Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trần Thiên chết

Tiểu thuyết gốc · 1206 chữ

Tên lão đại thấy Trần Thiên lao về phía mình, bắt đầu gồng chiêu thức. Nhưng không, Trần Thiên lao tới được nửa chặn đường thì bất chợt bẻ lái quay sang tấn công tên lão cửu.

- Cái *. Tên lão đại chỉ biết chửi ba đời tổ tiên của Trần Thiên

Trần Thiên vẫn đang còn cay khi không không lại ăn trọn một quyền. Trong số những kẻ địch ở đây thì kẻ địch mà Trần Thiên hận nhất chính là tên lão cửu, có dáng vẻ thô lỗ kia.

Tên lão cửu cũng bất ngờ trước hành động bẻ lái của Trần Thiên cho nên phản ứng không kịp bị Trần Thiên hất tung trên không.

Nhận thấy cơ hội của mình đã đến, Trần Thiên dùng luôn đại chiêu:

- Hành Không.

Bóng dáng Trần Thiên mờ dần bắt đầu dùng khinh công tốc độ cao áp sát đến thân hình lão cửu.

Hai quyền hai cước bắt đầu tạo nên một combo vi diệu khi ra đòn liên tục không có bất kỳ thời gian trì hoãn nào. Khi ở trên không, tên lão cửu không thể phát huy hết được khả năng của bản thân cho nên bị Trần Thiên nhét hành vào mồm liên tục.

- Này thì hồi nãy đánh ta !

- Này thì láo !

- Này thì giết sư phụ của ta!

- Hôm nay ta không đánh chết ngươi, ta thề ta không phải tên Trần Thiên !

Mọi chuyện nói ra thì chậm nhưng nó diễn ra chỉ vong vòng 5 giây.

- Lão ù đi maua cứu tac! ( Nguyên văn : lão đại mau cứu ta ! )

Tên lão cửu la lên nhưng có lẽ vì bị Trần Thiên nhét hành vào mồm liên tục nên không thể nào thốt thành từ được.

Nhận thấy đồng bạn của mình đang gặp nguy hiểm, cả bọn lại lao lên giáp lá cà Trần Thiên.

Trần Thiên không quan tâm đến bọn họ, bản thân vẫn tiếp tục đấm đá liên tục vào người tên lão cửu.

Khi tên lão cửu rơi xuống đất, đồng bạn của mình cũng đã tới nhưng có lẽ đã quá muộn. Chỉ có một thân xác bất động máu thịt be bét trộn lẫn lẫn nhau, cả bọn thể dài.

- Lão cửu ngươi ra đi thanh thản, bọn ta sẽ trả thù cho ngươi.

Trần Thiên sau khi dồn hết sức giết tên lão cửu thì cũng đã kiệt sức đứng trên một bãi đất trống. Nhìn thấy thân xác máu thịt be bét của tên lão cửu, Trần Thiên muốn phát ói.

- Thật không kẻ đầu tiên mà mình giết lại như thế này!

Ngước mắt nhìn những tên còn lại, ánh mắt Trần Thiên trở nên bất lực:

- Sư phụ, đệ tử đã cố gắng hết sức nhưng cũng chỉ kéo theo một tên. Đệ tử sẽ đi gặp người, sớm thôi.

Những tên kẻ thù đi tới đứng trước mặt của Trần Thiên:

- Thằng chó, ngươi cũng khá lắm. Từ giờ ta sẽ cho ngươi biết thế nào là địa ngục trần gian.

Tên lão đại nở một nụ cười. Trần Thiên nhìn thấy nụ cười đó cảm thấy lạnh sống lưng, một nụ cười của ác quỷ.

- ÁAAAAAAAAAAA. Trần Thiên hét lên.

Một con mắt của tên Trần Thiên được tên lão đại móc ra. Máu bắt đầu chảy ra từ hốc mắt sai đó chảy xuống mặt.

Trần Thiên quằn vại ôm hốc mắt, đau đến mức cảm giác như cả thế giới này đang sụp đổ. Trần Thiên bắt đầu cảm giác được địa ngục trần gian mà tên lão đại nói là gì rồi.

