Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 670 chữ

"Lục đại nhân, Lục đại nhân,......"

Đứa nhỏ A Tứ la lớn, vừa chạy vừa thét lên. Sở dĩ hắn chạy nhanh như thế thở hồng hộc gọi vị phu quân của Lục phu nhân vì phu nhân sắp sinh rồi a.

Hắn chạy dáo dác cả một khuôn viên lớn, đến khi thấy được cánh cửa phòng của vị đại nhân- Lục Thành mở ra hắn cuối cùng thở phào một tiếng "Phu nhân, phu nhân sắp sinh aaaa, ngài mau mau gọi người tới"

Lục Thành nghe xong trợn mắt, tự ngấu tay mình một cái. Phu nhân sinh ? Là vợ hắn sinh con a.

"Người đâu! Mau theo ta đến phòng của A Kiều"

Lục Thành đẩy mạnh cửa phòng của thê tử, đỡ nàng từ dưới đất dậy, sai người chuẩn bị mọi thứ cần khi sinh con.

Bà dì A Thu thấy vị đại nhân nhà mình cứ đi qua đi lại, lo lắng dòm ngó thê tử nhà mình đến bực cả mình. Xắn tay áo liền bảo hắn ra ngoài, một tí sẽ được vào ngay.

Lục Thành nhíu nhíu đôi chân mày, mắt lại liếc sang chỗ Thư Kiều. Nàng nở một nụ cười khẽ, đáp lại ánh mắt của phu quân mình, làm khẩu hình miệng ý bảo không sao đâu.

Cuối cùng Lục Thành chỉ còn cách đứng canh chừng ngoài cửa.

Thị vệ và người hầu xung quanh thấy vị đại nhân cứ đi qua đi lại đã được một thời gian rồi,thầm nghĩ hắn có mỏi chân không a.

Đột nhiên cửa mở toang ra, trên tay dì Thu bế một đứa trẻ, là con trai.

Lục Thành dòm lăm le đôi mắt của con mình sau đó lấy tay bụm tim, thầm nghĩ sao lại sắc bén thế a, chỉ là mới sinh mà..

Đứa trẻ này mang tên Lục Vương, là tên do Lục Thành đặt. Cái tên đã bộc lộ tất cả những gì hắn gửi gắm vào con mình, ở thế giới lấy sức mạnh làm chủ, thì chỉ cần làm Vương tất cả mọi người đều nghe theo ngươi.

Ngày Lục Vương ra đời, cả Lục Gia nhao nhao mở tiệc ăn mừng. Họ mời cả những người có tiếng ở thành khác đến chúc mừng vị phu nhân nhà mình sinh con trai.

Kiếp trước, các lão già ấy đã gắn cho Vu Kì cái mác tu vi cấm thuật của thiên giới, giết người vô tội, sát sinh muôn loài, ngay cả đồng môn cha mẹ đều không tha, có âm mưu thống trị thế giới.

Lúc nam nhân ấy bị gắn cho tội danh, bị đem đến lãnh thổ của Thần để trừng phạt hắn lại bị nhốt trong Từ Lao Cung. Bọn người đấy phải dùng đến tận 10 cường giả dị linh Cốt mới có thể nhốt hắn được nửa canh giờ.

Hắn đã bạo phát vòng vây của các lão già đấy, đánh tới đánh lui rốt cuộc hắn vẫn đến muộn.

Nam nhân mặc áo trắng muốt nhưng đã đỏ loang một màu trước ngực, đôi mắt khép hờ, tà áo tung bay trong gió rồi từ từ ngã xuống.

Hắn dang tay ôm chặt y trong tay, khẽ vuốt ve gương mặt người nọ, hôn lên mí mắt, làn môi mỏng rồi đảo mắt nhìn xung quanh.

Tất cả lũ người này, ta nhớ kĩ, kiếp sau gặp lại chắc chắn sẽ xử tội các ngươi.

Hắn ôm y trong tay,nhìn hơi thở y dần lịm đi, xung quanh người toả ra một luồng khí đen, khuôn mặt bắt đầu vặn vẹo mà cười lớn.

"Các ngươi giết huynh ấy rồi"

Đáp lại hắn là một màu yên tĩnh, hắn cúi đầu nhìn nam nhân trong tay, hôn nhẹ lên môi y rồi khẽ nói:

"Vu Kì, ta và huynh kiếp sau gặp lại. Đến lúc đấy ta sẽ khôg để huynh chạy thoát nữa. Còn bây giờ, bằng lòng đi cùng ta chứ?"

Bạn đang đọc Sư Huynh, Lần Này Sẽ Không Để Ngươi Chạy Thoát sáng tác bởi Hoahoanho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hoahoanho
Thời gian
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.