Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đạo tặc của thế giới Hồn Thú, Kim Tiền Thú!

Tiểu thuyết gốc · 3152 chữ

Thế Hoa cùng Thiên Nhận Tuyết mỗi người cầm một chiếc muỗng lên mà múc một miếng cơm rượu đưa vào miệng của mình.

Ngay lập tức là một mùi rượu thơm nồng nàn tràn ngập khoang miệng, sau đó là vị chát nhẹ của rượu vương lên đầu lưỡi, nhưng rất nhanh liền bị vị ngọt thanh dịu gằn lại.

Khi cả hai nhai các hợp cơm này thì không khỏi bất ngờ với độ mềm của nó. Cơm rượu bị nhai nát ngay lập tức như tuyết mà tan ra thành từng dòng rượu ấm, khiến bên trong miệng lấp đầy toàn là rượu ấm ngọt ngào.

Sau khi nuốt một cái thì một dòng chất lỏng ấm áp chảy xuống bao tử của cả hai, tạo ra một luồng nhiệt ấm áp tán ra toàn bộ cơ thể, còn trong miệng chỉ còn là dư vị nồng nàn khó quên của cơm rượu.

Thiên Nhận Tuyết sau khi ăn muỗng đầu tiên thì ánh mắt sáng lên, không khỏi quay sang nhìn Thế Hoa

"Thế Hoa, món này ngon thật đấy."

Thế Hoa gật đầu, nói.

"Lúc trước khi thực hiện nhiệm vụ ở Long Hưng Thành có ăn qua thử cơm rượu ở đó một lần, tuy cũng rất ngon nhưng kỳ thực không thể nào so được với ở đây."

"Long Hưng Thành? À, là chỗ ngươi kiếm được tiểu Cẩn sao?"

Thiên Nhận Tuyết đối với nơi này cũng có ấn tượng sâu sắc, dù sao Thánh Nữ mà Vũ Hồn Điện đang bồi dưỡng cùng từ nơi này mà ra.

Nàng sau khi xuất quan cũng có qua gặp Bỉ Bỉ Đông, và tất nhiên cũng gặp qua Mộc Cẩn.

Thiên Nhận Tuyết phải công nhận Mộc Cẩn là một hạt giống tốt.

Thiên phú cao, đạo tâm vững chắc hơn nữa còn có một lòng cầu tiến cực kỳ mạnh mẽ. Tại điều kiện như vậy thì việc trở thành Siêu Cấp Đấu La cũng không phải là không thể.

Thế Hoa gật đầu, nhớ lại kể.

"Đúng, là nàng."

"Lúc đó đã là cuối đông, khi ta dẫn Mộc Cẩn đi mua quần áo thì có đi qua một quầy bán cơm rượu. Khi đó ánh mắt của nàng lúc nào cũng nào cũng ngập ngừng nhìn phía đó, đợi khi ta đề nghị mua cho nàng thì nàng lại lắc đầu từ chối. Đến khi ta mặc kệ mà mua cho cả hai rồi thì nàng mới "miễn cưỡng" dùng."

Mà Thế Hoa nghĩ đến gì thì cười nhạt nói.

"Mà buồn cười là sau khi "miễn cưỡng" ăn món cơm rượu kia thì gương mặt của nàng lại so với lúc trước vui vẻ hơn không kém, đến khi ăn sạch thì mới biết mắc cỡ mà không dám nhìn ta."

Thiên Nhận Tuyết nghe vậy thì cười khẽ nói.

"Lúc trước ta cũng có gặp qua nàng, không thể không nói là một tiểu nữ hài khả ái."

"Nhất là tai mèo cùng đuôi mèo của nàng, rất mềm."

Thiên Nhận Tuyết nhớ đến một lần vuốt thử đó thì không khỏi nhớ đến cái cảm giác tuyệt không thể tả đó.

Cảm giác đó, rất dễ gây nghiện.

Thế Hoa nghe vậy thì như có điều suy ngẫm, sau đó nhìn sang Thiên Nhận Tuyết.

"Tuyết nhi, ngươi muốn nuôi sủng vật sao?"