- Ngươi giết ta đi !

Đó là những gì Trần Thiên có thể nói được, giờ đây Trần Thiên chỉ muốn chết. Nhưng bảo bản thân tự cắn lưỡi tự sát thì Trần Thiên lại không thể làm được.

- Trò chơi còn dài từ từ ngươi hãy cảm nhận haha.

- Lão nhị mau rút móng tay của nó.

Một kẻ đi đến và bắt đầu rút móc tay của Trần Thiên. Cứ một móng tay bay ra kèm theo đó những tiếng rên la thảm thiết của Trần Thiên.

Cả bọn rất là vui sướng khi thấy Trần Thiên như vậy. Càng rên la thảm thiết thì cả bọn cảm thấy sung sướng.

Hết móng tay tiếp đó là móng chân. Giờ đây cả người Trần Thiên tràn đầy máu.

Trần Thiên đau đến mức bất tỉnh đi. Nhưng chẳng mấy chốc phải tỉnh dậy do bị bọn chúng hành hạ.

Một cánh tay bay khỏi cơ thể của Trần Thiên. Rồi lần lượt những bộ phận khác như ngón tay, ngón chân…

Trần Thiên giờ đây không la hét gì nổi nữa. Người thì vẫn còn sống đó nhưng có lẽ tâm đã chết rồi.

Cả bọn thấy dùng mọi cách để hành hạ nhưng vẫn không thấy Trần Thiên rên la nữa. Tên lão đại nói:

- Thôi được rồi, bao nhiêu đó đã đủ. Ngươi có thể đi chết được rồi.

Một kiếm đâm thẳng vào tim của Trần Thiên, máu đỏ tươi bắt đầu chảy ra. Ý thức của Trần Thiên dần dần mất đi. Chẳng mấy chốc Trần Thiên tắt thở.

Cùng lúc Trần Thiên bị đâm, tên lão đại bị tên lão nhị đâm ngang hông.

Tên lão đại cũng bất ngờ, thật không ngờ kẻ mà lão luôn tin tưởng lại đâm sau lưng lão một đao.

- Lão nhị ngươi tại sao lại muốn giết ta ?

Tên lão nhị tiếc nuối nói:

- Đừng tưởng bọn ta ngu mà không biết Tiên môn chỉ thu nhận một người giao cho họ Liên Song Quyết .

- Cái gì mà chỉ cần cầm được Liên Song Quyết giao cho họ thì sẽ được nhận hết cả bọn vào Tiên môn tu luyện. Tất cả chỉ toàn dối trá, mà lão đại chính là kẻ hưởng lợi nhiều nhất

Một tên khác bất bình lên tiếng.

- Thật không ngờ ta đã khinh thường trí tuệ của các ngươi ? Ta tình nguyện giao ra Liên Song Quyết các ngươi có bỏ qua cho ta ?

Tên lão đại nói:

- Điều đó là không thể, bởi vì ngươi là một kẻ xảo trá lại võ công cao. Đêm dài lắm mộng vậy nên ngươi chắc chắn phải chết.

- Vậy khi ta chết Liên Song Quyết sẽ thuộc về ai ?

- Thuộc về ai thì không cần lão đại quan tâm .

- Mọi người lên !

Tên lão nhị hô lên và đó cũng là phát súng báo hiệu cho cuộc chiến bắt đầu.

Vào lúc bình thường, cả đám bọn họ chưa chắc đánh bại lão đại nhưng giờ hắn đã bị thương.

Giờ mọi người chỉ một mục đích là giết lão đại lấy Liên Song Quyết rồi chạy.

Ánh kiếm lóe lên chém thẳng xuống người tên lão đại nhưng đã bị né.

- Hoàng Quyền.

Một cú đấm được bao bọc bởi màu hoàng kim được tên lão đại tung ra.

Tên lão nhị cũng không kém đã dùng kiếm đỡ cú đấm đó. Nhưng dưới lực tác động từ cú đấm nên tên lão nhị phải lùi ra sau hơn 1m.

Bạn đang đọc Đạo Thiên sáng tác bởi lauren
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lauren
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.