Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trong lúc chờ đợi

Tiểu thuyết gốc · 1384 chữ

Sáng hôm sau !

Ninh Tiểu Vũ ba người sau khi rời khỏi Tác Thác thành, vẫn hướng phía nam, hai bên đường, có rất nhiều ruộng, Tác Thác thành có mỹ dự là Lương thực chi đô của Ba Lạp Khắc vương quốc không chỉ có thể để gọi không như vậy.

Nhưng, ngoại trừ lượng lớn đồng ruộng ở ngoài, phóng mắt nhìn quanh, tại trong tầm quan sát của mắt, lại không thấy có cái gì như là kiến trúc của học viện.

Ninh Vinh Vinh đứng lại dưới gốc cây đại thụ nhìn Ninh Tiểu Vũ nói " Vũ ca , huynh cổng ta một hồi được không , ta mỏi chân quá . Không biết khi nào mới tới cái học viện Sử Lai Khắc gì đó .

Ninh Tiểu Vũ nghe vậy đành phải an ủi nói " Cụ thể ta cũng không rõ, chúng ta tiếp tục theo hướng nam đi, cuối cùng sẽ tìm được. Kiếm gia gia có nói qua cho ta biết " . Rồi quỳ người ngồi xuống nhìn nàng nói " lên " .

Ninh Vinh Vinh thấy vậy thì như uống được thuốc kích thích , khoẻ hẳn , dùng tốc độ không thuộc về phụ trợ hồn sư leo lên lưng hắn . Một bên Tô Mị thấy tình cảm hai người như vậy cũng ao ước nhưng nàng hiểu mình chỉ là người thân phận thấp kém nên không giám đòi hỏi . Mà hắn cũng chú ý đến nàng nên cũng dùng tay bắt lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của nàng .

Nói đến Tô Mị thì nàng là một cô gái không cha không cha không mẹ , từ nhỏ được thu dưởng bởi một vị nữ hồn sư tứ hoàn . Mà vị hồn sư đó lại không may mắn qua đời khi đi thu thập đệ ngũ hồn hoàn khi nàng mới 15 tuổi , vì muốn có được tiền để lo cho bản thân nên nàng cũng chỉ còn cách ngày làm tối tu luyện . Sau đó rồi gặp được hắn rồi xảy ra chuyện trong nhà vệ sinh , tiếp đó hắn bảo nàng theo hắn đến học viện .

Đi một hồi thì Ninh Vinh Vinh trên lưng của Ninh Tiểu Vũ vổ vổ vai hắn chỉ về phía trước nói " Vũ ca , hình như ở trước có cái thôn nhỏ " .

Ninh Tiểu Vũ cùng Tô Mị nhìn theo hướng tay nàng chỉ thì thấy phía trước, ước chừng ngoài một dặm, có một thôn nhỏ, dựa vào thị lực của thị giác Thiên Đế , hắn có thể rõ ràng nhận ra, thôn nọ ước chừng có khoảng một trăm hộ dân . Bên ngoài thôn được vây bọc bởi hàng rào gỗ, tựa hồ dùng để phòng ngừa dã thú. Tại cổng thôn tựa hồ tụ tập không ít người, không biết xảy ra chuyện gì.

Ninh Tiểu Vũ nhìn phát biết liền đó là Sử Lai Khắc học viện , nhưng vẫn giả vờ nhìn hai nàng mĩm cười nói "Chúng ta đi qua đó hỏi, có lẽ người trong thôn sẽ biết Sử Lai Khắc học viện ở đâu. Hồn sư học viện hẳn là rất có danh tiếng mới đúng."

Hai nàng cũng gật đầu , rồi cả ba tăng tốc hướng đó mà đi .

..

Đi đến gần hai nữ phát hiện có chổ không đúng , mà Ninh Tiểu Vũ hắn thì thuộc kịch bản làu làu nên không nói gì mà nhìn xem . Ở trước cổng thôn quả thật tụ tập không ít người, đại đa số đều là thiếu niên cỡ tuổi bọn họ, trong đó đại bộ phận đều có cha mẹ đi theo.

Tại chỗ cổng thôn để một cái bàn, phía sau bàn có một lão giả hơn 60 tuổi đang ngồi, làm ba người không tin nỗi là trên cửa thôn dùng gỗ tạo thành có treo một tấm biển nhìn qua có chút đổ nát, phía trên có khắc năm chữ đơn giản "Sử Lai Khắc học viện". Mà Ninh Tiểu Vũ hắn lại hoành tráng hơn khi thấy là trợn mắt há hốc mồm miệng lẩm bẩm mẹ nó , nghèo thế này cũng khoa trương quá chứ .

