thấy vô cùng ngọt ngào . Cảm giác có được nam nhân quan tâm , giải quyết mọi chuyện quả thực không tệ . Không chính xác là thật tuyệt . Nhưng nàng cũng biết không nên dựa vào hắn quá nhiều , phải phát triển thực lực bản thân để theo kịp bước chân của nam nhân này . Cảm thấy dục vọng lại bị sự yêu chiều của tiểu nam nhân này khơi dậy . Ngọc Linh liền trườn lên ngực Nam Dương , cúi xuống khẽ liếm vành tai Dương thủ thỉ :

- Thiếp lại muốn !

Dương sao có thể chịu được sự kích thích này , hắn phản công , ôm lấy Ngọc Linh rồi xoay người nằm đè ngược lại nàng :

- Yêu tinh này , nàng phải trả giá !

Dứt lời Dương siết chặt nàng, cúi đầu tìm đến đôi môi thơm ngát, mạnh mẽ ngậm lấy.

Chụt chụt chụt.

Âm thanh mê người lại vang lên, Nam Dương cuốn lấy lưỡi mềm, bên dưới dương vật đã cấp tốc chui vào khe hẹp đã vốn ướt đẫm.

Phạch phạch phạch.

Hai thân thể điên cuồng chìm đắm trong cơn mê , vì thế buông tha tất cả để phóng túng hưởng thụ dư vị ngọt ngào mà tình yêu mang lại.

Dương bên trên nút lưỡi giai nhân, bên dưới hung hăng ra vào thân thể nàng, như muốn hòa tan nàng vào hắn.

Rất lâu sau.

“Á, Á, Ưm, Sướng! Thiếp sướng! Thiếp ra rồi, chàng mau ra cùng thiếp! Á!” Ngọc Linh hét lên trong sung sướng, mắt đẹp trợn tròn, đôi môi đỏ mọng rỉ nước.

-Ta muốn nàng lúc nào cũng phải nhở đến ta , chủ nhân của nàng .

Dương thở hổn hển, cả người gồng mạnh, bắn thẳng tinh hoa vào nơi sâu thẩm nhất người đàn bà của mình.

...

Sáng ngày hôm sau , cảm giác được ánh mắt ấm áp đang quan sát mình , Ngọc Linh lười biếng uể oải mở mắt , cũng chẳng có chút ngại ngùng nàng nói :

- Chàng nhìn cái gì cơ chứ , cả đêm qua còn chỗ nào nhìn chưa rõ sao ?

Dương cười cười :

Nàng thật đẹp , ta nhìn cả đời cũng không chán !

Ngọc Linh tinh ranh đáp :

- Vậy chàng cứ việc ngắm cả đời , thiếp cũng không ngại , chỉ cần trong trong khoảng thời gian cả đời này không ngắm nàng khác là được .

Lúc này Ngọc Linh chợt phát hiện đang nằm ở phòng thuê của Dương , rõ ràng đêm qua nhiệt tình ở bên phòng nàng mà nhỉ .

- Sao thiếp lại ở nơi này rồi ?

- Đêm qua sau khi nàng thất bại ngất đi ta đã bế nàng về đây . Chẳng lẽ nàng muốn Tiểu Điệp trở về phát hiện bí mật của chúng ta ? Dương cốc nhẹ trán Ngọc Linh

- Hứ , dù là thị nữ thân cận cũng không phải muốn vào phòng thiếp là vào được . Với lại ai thất bại chứ , chẳng qua người ta thấy chàng còn trẻ không muốn hút cạn tinh lực của chàng thôi .

- Được rồi được rồi , vạn nhất còn hơn nhất vạn. Cũng phải dậy thôi , đã gần qua trưa rồi .

Từ nhỏ đến giờ Ngọc Linh mới có đêm hạnh phúc và sung sướng như đêm vừa rồi . Tất nhiên là không muốn rời cái cảm giác lúc này :

- Không dậy được không , thiếp muốn tận hưởng cảm giác này thật lâu .

Đang định đáp ứng Ngọc Linh thì có tiếng gõ cửa .

- Thiếu chủ !

Bạn đang đọc Đại Việt xưng bá sáng tác bởi Ngữ-văn12
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngữ-văn12
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 104

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.