Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2

Tiểu thuyết gốc · 1349 chữ

Hơn 20 năm trước, lần đầu tiên hai người gặp nhau Cao Lãng khi đó được đưa về nhà chỉ mới 1 tuổi còn là một đứa bé ngây thơ đáng yêu, nhưng vì không may mắn đã mất đi mẹ là người thân duy nhất nên đã trở thành trẻ mồ côi. Mẹ của Vương Nhất Thành là bạn của mẹ cậu, vì không nở nhìn đứa con của người bạn thân bị đưa vào cô nhi viện nên đã nhận cậu về nuôi. Khi đó anh chỉ vừa lên 3, suy nghĩ non nớt chỉ nhất nhất một chuyện cậu chính là đứa em trai ruột của mình. Lúc đó anh đã rất bực tức vì không muốn có thêm ai để dành lấy sự yêu thương của ba mẹ nên đã luôn bắt nạt và ghét bỏ Cao Lãng. Và quan hệ hai người đã không mấy tốt đẹp cho đến khi anh vào lớp 5, lúc này Cao Lãng chỉ mới học lớp 3 cùng trường. Nhưng có vẻ tình cách điềm tĩnh không thích tiếp xúc với người khác nên cậu đã bị mọi người cô lập, thứ làm bạn với cậu chỉ là những quyển sách. Anh lại là một đứa trẻ hiếu động chẳng thích học hành nên đã cùng với những đứa trẻ quậy phá khác trong trường không ngừng trêu chọc mọi người, nhất là giả vờ không quen biết cậu và luôn nhằm Cao Lãng là mục tiêu để bắt nạt.

Những trò quậy phá ngày càng quá đáng hơn, khi cậu lúc nào cũng mang thương tích đầy mình, không thì cũng là bị xé hết tập sách, quần áo. Nhưng lại chưa một lần nào nói với ba mẹ là chính anh đã bảo những đứa trẻ kia làm thế. Cho dù anh có chút khó chịu với tình tình của cậu, vì những lần bị bắt nạt thì cậu chỉ biết chịu trận mà không hề chống cự mặc dù cậu chưa rơi một giọt nước mắt nào. Cứ nghĩ là do cậu không thể chống lại được, nhưng rõ ràng vẻ mặt đó lại chẳng mấy quan tâm đến. Còn cả không bao giờ cầu xin anh giúp đỡ. Anh đã không ngừng để ý đến và dần dần đã trở thành thói quen nếu cậu không nằm trong tầm quan sát và kiểm soát Nhất Thành chắc chắn sẽ phát điên lên.

Cho đến một ngày lũ bạn của anh quá đáng nghĩ ra một trò đùa nhằm muốn làm cho Cao Lãng phải khóc, và trò đùa ấy lại không thể chấp nhận được. Anh do dự không biết nên đồng ý hay không? Nếu bọn họ làm thật anh sợ là Cao Lãng sẽ bị thương rất nặng. Ngay lúc anh vẫn chưa đưa ra quyết định gì thì bọn họ đã nhanh chóng tiến hành, chạy đi bắt Cao Lãng lại đem vào nhà kho.

Anh vẫn đứng phía sau bọn họ đưa mắt nhìn hành động không ngừng đè đánh Cao Lãng. Cho đến khi hai tên trong số đó kéo cậu lên giữ yên hai tay cậu phía sau để cậu không thể kháng cự. Một tên mập mạp trong nhóm đi đến cười cợt

- Để xem hôm nay mày còn cứng được đến đâu, tao sẽ cho mày khóc ngay thôi!

Tên đó cầm lên một cái chai thủy tinh đi về phía cậu. Bọn người kia cũng có chút run sợ nhưng lại không dám làm trái lệnh tên đó. Vẫn không một ai ngăn cản lại và chỉ có thể trơ mắt nhìn tên đó ra tay.

Trong phút chốc anh cảm thấy không thể đứng yên được nữa, cơ thể như hối thúc bảo ngăn cậu ta lại, anh không muốn cậu lại phải chịu thêm đau đớn. Tên mập đó đã đi đến giơ cao vật thể trong tay định một phát vào đầu cậu.

- Không... Dừng lại...

BỐP.. XOẢNG...

Tiếng chai thủy tinh vỡ khi bị va chạm văng tung toé xuống đất. Bọn người kia vô cùng sửng sốt nhìn người vừa lãnh cái đánh đó. Dòng máu đặc sệt từ vết thương nhỏ giọt xuống đất lạnh, người đó vẫn hiên ngang đứng với ánh mắt đỏ ngầu đến đáng sợ nhìn thẳng tên đó

- Đừng.. động.. vào em trai.. tao..

