Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thu Quỷ (2)

Phiên bản Dịch · 1411 chữ

Kiếm trong tay Lâu Cận Thần đã dựng lên, bày ra kiếm thức thương tùng nghênh khách.

Sợi dây màu xám trên cổ tay trái của bạch phó bộ đầu đã được tháo ra, chỉ nghe miệng nói: “ Dây thừng treo mệnh, nghe lệnh của ta, ta hiến mệnh, treo trên xà. ”

Theo chú lệnh của hắn đọc xong, hắn đem sợi dây thừng màu xám trên tay ném lên không trung, sợi dây màu xám kia giống như là tỉnh lại, tản ra tro quang quỷ dị, một cỗ khí tức quỷ dị từ trên sợi dây kia tản mát ra, sợi dây này giống như biến thành một con độc xà màu xám tro, ở trong hư không vặn vẹo hướng Lâu Cận Thần bơi qua, lúc đầu thong thả, theo đó càng ngày càng nhanh, hướng trên người Lâu Cận Thần quấn lên.

Lâu Cận Thần chăm chú nhìn dây thừng xám, lại có một mảnh ảo giác từ trong mắt vọt vào trong lòng, hắn thấy được một tòa thôn trang, vô luận là người lớn hay là tiểu hài tử, bọn họ đều giống như là ma, duỗi đầu xúc vào trong từng sợi dây thừng, sau đó liền bị treo lên, giãy dụa trên không trung, vặn vẹo, hình thành từng cỗ thi thể, rất nhanh liền khô quắt.

Máu huyết trên thân thể bọn họ đều bị dây thừng hút sạp, dây thừng giống như là Linh khủng bố nối liền trong bóng tối, mang theo lực lượng Linh, cắn nuốt sinh mệnh.

Chỗ đó, là Mã Đầu Pha, Lâu Cận Thần đột nhiên hiểu ra, nhưng mà lại có một cỗ cảm giác hít thở không thông xông tới, cổ hắn không biết từ lúc nào đã bị gắt gao quấn lấy, cả người đều bị treo trên không trung, lúc này hắn giống như trở thành một trong ngàn trăm người bị treo cổ trong thôn kia.

Đôi mắt nhìn thấy cũng là dầm, là mái nhà, không thể thở.

Sâu trong nội tâm điên cuồng dâng lên cảnh niệm nguy hiểm, làm cho hắn lập tức thúc chặt tâm niệm, nhớ tới mặt trời.

Hơn nữa còn không phải là mặt trời thường ngày nhìn thấy bằng mắt thường, mà là mặt trời mà hắn từng dùng kính thiên văn nhìn thấy.

Trong nháy mắt, trong khí hải, cuồn cuộn nổi lên hỏa diễm, hỏa diễm hóa một con giao long, dọc theo kinh mạch xông lên, đem ảo giác kia phá tan.

Khi hai mắt hắn thấy rõ hết thảy bên ngoài thân, phát hiện mình đã bị treo ở trên cây, pháp niệm của hắn vừa động, dây thừng quấn quanh trên người lập tức bắt đầu bốc cháy.

Nguyên bản dây thừng mang đến một cỗ ảo giác mê hoặc lòng người bị xua đuổi ra, dây thừng bắt đầu thiêu đốt, Lâu Cận Thần có thể cảm giác được dây thừng trói trên người mình phảng phất đang rên rỉ, những oán khí quấn quanh phía trên kia, một tia Linh tính bị Thần Linh hàng lâm mà sinh ra, ở trong hỏa diễm giãy dụa sợ hãi.

“ Dám làm hỏng bảo bối của ta.” Bạch Phó Bộ Đầu từ khi tế luyện ra sợi dây thừng treo mạng này tới nay, dùng để giết người, ít người có thể tránh thoát, càng không có ai có thể làm cho dây thừng treo mạng của mình bị hủy đi.

Nó cảm giác được hỏa diễm kia khủng bố, mà Lâu Cận Thần lại rõ ràng cảm giác được, sợi dây thừng này rất nhanh giải đi, sau đó chạy cũng giống như chạy về phía Bạch Phó Bộ Đầu bay đi.

Lâu Cận Thần không có bất kỳ chần chờ nào, người đạp trong hư không, nguyên khí như sóng cuồn cuộn, một kiếm chém ra, một thanh kiếm quang màu vàng bổ ra hắc ám, ý chí trong kiếm quang này ẩn chứa khí tức liệt dương, cho nên là màu vàng, kiếm quang này tức là có kiếm khí ngưng luyện, lại có ý thiêu đốt.

Kiếm ngâm lạnh thấu xương, trong khoảnh khắc đã đến trước mặt Bạch Phó Bộ Đầu, hắn mới vừa mới tiếp nhận dây thừng treo cổ trong tay, còn chưa kịp kiểm tra, kiếm quang đã đến trước người, chỉ có thể đem đao trong tay bổ ra.

