Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vũ Hồn Thánh Điện

Tiểu thuyết gốc · 2545 chữ

Chương 30 Vũ Hồn Thánh Điện

Giữa Quỷ Mị và Tuyết Tinh xảy ra chuyện gì, không có ai biết, ở bên ngoài, mọi người chỉ nhìn thấy hai người đứng đối diện nhau, mắt lớn trừng mắt nhỏ, ngoài ra không còn động tác gì khác. Hai phút qua đi, cục diện vẫn là như vậy, hoàn cảnh xung quanh bắt đầu trở nên quái dị.

“Ông chủ, hai người bọn họ là đang làm gì?”

Nữ nhân viên hỏi nhỏ Chủ quán bên cạnh.

“Bọn họ đang nhìn nhau”

Chủ quán thuận miệng đáp. Nữ nhân viên nghe ông chủ trả lời, liền quay sang nhìn hắn như nhìn thằng ngu. Ý của nàng là như vậy sao? Ai chẳng biết là hai người kia nhìn nhau.

“Ngươi nhìn ta như vậy là có ý gì?”

Chủ quán nghi hoặc hỏi

"Không có gì, chúng ta tiếp tục quan sát đi”

Nữ nhân viên chẳng muốn cùng tên chủ quán nói tiếp. Nàng cảm giác ông chủ của mình hôm nay không được thông minh cho lắm. Có lẽ là để quên túi khôn ở nhà.

Thanh niên đi theo Tuyết Tinh lúc nãy bất tỉnh, giờ cũng đã tỉnh lại. Hai người dìu dắt nhau đứng dậy nhưng cũng không dám manh động. Tuyết Tinh bây giờ vẫn bình an, xem ra cục diện cũng không đến nỗi bết bát lắm.

Thời gian chậm rãi trôi qua trong sự nín thở ngưng thần quan sát của mọi người.

Sau 10 phút.

Đột nhiên, Tuyết Tinh lùi về sau ba bước. Lúc này, hắn ánh mắt nhìn về phía Quỷ Mị không còn kiêu căng, tức giận, thay vào đó là sợ hãi.

Đang lúc mọi người cho rằng Quỷ Mị ra tay với Tuyết Tinh thì một màn tiếp theo lại làm tất cả mọi người kinh ngạc.

Trong ánh mắt không thể tin tưởng của mọi người, Tuyết Tinh hai tay ôm quyền hướng Quỷ Mị nói

“Đa tạ các hạ chỉ điểm”

Tuyết Tinh cúi đầu, vái tạ, nhìn rất có vẻ chân thành nhưng chỗ sâu trong mắt hắn lại có một chút cảm xúc khác. Tuyết Tinh che dấu rất sâu nhưng hắn không qua mắt được Quỷ Mị. Sự sợ hãi sâu trong đáy lòng làm cho hắn hỗn loạn nội tâm hoàn toàn bộc lộ ra ngoài, tinh thần lực của hắn trong lúc lơ đãng đã không che dấu được điều đó. Nhận ra Tuyết Tinh chưa phục nhưng Quỷ Mị không có vạch trần hắn. Hắn vốn là không có trông cậy vào một lần là có thể khiến Tuyết Tinh nghe theo mình. Giáo dục bao giờ cũng cần thời gian dài.

“Tuyết Tinh, những gì ta nói, ngươi nhớ rõ chưa? Lần này ta tha ngươi một ngựa nhưng nếu ngươi còn không biết cải tà quy chính, vậy thì đứng trách ta vô tình”

“Tại hạ đã nhớ rõ, nhất định sẽ không làm ngài thất vọng”

“Tốt, ngươi có thể đi”

“Tại hạ cáo lui trước”

Được Quỷ Mị đặc xá, Tuyết Tinh quay đầu nhanh chân rời đi, hắn không muốn ở lại nơi này thêm một giây phút nào nữa. Tên kia quả thực là Ác Ma, vậy mà đem hắn rút gân lột da, sau lại bắt hắn đi lao động khổ sai, còn không cho ăn no, một tháng liên tục như vậy, hắn cũng không biết mình làm sao mà vượt qua được . Quả là thực là sống không bằng chết.

