Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyện cũ thời niên thiếu

Tiểu thuyết gốc · 1634 chữ

Quân Dao là đứa trẻ rất quyết đoán cương trực trong tình yêu , chung thuỷ rất chung thuỷ , yêu thương rất yêu thương .

Từng có người nói ai phải lòng cô thực sự rất may mắn . Bản chất từ nhỏ của Quân Dao chính là vậy , ân cần và san sẻ , những đứa trẻ lúc xưa ở xóm nghèo của cô từng trải qua một đợt dịch hạch khủng khiếp , cơn đói chiém lấy bọn nhóc . Song , nhà Quân Dao vẫn được coi là khá giả lúc bấy giờ , không cân nhắc bản thân liền phân phát hơn 200 kí gạo cho tất cả bọn trẻ , ba mẹ cô hay tin liền chạy về nhà đánh cô một trận rất ra hồn

Cả đời Quân Dao cũng chẳng mấy tốt đẹp , vì có truyền thống dòng họ là quân nhân cựu chiến binh , Quân Dao lúc nhỏ được bọn trẻ trong xóm rất hâm mộ đưa đẩy , hễ có ai bắt nạt bọn chúng liền chạy về núp sau lưng Quân Dao . Đối đầu với những đứa trẻ to xác hơn bản thân , Quân Dao liền vận dụng những chiêu thức thông minh được bố truyền lại đánh gục hết thảy , chạy thục mạng về nhà . Kết quả , một ngày sau liền vào trại cải tạo thêm một lần .

Ai nói con gái không thông minh , nhìn vào bảng điểm chói lọi của Quân Dao cũng hiểu , 18 tuổi liền gửi thẳng lên Vĩnh Thanh làm bằng cử nhân , cô là đứa trẻ giỏi nhất xóm nghèo đó .

Lại vào một đêm trăng thanh gió mát , bọn du côn từ thành phố không biết tại sao lại xông vào xóm nghèo , dùng bật lửa đốt hết những mái nhà tranh trong làng , khung cảnh hỗn tạp khủng khiếp . Quân Dao lúc này vẫn là cô nhóc 8 tuổi chưa hiểu chuyện , kéo những đứa trẻ khác xuống gầm giường , bình tĩnh xem xét tình hình , thấy khói đã lan ra đến giường liền bất thình lình kéo bọn trẻ chạy thục mang ra phía cửa , ngay sau đó , cửa mỏng manh , liền sập xuống , lửa lan ra cháy xém cả tóc cô

Ba cô là cựu chiến binh quân nhân , như đã trải qua việc này hàng ngàn lần , liền dũng áo mình làm mồi lửa , kéo đám cháy ra chỗ khác . Lúc chí mạng ấy , cánh cửa được sập ra , một người đàn ông trên tay ôm đứa nhóc trai khoảng 12 , 13 tuổi đang ngất xỉu hớt hải chạy vào , khuôn mặt ông ta bị cháy xém bởi than và khói , chỉ lộ ra bàn răng trắng và đều thẳng tắp , ông ta bị thương rất nặng , thông cảm nói với ba cô

- Phiền ông , tôi liền trốn ở đây một chút

Bọn du côn đạp cửa xông vào , cầm dao dí sát vào cổ Quân Thành , ba của cô

- Mày nói xem , nãy giờ có người lạ nào chạy vào nhà mày không

Quân Thành bình tĩnh , trong tay đã nắm chặt côn nhị khúc , như có thể ra đòn bất cứ lúc nào

- Không có , các ngươi làm càn chưa đủ , mau cút xéo

Có lẻ vết sẹo dài trên mặt ba thời chiến tranh đã làm bọn du côn sợ hãi , chúng xoay xoay cây súng trong tay , phun một ngụm nước bọt dưới đất , tên cao nhất liền nói với thuộc hạ phía sau

- Mẹ kiếp , lại lạc mất ông ta một lần nữa , gọi mấy thằng khác đi . Chúng ta rút

Sau chuyện đó , Quân Thành bỏ Côn nhị khúc trong tay xuống , lạnh lùng liếc nhìn người đàn ông trốn dưới giường , lần nữa đỡ ông ta lên

- Nói xem ngươi tên gì , một chữ nói sai , liền đẩy ngươi ra cho bọn người kia

-------------------------------------------------------------------------------------

Chuyện sảy ra cứ như một giấc mơ không thực . Nguời đàn ông kia chính là ông chủ tập đoàn Thịnh Thế làm mưa làm gió ở Bắc Kinh . Lần này đưa con trai về quê chơi không ngờ lị bị đột kích giữa đường , trong rừng sâu thấy một xóm nghèo nhỏ liền bất chấp chạy vào . Hên là chỉ có nhà tranh cháy rụi hết , trong xóm không ai bị thương , mấy tên du côn vẫn còn nương tay

Quân Thành đặt một li nước lọc lên bàn , đẩy ra trước mặt Túc Thanh , nâng cặp kính quá khổ trước mắt , cười cười

- Anh uống đi , biết là anh đã quen với môi trường có tiền tài , nhưng thông cảm , ở đây chỉ có nước giếng thôi , không có nước đun sôi

Túc Thanh cầm li nước , một hơi liền chén sạch , ừm , rất ngọt rất thanh .

