Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ma cô tràng

Tiểu thuyết gốc · 2414 chữ

Ninh Tiểu Vũ đi từ từ hướng về đám người sử lai khắc , Áo Tư Tạp vui mừng reo hò " Ninh Vũ hay lắm ha ha ha" rồi làm ra một cây hương tràng đưa cho hắn tiếp nói " Huynh đệ, mau ăn đi, trong tương lai, ca ca nếu có tiền đồ, tuyệt đối sẽ không quên ơn ngươi."

Ninh Tiểu Vũ cười cười từ chối xúc xích nói " ngươi ăn đi , ta dùng hồi khí quả là được rồi ".

Bên cạnh hắn Chu Trúc Thanh thì nhìn hắn với con mắt sắc lẹm . Ninh Tiểu Vũ thấy vậy nuốt ngụm nước bọt , tránh né ánh mắt của nàng .

Bên kia , Mạnh Y Nhiên nghiến răng đến chảy máu lẩm bẩm "Không. Ta không thể chấp nhận" . Từ nhỏ đến lớn, Mạnh Y Nhiên sống tại Long Công phủ, lớn lên trong tình thương yêu của Xà Bà, từ trước tới giờ muốn cái gì cũng có thể chiếm được, cho nên đối với Phượng vĩ kê quan xà, dù rơi vào tình thế đã thua , nàng cũng không cam lòng .

Xà Bà thấy cháu gái mình như vậy thì hướng lên trời thở dài một tiếng rồi nói với Mạnh Y Nhiên"Thôi quên đi, xem ra trận này chúng ta thua rồi. ".

Triệu Vô Cực khuôn mặt mỉm cười nhìn về phía Xà bà" Hương đại tỷ, ngươi nên nói như thế nào đây?"

Xà Bà lạnh nhạt trả lời "Tự nguyện đánh cuộc, thua là thua. Phượng vĩ kê quan xà ngàn năm là của các người. Việc ngày hôm nay lão thân sẽ nhớ kỹ."

Triệu Vô Cực tựa như nghe mà không hiểu phong vị uy hiếp trong đó, quay đầu nhìn Áo Tư Tạp đánh mắt. "Xú tiểu tử, còn không nhanh chút đi."

Áo Tư Tạp hết sức mừng rỡ, hắn chờ đợi giờ khắc này tưởng như đã lâu lắm rồi, vội vội vàng vàng tiến về phía sau lưng Triệu Vô Cực, tiếp nhận đoản con dao bấm trong tay Triệu Vô Cực, không chút khách khí cắm vào chỗ yếu hại trên đầu Phượng vĩ kê quan xà.

Phốc một tiếng

Theo sau đó là một cái hồn hoàn màu tím từ thể xác con Phượng vĩ kê quan xà bay lên , Áo Tư Tạp trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Phượng vĩ kê quan xà, từ trong tay triệu hồi ra một cái hương tràng thật lớn phủ hồng sắc quang mang, dẫn dắt hồn hoàn Phượng vĩ kê quan xà dũng mãnh tiến vào trong cơ thể, bắt đầu thu nạp hồn hoàn thứ ba trong đời.

Triệu Vô Cực cũng không có vì Áo Tư Tạp bắt đầu hấp thu Phượng vĩ kê quan xà hồn hoàn mà buông lỏng cảnh giác. Ánh mắt hắn vẫn tập trung trên người Triêu Thiên Hương, mặc dù lúc trước là đánh cuộc, nhưng ai có thể khẳng định lão Xà Bà này sẽ không đột nhiên thay đổi ý định, phát động công kích chứ?

Danh tiếng của Long Xà mặc dù không nhỏ, bất quá, cũng không phải là loại chánh nghĩa gì. Cho dù so với Triệu Vô Cực có khá hơn một chút, nhưng cũng không hơn được bao nhiêu.

Triệu Thiên Hương cũng không có dị động gì, chỉ là yên lặng an ủi cháu mình . Triệu Vô Cực nhìn kỹ nàng, nàng cũng đồng dạng cảnh giác nhìn Triệu Vô Cực. Hai người không một tiếng động nhưng tinh thần cực độ khẩn trương.