Ảo thuật không giống huyễn thuật, nó sẽ không làm tổn thương đến hồn sư nhưng những ký ức trải qua sẽ là chân thực tồn tại, một khi ký ức quá mức đáng sợ, nó sẽ làm cho nạn nhân biến thành đồ đần, hoặc thậm chí là điên dại. Tuyết Tinh là hắn nhân tuyển, hắn không muốn nhân tuyển đầu tiên của mình cứ như vậy biến thành thằng ngu đâu. Cho nên, trong 49 ngày ở ảo thuật, Quỷ Mị chỉ tra tấn hắn 5 lần, còn lại là cho Tuyết Tinh làm thử một tháng “dân đen”.

Tuyết Tinh rời đi, hai tên thuộc hạ của hắn cũng đi theo. Khách sạn lần nữa lâm vào trong im lặng. Chủ quán nhìn bóng lưng Tuyết Tinh khổ sở lắc đầu, cuộc sống sau này e rằng sẽ không tốt qua.

“Công tử, mời theo tại hạ lên lầu nhận phòng”

Hồi thần, Chủ quán nói với Quỷ Mị một câu rồi dẫn đầu đi lên lầu. Quỷ Mị ôm cô gái chậm rãi cất bước theo sau. Một hồi náo loạn không có gây ra thiệt hại gì nhưng nó chắc chắn là chưa kết thúc được. Một kẻ như Tuyết Tinh, ăn thiệt lớn như vậy, nhất định sẽ không dễ dàng buông tha, mà Quỷ Mị thì chính là chờ hắn lần nữa tiến đến. Quỷ Mị có thể lựa chọn rời đi nhưng làm như vậy, cô gái hắn cứu rất có thể sẽ trở thành vật thay hắn tiếp nhận Tuyết Tinh lửa giận, hắn, không muốn người khác vì mình mà bị liên lụy.

Một đêm bình yên đi qua. Sáng sớm, Quỷ Mị từ trong tu luyện tỉnh lại. Kể từ lúc trọng sinh tại thế giới này đến nay, số ngày hắn ngủ chỉ tính trên đầu ngón tay, đa phần thời gian, Quỷ Mị đều dùng để tu luyện. Nguyệt Quan hâm mộ hắn tu vi tăng tiến nhanh chóng nhưng lại không biết, để có được thành quả như vậy, 90% là hắn dựa vào cố gắng mà đánh đổi lại. Thiên phú mỗi người sinh ra là khác nhau, Quỷ Mị có thể tăng lên thiên phú cũng là việc tình cờ, nói cách khác là vận mệnh của hắn, nhưng cho dù hắn thiên phú có max cấp đi chăng nữa mà lười biếng thì thành tựu cũng chẳng cao đến đâu được.

Tinh thần lực tản ra, bao phủ phương viên 200 mét xung quanh, Quỷ Mị khóe miệng hơi cong. Tuyết Tinh không có đem quân đội đến mà lại cử người theo dõi hắn, xem ra là muốn chờ hắn rời đi Thiên Đấu Thành mới hành động.

Nhìn cô gái còn chưa tỉnh, Quỷ Mị để lại bức thư rồi rời đi. Tuyết Tinh muốn chờ hắn ở bên ngoài, như vậy cô gái đã an toàn. Hắn cũng nên tiếp tục hành trình của mình, còn Tuyết Tinh cử người mai phục sự việc, Quỷ Mị cũng chẳng muốn nghĩ, một đám lính tôm tướng cua thì có thể làm ra chuyện gì.

Xuống đến Đại Sảnh, Quỷ Mị trả tiền phòng, dặn dò nhân viên chăm lo cho cô gái sau đó mở cửa rời đi.

Ra đến đường chính, Quỷ Mị theo hướng đông một đường tiến lên. Chuyến này đến Thiên Đấu Thành không hoàn toàn là vì chơi xuân. Rời đi cũng đã một năm, hắn nếu lại không đến trình báo nữa, đoán chừng Vũ Hồn Điện liền đem hắn xóa tên.

Thiên Đấu Thành là một trong ba đại thành thị lớn nhất đại lục, tất nhiên là Vũ Hồn Điện cao tầng cũng sẽ cực kỳ coi trọng nó. Vũ Hồn Điện thiết lập nơi đây là một tòa Vũ Hồn Thánh Điện, quy mô của nó không kém bao nhiêu Giáo Hoàng Điện. Đứng đầu Vũ Hồn Thánh Điện là Điện Chủ, tu vi cao tới 88 cấp, ngoài ra còn có hai vị Phó Điện Chủ, cũng là Hồn Đấu La cấp bậc. Dù chưa tới Phong Hào Đấu La, địa vị của Điện chủ tại Vũ Hồn Điện lại tương đương cấp bậc của Trưởng Lão, những người mà chỉ có đột phá Phong Hào Đấu La mới có thể được phong vị.

