Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 20 Ra tay ứng cứu

Tiểu thuyết gốc · 2790 chữ

Chương 20 Ra tay ứng cứu

Nơi xa quan chiến, Quỷ Mị nhìn thấy tình huống không ổn, liền lập tức hóa thành Quỷ Ảnh nhanh chóng hướng chiến trường lao tới. Thân là Vũ Hồn Điện một thành viên, Quỷ Mị về tình hay về lý đều nên giúp Tử Tinh. Lúc này, ai đúng, ai sai đã không quan trọng, sinh mệnh của phe mình mới là vấn đề cốt yếu nhất. Mục tiêu của Quỷ Mị không phải là Đường Ngạo. Hắn không có tự tin đến mức đi lên cùng tên kia liều mạng, cho dù hắn không sợ hãi đối phương nhưng không làm vậy không cần thiết. Quan điểm của một sát thủ luôn là giết người một cách nhanh chóng và đơn giản nhất, cái gì thủ đoạn đê hèn, âm hiểm, quên đi thôi. Lựa trái hồng mềm mà bóp mới là chân lý.

Lợi dụng năng lượng dao động mạnh mẽ và chiến trường Hồn Thánh hấp dẫn mọi người ánh mắt, Quỷ Mị rất nhanh và lặng lẽ tiếp cận con và cháu của Đường Ngạo. 60 cấp Hồn lực khiến cho vị Hồn Vương Hạo Thiên Tông tinh thần lực mạnh mẽ không ít, Quỷ Mị lúc tới gần, hắn liền lập tức nhận ra, quay đầu nhìn lại. Chỉ là, hắn phát giác đã muộn. Quỷ Mị miệng nở nụ cười lạnh lẽo, trên người, hồn lực nhanh chóng gợn sóng mà ra, những nơi nó đi qua, mọi thứ đều trở nên bất động, cho dù là một hạt bụi, một chiếc lá rơi đều lơ lửng giữa không trung. Đây chính là Tĩnh Chỉ Lĩnh Vực mà Quỷ Mị vừa thu được không lâu.

Lĩnh vực phát huy, Quỷ Mị liền cảm giác được hồn lực của mình mất đi nhanh như thoát nước, nếu cứ đà này, một phút thời gian, hắn hồn lực liền không còn. Hồn lực tiêu hao lớn nhưng hiệu quả lại khiến Quỷ Mị rất hài lòng. Vị Hồn Vương 60 cấp kia ra sức phản kháng nhưng mà cơ thể hắn vẫn đứng yên bất động. Hắn ánh mắt nhìn về phía Quỷ Mị toát ra vô tận sợ hãi.

Quỷ Đao xuất hiện trong tay, Quỷ Mị tới sát người hắn, mũi đao đặt ngay vị trí trái tim từng chút một đâm vào. Đao đâm vào cơ thể, máu không hề chảy ra, có lẽ, nó cũng đã bị lực lượng lĩnh vực của Quỷ Mị cho đông lại. Đau đớn xâm nhập đại não, Hồn Vương ra sức giãy dụa. Hắn dãy dụa càng mạnh, hồn lực của Quỷ Mị tiêu hao càng nhanh, nhíu mày, Quỷ Mị đẩy mạnh Quỷ Đao khiến cho nó đi xuyên qua hoàn toàn cơ thể đối thủ. Triệt hồi Tĩnh Chỉ Lĩnh Vực, máu đỏ dọc theo lỗ hổng trên Quỷ Đao ồ ạt chảy ra, vị Hồn Vương lấy lại được năng lực hành động sau cũng không còn sức lực phản kháng, hắn chỉ kịp kêu lên một tiếng đau đớn rồi đổ gục xuống chân Quỷ Mị.

Nói thì dài dòng nhưng sự việc chỉ xảy ra trong thoáng chốc, từ khi Đường Ngạo xách Cự Chuy lao tới Tử Tinh cho đến lúc hắn giơ cao Chuy chuẩn bị đánh xuống, Quỷ Mị đã hoàn thành kết liễu vị Hồn Vương kia.