Mạnh Y Nhiên sắc mặt mặc dù hơi đỏ nhưng tinh thần tựa hồ đã tốt hơn nhiều, hung hăng trừng mắt nhìn Ninh Tiểu Vũ đang đứng ở cách đó không xa cùng Áo Tư Tạp đang hấp thu Phượng vĩ kê quan xà ngàn năm, rồi ngẩng đầu lên nhìn nãi nãi. "Nãi nãi, người đã thay ta lấy lại công đạo a!"

Triêu Thiên Hương lắc đầu nhìn nàng nói " Đi thôi. Chúng ta đã thua. Đợi khi tìm được gia gia của ngươi, hãy nói " nói xong nàng ánh mắt chuyển hướng Triệu Vô Cực " Bất Động Minh Vương, núi xanh vẫn còn đó, nước biếc còn chảy dài, sau này còn gặp lại." Nói xong những lời này, Triêu Thiên Hương mới mang theo cháu gái mình phóng người về phía rừng cây, biến mất ở phía xa.

Nhìn bà cháu Xà Bà hai người rời đi, Triệu Vô Cực cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Cũng may Long Công không xuất hiện.

Bây giờ, Phượng vĩ kê quan xà cuối cùng cũng đạt được, cho dù vợ chồng hai người hắn có muốn trả thù, trước tiên cũng phải tính toán có đáng giá hay không đã.

Đợi Áo Tư Tạp hấp thụ hồn hoàn xong,để tránh đêm dài lắm mộng,sẽ rời khỏi địa phương này càng sớm càng tốt . Chứ đụng phải cả nhà Cái Thế Long Xà, thật không dễ dàng xử lý chút nào.

Đường Tam không biết từ lúc nào cũng đã ngồi xuống tu luyện , thành ra chỉ còn sáu người Ninh Tiểu Vũ đang đứng hộ pháp cho Áo Tư Tạp .

Lúc này, mặt trời đã ngã về hướng tây , không khí trong rừng có chút ẩm ướt , mùi thực vật thơm nồng lan toả khắp nơi , nếu không phải là chỗ có hồn thú, có lẽ sẽ là nơi tốt để cắm trại.

Ước chừng qua nửa canh giờ, Áo Tư Tạp hấp thu hồn hoàn xong cũng đã tỉnh lại còn Đường Tam vẫn luôn nhắm mắt nhập định .

Áo Tư Tạp thở dài một hơi , chậm rãi mở mắt . Trong phút chốc,hồng sắc quang mang trên người hắn xảy ra biến hoá, trở nên rực rỡ hơn, cả người hắn đắm chìm trong màn quang mang. Ba cái hồn hoàn từ dưới chân dâng lên , hắn cuối cùng đột phá đại hồn sư, tiến tới Hồn tôn cảnh giới.

Triệu Vô Cực mỉm cười nhìn hắn "Chúc mừng ngươi, Tiểu Áo."

Đái Mộc Bạch cười sang sảng đi đến vỗ vai hắn chúc mừng nói " Tiểu Áo, ngươi là người thứ ba trong chúng ta đột phá ba mươi cấp. Chúc mừng chúc mừng a , mau cho chúng ta nhìn xem hồn hoàn thứ ba này kỹ năng là gì."

Áo Tư Tạp nghe vậy có chút cười không nổi, xấu hổ nói " Quên đi, để lúc nào trở về đã."

Mã Hồng Tuấn tức giận nói " Tiểu Áo, ngươi sợ cái gì, chẳng lẽ còn sợ chúng ta cười ngươi sao? Không sao , ngươi cái hồn hoàn thứ ba này không đáng buồn cười đâu . Với lại , mọi người đã xuất lực giúp ngươi không ít,nhanh, nhanh cho chúng ta nhìn thành quả"

Áo Tư Tạp bất đắc dĩ gật đầu " bất quá, các ngươi phải đồng ý với ta, xem xong hồn hoàn này các ngươi không cười mới được."