"Sủng vật?"

"Ân, lúc ngươi không có ta bên cạnh hoặc không muốn tu luyện mà nói thì cũng có thể cùng sủng vật vui đùa, đến lúc đó xem như cũng không còn phải chán nữa."

Thiên Nhận Tuyết nghe vậy thì đôi mắt màu lam sáng lên, ý kiến này không tồi a.

Bây giờ nàng tu luyện cũng rất nhàn nhạ, nên thời gian còn dư trong ngày rất nhiều. Tuy nói có thể cùng Y lão học tập, đọc sách, tưới cây... các loại hoạt động nhưng vẫn còn thừa thời gian, dẫn đến khoảng thời gian còn lại trong ngày rất chán nản.

Nhưng nếu như có có sủng vật thì khi không có Thế Hoa ở bên nàng cũng có thêm việc để làm đến.

"Được, nhưng mà chúng ta ở nơi nào mua sủng thú a? Ở Hắc Nguyên thương hội sao?"

"Cái này ta cũng không chắc lắm."

"Nhưng hôm nay Diệp tỷ nói Ngôn thúc lời muốn chuyển đến cho ta, nói khoảng thời gian này hắn bắt được một cái Hồn Thú cực kỳ có ý tứ, nên ngày mai muốn ta đến xem một chút."

"Nên nếu được thì ngày mai này ta với ngươi cùng tới đó chơi đùa, thuận tiện xem có Hồn Thú nào phù hợp làm sủng vật của ngươi hay không."

Thiên Nhận Tuyết nghe Ngôn Thiếu Triết chuyển lời thì tò mò.

"Hồn Thú? Ngươi biết Hồn Thú mà Ngôn thúc đề cập là loại gì sao?"

Phải biết bây giờ Ngôn Thiếu Triết cũng đã 97 cấp, một Hồn Thú có thể hắn nhận định là "cực kỳ có ý tứ" không bao nhiêu a.

Thế Hoa đáp lại là một cái lắc đầu.

"Cái này ta cũng không rõ lắm, liền Diệp tỷ cũng không rõ ràng."

Thiên Nhận Tuyết ngay lập tức có hứng thú dạt dào, hào hứng nói.

"Vậy thì được, ngày mai này hai ta cùng đi."

...

Ngày hôm sau,

Sau khi Thế Hoa học xong thì liền cùng Thiên Nhận Tuyết ở bên ngoài Giáo Tông Điện đợi sẵn đi đến Đấu Thú Trường.

Chỉ tốn nửa tiếng đồng hồ, cả hai đã xuất hiện đến chỗ đã hẹn, ngay lập tức thấy Ngôn Thiếu Triết đang đứng đợi sẵn, trên tay còn đang cầm một sấp tài liệu.

Mà Ngôn Thiếu Triết lúc này cũng quay đầu sang phía hai người, hơi khom người nói.

"Thiếu gia, Thiên tiểu thư."

Thế Hoa cùng Thiên Nhận Tuyết cũng đến đáp lại.

"Ngôn thúc."

Ngôn Thiếu Triết gật đầu, sau đó nhìn hai người tay trong tay với nhau thì mỉm cười.

"Chúc mừng thiếu gia cùng Thiên tiểu thư đã định mối lương duyên."

Tuy biết chuyện này một lúc nào đó sẽ đến, nhưng tại Ngôn Thiếu Triết xem ra thì vẫn hơi quá nhanh a.

Tuổi trẻ a, đúng là không thể coi thường được.

Thế Hoa cười nói.

"Ân, cảm ơn lời chúc của ngươi, Ngôn thúc."

Nói xong còn không khỏi đem mười ngón tay đan xen xiết chặt hơn một chút.

Mà một bên Thiên Nhận Tuyết cảm nhận được thành ý của Ngôn Thiếu Triết cùng với sự vui vẻ của Thế Hoa thì trong lòng cảm thấy ngọt ngào cực kỳ, so với mật ong của Long Giác Bích Dực Phong đều ngọt.

