Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

chiến khởi,Sở Quốc không làm được để ta Đại Nam Đế Quốc đến làm...

Tiểu thuyết gốc · 696 chữ

1 tuần sau 250 vạn quân Đại Nam Đế Quốc(tên mới cuat Nam Lăng Quốc)đến Tương Dương nghe được tin này Sở Tam Quế tính rút quân nhưng không đợi hắn rút quân Lăng Huyền đã đem theo nghìn tên tiền kì cảnh tần công quân hùng nô,tiếng nổ vang trời trăm vạn quân hung nô tạo thành pháp trận ngăn cản một kích của 1000 tên tiền kì cảnh,liên tiếp oanh kích tam chưởng cuối cùng đại trận vỡ nát 1000 tên tiền kì cảnh phi vào quân địch như nhập bầy dê trận chiến này đơn giản là đồ sát một phương lúc này Sở Tam Quế đã đem quân bỏ chạy đi xa.Lăng Huyền không trần chờ đem theo 500 tên tiền kì cảnh đuổi theo đằng dau là 250 vạn tên luyện cốt cảnh.

-3 ngày sau lúc này Sở Tam Quế đã chạy vào thảo nguyên mênh mông hắn không khỏi thở pháo nhẹ nhõm.Nhìn thấy Sở Tam Quế chạy về thảo nguyên Lăng Huyền dừng lại không đuổi theo nữa.Hắn đang đợi,đợi 500 vạn đại quân của hắn tập hợp.1 tháng sau 750 vạn quân đội đứng sát biên giới thảo nguyên như một rừng người khổng lồ kéo dài gần 500 dặm khiến cho người nhìn không khỏi toát mồ hôi.

-Lăng Huyền không khỏi cảm thán mấy năm trước hắn chỉ là một hoàng đế của một tiểu quốc quân đội chỉ trăm vạn,còn hiện tại hắn đã là động hư cảnh dưới chướng có 750 vạn đại quân hơn ngàn tên tiền kì cảnh.

-trống trận nổi lên Lăng Huyền vận dụng linh lực hô to Xuất phát tiến vào thảo nguyên tiêu diệt dư nghiệt Sở Quốc.

-hí hí hí,tiếng ngựa ngập trời rung truyển núi đồi phong vân biến sắc thảo nguyên nghàn năm yên bình từ hôm này trở đi sẽ không còn nữa.

-Sở Tam Quốc chạy một mạch vào sâu trong thảo nguyên vạn dặm trước mặt hắn là nghìn vạn chiếc lều có đủ một màu sắc nhưng ở chính giữa có một đường đi rộng trăm dặm ở trung tâm một cái lều không đây không thể gọi là lều nữa bởi vù thật sự cái lều này quá to,to như một ngọn núi,Sở Tam Quế không trần chờ dẫn 2 vạn kỵ binh còn lại đi đến trước quả núi kia nói bầy tôi Ngô Tam Quế cầu kiến Đại Hãn mong hai vị thủ vệ thông chi Đại Hãn.Hai người kia sắc mặt không hề thay đổi một người mở cửa đi vào trong 15 phút sau hắn đi ra nói:Đại Hãn cho ngươi.

-đi vào trong điện Sở Tam Quế thấy một người thiếu niên cao 2 mét rưỡi để trần trên ngực xăm hai con xích thố đỏ ửng,tóc của hắn cũng màu đỏ trên trán đeo một chiếc vòng trên chiếc vòng có trên 100 cái răng,đang ngồi trên một chiếc ghế làm bằng kiếm sắc mặt hắn lạnh lùng đamg nhìn về phái hắn,hắn vội vàng quỳ xuống nói:bái kiến đại hãn.

-thoáng chốc tên thiếu niên kia biến mất khỏi chỗ ngồi của hắn chớp mắt đến trước mặt hắn dùng tay bóp lấy cổ hắn nói 100 vạn kỵ Binh của ta đâu,âm thanh lạnh lùng không có một tia cảm tình.

-Đại Hãn tha tội quân địch quá mạnh ta ta không chiến thắng được hiện giờ quân địch đã tiến vào thảo nguyên rồi,chưa nói hết câu Sở Tam Quế đã bị một nguồn cự lực làm cho hắn nổ tan nát.

-Hừ phế vật,thiếu niên hừ lạnh sau đó đi ra khỏi Lều hắn cất to giọng nói:Ta Thiết Mộc Trâm đãi hãn thứ 124 của thảo nguyên này hôm nay ta lệnh cho  tất cả bộ lạc dưới sự trị vì của ta trong 1 tháng lập tức đem quân đội của các ngươi đến đây Thiết Gia bộ lạc.Nói xong hắn cho người viết lại toàn bộ sau đó đem tin tức này đưa đến khắp các bộ lạc.

-trên trăm bộ lạc sinh sống trên thảo nguyên đều chuẩn bị tiến về Thiết Gia bộ lạc.

Bạn đang đọc Đạo Thiên Tiêu sáng tác bởi đạovôvi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi đạovôvi
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.