Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thành Hoàng Long ký

Tiểu thuyết gốc · 3006 chữ

Thành Hoàng Long có lịch sử hơn 800 năm, từ 1 làng chài nhỏ chả ai quan tâm cho đến khi ngành đóng tàu có bước phát triển khi mà con người ta không chỉ đóng được tàu đi trên song mà còn đóng được tàu đi trên biển. Nhưng nó chỉ giúp cho làng chai thành 1 thị trấn với tàu nhỏ và số lượng hang hóa và người ít ỏi với chuyên đi gần . Tuy nhiên vào 820 năm trước khi mà công nghệ đóng thuyên phát triển , các con thuyền lớn có thể chở được 200-300 người rồi 500-600 người có mặt thì đây bắt đầu thành 1 hải cảng phồn hoa thực sự vì nó là 1 cản nước sâu tự nhiên tuyệt vời và theo bản đồ Long đánh giá thì nó có hình dáng giống hệt cảng Cam Ranh. Từ 1 thành trấn rồi qua 820 năm nó thành 1 tòa thành rộng lớn với diện tích lên đến hơn 5000 dặm vuông , theo dặm ở đây tương đương 700m, khoảng hơn gần 4000 km2, tòa thành giàu có nhất nước, nộp thuế cho triều đình nhiều nhât, và vùng đất 2 phủ cuẩ lãnh chúa họ Hoàng cũng là nơi bị triều đình kiêng dè nhât vì nơi này có lượng dân cư khổng lồ , một đội quân tinh nhuệ với 5 vạn quân thường trực, 4 vạn quân dự bị có thể huy động cả 1 đại quân 20 vạn người vì nhiều trai tráng trong vùng tham gia quân đội nhiều năm và quân đội thay máu mới liên tục với chế độ 5-10 năm , tiềm lực kinh tế lại cực kỳ giàu có. Mặc dù nghi kỵ và biết rằng vùng này có ý đồ tự lập sau khi đánh 1 vài vùng xung quanh hoặc nếu cần thiết nó muốn thay thế triều Kim Việt nhưng triều đình vẫn không coi nó là trọng điểm mà luôn uyển chuyển đối phó và bắt đầu diệt nó sau khi diệt những người trung thành nhất với mình. Mấy vùng này cũng chả ngu nên họ vẫn chèn ép quý tộc cũ nhưng luôn chừa cho họ vài đường sống, nhiều lúc hợp tác 1 chút để hạn chế hoàng quyền 1 chút, vì họ biết nếu mà ngày kia quý tộc cũ bị diệt thì cũng chính là lúc Hoàng quyền, triều đình kề dao vào cổ mình.

Sau khi sắp xếp đoàn người của mình vào chỗ nghỉ Long dẫn theo 4 hộ vệ đi dạo tiện thể đi kiếm chỗ ăn luôn. Đường phố nhộn nhịp hơn về đêm vì lúc này mọi người bắt đầu ra dường xả hơi sau 1 ngày lao động vất vả, các chỗ ăn chơi bắt đầu nở rộ hết sức, Long thay bộ quần áo bằng vải thường đi vong quanh và đến quán ăn tên là “tiệm cơm Mỹ Vị”. tìm 1 cái bàn trống cạnh cửa sổ vừa ăn vừa ngó đầu theo dõi xung quanh bõng nhiên có 3 người đàn ông ăn mặc sang trọng, trên người tuy không đeo trang sức gì nhưng họ lại mặc loại lụa tốt nhất nổi bật lên thân phận lắm tiền nhiều của của họ. Vừa ngồi xuống bàn gọi bình rượu đắt tiền cùng mấy đĩa đồ nhắm tên gầy nhất trong đám đã bắt đầu nói như nước chảy:

- Anh Hoàng anh thấy xem chúng ta có phải xui xẻo không khi gần đi tới biên giới tính buôn muối, đường vải với nước mắm thì bị 1 nhóm binh sĩ cùng quan lại kinh đô bắt chúng ta mua cho chúng nhóm nô lệ với giá cắt cổ, đám người thỏ nhiều con gái xinh đẹp bán được giá cao thì đã đành đi, còn đám hắc tinh linh xấu hoắc, da đen, nhưng đám này chả có mấy đứa nên hồn chỉ được mỗi cái ngực bự, vài đứa mặt mũi cũng bình thường mua về chỉ cho đi làm lao động. Đã thế còn bắt chúng ta mua đám người tộc Gennin nữa chứ mặc dù là con người nhưng phạm tội hình như là định vào ăn cắp đồ trong hoàng lăng thì phải, đám này giỏi săn bắn chứ có làm gì được đâu, đi săn ma thú làm pháo hôi còn được chú chúng có biết làm gì đâu đã thế cả mấy đám này , đã thế còn bán với giá cắt cổ 10 kim tệ 1 đứa cả phụ nữ lẫn người già trẻ em, đám con gái người thỏ bán được giá này chứ đám còn lại bán 5 kim tệ người ta còn chê đắt, đám trẻ em, người già không biết có nổi 2 kim tệ ko. Quan trọng là chúng ta có mua nô lệ nhưng có bao giờ bán với số lượng lớn thế này đâu