Quỷ Mị đi đến trước cổng Vũ Hồn Thánh Điện thì bị lính canh chặn lại

“Đứng lại, Vũ Hồn Thánh Điện, người không phận sự không được tiến vào”

Quỷ Mị nhìn đám lính canh nói

“Chư vị, tại hạ là Quỷ Mị - thuộc hạ của Thánh tử, vì ra ngoài lâu ngày nên đến báo cái bình an, làm phiền thông báo Điện Chủ một tiếng”

Tên lính canh nghe Quỷ Mị nói vậy, dùng mắt dò xét hắn một lượt sau đó cau mày hỏi

“Ngươi có bằng chứng gì chứng minh”

Quỷ Mị suy nghĩ một lát, sau đó từ trong hồn đạo khí lấy ra một cái lệnh đưa cho tên lính xem. Đây là chiếc lệnh bài mà Thiên Tầm Tật đưa cho hắn trước lúc rời đi, mục đích chính là để hắn lúc cần thiết có thể điều động nhân viên Vũ Hồn Điện trợ giúp, không ngờ rằng, hôm nay lại phải dùng nó để chứng minh thân phận.

Tiếp nhận lệnh bài từ trên tay Quỷ Mị, tên lính cẩn thận quan sát. Lệnh bài vừa đủ nắm trong lòng bàn tay, do vàng ròng chế tạo thành, trên đó trang trí rất nhiều hoa văn, họa tiết bằng đá quý. Mặt trước in hình đồ án Thiên Sứ Sáu Cánh sống động như thật, mặt sau khắc hai chữ nổi Thánh tử.

“Ngươi đứng đây chờ một lát, ta đi thông báo”

Để lại một câu, tên lính quay người hướng bên trong chạy đi. Mấy phút sau, một nam tử mặc khôi giáp, lưng đeo trường kiếm long hành hổ bộ đi ra. Nhìn Quỷ Mị một lượt từ đầu đến chân, hỏi

"Ngươi chính là Quỷ Mị”

“Đúng vậy, chính là tại hạ”

“Ngươi đi theo ta, các ngươi tiếp tục canh gác, có chuyện gì thì thông báo”

“Vâng, đại nhân”

Nam tử quay người đi trước, Quỷ Mị cất bước theo sau.

“Vũ Hồn Thánh Điện quả nhiên giống như đồn đãi, không hề kém hơn Giáo Hoàng Điện là bao nhiêu”

Nam tử đi phía trước nghe Quỷ Mị ca ngợi, nhếch miệng cười đáp

“Tất cả cũng nhờ Giáo Hoàng ân điển. Có lẽ ngươi không biết, Thánh Điện mới là nơi quản lý tất cả các phân điện khác, còn Giáo Hoàng Điện chỉ phụ trách quản lý chung mà thôi. Chính vì lẽ đó, công việc tại đây rất nhiều mà người ra vào cũng là tấp nập”

“À, thì ra là vậy”

Quỷ Mị gật đầu hiểu ra, mô hình quản lý như vậy có điểm giống ở kiếp trước.

"Quỷ Mị, ngươi đến có phần đúng lúc, bên trên cũng đang định thông báo tìm ngươi đây”

"Ồ, có chuyện gì sao?”

Quỷ Mị kinh ngạc hỏi. Hắn chỉ là một cái tiểu hồn sư, cao tầng tìm hắn để làm gì, đoán chừng là thiên tầm tật ý kiến.

A“Cụ thể chuyện gì ta cũng không có biết, tí nữa ngươi gặp Điện Chủ, ngài ấy sẽ nói rõ cho ngươi”

Im lặng lên đường, rất nhanh, hai người đi tới một gian đại điện. Bên trong thiết kế có điểm tương tự như nhà thờ thiên chúa, tường cao trang trí rất nhiều những hoa văn, họa tiết kỳ lạ. Chính giữa là biểu tượng của Vũ Hồn Điện – Bức tượng Thiên Sứ Sáu Cánh đang chắp tay cầu nguyện.

