Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mệt mỏi cả đêm!

Phiên bản Dịch · 719 chữ

Một đêm không có chuyện gì xảy ra!

Ngày mới lên, mặt trời đỏ đang mọc. Ánh ban mai đung đưa trên mặt đất chiếu vào trên khuôn mặt tinh xảo, đẹp đến không chút tì vết của An Di Tuyết. Ánh mắt của Lạc Vô Thư ngốc trệ nhìn nàng cả một đêm lúc này cũng chậm rãi thu hồi, đối với hắn mà nói, ngắm Dao Khê bao lâu cũng không thấy chán.

Trước kia cũng vậy, hiện tại cũng như vậy.

Khi còn ở Thiên giới, bởi vì xảy ra một chuyện ngoài ý muốn nên hai người không có cách nào tiếp tục ở bên nhau, đó là nỗi ân hận khó có thể bù đắp được trong lòng của hắn.

Nhưng bây giờ, hắn tuyệt đối không cho phép chuyện tương tự tái diễn nữa.

Đây chính là quyết tâm của Lạc Vô Thư.

Đúng lúc này, đôi mắt đẹp của An Di Tuyết cũng chầm chậm mở ra. Cảm nhận được tu vi của bản thân có chỗ tiến bộ, đôi mắt đẹp của nàng nhìn về phía Lạc Vô Thư, cười nhẹ rồi nói: "Đa tạ!"

"Giữa phu thê với nhau, cần khách sáo như thế sao?"

"..."

Đôi mắt đẹp của An Di Tuyết hơi ngưng trệ, trên khuôn mặt tinh xảo tuyệt mỹ lờ mờ hiện lên một vệt đỏ bừng.

"Lần sau đừng xưng hô phu thê nữa."

"Vâng, phu nhân!"

Lạc Vô Thư tuân mệnh nói.

"Chàng..."

"Ta..."

"Chàng...tiếng đàn...không tệ."

An Di Tuyết không muốn gây lộn với Lạc Vô Thư lần nữa. Tên này ở trước mặt người khác lạnh lùng cao ngạo, không ai bì nổi. Vậy tại sao ở trước mặt mình lại có chút không biết xấu hổ, giống như kẹo da trâu thế chứ?

"Phu nhân quá khen!"

Lạc Vô Thư cười nhạt một tiếng, như thể hắn hoàn toàn không thấy được sắc mặt của An Di Tuyết có chút biến hóa.

"Trận Quần Anh Chi Chiến sắp bắt đầu rồi, vi phu sẽ đưa nàng đi!"

An Di Tuyết trợn mắt nhìn Lạc Vô Thư một cái, lười nói nhảm cùng hắn, chỉ đứng dậy rời đi.

"Phu nhân, chờ vi phu một chút, nàng xem, vi phu đã mệt mỏi cả một đêm rồi."

Lạc Vô Thư đứng dậy, vươn vai một cái. Thanh âm của hắn lọt vào trong tai của một số người trong An gia không thiếu một chữ. Ngay lập tức, từng người đều ngập tràn lửa giận, nghiến răng nghiến lợi, muốn giết chết Lạc Vô Thư cho hả giận.

Hắn vậy mà...

Hắn vậy mà cùng tiểu thư...giày vò cả đêm?

Hơn nữa, hắn còn đắc chí và khoe khoang như thế nữa.

Đúng là...quá đáng.

Tuy nhiên, nhìn từ góc độ khác, một tiên nữ giống như đại tiểu thư, được nàng giày vò cả một đêm, sợ là không có nam nhân nào sẽ không đắc chí chứ?

An Di Tuyết quay đầu trừng mắt nhìn Lạc Vô Thư, ánh mắt lạnh lẽo lướt qua, khiến hắn nhịn không được rùng mình một cái. Cũng may tâm tính của Lạc Vô Thư phi phàm, hắn nở một nụ cười nhẹ, không thèm để ý chút nào mà đi theo.

"Phu nhân , chờ vi...phu một chút!"

Bước chân của Lạc Vô Thư tăng tốc, nhưng hắn không còn dám lớn giọng nữa, mà chỉ yên lặng hô to ầm ĩ ở trong lòng.

….

….

Trận Quần Anh Chi Chiến được tổ chức tại một quảng trường siêu khổng lồ dưới ngọn núi trung tâm của Thiên Kiếm phái.

Ở chính giữa quảng trường, từng chiến đài to lớn được dựng lên. Mà xung quanh bốn phương tám hướng của chiến đài, còn bố trí các khán đài quan sát đặc biệt khác để làm nơi hành lễ.

Mặc dù trận Quần Anh Chi Chiến được xem là trận đấu giữa các đệ tử chân truyền, nhưng tất cả đệ tử của Thiên Kiếm phái đều được phép quan sát, bao gồm cả đệ tử ngoại môn.

Lúc hai người đến quảng trường, nơi đây đã hóa thành biển người, tiếng người ồn ào vô cùng náo nhiệt.

(Chương này không đủ số chữ nên mình không đặt VIP nhé :D )

Bạn đang đọc Đan Tôn Ở Rể (Bản Dịch) của Lạc vô trần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ChiêuLạcHi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.