Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chủ động phản kích

Tiểu thuyết gốc · 2455 chữ

Chương 57 Chủ động phản kích

Trong lán trại, trời còn chưa sáng, đã có người thức dậy, Quỷ Mị giả vờ ừ một cái rồi bật dậy vươn vai. Một đêm không ngủ nhưng Quỷ Mị bây giờ không có cảm giác khó chịu nào bởi lẽ mấy chục năm nay hắn đã thức quen rồi. Ngó sang một bên, Quỷ Mị thấy người vừa dậy kia không ai khác là Kim Quy. Quỷ Mị động tĩnh cũng làm Kim Quy chú ý, hắn nhìn thấy Quỷ Mị dậy thì hơi kinh ngạc một chút sau đó ngượng ngùng nói nhỏ với Quỷ Mị: “Xin lỗi nhé, làm ngươi thức giấc, ta thói quen thức dậy hơi sớm”. Quỷ Mị lắc đầu mỉm cười đáp: “Không sao, ta cũng thường dậy sớm”. Kim Quy cười nhẹ cho qua chuyện, hắn đứng dậy đi ra bên ngoài, Quỷ Mị theo sát phía sau. Vừa tiến tới cửa lều, hắn đã nghe Kim Quy giọng nói vọng vào: “Mây đen giày đặc thế này, e rằng lát nữa sẽ có mưa lớn”. Quỷ Mị bước ra khỏi lều nhìn lên trời thì đích xác như lời Kim Quy nói, mây đen phủ kín hầu như không có một kẽ hở, bằng vào cường đại tinh thần lực, Quỷ Mị còn có thể thấy được bên trong những đám mây kia ẩn chứa lượng nước kinh người, nếu thực mưa xuống chỗ bọn hắn vị trí hiện tại, mấy cái xe hàng hóa liền nguy hiểm.

Quỷ Mị định tìm Xích Ngưu thông báo vấn đề nhưng chưa kịp dời bước thì nơi xa tiếng kẻng báo hiệu đã vang lên. Người đánh kẻng không ai khác chính là Xích Ngưu. Tiếng kẻng dồn dập làm cho những người đang ngủ thức giấc, bọn hắn nhanh chóng chạy ra khỏi lều tập hợp, Quỷ Mị còn thấy có người đang còn mặc đồ lót chưa kịp thay đổi. Mọi người phản ứng nhanh chóng khiến cho Quỷ Mị đánh giá đối với bọn hắn tăng cao không ít, chủ yếu là tính cảnh giác cao, làm việc cũng sẽ an toàn hơn, nếu đám Hắc Y Nhân tập kích ít nhất cũng có thể phản ứng kịp thời.

Năm giây sau khi đánh kẻng, mọi người đã tập hợp đông đủ. Quỷ Mị đi tới đứng phía sau đội hình. Xích Ngưu thấy đã đủ người liền nhìn đám người, tay chỉ lên trời nói: “Các huynh đệ, trời sắp mưa lớn, nơi này địa thế trũng thấp, rất có thể sẽ lụt. Ta tính từ giờ tới lúc mưa còn khoảng 30 phút nữa, chúng ta nhanh chóng di chuyển hàng hóa lên chỗ cao. Cách đây không xa có một cái đồi tương đối cao, chúng ta lên đó tránh tạm, đợi mưa qua, nước rút lại đi tiếp. Có ai có ý kiến gì không?” Đám người nhìn trời, lại nhìn nhau, một hồi thảo luận không ai có ý kiến gì khác, Xích Ngưu cho mọi người về thu dọn đồ đạc sau đó bắt đầu di chuyển lên vị trí định trước.

Nơi mà Xích Ngưu nói là một ngọn đồi nhỏ, dường như không có ai sống cho nên không có đường đi. Suốt đoạn đường từ chân đồi lên đến đỉnh đồi, đám người phải cử ra hai người đi trước mở đường. Tuy nhiên, cây cối gãy đổ cùng địa hình nhiều đá, gập gềnh khiến cho đoàn xe gặp nhiều khó khăn khi di chuyển. Cũng may kéo xe hàng hóa là một đám ngựa lai, sức mạnh tốt, nếu như là ngựa thường e rằng đám người còn phải cử người đẩy phụ chúng nó. Vất vả hơn ba mươi phút, mọi người cũng đưa được hàng hóa lên vị trí an toàn.