Âm thanh hét thảm của Hồn Vương khiến cho Đường Ngạo tâm thần hoảng hốt, vội vàng quay đầu, Đường Ngạo chứng kiến con trai mình bị một hắc bào nhân dùng dao đâm xuyên qua cơ thể, máu tươi còn đang phun ra như suối.

“Tên khốn kiếp, chết đi cho ta”

Hồn lực như không cần tiền tuôn ra, Đường Ngạo thoáng chốc, thân thể đã tiếp cận Quỷ Mị. Tay vung lên Cự Chuy đập mạnh mà xuống, nếu trúng một Chuy này, Quỷ Mị chết là cái chắc.

Đối diện, Quỷ Mị nhìn Cự Chuy không ngừng biến lớn cũng không có sợ hãi. Đứng ở góc độ này, hắn có thể nhìn rõ trên thân Chuy từng đường hoa văn dày chi chít. Tay phải rút ra Quỷ Đao, Quỷ Mị tay trái thành chảo, hút lấy tên Hồn sư 20 cấp đang nằm dưới đất lên sau đó giơ ra chắn trước mặt.

Một màn này, không chỉ có Đường Ngạo chứng kiến mà nơi xa 4 người Vũ Hồn Điện đều trông rõ mồn một. Quỷ Mị bỗng nhiên xuất hiện vào thời khắc mấu chốt, bất ngờ diệt sát một vị Hồn Vương, khiến cho Đường Ngạo không thể không từ bỏ công kích Tử Tinh mà quay về, đối diện với một phẫn nộ một Chuy của Đường Ngạo, hắn bình tĩnh cầm cháu đối phương lên để cản công kích, sự quỷ dị và thái độ thong dong ứng đối của hắn khiến cho 4 người đều có chung một cái nghi hoặc

“Hắn, ruốt cuộc là ai?”

Quỷ Mị mặc cái áo choàng đen, chùm mặt, không ai rõ ràng hắn là ai, mà cho dù nhìn thấy, vậy cũng chẳng có ai ở đây biết, Quỷ Mị còn chưa có đủ danh tiếng như thời gian mấy năm sau này.

Đường Ngạo là người trong cuộc, cùng Quỷ Mị thù hận sâu nhất, cũng là kẻ trải nghiệm chân thực nhất. Quỷ Mị toát ra khí tức chỉ có 48 cấp Hồn Lực nhưng mà hắn thủ đoạn và bình tĩnh ứng đối đều khiến cho Đường Ngạo trong lòng kiêng dè không thôi. Đối diện Quỷ Mị một chiêu dùng cháu làm bia đỡ đạn, Đường Ngạo nóng tính cũng phải nhượng bộ lui binh.

Giải trừ Hạo Thiên Chân Thân, Đường Ngạo ánh mắt đỏ ngầu nhìn Quỷ Mị nghiến răng quát

“Tiểu tặc, thả cháu ta ra, nếu không, hôm nay ta nhất định phải bằm ngươi ra thành từng mảnh”

Nghe lời Đường Ngạo nói, Quỷ Mị cười khinh thường đáp

“Ngươi làm ta là kẻ lên ba tuổi sao? Thả nó sau ngươi tha cho ta chắc?”

Đường Ngạo giờ Chuy chỉ vào mặt Quỷ Mị

“Ta sẽ cho ngươi toàn thây”

“Haha, Toàn thây? Toàn thây cùng chết không toàn thây có khác biệt gì sao? Ta chết rồi, có toàn thây hay không thì có ích lợi gì?”

Quỷ Mị cầm Quỷ Đao giơ lên, giơ xuống trước người “con tin”, bình tĩnh cùng Đường Ngạo nói chuyện. Thái độ của Quỷ Mị khiến Đường Ngạo giận không chỗ phát tiết, hắn thề, nếu cứu được cháu hắn sau, hắn phải tra tấn tên “chó chết” trước mặt này đến chết mới hạ giận.

