Trăm vạn liên quân,Sở Quốc bại cục
mà lúc này một bóng đen đang du tẩu trong quân doanh Nam Lăng Quốc.Bóng đen đi đến trước soái doanh,sau đó quỳ một chân trên đất nói: thuộc hạ ,Ám ảnh quân muốn yết kiến bệ hạ.
- vào đi một âm thanh lạng lùng từ bên trong truyền ra,đó là tiếng của Lăng Huyền.
-nghe được tiếng của Lăng Huyền,người kia đứng dậy đi thẳng vào bên trong.khi vào bên trong chỉ thấy có một mình Lăng Huyền đang ngôi đọc sách.Bái kiến bệ hạ,nhìn thấy Lăng Huyền hắc y nhân trực tiếp quỳ xuống đất khấu đầu.
-Nhìn thấy biểu hiện của hắc y nhân Lăng Huyền âm thầm gật đầu sau đó hỏi:Thế nào, Người kia có đáp ứng không?
-Hắc y nhân đáp: thưa bệ hạ,Nhật hoàng đã đồng ý rồi ạ! Một tháng sau trăm vạn đại quân sẽ tới ạ.
-Nghe được tin này Lăng Huyền cười to nói: tốt,người lui xuống đi.
-Một tháng đi qua,trong vòng một tháng quân đội Nam Lăng Quốc công thành bảy lần nhưng vì hỏa lực không đủ nên không thể công phá được.
-Một ngày này Sở Hoàng được tin cấp bào từ Bắc đô truyền đến,đại quân Đông Doanh đã đánh vào Bắc đô,không quá 5 ngay Bắc đô sẽ thất thủ .Nghe được tin này Sở Hoàng sắc mặt trắng bệch trực tiếp ngã xuống đất phải nhờ thái giám dìu đỡ.Chỉ một lúc sau Sở Hoàng ra lệnh rút quân ra khỏi Vân Nam Thành,trực tiếp đốc quân chạy về Bắc đô.Chạy liên tục 5 ngày cuối cùng đại quân cũng tới Bắc Đô.Khi đến nơi chỉ thấy một bãi phế tích khổng lồ,Sở Hoàng thấy thế run giọng nói:Bắc Đô...Bắc Đô của trẫm nói xong Sở Hoàng ngửa mặt lên trời cười to,tóc tai tán loạn không gió mà bay trong tiéng cười tràn ngập sự bi ai và thống hận,cá tướng quân cũng thổn thức không thôi nhìn về bãi phế tích đã từng là thành trì sầm uất nhất đất nước giờ đáy chỉ còn lại đống tro tàn.
-Lúc này một viên quan đi lên phía trước nói với Sở Hoàng:bệ hạ,đi mau quân dịch đã đuổi tới nơi rồi,lúc này quay đầu về phía sau chỉ thấy một chi quân đội cượi ngựa đang phi tốc hướng về phía mình.
-Sở Hoàng nói:trẫm không đi làn này trẫm quết phải giết được Lăng hoàng,nếu ai muôn đi thù hãy đi đi trẫm sẽ không chuy cứu.
-Sở Hoàng nói chưa dứt câu chỉ thấy toàn bộ binh lính đều quỳ xuống đồng thanh nói:chúng thần không đi.
-Nghe được câu nói này Sở Hoàng nở một nụ cười mãn nguyện sau đó y đội mũ sắt lên đầu rút kiếm ra khỏi vỏ chỉ về phia quân địch hô to :GIẾTTTTT.
Đăng bởi | đạovôvi |
Thời gian | |
Lượt đọc | 2 |