Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không cảm thấy đau

Tiểu thuyết gốc · 1141 chữ

Vấn đề lớn , Quân Dao chết trân , giả lập chôn chặt đôi chân mảnh khảnh thon dài xuống dưới đất . Rât rõ ràng , như một làn nước mưa làm nhoè đi tầm nhìn của cô , bất lực , cảm giác sợ hãi đến gần hơn , giống như trở lại cái ngày mà cô tự mắt nhìn thấy Túc Lăng Hạ lên giường với Hiểu Kì . Mà giờ đây , người đang rần trước mắt cô , tuy quen thuộc , nhưng rất đổi xa lạ

Cô ta giống như con cá bị đuối nước , nắm chặt lấy tay Bà Túc , thở ra từng nhịp

- Bà , Anh Túc , xin chào mọi người

Hiểu Kì chắp tay sau lưng , như để không khí bớt lúng túng hơn . Cô ta không nhìn thẳng vào mắt Túc Lăng Hạ , dĩ nhiên không dám nhìn , chỉ dám lướt qua người Quân Dao đang run rẩy kịch liệt

Một hồi thời gian trôi qua , tiếng còi inh ỏi phía sau khiến Quân Dao tỉnh mộng , lại gì nữa đây . Một đứa trẻ chạy vào , như cố bám lấy chân Hiểu ì , miệng bô bô mấy cái , nhưng có kẻ ngu mới không biết nó đang gọi mẹ , vốn dĩ khuôn mặt Hiểu Kì với nó giống như đúc , lại mang vài phần khí chất vương giả cao quý lạnh lùng của người cấp cao .

Việc tiếp theo , cũng là việc không ai ngờ tới . Túc Lăng Hạ ngạo mạn lạnh lùng quỳ xuống nền đất lạnh lẽo như để khấu tội

- Bà nội , lần này cháu phải thất lễ rồi

Nói xong , một đường kéo tay Hiểu Kì cũng đứa bé ra ngoài , bỏ lại cô . Đúng rồi , hình như Quân Dao còn quên điều gì quan trọng không kém . Chính là ... dù trước dù sau , cô vẫn là thế thân , không hơn không kém . Bước vào đời có nhiều chuyện khó nói , mà Quân Dao cứ mãi mắc kẹt trong mớ hỗn độn ấy không thoát ra được .

Bà nội tức giận , chỉ tay vào mặt mẹ Túc như đang chất vẫn nghiêm trọng .

- Có còn thể thống nuẵ hay không , cô thật sự muốn tôi chết đi mới vừa lòng à ? Đứa cháu duy nhất của tôi , rất an ổn , giờ lại thành cái dạng gì đây ?

Cô ...

Bà nội nói được nữa đường liền không khống chế nổi cơn đau tim , ngã xuống nền đất lạnh lẽo tối tăm . Quân Dao hốt hoảng cực kì , thực muốn chạy lại đỡ nhưng đầu óc vẫn mơ hồ không nhấc chân lên nổi . Chỉ nghe thấy mẹ Túc chạy lại đỡ bà , kịch liệt ấn ấn vào đường huyệt để duy trì hơi thở , nhấc máy hoảng loạn gọi 911 .

------------------------------------------------

Quân Dao ngồi kế bên giường bà nội , tay không ngừng truyền hơi ấm , nhìn từng thiết bị hiện đại cắm vào cơ thể bà , đau lòng khôn siết , thành phố phồn hoa rộng lớn này chỉ có bà là thật lòng xem cô là cháu , yêu thương cô

Lại ngước đầu nhìn Cao Ly đang chăm chú truyền nước biển . Thời khắc quan trọng , Quân Dao run rẩy móc điện thoại tìm một hàng danh bạ . Định gọi cho Túc Lăng Hạ nhưng ma sui quỷ khiến thế nào lại bấm vào số Cao Ly , bác sĩ lần trước cô xin số được ở Cao Học

- Bà không có gì nghiêm trọng đâu . Máu không lưu thông nên choáng váng

Xong xuôi , Cao Ly dưới đất đứng dậy , phủi bụi dưới giày mình mấy , hạ người xuống cái ghế kế bên Quân Dao , tiện tay đưa một cha trà đường cho cô

- Mặt cô tái xanh , có vẻ không ổn

Tâm Trạng quân Dao ngơ ngẩn như thế cũng bật cười mấy tiếng , trực nốc chai trà đường đến quá nửa , chùi khoé môi

- Chà , Thạc sĩ dạo này đã chuyển ngành sang tâm lí rồi sao ?

Cao Ly chống tay đằng sau , cô lúc này triệt để nhìn thấy khuôn mặt điển trai của anh ta . Người vừa có tài có sắc , không phải nhiều . Quân Dao không kìm được , đưa tay lên gỡ gỡ cái mắt kính trên mặt Cao Ly , động tác này làm anh ta giật mình chút , nhưng vẫn ngồi im không nhúc nhích

- Đó , như thế đẹp trai hơn nhiều .

Cao Ly nhìn mắt kiếng cận của mình bị đẩy ra xa , bật cười khúc khích , cho cô cảm giác như đang bị chế nhạo

- Này ,anh cười gì ?

- Cô , uống rượu hả ?

Quân Dao nghiêng người , chống cằm , giấu đi cảm xúc phức tạp trong đáy mắt

- Một chút

Cao Ly dặn dò sau lần truyền nước biển cuối cùng , mẹ Túc nãy giờ không thấy mặt , chắc là lại đi tìm Túc Lăng Hạ . Sau khi anh rời khỏi nhà , cô không nhịn được liền khóc một mình trong bóng tối , cứ như vậy cho đến sáng , thiếp đi lúc nào không biết

Quân Dao tỉnh dậy là 8 giờ sáng , ngoài đường vắng tanh chưa có bóng người nào , như cảm giác cô tồn tại trong cuộc sống này cô đơn vậy . Quân Dao rửa mặt , phát hiện vành mắt vì khóc mà sưng tấy lên đến đáng thương , cười nhạo bản thân mình , trước đây xuất sắc đến đâu . Khẽ xoa cánh tay mỏi nhức , hình như Quân Dao đã gối đầu lên tay cả đêm , đến sáng không chịu được vang lên tiếng rắc rắc , đau thấu đến mức rịn cả mồ hôi

Quân Dao tắm sơ qua một lần , lại tươi tỉnh như chưa có chuyện gì sảy ra , thực tế trong lòng đang rất rắc rối . Cũng có thể là nghĩ chuyện gì đó đến thông rồi , nên mới bình thản như thế

Khi cô xuống sảnh thì xe Túc Lăng Hja đậu lại đó tự bao giờ , chỉ là nhìn từ xa với mức độ cũng có thể trong thấy trông thấy , dưới hàng ghế sau cùng , Hiểu Kì gối đầu lên vai Túc Lăng Hạ , nhẹ nhàng nhắm mắt lại , thêm đứa bé nằm trong lòng cô ta , cảm giác gia đình 3 người ấm áp . Họ nằm trong xe ngủ cả đêm , cũng phải lười suy nghĩ trong xe cả đêm qua xảy ra chuyện gì . Có thể ư ?

Bạn đang đọc Đảo Không Người sáng tác bởi Kyunghannah

Truyện Đảo Không Người tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kyunghannah
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.