Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hương tràng

Tiểu thuyết gốc · 1681 chữ

Trên khuôn mặt Lý Úc Tùng hiện ra vẻ tươi cười: "Quả thực là tiểu quái vật! Mộc Bạch, dẫn bọn họ vào."

"Dạ!" Đái Mộc Bạch bước tới, nhìn về phía sau lưng của Ninh Tiểu Vũ . Bọn họ đi theo sau Đái Mộc Bạch , tiến vào Sử Lai Khắc học viện, cũng chính là cái thôn kia.

Đái Mộc Bạch nhìn cả bọn nói " chúng ta vào thôi , ở sau còn ba cửa nữa , nhưng mà đối với các ngươi thì không vấn đề đâu ". Vừa nói, hắn vừa không kiềm chế được phải quay đầu nhìn về phía sau lưng Ninh Tiểu Vũ .

Ninh Tiểu Vũ thấy thằng này nảy giờ cứ nhìn chằm chằm mình cũng thấy khó chịu , rồi mở miếng hỏi " ngươi nhìn cái gì ? Lão tử thích con gái không thích đấu kiếm đâu mà nhìn "

Trên mặt hiện ra nét xấu hổ, Đái Mộc Bạch nói " Ách , ta không nhìn ngươi " rồi quay đầu đi . Mấy người Tiểu Vũ , Ninh Vinh Vinh thấy vậy cười ha hả .

Tiến vào thôn, có thể thấy, tất cả đều là kiến trúc làm bằng gỗ, kiến trúc nơi này dùng bốn chữ nghèo , nghèo và nghèo hình dung là thích hợp nhất .

Đi thêm một khoảng không quá xa, Đái Mộc Bạch dẫn bọn họ tới một mảnh đất trống. Vòng quanh là những gian nhà gỗ, khu đất trống này ước chừng năm trăm thước vuông, đây chính là trung tâm của Sử Lai Khắc học viện.

Đứa nào thông qua lần sơ thí lúc trước đều tụ tập tại đây , đưa bọn hắn đến đây thì Đái Mộc Bạch chỉ về phía trước nói "Cửa thứ hai của các ngươi sẽ tiến hành tại chỗ này, sư phụ sẽ nói cho các ngươi rõ cần làm như thế nào. Ta còn muốn đi ra xem, ở ngoài có thêm ai thông qua không ".

Nói xong, Đái Mộc Bạch vội vã rời đi. Cả sáu người bọn họ cùng nhau tiến về phía trước rồi nhìn thấy một hàng thí sinh đang xếp , thì năm người tiến vào đứng ở sau hàng các thí sinh đang đứng còn Tô Mị thì tách ra đứng ở gần đó nhìn bọn họ .

Đúng lúc này, một thanh âm nhẹ nhàng của một nử tử nào đó vang lên.

"Bán Hương Tràng, bán hương tràng đây. Nhìn một chút , ngó một chút đê .Hương tràng nhãn hiệu Áo Tư Tạp hương vị thơm ngon ăn đảm bảo no phê . Giá rẻ mà số lượng lại nhiều. Chỉ năm đồng tệ một cái. Ăn hương tràng thương hiệu Áo Tư Tạp, cam đoan các ngươi càng dễ dàng thông qua khảo thí nhập học."

Sáu người đều quay đầu nhìn lại , chỉ thấy ở cách đó không xa có một người đang đẩy một cái xe và rao bán. Từng đợt mùi thơm từ trên xe truyền ra, đã có một chút đệ tử đang đứng xếp hàng đi đến mua.