Vừa lúc đến nơi cũng là lúc trời bắt đầu mưa. Xích Ngưu chỉ huy đám người nhanh tay dùng bạt che phủ xe hàng sau đó dựng một cái lều trại tạm thời làm nơi trú ẩn. Một cái lều vải diện tích chưa đầy 5 mét vuông, chen chúc 14 người, trừ Quỷ Mị thân thể nhỏ nhất, những người còn lại ai nấy đều như một con trâu vừa vừa, thử hỏi như thế thì làm sao mà tránh khỏi bị ướt cho được. Quỷ Mị ngồi phía trong còn đỡ, như Xích Ngưu ngồi phía ngoài cùng, hắn gần như nửa người đều lộ hết ra ngoài, mưa to xối xuống làm hắn hình tượng giờ này chẳng khác nào một con chuột ướt. Thực ra thì hồn sư không phải như người thường dính mưa lạnh sẽ bị cảm, cơ thể hồn sư trải qua hấp thu hồn hoàn và hồn lực thường xuyên tẩy luyện sớm đã không còn bị bệnh tật xâm phạm, sở dĩ ai nấy cũng trốn mưa là vì bọn hắn không thích bị ướt cảm giác.

Mưa càng ngày càng to, sấm chớp liên tục từ trên cao đánh xuống, lại thêm gió mạnh thổi cây cối nghiêng ngả bốn phía, những cành cây, lá cây bay đầy trời, khung cảnh không khác nào là tận thế. Hoàn cảnh xấu như thế này, Hắc Vũ Ô Nha trên bầu trời trinh sát gặp rất nhiều khó khăn, Quỷ Mị không còn cách nào khác là phải cho nó kết thúc công tác của mình. Hắc Vũ Ô Nha là vạn năm hồn thú mà còn không chịu được thời tiết như này thì đám ngựa kéo xe kia làm sao mà chịu nổi, lúc nãy một cơn gió lớn thổi qua đã đem theo tất cả chúng nó lên đến Thiên Đàng. Đám người biết vậy nhưng chẳng thể làm sao được, mười bốn người, giữ được đám hàng hóa đã phí không ít sức làm gì còn tinh lực bảo hộ đám ngựa.

Quỷ Mị từ trong lều nhìn ra phía ngoài với ánh mắt lo lắng. Hắc Vũ Ô Nha không thể công tác, hắn đã mất đi tầm nhìn của mình, nếu như đám người Hắc Y Nhân kia lúc này tập kích thì liệu rằng bọn hắn có phản ứng lại được hay không? Quỷ Mị thuộc hạ rất nhiều nhưng không có một cái nào có thể trong hoàn cảnh này thích hợp đi ra giúp hắn canh gác. Quỷ Mị đang suy nghĩ thì Kim Quy ở một bên nhìn hắn hỏi: “Quỷ Mị, ngươi đang nghĩ gì đấy”. Quỷ Mị không có dấu giếm, hắn cau mày nhìn Kim Quy nói: “Ta đang nghĩ nếu địch nhân lợi dụng hoàn cảnh phức tạp này âm thầm tiếp cận tấn công chúng ta thì chúng ta sẽ phải đối địch thế nào?”. Kim Quy trầm tư suy nghĩ, trong khi những người khác thì haha cười to. Một tên ngồi cạnh Quỷ Mị vươn tay khoát vai hắn cười nói: “Haha, Tiểu quỷ, ngươi khiến chúng ta nhớ lại quá khứ, lúc đó chúng ta cũng giống ngươi bây giờ, lần đầu thi hành nhiệm vụ, tâm trạng luôn lo lắng và bất an, cho dù một con chuột chạy qua bụi cây hay một con cú bất chợt kêu trong đêm đều khiến chúng ta hoảng hồn tưởng có địch tập kích, ahaha...Bây giờ nhớ lại, cái ngày đó chúng ta thật buồn cười làm sao, ngươi cũng không cần xấu hổ, đây là tâm lý chung mà thôi, thi hành nhiệm vụ vài lần ngươi liền quen thuộc, lúc đó cảm giác này sẽ biến mất”. Nam nhân chân thành ánh mắt, Quỷ Mị hiểu được, hắn thực muốn tốt cho mình nhưng mà Quỷ Mị biết rõ một điều, chính mình lo lắng không phải tâm lý vấn đề mà hắn biết rõ Hắc Y Nhân đang ẩn nấp đâu đó quan sát bọn hắn chờ đợi thời cơ tấn công bất ngờ. Kinh qua vô số lần ám sát, Quỷ Mị hiểu rõ thời tiết hỗn loạn như thế này chính là thời cơ tuyệt hảo cho kẻ săn mồi hành động, chỉ tiếc rằng hắn biết đó nhưng không có cách nào tốt hơn để phòng bị.