Người thương nhân béo nhất cúng hướng về người họ Hoàng này nói:

- Anh Hoàng này anh xem chúng ta đến đây buôn giá bao nhiêu thì hợp lý, chúng ta mất mỗi đứa 10 kim tệ mua rồi 1 tháng qua chúng ta đi qua bao nhiêu thành trì mà chả bán được đứa nào ,cho chúng ăn uống tằn tiện hết sức thì ít nhất mỗi đứa cũng hết 1 kim tệ . Tính ra mỗi đứa phải bán 12 kim tệ chung ta mới hoàn vốn.

Tay tên Hoàng kia mặt âm trầm ròi nói:

- Ta nghe nói đợt này hoàng đế cho mấy chục đứa con cháu quý tộc tốt nghiệp sớm, vừa vặn bọn chúng theo lịch trình hôm nay sẽ qua thành này,đứa nào đứa nấy non choẹt chưa hiểu sự đời chúng ta lừa chúng xem sao, ít ra đi cũng có thể hòa vốn mà chưa bán hết hàng, còn mấy đứa tạm được bán cho đám trùm phu với cả nhà chứa xem sao chuyến này không lỗ vốn là may rồi có khi còn lãi được mấy trăm kim tệ

Mấy tên kia nhanh nhảu đáp

- Vẫn là anh cả nhìn xa trông rộng, em với cả cậu ba sau này đi theo anh là tốt rồi

Người tên Hoàng đáp :

- Thôi , ai bảo anh là anh cả của mấy chú, chúng ta cùng 1 cha mẹ sinh ra, là ruột thịt anh không lo cho các chú, cho gia đình thì ai lo. Mai anh em mình bán nhanh rồi về kẻo ở nhà bố mẹ với cả thím ở nhà lo

2 người kia đáp :

- Anh cả dạy phải

Long sau khi nghe đoạn hội thoại thì mặt sốc nặng, nhìn 3 anh em nhà này chả có tý điểm nào giống nhau cả, có khi là trường hợp cùng mẹ khác bố, có khi 3 anh mỗi anh 1 bố, xem ra khi găp bố anh này phải bảo ông đi kiểm tra AND, mà ở đây làm éo gì có mà kiểm tra, kệ nhà họ.Long đi ra sau quầy gặp 1 người đàn ông đang ngồi múc từng gáo rượu từ vò vào bình nhỏ để mang cho khách. Long vỗ vai 2 cái mạnh, 1 cái nhẹ vào vai người đàn ông nọ, người đàn ông dừng hẳn việc múc rượu quay lại mắt trái ông ta nhắm, mắt phải mở nhìn Long, Long cười nói :

- Ông già, bụi bay vào mắt à ?

Ông già trả lời:

- Có chuyện đéo gì thế chú em

Long nói tiếp :

- Nhà ông có bán Bàu Đá không?

Ông già trả lời:

- Bàu đá éo có chỉ có Bàu Tró thôi. Nói rồi 2 ngón chỏ và cái chỉ vào bình rượu ghi chữ Bàu tró

Long bèn đáp :

- ĐM đen thế, quán to như thế này đéo có rượu cho ra hồn , thôi cho 1 bình nước muối đặc cho đỡ buốt cổ rồi dẫn ta gặp lão chủ hỏi cho ra nhẽ, cứ làm như đại gia đây éo có tiền ý. Nói rồi Long giơ ngón giữa mình lên.

Lão già bèn nói:

- Ông chủ ở trên tầng 2 phòng chữ nhị ý , mày có giỏi lên đấy mà gặp đã éo có tiền còn đòi rượu quý

2 ngón tay chỏ và giữa của Long xếp ở đùi khép vào nhau rồi vỗ vào đùi 3 cái, người đàn ông nhìn thấy bèn quay mặt đi tiếp tục làm công việc của mình trên môi nhếch lên cười.

Long đi lên tầng 2 phòng chữ nhị gõ vào cửa 3 tiếng mạnh, 3 tiếng nhẹ rồi rồi nói:

- Lão chủ quán Bày Thìn đâu khách hàng không ra tiếp, có việc quan trọng có ngày đốt quán

Bên trong có giọng nói vang lên :

- Vị nào làm ầm lên thế, chẳng nhẽ uy danh ta lại chỉ là gió thoảng qua tai, tao gọi thằng Ba Giai tát vỡ mồm mày bây giờ .