Mà một bên Ngôn Thiếu Triết nhìn cả hai như vậy thì lắc đầu mà mỉm cười.

"Trẻ tuổi đúng là tốt."

Thầm cảm thán trong lòng một câu như vậy xong thì Ngôn Thiếu Triết nói.

"Thiếu gia cùng Thiên tiểu thư, chúng ta đi chứ?"

"Ân." Thế Hoa gật đầu, dù sao mục đích đến lần này là để xem Hồn Thú mà có thể khiến Ngôn Thiếu Triết coi trọng có bao nhiêu kỳ dị.

Khoảng 5 phút sau thì cả hai đều đều đến một cái tầng hầm sâu dưới chân Đấu Thú Trường, ở dọc đường thì Thế Hoa đều có thể thấy được hai mươi mấy Hồn Đấu La trang bị Hồn Đạo Khí đang nghiêm túc trông coi.

Khi đến gần khu trung tâm thì thấy được mái tóc vàng chói loá của Lực Đại Thiên đang mặt mày nghiêm túc đứng đợi 3 người bọn họ.

Sau khi chào hỏi xong thì Ngôn Thiếu Triết nhìn Lực Đại Thiên.

"Đại Thiên, nó sao rồi?"

"Báo cáo viện trưởng, nó từ ngày hôm qua đến giờ vẫn rất phách lối, nói nếu như chúng ta không thả nó ra thì sẽ đồ đệ của hắn, kẻ gọi là "Đế Thiên" sẽ đến để huỷ diệt Vũ Hồn Thành."

Ngôn Thiếu Triết, Thiên Nhận Tuyết, Thế Hoa: "..."

Mà 3 người nghe vậy thì mí mắt hơi giật giật.

Cái Hồn Thú này không những phách lối, hơn nữa cũng rất biết lựa chọn đối tượng để thổi ngưu bức.

Lực Đại Thiên không biết thì không nói, nhưng 3 bọn họ ai mà không biết Đế Thiên.

Kim Nhãn Hắc Long Vương - Đế Thiên, đứng đầu bên trong Thập Đại Hung Thú.

Từ nhỏ được Long tộc giúp đỡ, hơn nữa được Long Thần dạy bảo, từ nhỏ đến lớn đều không bái sư thì làm sao làm đồ đệ của ai được?

"Khoan đã Ngôn thúc, nó biết nói?" Thiên Nhận Tuyết lập tức chú ý ngay vấn đề này.

Ngôn Thiếu Triết gật đầu giải thích.

"Tu vi của đầu Hồn Thú này ta không rõ ràng lắm, nhưng có thể chắc chắn đã vượt qua 10 vạn năm, hơn nữa có khả năng nói chuyện cực kỳ lưu loát, còn biết lừa người."

"Tuy nói khả năng chiến đấu không ra làm sao, nhưng tạo ra huyễn thuật lại rất mạnh, còn có khả năng mô phỏng khí tức của 10 vạn năm Hồn Thú khác."

"Nó mấy tháng gần đây vận dụng kỹ năng của mình để len lén ăn trộm rất nhiều thiên tài địa bảo của Vũ Hồn Điện học viện, nên ta có âm thầm điều tra sau đó bày binh bố trận để bắt nó."

"Mấy tháng kéo dài như vậy thì mới bắt được nó, cũng vì vậy mà phải vận dụng cả chục cái cấp 8 Hồn Đạo Khí cùng với 3 cái cấp 9 Hồn Đạo Khí."

Một cái 9 cấp Hồn Đạo Khí là đủ để bắt giữ một Phong Hào Đấu La, mà bây giờ phải dùng đến tận 3 cái thì có thể biết được đầu Hồn Thú này có bao nhiêu khó giải quyết.

Ngôn Thiếu Triết nói xong thì nói với vị phó viện trưởng.

"Đại Thiên, chúng ta vào thôi."

"Tuân mệnh!"

...

Cả 4 người lúc này đi vào sâu một chút nữa thì thấy được một cái lồng kính hình lập phương khổng lồ, mà ở giữa là một đầu Hồn Thú nhìn cực kỳ khủng bố.