“Vậy ngươi muốn thế nào?”

Đường Ngạo nhìn qua thi thể con trai chưa nguội lạnh, lại nhìn cháu mình trên tay đối phương, hắn hít sâu một hơi để bình tĩnh lại, rồi mới hỏi.

“Ba cái điều kiện”

Giơ lên 3 ngón tay, Quỷ Mị bình tĩnh ra giá.

“Điều kiện gì? Nói”

Đường Ngạo thỏa hiệp nằm trong dự tính của Quỷ Mị. Hắn là hồn sư nhưng cũng là con người, hắn có thất tình lục dục. Đứng trước an nguy của người thân, thỏa hiệp chính là lựa chọn duy nhất của hắn. Tất nhiên, một phần nguyên do khác khiến hắn thỏa hiệp chính là hắn không dám chắc có thể cứu cháu mình từ tay Quỷ Mị. Nếu hắn là Phong Hào Đấu La, Quỷ Mị làm gì còn có thể nhảy nhót ra giá. Một cái uy áp buông xuống đều đủ cho Quỷ Mị chật vật ứng phó rồi.

Trên bàn đàm phán, thỏa hiệp, đồng nghĩa với chịu thua. Đường Ngạo đã không còn cùng Quỷ Mị đứng ngang hàng tư cách, và hắn sẽ phải chịu rất nhiều bất lợi khi Quỷ Mị đưa ra điều kiện. Đạt được ưu thế, Quỷ Mị tất nhiên sẽ không buông tha cơ hội. Một kẻ lõi đời như hắn, sao có thể phạm sai lầm như vậy được. Giơ lên một ngón tay, Quỷ Mị chỉ chỉ 4 người Vũ Hồn Điện nói

“Thứ nhất, ngươi phải thả 4 người bọn hắn rời đi”

Đường Ngạo híp mắt, nhìn qua đám người Tử Tinh, rồi lại nhìn Quỷ Mị hỏi

“Ngươi là người của Vũ Hồn Điện?”

Không chỉ có Đường Ngạo tò mò, bốn người Tử Tinh cũng tò mò. Quỷ Mị ăn mặc quá quái dị, không giống Vũ Hồn Điện trang phục. Nhưng vì sao Quỷ Mị lại đưa ra điều kiện như vậy, Quỷ Mị có phải hay không Vũ Hồn Điện người, còn nếu không phải thì hắn mục đích là gì? Đường Ngạo câu hỏi, cũng nói ra tiếng lòng của mọi người có mặt ở đây.

Đối diện Đường Ngạo câu hỏi, Quỷ Mị chỉ nhẹ hừ, đặt lưỡi Đao vào sát cái cổ non nớt của “con tin”. Lưỡi đao sắc bén biết bao, chạm nhẹ một cái, máu tươi liền đã dọc theo lưỡi đao tuôn ra. Quỷ Mị hành vi dọa Đường Ngạo sợ một hồi, hắn tưởng Quỷ Mị định làm thật, nhưng cho dù Quỷ Mị không có làm thật, bây giờ hắn cũng không có dám hành động thiếu suy nghĩ. Chỉ qua một lần thăm dò, Quỷ Mị dùng hành động nói cho Đường Ngạo rằng, hắn không phải kẻ dễ lừa và rằng, hắn mới là kẻ nắm quyền chủ động trong cuộc đàm phán này.

“Ta đồng ý”

Đường Ngạo cuối cùng cũng cho ra quyết định. Hắn cũng rất sợ, chậm một chút, Quỷ Mị biết đâu điên lên cho cháu hắn một đao, vậy hắn hối hận cũng không kịp, hơn nữa, hắn không có cùng đám người Tử Tinh kết lên sinh tử đại thù, Hạo Thiên Tông là đệ nhất Tông môn, cũng không sợ hãi Vũ Hồn Điện, hai bên ma sát đã mấy chục năm nay, số người chết trên tay đối phương nhiều lắm, đếm cũng đếm không hết, thêm một cái Tử Tinh hay bớt một cái Tử Tinh chả có ý nghĩa gì đáng nói.