Khoảng mười phút sau, Quỷ Mị đột nhiên cảm giác được nhiều luồng ác ý ở xung quanh đang đến gần. Trong những luồng ác ý này có một luồng cực kỳ cường đại. “Bọn hắn tới” Quỷ Mị trong đầu thoáng qua một suy nghĩ. Không chần chừ, Quỷ Mị nhìn Xích Ngưu lên tiếng “Đại nhân, có địch nhân tới gần”. Quỷ Mị và Xích Ngưu ngồi ở hai góc xa nhất, hắn lời nói, đám người đều nghe rõ ràng. Ai nấy đều giật mình nhìn về phía Xích Ngưu. Xích Ngưu được Quỷ Mị cảnh báo nhanh chóng tản ra tinh thần lực dò xét xung quanh nhưng mà chỉ 5 giây sau hắn liền thu lại tinh thần lực xụ mặt nhìn Quỷ Mị một lần rồi không nói gì. Đám người thấy Xích Ngưu biểu hiện thì đồng loạt thở ra một hơi, một số người nhìn Quỷ Mị chán nản lắc đầu. Không có ai lên tiếng trách móc Quỷ Mị, bởi vì bọn hắn đúng như nam nhân lúc nãy nói, đều trải qua những tình huống tương tự. Quỷ Mị nhìn đám người biểu hiện thì nhíu mày thật sâu. Hắn lần nữa hướng Xích Ngưu lên tiếng cảnh bảo: “Đại Nhân, thực có...”, “Im miệng đi và ngoan ngoãn ngồi im đó”. Quỷ Mị chưa nói dứt câu, Xích Ngưu đã lên tiếng ngăn không cho hắn nói tiếp. Quỷ Mị ngây người, hắn nhìn về phía bên cạnh mình Kim Quy nhưng Kim Quy lại nhìn hắn lắc đầu ra hiệu hắn không nên nói nữa. Bất lực trong việc cảnh báo mọi người, Quỷ Mị âm thầm tính toán ứng đối địch nhân chuẩn bị tập kích.