Sau chiếc xe đẩy là một người mặc bộ đồ xám đơn giản, mái tóc ngắn chỉnh tề, râu quai nón đầy mặt, nhưng lại có một đôi mắt đào hoa thật lớn, ánh mắt không ngừng lưu chuyển, chuyên môn nhìn về phía những nữ hài tử trong đội ngũ. Tiểu Vũ , Ninh Vinh Vinh , Tô Mị cùng Chu Trúc Thanh tự nhiên cũng khó chạy khỏi ánh mắt đảo qua của hắn. Rất khó tin tưởng, cái loại âm thanh nhẹ nhàng của nữ tử lại là từ trong miệng của một đại thúc có ngoại mạo thô hào như thế phát ra.

Lúc này Đường Tam nhìn Tiểu Vũ nói " Phía truớc còn mấy người, điểm tâm ngươi cũng không ăn nhiều lắm, có muốn ăn hương tràng không?"

Tiểu Vũ nghiêng đầu tính nói nhưng một bên Ninh Tiểu Vũ nhanh miệng nói "ngươi đừng ăn của hắn , khi nào muốn ta cho " . Nghe hắn nói vậy thì bốn người còn lại trên đầu cũng mộc ra đầy đầu dấu chấm hỏi còn Tô Mị thì che miệng cười , rồi nghĩ đến cái gì đó hành hạ mình thì má đỏ lên .

Đường Tam thấy Tiểu Vũ chưa trả lời thì hỏi lại " muội có ăn không để ta mua " .

Tiểu Vũ cười từ chối nói " Ca , ngươi mua ăn đi . Ta khi nào đói thì sẽ tìm Ninh Vũ hắn " . Đường Tam nghe vậy cũng không nói gì mà hướng về đại thúc kia mà đi .

Tới gần, Đường Tam nhận thấy chiều cao của người bán hương tràng cũng tương đương với mình, trên xe đẩy còn gắn một cái biển gỗ, trên đó có khắc bốn chữ "Chuyên bán Hương Tràng".

Người bán vừa nhìn thấy có người bước tới, lập tức nhiệt tình nói: "Tới mua hương tràng sao? Hương tràng thương hiệu Áo Tư Lạp, tiền trao cháo múc, mùi vị được bảo đảm."

Đường Tam mỉm cười nói: "Đại thúc, phiền ngươi bán cho ta hai cái."

Thần sắc trên khuôn mặt chủ tiệm đột nhiên trở nên cứng ngắc: "Ngươi, ngươi vừa gọi ta là gì?"

Đường Tam cũng sửng sốt: "Ta gọi ngài là đại thúc, có gì sao?"

Đằng xa Ninh Tiểu Vũ nhìn hai người cải cọ mà ôm bụng cười , tuy rằng kiếp trước xem ở tokyo hot nhầm anime tv rất nhiều lần đoạn này nhưng nhìn ở đời thật người thật , cảm giác chân thật thì càng hay hơn .

Nhìn thằng học đệ trước mặt mà Áo Tư Tạp cười khổ nói: "Đương nhiên có vấn đề, mà còn là vấn đề rất lớn nữa. Huynh đệ, năm nay ta mới mười bốn tuổi, ngươi lại gọi ta là đại thúc?".

Đường Tam giật mình nhìn người trước mặt này nói " Ảo thật đấy, ngươi mới mười bốn tuổi?"

Hắn khẳng định nói: "Đúng vậy, ta tên là Áo Tư Tạp, năm nay mười bốn tuổi, là sơ kỳ sinh của Sử Lai Khắc học viện, ngươi không thể bởi vì bộ râu rậm rạp một chút mà gọi ta là đại thúc chứ."

Áo Tư Tạp từ trên xe đẩy của mình lấy ra hai que xiên, xiên lấy hai căn hương tràng dài chừng 10cm đưa cho Đường Tam .

Đường Tam lấy ra một ngân tệ đưa cho hắn: "Học trưởng, thật ngại quá, vừa rồi ta đã thất lễ rồi."

Áo Tư Tạp nhẹ nhàng nói: "Không sao, sau này nhớ ghé thăm "Chuyên bán Hương Tràng" của ta nhiều hơn là được rồi."