Ở kế bên cái tên là một hình cái đầu màu xanh biếc, nhìn qua như là một cái đầu của loại quái vật hình người. Xanh xanh, có chút đáng yêu đối với con gái . Mà trước ngực Lý Úc Tùng cũng đeo một cái , chắc là để chứng minh hắn là lão sư của học viện này .

Ninh Vinh Vinh từ trên lưng Ninh Tiểu Vũ leo xuống nhìn hắn đầy nghi hoặc hỏi " Vũ ca , chúng ta có đi làm không ? Ta nhìn thế nào cũng không thấy đây giống như là một tòa học viện. Sẽ không phải gạt người chứ."

Ninh Tiểu Vũ hắn cũng chỉ cười khổ lắc đầu nói " nốt công ở lại nhìn xem một chút " còn trong lòng thì thở dài ta cũng chịu a , nó là vậy mà .

Đằng trước bọn hắn ước chừng hơn một trăm người báo danh, trong đó không ít người cũng đều cau mày, hiển nhiên trong cũng nghĩ giống như nàng .

Lúc này , Tiểu Vũ từ xa chạy lại vổ vai Ninh Tiểu Vũ nói " hello , ngươi cũng nhập học ở đây sao " hắn gật đầu rồi nhìn thấy từ xa chạy lại Đường Tam . Đường Tam vừa đến thì chống hai tay lên đùi , miệng thở dốc lấy nói " muội..muội làm gì mà chạy nhanh thế " nhưng khi nhìn thấy Ninh Tiểu Vũ thì chỉ liếc qua một cái rồi thôi .

Đang lúc bọn họ nói chuyện thì xếp hàng phía trước là một gã thiếu niên cùng cha mẹ. Chỉ nghe mẫu thân của thiếu niên nọ nói: "Có lầm hay không, đây mà được gọi là hồn sư học viện, chính là được xưng là học viện khi tốt nghiệp là có thể trở thành Tử Tước của đế quốc? " .

Phụ thân của thiếu niên kêu khổ rồi nhìn bà vợ nói: "Đây là người của Vũ hồn điện nói, chắc là không sai. Nhưng học viện này cũng thật sự rách nát một chút."

Thiếu niên nhổng nhẻo nói: "Ba ba, con không muốn học ở đây, quá dọa người. Con muốn tới Tác Thác trung cấp hồn sư học viện. Dù sao, con cũng coi như là thiên tài tại sơ cấp học viện."

Ninh Tiêu Vũ nghe được thằng đó nói xém chút thì bật cười , mẹ nó đây là trần đức bo phiên bản đấu la hả .

Phụ thân thiếu niên nhíu nhíu mày: "Nếu đã tới, vậy ráng đợi thêm lát nữa đi, nói không chừng đây là một loại khảo nghiệm. Học viện chánh thức không ở chỗ này."

Ninh Tiểu Vũ hắn nghe đến đây không chịu được nữa mà bật cười ha ha khi nghe thằng bố nói khảo nghiệm . Mà tiếng cười của hắn gây chú cho mọi người , nhất là đối với nữ nhân .

" a , thật soái a . "

" Đệ cưới ta về ta làm ấm giường cho".

Lúc này bổng có một thằng ranh con nhìn hắn đầy vẽ khinh bỉ nói " lưu manh mà cũng đi học à , cười chết ta...ha ha " . Ninh Tiểu Vũ hắn nghe vậy thì mặt đen lại , từ trong không gian hệ thống lấy ra Ngọc Long Côn cắm cái mạnh xuống đất nói " bố thích đi học đấy thì như thế nào , liên quan đến nồi cơm điện nhà mày à " . Hồn lực tràn trề như bờ đê đàn áp về phía thiếu niên đó , làm hắn phải lùi lại núp sau lưu gia trưởng của mình .

Phụ thân hắn thấy vậy nhìn Ninh Tiểu Vũ nói " tiểu bằng hữu , cho ta cái mặt mủi mà hãy tha cho hắn ". Ninh Tiểu Vũ thấy gã phụ thân kia nhường một bước thì cũng thôi chuyện rồi nhìn về thằng con nói "Đừng có giởn quá lố khẽo lại ăn giỗ quá lớn đấy chú em à "

Bạn đang đọc Đấu la chi siêu cấp kẻ đồi bại sáng tác bởi nhan331651
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhan331651
Thời gian
Lượt thích 28
Lượt đọc 1565

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.