Ninh Tiểu Vũ gật đầu nói " không sao , cứ phóng xuất đi , một cái thần chú không đáng để cười đâu ". Những người còn lại nghe hắn nói vậy cũng đồng ý gật đầu , nhưng trên mặt lại lộ ra vài phần tiếu ý .

Áo Tư Tạp giơ tay phải lên, đọc ra hồn chú:

" Lão tử có cây Ma cô tràng."

Phốc , ha ha ha

Nghe xong hắn nói những lời này, cơ hồ mọi người đồng thời cười thành tiếng, trừ Đường Tam còn đang tu luyện, cho dù là Triệu Vô Cực cũng cười ha hả.

Áo Tư Tạp trợn to mắt nhìn mọi người. "Không phải đã nói là không được cười hay sao chứ."

Ninh Tiểu Vũ đi lại gần hắn dơ lên ngón tay cái vừa cười vừa nói " Tiểu Áo , hảo lợi hại , nhất ngươi rồi. Haha , lúc thì xúc xích bự , lúc lại ma cô tràng".

Áo Tư Tạp nghe vậy thì mặt đen lại , còn đám người thì cười còn to hơn trước .

Mọi người cười một lúc thì Triệu Vô Cực là người đầu tiên dừng lại không cười nữa, dù sao hắn cũng là lão sư , rồi nhìn Áo Tư Tạp bộ dáng đang bi phẫn nói "Tiểu Áo, nghe ta nói một chút, cái Ma cô tràng này chắc chắn có tác dụng đặc biệt, vạn năm hồn hoàn sinh ra hồn kỹ, hiệu quả không thể kém đâu."

Áo Tư Tạp tức giận hừ một tiếng, nói "Các ngươi cứ cười đi, không sao, sau này trừ Đường Tam, ta không cho ai ăn Ma cô tràng này hết. Hừ."

Vừa nói xong, hắn cầm trong tay Ma cô tràng giơ lên bắt đầu giải thích nói " đệ tam hồn kỹ : ma cô tràng của ta có hiệu quả phi hành " hai từ cuối hắn còn kéo dài ra .

Ngoài trừ Ninh Tiểu Vũ đã xem qua nguyên tác nên biết trước thì còn lại tất cả mọi người đều im lặng , nhìn hắn bằng ánh mắt ngốc trệ, tất cả chỉ vì hai chữ đơn giản: Phi hành.

Cho dù là có hồn hoàn phụ trợ tự xưng là cực mạnh ở đại lục như Ninh Vinh Vinh, lúc này cũng nhìn Áo Tư Tạp bằng con mắt khác.

Ninh vinh Vinh lúc mới tới học viện, xem thường nhất là cái Áo Tư Tạp hèn mọn cùng với xúc xích vũ hồn của hắn. Mặc dù Áo Tư Tạp là người có tướng mạo được nhất trong học viện lúc đó ,nhưng nàng vẫn cho rằng, không có lực công kích thì không có tiền đồ , mà lại lúc đó trong thâm tâm nàng đã cho rằng Ninh Tiểu Vũ sau này sẽ là phu quân của mình nên xem Áo Tư Tạp thực sự không có tiền đồ. Tự nhiên đối với hắn có cảm giác khinh miệt.

Áo Tư Tạp nhìn bộ dáng mọi người trợn mắt há hốc mồm trong lòng cảm thấy thầm sảng khoái. Ho khan hai tiếng, tiếp tục nói " Ân, ta còn chưa có nói hết mà. Đệ tam hồn hoàn kỹ năng của ta là phi hành trong một phút."

" Tưởng gì..." Trừ Ninh Tiểu Vũ cùng Triệu Vô Cực nhẫn nhịn chưa nói gì, tất cả những người khác đều mất cả hứng .

Đái Mộc Bạch tức giận nói" Tiểu Áo, Ngươi không phải định làm cho chúng ta bị co thắt tim mà chết đó chứ . Nói chuyện toàn giật gân ".

Áo Tư Tạp cười hắc hắc, rồi nói "Đái lão đại, ngươi định uy hiếp ta đấy ư? Bay lượn trong vòng một phút thì sao chứ? Có nhiều người có thể làm như vậy sao?"