Thời gian im lặng trôi qua, Quỷ Mị cảm giác được ác ý đang càng ngày càng gần, tinh thần lực của hắn âm thầm tản ra xung quanh xem xét. Còn nhớ, lúc đạt được hồn kỹ thứ 6, Quỷ Mị từng có thật nhiều ý tưởng và trong mười năm này, Quỷ Mị đã hiện thực hóa rất nhiều những ý tưởng đó. Một trong những thành tựu lớn nhất mà hắn đạt được đó là việc khiến cho linh hồn mình đạt tới cực hạn phàm nhân. Hắn thông qua đoạt xá linh hồn kẻ khác và thu về khiến cho linh hồn hắn tăng lên một cách nhanh chóng. Sinh vật càng mạnh thì linh hồn càng mạnh, Quỷ Mị từng đoạt xá không ít kẻ ác là hồn sư, thậm chí là cao giai hồn sư, bởi vì thế, linh hồn của hắn tăng nhanh đến mức tu vi đều theo không kịp, một năm trước, Quỷ Mị theo thường lệ dung hợp linh hồn nhưng mà sau đó hắn phát hiện linh hồn hắn không còn tăng lên được nữa, Quỷ Mị thử xem cường độ tinh thần lực thì phạm vi bao phủ của nó đã đạt tới bán kính một cây số. Quỷ Mị sau đó gửi thư nhờ Nguyệt Quan tìm hiểu xem cấp độ tinh thần lực của từng cấp cường giả và hắn phát hiện tinh thần lực của mình đã đến cấp độ tương đương với Cực hạn Đấu La. Việc này khiến cho Quỷ Mị vui vẻ trong một thời gian rất dài và nó giúp ích hắn rất nhiều trong việc khống chế những trợ thủ hay theo dõi con mồi. Mạnh mẽ là thế nhưng mà tiêu hao không nhỏ, nếu thường xuyên sử dụng, hắn cho dù có mạnh thế chứ mạnh hơn nữa cũng không đủ tinh thần lực để dùng, đây là nguyên nhân vì sao Quỷ Mị thường sử dụng trợ thủ thay vì từ mình dò xét. Tinh thần lực mở rộng đến cực hạn, Quỷ Mị tìm thấy một đám Hắc Y Nhân đang lén lút di chuyển dưới những tán cây hướng vị trí của hắn tiến tới. Trong đám người này có một kẻ mà Quỷ Mị quen biết, hắn chính là Hắc Y Nhân đã nói chuyện với Bạch Hạc (Huyết Cổ), đồng thời hắn cũng là kẻ cầm đầu đám người này. Ngoài hắn ra, đám người còn có 1 Hồn Thánh, một Hồn Đế và 14 cái Hồn Vương.

Quỷ Mị mặt ngoài giả vờ như không có việc gì, trong lòng âm thầm tính toán thực lực của đám người kia cùng đám người mình. Về mặt số lượng, đám Hắc Y Nhân kia nhỉnh hơn một chút. Về mặt thực lực, Quỷ Mị nhận thấy đám Hắc Y Nhân kia chỉ được cái mác tu vi, thực tế hồn lực rất phù phiếm, không thể so sánh cùng đám người Xích Ngưu nhưng mà Tà Hồn Sư hồn kỹ khó phòng bị, lại trong tình huống bị đánh lén, đám người Xích Ngưu nếu là giao chiến rất có thể sẽ bị đám Hắc Y Nhân diệt hết. Quỷ Mị có thể ra tay cứu đám người Xích Ngưu nhưng làm như thế hắn một số át chủ bài sẽ lộ tẩy, hắn lại không thể vì che dấu bí mật nhỏ này mà ra tay giết người, điều đó vi phạm hắn đạo nghĩa. Quỷ Mị suy nghĩ một lúc, hắn quyết định tự mình xử lý chuyện này.

“Đại nhân, ta đau bụng quá, ra ngoài đi vệ sinh một lát”, Quỷ Mị viện một cái lý do Xích Ngưu không thể từ chối để rời đi. Ra khỏi lều hơn trăm mét, Quỷ Mị hóa thành hắc ảnh hướng đám người Hắc Y Nhân đi tới. Khi còn cách kẻ địch khoảng 200 mét, Quỷ Mị dừng lại trên một cái thân cây, cả người hắn dung nhập vào trong đó chỉ trừa ra hai con mắt để nhìn. Quỷ Mị không bố trí đám thuộc hạ của mình mai phục bọn hắn. Huyết Cổ năng lực Quỷ Mị đã phân tích kỹ, tên này có thể cảm giác được huyết dịch trong cơ thể sinh vật từ đó đạt đến mục đích dò xét. Năng lực rất tốt nhưng mà nếu như không có huyết dịch chi thể thì hắn chắc chắn sẽ không thể lần ra được. Quỷ Mị hồn kỹ thứ nhất chính là một cái có thể làm được điều đó, nó cho phép Quỷ Mị biến thành một cái Quỷ Ảnh giống như một cái bóng, mà bóng thì làm gì có thân thể nói gì đến huyết dịch chứ.

Bạn đang đọc Đấu La chi Quỷ sáng tác bởi Thienffff
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thienffff
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.