Nó có hình dạng của một con rồng phương tây lực lưỡng, toàn thân phủ lên một lớp giáp trắng hiện lên quang mang màu vàng của ánh sáng, long lân hình thoi mạnh mẽ, đôi long đồng thì hướng về cả 4 người mới vào phòng.

Ngay lập tức nó đứng đậy, uy áp khủng bố của Hung Thú toát ra.

"Hai tên nhân loại khốn kiếp, mau đem ta thả ra, nếu không Đế Thiên tới liền sẽ đem cả khu vực này hoá thành một mảnh tiêu điều."

Lực Đại Thiên thấy tên này lại hống hách thì không khỏi tức giận.

Phải biết lúc trước hắn bị khí thế này hù chạy, may mà Ngôn Thiếu Triết có thể nhìn thấu được đó là ảo thuật nên Lực Đại Thiên mới yên tâm mà đối diện với nó.

Nhưng bị khí tức của Hung Thú tác động cũng không dễ chịu gì, hắn hướng về bên nhân viên đang điều khiển Hồn Đạo Khí nói.

"Các ngươi kích hoạt Lôi Võng cho ta, đem tên này trừng trị để im lặng một chút."

Nhân viên kia nghe lệnh liền gật đầu, kích hoạt 9 cấp Hồn Đạo Khí - Lôi Võng.

Khắp nơi trên chiếc lồng ngay lập tức hiện lên tấm lưới màu tím nhạt, lôi điện theo đó ngay lập tức phóng ra.

"Xẹt!!!!"

Từng dòng tia chớp như lôi xà ngay lập tức hướng về chỗ của cự long mà tấn công.

Đầu cự long kia dưới công kích của 9 cấp Hồn Đạo Khí ngay lập tức bị kích cho toàn thân run rẩy, vẻ ngoài của cự long không còn giữ được nữa mà trở về hình dáng gốc.

Nó cao khoảng 30cm, cái đầu to bất thường chiếm mất một chiều cao. Trên đầu có một đôi tai thú lớn hơi run run, một cặp sừng nhỏ màu xanh ở giữa cùng một đôi mắt màu vàng như hổ phách mà óng ánh.

Phần thân dưới tương đối nhỏ nhắn như thể là một cái thú nhồi bông, chiếc đuôi dài đang lắc lư phối hợp với toàn thân được phủ lên một lớp lông màu vàng nhạt tựa như ánh dương lúc sáng sớm làm cho tổng thể của nó càng thêm khả ái.

Khi bản thể của nó được lộ ra thì Tinh Thần Chi Hải của Thiên Nhận Tuyết lúc này hiện lên một hồi bạo động.

Bộ 3 Hồn Thú gồm Quang Minh Nữ Thần Điệp, Thái Dương Thần Điểu cùng Giải Trĩ như gặp được kẻ thù không đội trời chung mà chửi mắng.

"Hôm nay ta vậy mà lại gặp tên đầu trộm đuôi cướp này!"

"Thiên Nhận Tuyết, cho ta giết tên hỗn trướng này."

"Tên vương bát đản này sao lại ở đây!?"

Thiên Nhận Tuyết thấy cả ba có vẻ nhận biết đầu Hồn Thú dễ thương này, hơn nữa có vẻ như còn có ân oán không nhỏ thì hỏi.

"Ngạch, ba vị tiền bối biết đầu Hồn Thú này sao?"

Giải Trĩ rất nhanh lấy lại bình tĩnh đối với Thiên Nhận Tuyết nói.

"Ân, nó gọi là Kim Tiền Thú, cũng có thể gọi là tên ăn trộm đáng chết nhất trong giới Hồn Thú. Ta không biết là nó được sinh ra như thế nào, nhưng từ lúc bản thân được sinh ra thì đều đã nghe qua danh tiếng của nó, phàm là Hồn Thú thấy nó đều muốn đem nó giết đi."

Quang Minh Nữ Thần Điệp lúc này lửa giận cũng nguội bớt mà tiếp lời.