Đái Mộc Bạch bĩu môi, nói " Một kỹ năng hiếm có ư? Thì sao chứ? Phi hành trong một phút thì có lợi ích gì? Gặp phải địa phương có rộng lớn một chút như sông hay vách núi thì có mà ăn cám à ".

Ninh Tiểu Vũ mở miệng nhàn nhạt nói " ý hắn là tốc độ một phút của Phượng Vĩ kê quan xà ".

Nà ní

Đái Mộc Bạch thất kinh rồi nhìn Áo Tưu Tạp hỏi " Ngươi nói là ăn cái ma cô tràng này của ngươi là có thể bay một phút với tốc độ của Phượng vĩ kê quan xà? Có thể sao?"

Áo Tư Tạp ngạo nghễ nói "Đúng như Ninh Vũ nói . Đệ tam hồn hoàn của ta có được là do Phượng vĩ kê quan xà, hồn kỹ tự nhiên cũng có liên quan đến nó . Mà Phượng Vĩ kê quan xà chủ yếu thiên về phi hành cùng tốc độ nên nó cho ta hồn kỹ cũng là phi hành cùng tốc độ . " rồi hèn mọn cười " sau này ngoại trừ Ninh Vũ cùng Tiểu Tam , các ngươi muốn ăn ma cô tràng ta thì phải cầu xin a , ha ha ha ".

Triệu Vô Cực hài lòng gật đầu nói "Cuối cùng cũng không có lãng phí tinh lực chút nào. Chúng ta thu dọn chuẩn bị rút lui thôi " .

Vừa nói xong, Triệu Vô Cực nhấc chân hướng về phía Đường Tam đi đến. Lúc này Áo Tư Tạp đã hấp thu xong hồn hoàn, hắn quyết định để bọn nhỏ có thể nghĩ ngơi, còn chính bản thân hắn thay thế hộ pháp cho Đường Tam. Sau đó lấy tốc độ nhanh nhất rời khỏi nơi này, tránh đêm dài lắm mộng.

Đúng lúc này, Đường Tam đang ngồi tu luyện đột nhiên mở mắt, vừa nhìn Triệu Vô Cực vừa nói " Triệu lão sư, sợ là chúng ta còn chưa thể đi ".

Triệu Vô Cực sửng sốt một chút, "Không thể đi? Tại sao? Tiểu Tam, nơi đây là Tinh Đấu đại sâm lâm, không phải là địa phương để chơi đùa. Ta là sư phụ, ta nói rồi, mục tiêu đã hoàn thành, chúng ta phải nhanh nhanh quay về học viện, nếu không, các ngươi nhỡ xảy ra chuyện gì, ta làm sao trả ăn nói với Phất Lan Đức đây."

"Chính là…" Đường Tam có chút vội vàng mở miệng thì lại bị Triệu Vô Cực gỏ cái cốc trên đầu ngắt lời "Không có cái gì chính là ở đây. Ngươi nếu thức dậy, chúng ta cũng không nên tiếp tục nghỉ ngơi nữa. Chúng ta nên ra khỏi Tinh đấu đại sâm lâm, hơn nữa bây giờ thừa dịp sắc trời còn chưa tối hẳn, chúng ta lập tức xuất phát."

Đường Tam từ trên mặt đất đứng dậy, ôm đầu có chút bất đắc dĩ nhìn Triệu Vô Cực nói " Triệu sư phụ, ngài có thể đợi ta nói nốt hay không?"

Triệu Vô Cực hơi bực mình nhìn hắn trong mắt hàn quang chợt loé lên, im lặng nhìn Đường Tam .

Đường Tam nói nhanh "Ta cũng cần một cái hồn hoàn, không bằng lần này trực tiếp đi tìm một con hồn thú luôn, sau này đỡ phải đi một chuyến nữa."

Triệu Vô Cực kinh ngạc nhìn hắn hỏi " ngươi đột phá " , Đường Tam gật gật đầu .

Bạn đang đọc Đấu la chi siêu cấp kẻ đồi bại sáng tác bởi nhan331651
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhan331651
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 418

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.