Long nói lại:

- Thập phương trời kẻ nào dám nói với ông mày câu vậy?

Bên trong bèn mở cửa 1 người đàn ông trung niên đưa tay phải vuốt hàng râu lưa thưa của mình 3 ngón tay để phía trước , ngón chỏ và cái để phía phía sau bộ râu nói:

- Không biết công tử là ai?

Long bèn dung tay trái của mình xèo 5 ngón tay và 2 ngón cái chỏ bàn tay phải nói:

- Lão già ông mù à , mắt kém thì đi chữa đê, hay để tôi kiểm tra cho ông. Ông già nhìn xem đây là số mấy.

Người đàn ông trung niên chắp tay nói:

- ồ hóa ra là vị công tử này chắc hẳn là tram anh thế phiệt có gì dạy bảo lão đây mời công tử vào trong tệ xá chúng ta bàn việc rõ hơn.

Nói xong người đàn ông trung niên mời Long vào trong và đóng cửa lại rồi quay lại quỳ xuống nói:

- công tử đến đây sao không báo cho lão biết còn tiếp đón đỡ phải lằng mằng thế này.

Long ngồi xuống rồi phất tay nói:

- Đứng lên đi, không cần câu lệ,cũng không cần phải quỳ, ta phải làm vậy để giữ bí mật nhất. ông Thìn, ông là 1 trong 3 người thân tín nhất của bố mẹ ta. Cả nhà ta tin tưởng ổng nên đừng câu lệ như vậy. thôi hôm nay ta đến đây có mấy việc hỏi ông.việc của bố mẹ ta thế nào rồi?

Người đàn ông nghẹn ngào đáp:

- Công tử xác của 2 vị đưa về khâm niệm và đặt trong quan tài bằng băng để giữ đợi khi công tử về rồi mới phát tang. Qua kiểm tra thì gia chủ bị dính loạn tiễn, còn bà chủ bị dính phải băng ma pháp nên mới chết nhưng trước đó bà chủ bị dính phải dính chân khí hàn băng, tức là bà chủ bị 2 kẻ 1 tên biết sử dụng ma pháp mạnh mẽ, 1 tên thuộc hàng võ lâm cao thủ có nội công cực kỳ thâm hậu.

Long ảo não rồi nói

- Thôi cứ tiếp tục điều tra, đằng nào người cũng chết rồi. Mà còn trong dòng họ tình hình thế nào.?

Lão Thìn đáp lại:

- Hôm qua đoàn người mang chiếu chỉ của hoàng đế đã lên tàu về Đông Hoàng Lan ban chiếu, theo như quy định thì chú của người sẽ lên thay cho đến khi công tử 21 tuổi nhưng người chú này của người theo như lão gia nói thì người này theo phe triều đình để cố gắng lấy vị trí trưởng họ của lão gia.

Long bèn hỏi

- Thế trong dòng tộc có bao nhiêu người của chúng ta?

Ông già Thìn đáp

- Theo tất cả tin tức hợp lại thì có tổng cộng hơn 45-50 người trước đây từ bé chơi thân với lão gia và lão gia cũng giúp đỡ họ rất nhiều nên họ luôn nhớ ơn và coi chúng ta như ruột thịt. Tuy nhiên địa vị của họ khá thấp, đồng thời họ cũng chỉ làm nông với cả các nghề thủ công bình thường. đa phần người trong dòng họ muốn sống an nhàn không tranh mặc cho triều đình nhào nặn, còn 3 phần hoàn toàn thần phục triều đình, muốn dựa vào triều đình lấy vinh hoa phú quý, quyền lực. Một lượng lớn tin tình báo của dòng họ bị bọn chúng cung cấp cho triều đình , ngoài ra có đến trên 30 tên nội gián của triều đình xâm nhạp vào chúng ta đồng thời chính xác có 5 tên gián điệp Đường Thiên, 7 tên gián điệp Long King trong dòng họ. Có 1 số kẻ ở vị trí cao là người dòng họ còn lại đa phần là người dòng họ thuê bên ngoài, đồng thời chúng ta phát hiện toàn bộ các cơ sở mà bọn chúng dùng truyền tin.

Long hô lớn:

- Tốt

- Không ngờ hệ thống tình báo của bố ta để lại lại hoạt động hiểu quả vậy. Hiện tại tình hình phe bên ta, những người không thuộc dòng họ, thế nào?