Tử Tinh bốn người nghe Đường Ngạo nói đồng ý thả bọn hắn rời đi, rất ngạc nhiên. Nhưng ngẫm lại cũng có thể hiểu được. Đặt bọn hắn vào Đường Ngạo vị trí, bọn hắn cũng sẽ làm như vậy thôi.

“Hư, còn đơ ra đấy làm gì? Bốn người các ngươi còn không mau cút, chẳng lẽ chờ ta tới mời hay sao?”

Quỷ Mị nhìn bốn người như nhìn một lũ ngu xuẩn. Đã được cứu rồi, còn không mau mau mà chạy, ở lại đó đơ ra làm gì? Chờ chết hay sao?

Quỷ Mị lời nói rất là khó nghe, giống như là cấp trên chửi cấp dưới vậy. Đám người bị hắn chửi, khuôn mặt liền rất khó coi. Có câu “sĩ khả sát, bất khả nhục”. Bị một tên Hồn Tông chửi như vậy, quá là mất mặt.

Một tên Hồn Vương định đứng ra lý lẽ nhưng lại bị Tử Tinh chặn lại. Nhìn tên Hồn Vương kia, Tử Tinh lắc lắc đầu. Quỷ Mị nhìn tu vi rất yếu nhưng hắn hành vi, lời nói, ăn mặc đều để lộ ra hắn không phải kẻ bình thường. Quỷ Mị che mặt, không ai nhìn ra hắn như thế nào nhưng giọng nói của hắn lại không bị che dấu. Dựa vào đó, Tử Tinh có thể đoán ra Quỷ Mị cũng không quá 20 tuổi. Ở độ tuổi như thế, tu vi đến gần 50 cấp, chắc chắn là thiên tài được trọng tâm bồi dưỡng. Là kẻ từng trải, Tử Tinh gặp qua vô số thiên tài, tương tự Quỷ Mị cũng có nhưng không có bất kỳ ai có thể xử sự được như Quỷ Mị. Một kẻ đáng sợ như thế, sao có thể đơn giản được. Quỷ Mị rất có thể là nhân viên cao tầng của Vũ Hồn Điện, hoặc là con cháu của vị Trưởng Lão nào đó. Người như vậy, hắn không đắc tội nổi. Lại nói, nhờ đối phương mà bọn hắn thoát chết, chửi mấy câu thì có sao? Nếu lúc nãy, Đường Ngạo nói chỉ cần chửi một trận liền bỏ qua, hắn liền đã đồng ý.

Biết Quỷ Mị không muốn nhiều lời, Tử Tinh đứng dậy ôm quyền hướng Quỷ Mị một vái biểu đạt lời cảm ơn sau đó quay người dẫn thuộc hạ và con trai rời đi. Còn Kim Sí Đường Lang bọn hắn cũng đành từ bỏ.

Nhìn đám người Vũ Hồn Điện đi xa, Đường Ngạo nhìn Quỷ Mị hỏi

“Nói điều kiện thứ hai đi”

Quỷ Mị giơ tay lên chỉ chỉ bàn tay của Đường Ngạo

“Ta muốn chiếc nhẫn Hồn Đạo Khí đó, à không, chính là cả chiếc nhẫn và toàn bộ mọi thứ trong đó”

Tháo chiếc nhẫn ném cho Quỷ Mị, Đường Ngạo không kiên nhẫn hỏi

“Điều kiện thứ ba là gì?”

Không có vội trả lời Đường Ngạo câu hỏi. Quỷ Mị cầm chiếc nhẫn, hồn lực tràn vào kiểm tra bên trong.

Trong chiếc nhẫn, không gian 5 mét vuông, ngoài quần áo, trang bị, và dao thì còn có khoảng 1 vạn Kim Hồn Tệ, một số thảo dược và thuốc chữa thương. Quỷ Mị thu lại chiếc nhẫn nhìn Đường Ngạo ghét bỏ nói

“Hồn Thánh mà chỉ có bấy nhiêu tài sản, các ngươi Hạo Thiên Tông người cũng quá nghèo”

“Hư, bớt nói nhảm đi, nhanh nói, điều kiện thứ ba là gì?”