- Phiền anh , có thể cho thêm li nữa , con trai tôi từ hôm qua đến giờ vẫn chưa uống nước

Quân Thành đành rót thêm li nữa , đặt vào tay Quân Dao chỉ chỉ

- Con cho anh uống đi , ba ra nói chuyện với chú chút

Quân Dao tỏ vẻ bất mãn , thực không lo cho cô , lại chỉ quan tâm thằng nhóc vô danh này , nhìn là biết tên vô dụng . Quân Dao tiến lại gần hơn , cầm khăn lau những vết bẩn trên mặt cậu trai . Ồ , thật là nhan sắc cũng không tệ nha , mới 13 tuổi nhưng đường nét khuôn mặt rõ ràng cương nghị , nhất định lớn lên là người anh tuấn bất phàm

Được nửa đường , Túc Lăng Hạ cảm nhận da mình hơi mát mát , liền ngay đó ngẩng đầu mở mắt , bản năng mò mẫm , đụng trúng li nước liền không có suy nghĩ gì , chộp lấy li nước trên tay Quân Dao mà uống hết sạch . Mày anh nhíu lại , môi khô khốc như có lại sức sống liền đứng lên , không vững như thế liền khuỵ xuống , sờ lên mắt mình

- Mắt của tôi , sao lại ?

Quân Thành bước vào , nói chuyện vui vẻ với Túc Thanh liền thấy một màn trước mắt , đánh nhẹ lên vai Quân Dao mấy cái

- Con làm gì thế , ám sát người ta sao

Túc Lăng Hạ do bị ảnh hưởng bởi khói bụi quá lâu , liền như thế mắt bị mờ một thời gian . Nhưng Quân Thành đã đắp lá thuốc , rất nhanh sẽ hồi phục .

Túc Thanh cười , vuốt tóc con trai mấy cái

- Đừng lo , xe mấy ngày nữa tới đây , ba chở con về

Đúng là mấy ngày tiếp theo , nhiệm vụ duy nhất của cô là chăm sóc cho tên dở người mang một cái tên ấm áp "Túc Lăng Hạ "

- Uống nước .

Quân Dao dằn ly nước trong tay Túc Lăng Hạ , khoanh tay đứng nhìn người kia động tĩnh . Túc Lăng Hạ phối hợp , vốn dĩ giờ mắt anh cũng chẳng thấy giừ ,mờ mờ ảo ảo trước mặt . Một ngày cơm ba bữa , Quân Dao đưa nước uống liên tục , vì phải ương nước nhìu vết thương mới nhanh khỏi

Tối tối , cô lại ngồi trên giường xem xét mắt của anh , sờ sờ nhẹ nhàng . Đúng là người cao quý , phong thái cho dù bần hàn cỡ nào cũng như vị thần tối ưu

- Này , nhà anh có to không ?

Túc Lăng Hạ mang cặp mắt sẫm màu , nhếch môi lên một chút

- Rất to , có thể chạy thoả thích mà không sợ bị vướng ngón chân vào bàn ăn

Quân Dao phì cười , cảm thấy người này rất thú vị , xoa xoa bàn tay đã lạnh cóng vì gió trời . Cô dù sao cũng đã quen với thời tiết khắc nghiệt thế này , một tối không có mền dày vẫn có thể nằm trên đống rơm ngủ ngon lành

- Anh thì sao ? Mẹ anh là người thế nào

Túc Lăng Hạ như rất ngạc nhiên , đôi mắt vẫn tối tối như thế , không nhìn ra trong đó có ý tứ gì . Từ nhỏ đến giờ , chẳng ai lại hỏi anh thật lòng như thế , mà cô bé trước mặt lại không bài xích kẻ như anh , hơi ấm của cô có thể lan toả đến trái tim đối phương , cho dù Túc Lăng Hạ vẫn không nhìn thấy gì .

- Đặc biệt ? Vẫn là tôi may mắn đi , bố mẹ vẫn còn đủ .

Gió cứ thổi hiu hiu , mang từng tia lạnh buốt thổi qua tóc Quân Dao , khiến cô co ro người lại , tự mình thổi hơi vào bàn tay sớm run cầm cập .

- Quân Y lúc này đã 15 tuổi , lên thành phố lập nghiệp . Chị chính là muốn dấn thân vào ngành diễn , tôi cứ nghĩ những thứ đó rất phù vân , nhưng gia đình tôi đã dồn hết của cải gia đình vào con đường của chị

Nói xong , cảm thấy trên cổ cứ nhột nhột , liền nhận ra người kế bên đã ngủ . Thuận tay tắt đèn dầu , lấy trong tủ ra một chiếc mền mỏng làm bằng rơm phủ lên người Túc Lăng Hạ , rực rỡ mỉm cười luồn tay vào tóc anh mềm mại khẽ xoa

- Ngủ ngon

Bạn đang đọc Đảo Không Người sáng tác bởi Kyunghannah
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kyunghannah
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.