Cao Lãng dần mất bình tĩnh nhìn thân thể trước mặt đã ngã xuống, cậu kháng cự đẩy bọn họ ra chạy đến ôm lấy anh

- Anh Nhất Thành.. hức.. hức.. tỉnh lại đi.. anh ơi..

Cậu khóc ôm chặt lấy anh, cơ thể kia nằm trong lòng cậu run rẫy đau đớn. Nước mắt trên gương mặt nhỏ dính đầy bùn đất kia không ngừng rơi xuống gương mặt đã nhuộm đầy máu. Trong giây phút đó cậu đã không nghĩ anh sẽ đỡ cho cậu, nhưng tại sao chứ? Rõ ràng là anh ghét cậu như vậy mà?

Anh được đưa đến bệnh viện và đám học sinh kia cũng đã bị kỉ luật sau đó. Kể từ đó anh mới nhận ra được đứa em trai này quan trọng thế nào với anh, và cứ như vậy cho đến khi lên đến Trung Học anh đã luôn muốn bảo vệ cho cậu. Dù anh đã không học cùng trường với cậu nhưng vẫn cứ hằng ngày đưa đón đứa em trai này, không để bắt kì ai có cơ hội bắt nạt cậu. Và cũng từ đó anh bị gọi là tên cuồng em trai, vì trong tự điển chỉ có mỗi em trai mà thôi.

Khi anh vào lớp 8 trung Học, lúc đó đã được học cùng trường với cậu nhưng vì xảy ra một chuyện nghiêm trọng anh đã bị kỉ luật và đình chỉ học 1 năm. Đó có lẽ không hoàn toàn lỗi là của anh, nhưng việc đó đúng thật đã vị phạm nặng quy định của nhà trường.

Còn nhớ khi anh vừa vào trung học đã gia nhập với đám đầu gấu hung hăng của trường với mong muốn có thể mạnh mẽ hơn để bảo vệ cậu khi cậu lên đến trung học. Nhưng cũng chính vì cậu mà anh đã phải trở mặt với bọn họ chỉ vì những lần họ đã gây ra thương tích cho Cao Lãng vì ghen ghét sự bảo vệ quá đáng của anh.

Ngày hôm đó, khi anh bị một tên trong số bọn chúng lừa cúp tiết trốn ra ngoài. Bọn họ đã cho người đến bắt Cao Lãng mang đến phòng thể dục. Dù đã bị anh cảnh báo nhiều lần nhưng có vẻ bọn họ chướng mắt việc anh đã quan tâm bất chấp đến cậu khiến chúng vô cùng khó chịu.

Cao Lãng đã bị đánh rất mạnh bạo suốt gần 2 tiếng đồng hồ, đến nổi xương chân đã hoàn toàn bị gãy không thể đứng dậy được, đến cả xương sườn cũng có dấu hiệu bị nứt, nhưng chúng vẫn không chịu dừng lại. Tên đại ca cầm gậy đi đến, đạp thẳng vào bụng cậu thiếu niên đang nằm co ro dưới đất, mặt cậu dính đầy bùn đất hơi thở dồn dập đến khó khăn

- AA.. hộc.. hộc.. AA..

Hắn cười cợt nắm tóc cậu kéo ngược dậy

- Tao thật không hiểu tại sao Nhất Thành lại bán mạng mà bảo vệ mày như vậy? Một thằng yếu đuối như mày, không xứng đáng làm em trai của nó.

BỐP..BỐP..

- AA..

Cậu bị đẩy mạnh xuống đất, cơn đau ập đến khiến cậu như mất dần ý thức. Thứ trước mắt trở nên nhèo đi. Bỗng chốc cố chống tay nâng cơ thể dậy, cảm giác đau đơn như bị đứt lìa cơ thể

- Xứng đáng...hay không.. không đến lượt anh quyết định..

Tên đó nghe câu nói của cậu vẻ mặt vô cùng tức giận

- Thằng chó chết!

Hắn giơ cao cây gậy lên dùng một lực mạnh vung đến nhầm thẳng vào đầu cậu

BỐP...

RẦM...

- TIỂU LÃNG..

End Chương 2.

Bạn đang đọc [DAMMY] Động Lòng Với Báu Vật. sáng tác bởi nguyentran3797@gmail
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyentran3797@gmail
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.