Quỷ Mị vừa tiến vào liền cảm nhận được một luồng tinh thần lực mạnh mẽ quét tới quét lui dò xét chính mình. Ngẩn đầu nhìn lại, thì đó là một ông lão tóc bạc, người khoác hồng bào, mặc dù nhìn có vẻ già, cơ thể của ông ta lại vô cùng cường tráng, nhất là hai cánh tay của ông ta dấu dưới ống áo rộng thùng thình nhưng lúc lơ đãng giơ lên, Quỷ Mị có thể nhìn ra kích thước khủng của nó. Nói thì có phần khoa trương nhưng đích xác là nó to gần như cái đùi người trưởng thành.

“Vị này xem ra là lực lượng hình hồn sư, không biết ông ta vũ hồn là cái gì, chẳng lẽ là đôi tay?”

Quỷ Mị trong lòng thầm nghĩ.

“Quỷ Mị, đây chính Hàn Điện Chủ - 88 cấp Hồn Đấu La. Ông ấy một trong số ít người có thể lấy Hồn Đấu La tu vi giao thủ với Phong Hào Đấu La mà không rơi vào thế hạ phong”

Nam tử đứng bên cạnh hào hứng giới thiệu cho Quỷ Mị biết ông lão trước mắt thân phận. Trong giọng nói của hắn, Quỷ Mị không khó nghe ra, hắn rất sùng bái đối phương.

“Lấy 88 cấp mà có thể cùng Phong Hào Đấu La giao phong bất bại, đích xác là rất lợi hại mới làm được”

Quỷ Mị hiện tại có tự tin cùng Hồn Đấu La đối chiêu nhưng mà vẫn rất nguy hiểm. Nếu được chuẩn bị trước, hắn có thể mài chết đối phương nhưng mà nếu là tình huống bất ngờ, vậy thì rất khó nói. Hồn sư càng lên cao, chiến lực chênh lệch càng lớn, 88 cấp Hồn Đấu La và 91 cấp Phong Hào Đấu La thực tế chỉ chênh lệch có 3 cấp Hồn lực nhưng 3 cấp này không chỉ có hồn lực biến chất, thể chất và tinh thần được cường hóa, lại hơn kém nhau một cái hồn kỹ. Dưới tình huống trực diện chiến đấu, nhìn thế nào đi nữa, Hồn Đấu La đều hoàn toàn thất thế. Vậy mà vị này có thể chiến đấu ngang tay với Phong Hào Đấu La, hắn lúc còn trẻ chắc chắn cũng là một thiên tài kiệt xuất.

“Hahahaha, tiểu hữu không cần nghe hắn thổi phồng, ta chỉ là một ông lão sắp về trời, có thể giúp Giáo Hoàng quản lý Vũ Hồn Thánh Điện bao lâu nữa cũng không biết được đâu”

Ông lão nở nụ cười hiền lành, đi đến bên cạnh Quỷ Mị, sau đó vỗ vỗ vai hắn. Hồn lực nhẹ nhàng bám vào tay, lúc vỗ nhẹ vai Quỷ Mị, hắn cũng âm thầm truyền hồn lực của mình vào người Quỷ Mị, chỉ là làm hắn rất kinh ngạc là hồn lực đi vào người Quỷ Mị liền lập tức biến mất, không còn liên hệ nào. Dị thường biểu hiện khiến hắn khuôn mặt đang cười hơi ngưng một chút, nhưng rất nhanh, khuôn mặt hắn lại bình phục như lúc đầu. Quỷ Mị không cảm nhận được ác ý từ người ông lão, nên hắn cũng không có ý định chống đối, chẳng qua, cơ thể hắn chính là tự động phản ứng, dẫn đến sự việc như vậy.

Bình phục sau đó, ông lão nhìn Quỷ Mị nói tiếp

“Ngược lại, tiểu hữu thực lực làm cho lão già ta đây rất thán phục. Vũ Hồn Điện sau này ở trên tay ngươi nhất định có thể càng thêm mạnh mẽ hơn”

Quỷ Mị chắp tay cười đáp

“Điện chủ nói quá lời, tại hạ chẳng qua là được cao tầng quan tâm bồi dưỡng, vừa rồi ra ngoài cũng có chút cơ duyên, nhưng để đạt đến cấp độ của ngài hiện tại thì còn xa lắm, nói gì đến mạnh hơn"

Bạn đang đọc Đấu La chi Quỷ sáng tác bởi Thienffff
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thienffff
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 64

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.