Đường Tam thấy vậy gật đầu rồi quay người vừa đi vừa ăn hương tràng nóng hổi vừa thổi vừa ăn rất ngon . Đúng lúc hắn ăn gần xong que cuối cùng thì nghe được tiếng của Đái Mộc Bạch " Đường Tam, ngươi đang làm gì vậy?"

Tuy bọn hai người bọn hắn chưa đánh nhau nhưng theo yếu tố nào đó tác động mà bọn hắn cùng chung chí hướng từ lúc mới khảo hạch ở của thứ nhất rồi bắt tay sưng huynh gọi đệ nói chuyện vui vẽ .

Đường Tam quay người nhìn về phía Đái Mộc Bạch đang một mình bước thì dừng lại động tác ăn nhìn hắn nói " Ta ăn hương tràng ".

Mà Áo Tư Tạp vừa nhìn thấy Đái Mộc Bạch, trên mặt lộ vẻ khổ não "Đái lão đại, ngươi tới mua hương tràng để ăn sao?"

"Đi chết đi! Ăn cái đầu nhà ngươi " Đái Mộc Bạch tức giận, trừng mắt lên "Ngươi làm mất mặt học viện quá. Ta hình như không chỉ cảnh cáo ngươi một lần, không được bán hương tràng trong học viện. Chẳng lẽ ngươi muốn cho tất cả mọi người bị nôn mửa sao? Đường Tam, hương tràng này sao ngươi lại ăn ."

Đường Tam nghi hoặc hỏi: "Tại sao?"

Đái Mộc Bạch thấy Đường Tam nghi hoặc thì không trả lời nhìn về Áo Tư Tạp nói "Tiểu Áo, ngươi làm căn hương tràng mới ra."

Thần sắc của Áo Tư Tạp nhất thời trở nên như ăn phải phân vậy "Đái lão đại, không cần được không. Nói như thế nào chúng ta cũng đã học chung vài năm, ngươi làm như vậy sẽ khiến cho tiểu học đệ mới tới oán niệm ta mất."

Đái Mộc Bạch hừ lạnh một tiếng "Nhanh một chút, đừng có lề mề rồi hỏi sao ta phải động thủ."

Áo Tư Lạp hiển nhiên không chống nổi Đái Mộc Bạch,bất đắc dĩ đưa tay phải của mình ra, có chút bỉ ổi dùng giọng điệu yểu điệu kéo dài của hắn kêu lên một tiếng "Lão tử có căn xúc xích bự ."

Quang mang màu vàng chợt ngưng tụ trong lòng bàn tay hắn, hai cái quang hoàn màu vàng từ dưới chân Áo Tư Lạp mọc lên, ngay sau đó, một cây xúc xích cùng cây trong tay Đường Tam giống nhau như đúc hiện ra trong lòng bàn tay hắn.

" Ách..." Đường Tam vừa nghe cái câu "Lão Tử có cây xúc xích bự " của hắn thì có chút cứng người lại , trên tay nữa cây hương tràng cũng rơi xuống đất .

Ninh Tiểu Vũ nãy giờ nhịn không được nữa mà , ôm bụng cười , ngón cái hướng Áo Tư Tạp giơ lên nói "Hảo...hảo thần chú " rồi tiếp tục cười .

Còn tam nữ chưa trải sự đời thì má đỏ lên , nhìn về Áo Tư Tạp đầy mặt khinh bỉ . Tiểu Vũ thì lâu lâu lại hướng về Ninh Tiểu Vũ liếc qua , cứ mỗi lần nàng liếc hắn một cái thì câu nói "ngươi đừng ăn của hắn , khi nào muốn ta cho " thì lại ngượng ngùng , rồi độ hảo cảm cũng dần dần tăng lên.

Bạn đang đọc Đấu la chi siêu cấp kẻ đồi bại sáng tác bởi nhan331651
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhan331651
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 25
Lượt đọc 1098

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.