Đường Ngạo đã sắp hết kiên nhẫn, liên tục thúc dục Quỷ Mị đưa ra điều kiện thứ ba.

“Nha, cứ bình tĩnh, điều kiện thứ ba rất đơn giản, đó chính là............thả ta rời đi”

Điều kiện thứ ba đương nhiên là để dành cho mình rồi, chẳng lẽ đưa ra một cái khác điều kiện sau đó thả người rồi để đối phương truy sát hay sao? Tham phải có giới hạn, phải biết mình bao nhiêu là đủ, nếu tham quá vậy thì sẽ thâm đấy.

“Được, ngươi thả cháu ta ra trước. Nếu không, ta không thể tin được ngươi”

Suy nghĩ chốc lát, Đường Ngạo đồng ý, nhưng hắn cần Quỷ Mị phải thả cháu hắn ra trước, Quỷ Mị là người thế nào, hắn nãy giờ đã lĩnh hội, hắn không dám lấy an nguy của cháu mình cùng kẻ điên như vậy đánh bạc.

“Haizzz, giữa người với người, tại sao không thể tin tưởng lẫn nhau đâu? Các ngươi Hạo Thiên Tông chẳng qua cũng chỉ có thế. Thôi được rồi, ta thả trước, đỡ ngươi lại nói ta không giữ chữ tín.”

Quỷ Mị một bên phàn nàn, một bên thả xuống Quỷ Đao, chuẩn bị phóng xuất “con tin” nhưng ngay lúc Đường Ngạo đưa tay chuẩn bị tiếp nhận Quỷ Mị lại đột nhiên đem “con tim” kéo trở về.

Quỷ Mị hành vi khiến Đường Ngạo sững sờ, sau đó là âm trầm chất vấn

“Ngươi đây là ý gì? Định thất hứa”

Lắc lắc ngón tay, Quỷ Mị nhìn Đường Ngạo cười đáp

“Không, không, không, ta chỉ muốn nhắc nhở ngươi một câu”

“Câu gì?”

“Không nên chỉ dùng đôi mắt mà đánh giá vấn đề bởi vì thế giới này có nhiều lắm những thứ vượt quá sự hiểu biết của ngươi. Vội vàng kết luận, rất có thể sẽ khiến ngươi mất đi tất cả mọi thứ đang có”

“Còn gì nữa?”

“Hết rồi, chỉ bấy nhiêu thôi”

“Vậy thì mau thả cháu ta ra”

“Được thôi, tiếp tốt nha, tiếp không tốt, cháu ngươi rơi bị gì đó là ta không chịu trách nhiệm đâu”

Quỷ Mị nắm “con tim” hướng bên ngang ném đi. Lực đạo mạnh mẽ khiến cho “con tin” bay rất nhanh. Làm xong động tác, Quỷ Mị liền hóa thành Quỷ Ảnh hướng phương hướng ngược lại chạy đi.

Bên này, Đường Ngạo dù sao cũng là Hồn Thánh, nhục thân hay tu vi đều khiến hắn tốc độ vô cùng nhanh, chỉ sau hai giây thời gian sau khi Quỷ Mị ném “con tim” ra ngoài, hắn đã bắt được cháu hắn an toàn.

Ôm cháu trong tay, kiểm tra một lượt không thấy có vấn đề gì. Đường Ngạo nhìn Quỷ Mị phương hướng chạy trốn gằn giọng quát

“Hừ, giết con ta, bắt cháu ta, cướp của ta, ngươi còn muốn bình yên rời đi. Suy nghĩ ngây thơ. Hôm nay, cho dù Thiên Vương lão tử tới, ngươi cũng nhất định phải chết”

Bạn đang đọc Đấu La chi Quỷ sáng tác bởi Thienffff
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thienffff
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 83

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.