Lão Thìn đáp:

- Những người trung tâm bên phe ta vẫn trung thành còn nhiều chưởng các điểm kinh doanh của gia tộc 1 phần đang ngóng tin, nhiều kẻ đã hoàn toàn ngả sang bên chú ngài, 1 phần nhỏ hàm ơn, thực sự trung thành vẫn không ngả chờ công tử trở về.Ngoài ra còn có cơ ngơi riêng của ông bà chủ hiện đang làm ăn kinh doanh rất tốt, hiện đám này do lão Hạc quản lý đứng duới tên cậu Lant của công tử, họ vẫn đợi công tử trở về

Long nói:

- Những người trung thành trong dòng họ ta vẫn quan tâm như bình thường ta vẫn thăm hỏi như bình thường. Những người trung thành ngoài dòng họ, các trưởng quầy thì thông báo cho họ là ta đã trở về, đồng thời thông báo cho họ khả năng cao phần lớn bị phe bên chú ta biêt nên sẽ bị thay thế, khả năng lớn nhất họ sẽ bị thay trước khi ta về đến nhà hoặc từ giờ đến lúc hết tang lễ họ sẽ thay những vị trí đấy bằng người của họ, vì vậy yêu cầu tất cả chuẩn bị rút, các hàng hay đơn hàng, tiền bạc của chúng ta mà dòng họ không biết thì liên hệ với ông ngoại của ta chuyển hết sang bên đấy với thời gian nhanh nhất . Những người thuộc cậu Lant thì thông báo cho họ ta trở về, tất cả mọi việc vẫn tiếp tục như bình thường, chuẩn bị nhanh nhất chỗ để tiếp nhận số hàng hóa vàng bạc mà chúng ta chuẩn bị chuyển qua bên dòng họ nội,đồng thời hỗ trợ họ trong quá trình vận chuyển nhanh nhât có thể. Ngay bây giờ sử dụng dịch vụ gửi thư cấp tốc chuyển về, trong ngày mai phải đến được tay các trưởng quầy của chúng ta, khi nhận được thư phải làm gấp dù đêm hay ngày làm nhanh nhất có thể.

Lão Thìn đáp :

- Vâng thưa công tử.

Long nói tiếp :

- Bên ngoài kia có 3 anh em thương nhân đang uống rượu ta dã cho người quan sát và giữ chân họ, tý nữa cho người ra chỗ họ đàm phán việc mua nô lệ có bao nhiêu mua tất bất kể chủng tộc nhất là đám nô lệ chúng đang thảo luận ta biết lúc chung mua bất kể già trẻ đều có giá 10 kim tệ nên cẩn thận mà đàm phán. Đây là 1 vụ làm ăn lớn, ngươi cầm 30 vạn kim tệ này mà dùng, có cái gì tốt , cái gì hay của bọn chúng có thì mua luôn.

Lão Thìn đáp :

- Công tử không cần đưa tiền đâu ạ, với cơ nghiệp này số tiền này lão đủ sức bỏ ra

Long nói:

- Cứ cầm đi chúng ta còn nhiều việc cần dùng, tiện thể mua hoặc thuê tàu chở chúng về chỗ bí mật của chúng ta, còn thừa cứ giữ lấy sau này còn nhiều việc cần dùng, việc cần tiền thì núi tiền cũng không tiếc.Sau này liên lạc khó khăn cứ lấy tiền đấy sử dụng. tiện thể tìm hiểu các loại khoáng sản giúp ta nhất là các loại đá nhìn lạ mà không biết cứ lấy 1 ít rồi chuyển về cho ta. Rõ chưa?

- Thôi ta ra ngoài đây, nhớ liên lạc thường xuyên. À mà cho người dẫn ta đến khu chợ ngầm xem có gì thú vị không

Lão Thìn đáp:

- Vâng công tử

Long nói:

- À mà ngươi còn thu thập các nhân tài về các mặt như thợ thủ công, mấy nhà khoa học à là mấy tay hay nghiên cứu các thứ như các chất này + chất kia ra 1 cái khác , mấy tay kỹ sư hay làm các loại máy móc , mấy tay thích nghiên cứu về nghề nông và thủy lợi nghèo hoặc bị bán làm nô lệ không hay những tên đầu óc bình thường nhưng nói những lời mọi người không hiểu hoặc chả ai tin, hoặc đi ngược, đi khác quan niệm của mình về thề giới , các sự vật, cấu tạo vật chất xung quanh không ?

Lão Thìn đáp :

- Thưa công tử từ hồi ông chủ lên kinh thăm công tử đã liên tục làm việc này số lượng khá là nhiều , chỉ là một số kẻ khó hiểu mặc dù ông chủ vẫn cung cấp ăn ở và tài liệu cho họ nghiên cứu nhưng chả biêt làm gì nên để công tử về định đoạt.

Long đáp:

- Được rồi, mau dẫn ta đi đến chợ ngầm

Bạn đang đọc Đất Nước Quật Khởi sáng tác bởi chântrờikýlục
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chântrờikýlục
Thời gian
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.