“ Tranh!”

Kiếm quang đụng vào lưỡi đao, đoạn thành hai đoạn rưỡi, nhưng cũng không có tản đi, hắn mãnh liệt ngửa ra sau, một tia kiếm vẫn là chém xuống tóc của hắn, một thanh kiếm khác xẹt lên bả vai hắn, một cỗ cảm giác đau đớn nóng bỏng truyền đến, tóc đúng là bốc cháy.

Trong lòng vừa kinh hãi vừa kinh hoảng, trong tai nghe được tiếng kiếm ngâm mãnh liệt, giương mắt nhìn, chỉ thấy một mảnh kiếm quang, như đóa đóa kim diễm, hướng từ dưới bao đến phủ mình.

Hắn vội vàng lui về phía sau, một bên lui, đao trong tay thuận thế dùng Tàng Phong Che Vũ tiếp kiếm quang, dưới chân biến hóa, cả người ở trong rừng tối tăm, như cuồng phong cuốn rừng, đao quang bao lấy mình, người vừa chớp chớp đã lui bảy mươi ba bước trong rừng.

“ Đinh đinh đinh đinh!”

Trong tiếng kiếm đao tương kích, hắn chỉ cảm thấy trên người mình có thêm mấy chỗ đau, cũng không còn luyến chiến nữa, muốn mạnh mẽ sử dụng độn pháp bỏ chạy, lại đột nhiên cảm thấy khí lực toàn thân tiêu tan, từng ngụm thở dốc, cúi đầu nhìn, ngực không biết từ khi nào đã trúng kiếm.

“ Ta...”

Máu tươi theo thân thể hắn chảy ào ào, hắn còn muốn kiên trì, nhưng đã không còn khí lực, ngã nhào xuống đất, sợi dây màu xám kia, ở trên mặt đất vặn vẹo muốn chạy trốn, một chân giẫm lên người nó, nó vặn vẹo, không cách nào tránh thoát.

Lâu Cận Thần nhặt nó lên, nó vặn vẹo muốn tránh thoát, Lâu Cận Thần kéo xuống một mảnh vải áo trên người trên mặt đất, bọc nó lại, nó liền an tĩnh lại.

Hắn đem người này lật lại, đối phương đã không ẩn thân nữa, dù thấy rõ khuôn mặt, nhưng lại vẫn như cũ không biết người này. Hắn lại lục soát trên người đối phương, cũng không có gì đặc biệt.

Cầm kiếm mà đứng, nhìn về phía bóng tối trong rừng, một nữ tử cả người tản ra lục quang đi ra.

Nàng không đuổi kịp Từ Tâm kia.

Chính là Miêu Thanh Thanh mà hắn từng gặp qua, đây là lần thứ hai Lâu Cận Thần gặp, nhưng Miêu Thanh Thanh lại là lần thứ ba gặp hắn.

“ Hắn là ai, ngươi biết không?” Lâu Cận Thần hỏi, hắn không hỏi Miêu Thanh Thanh vì sao ở chỗ này, theo hắn thấy, một người tu hành, nhất là người tu hành đệ nhất cảnh là Mộc Mị, nhất định sẽ nhiều năm ở trong núi rừng.

Miêu Thanh Thanh nhìn người trên mặt đất, quan sát trong chốc lát, nói: “ Hình như hắn là Bạch Phó Bộ Đầu của Thành Tù Thủy. ”

Lâu Cận Thần nhướng mày, nói: “ Phó Bộ Đầu ở Thành Tù Thủy, làm sao lại tới nơi này, hơn nữa còn tu thần pháp giống như Từ Tâm? ”

Hắn mặc dù không nhìn thấy khuôn mặt của một người khác, nhưng hắn có thể khẳng định đó là Từ Tâm.

“ Việc này, vẫn cần phải nhanh chóng bẩm báo đến Thành Tù Thủy.” Miêu Thanh Thanh nói, lúc trước nàng liên lạc với mình nghe được, cảm thấy trên người Bạch Phó Bộ đầu này có bí mật lớn.

Lâu Cận Thần quay đầu lại nhìn Hoạ Lâu kia, trong họa lâu một mảnh đen kịt, Lâu Ký Linh kia sớm đã không biết đi đâu.

Hắn phát hiện mình dường như vô tình đâm thủng tổ ong vò vẽ.

“ Vậy đem bạch phó bộ đầu này mang về Thành Tù Thủy đi, giao cho Đặng Bộ Đầu, đem chuyện nơi này nói với bọn họ, để cho bọn họ phân tích đi.” Lâu Cận Thần nói, hắn cảm thấy chuyện chuyên nghiệp nên để cho người chuyên nghiệp làm

Bạn đang đọc Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm của Thân Vẫn Chỉ Tiêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ashor
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.