"Vong Cơ nói không có sai, tên này tuy sống không biết bao lâu nhưng bản thân thực lực lại chẳng có gì, chỉ là khả năng huyễn thuật cùng thủ đoạn nguỵ trang của tên này cực kỳ cường đại. Khi nó ở đó liền sẽ dùng huyễn thuật cải trang thành mấy kẻ trong khu hạch tâm rồi dùng uy thế để hù doạ mấy Hồn Thú nhỏ yếu hơn, liền mấy cái Hồn Thú 9 vạn năm cũng bị nó hù chạy, còn nó ở lại vơ vét của cải tài nguyên."

Quang Minh Nữ Thần Điệp càng nói thì càng nghiến răng nghiến lợi.

"Tên này không những tham lam vô độ, hơn nữa còn thiên biến vạn hoá rất khó để truy vết."

"Lúc trước khi ta đang có tu vi 17 vạn năm thì tìm được một đoá Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc có niên hạn 9 vạn 9999 năm, bởi nó chưa đến niên hạn 10 vạn năm nên ta đều ở xung quanh đợi.

"Nửa năm trôi qua thì đoá Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc đã thành thục, ngay lúc ta định hấp thụ nó để thì bị tên vương bát đản đó lại tạo ra huyễn ảnh của tận 5 cái Siêu Cấp Đấu La đến để giết ta, làm ta phải cắn răng bỏ mặc đoá 10 vạn năm Tiên Thảo kia."

"Đến khi ta phát hiện điều bất thường thì tên tặc tử kia đã đem Tiên Thảo chạy đi mất."

10 vạn năm Tiên Thảo so với Tiên Thảo thông thường có công dụng mạnh hơn rất nhiều, hơn nữa phần lớn bọn chúng đều không mở được linh trí nên không sợ bọn chúng phản kháng.

Nếu như một Hồn Thú thôn phệ được 10 vạn năm Tiên Thảo mà nói thì độ kiếp cũng không thành vấn đề, trừ khi giống trong nguyên tác Băng Thiên Tuyết Nữ có tu vi Hung Thú muốn thôn phệ 10 vạn năm Tuyết Liên để độ kiếp thì khó hơn nhiều.

Thái Dương Thần Điểu lúc này cũng nối theo, giọng lạnh như băng nói.

"Không những ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm mà tên này lúc trước cũng đến Chúc Thiên sơn mạch một lần, lúc đó hắn nhân lúc ta rời khỏi địa bàn của mình mà lấy mất một cái 8 vạn năm Hoả Long Quả lúc trước ta cất trữ."

Long Lân Quả mặc dù mang thuộc tính của Long tộc, nhưng nếu phối hợp với Kim Ô huyết mạch bên trong người nàng thì có mang lại hiệu quả của long phượng trình tường (ý nói là hoà hợp nâng đỡ lẫn nhau).

Vốn lúc đó định kiếm thêm một vài thứ nữa phối hợp cùng để tăng cường hiệu quả thì lại bị Kim Tiền Thú này thủ tiêu mất.

Vong Cơ như đồng bệnh tương liên mà thở dài.

"Haizz, lúc trước còn ở Hắc Minh Cốc ta có sỡ hữu một cái sừng của một đầu viễn cổ Độc Giác Thú, cái sừng đó không những có thể gia tăng tốc độ tu luyện của ta mà đến một thời điểm nhất định còn có thể cắn nuốt để tịnh hoá huyết mạch. Chỉ là bảo vật giữ chưa được bao lâu thì 5000 năm trước bị tên khốn kiếp này đắc thủ lấy."

Phải biết Độc Giác Thú là siêu cấp Hồn Thú, năng lực có thể cùng với Tứ Tượng, Chân Long, Phượng Hoàng, Kỳ Lân sánh vai. Nên toàn thân của nó bất kỳ thứ gì đều là bảo vật, chứ chưa nói đến vật quý giá nhất là chiếc sừng - kết tinh tinh hoa cả đời của Độc Giác Thú.

Vong Cơ phía trước cũng là nhờ khí tức của nó để thanh lọc huyết mạch, cũng vì lẽ đó mà bình thản tu luyện đến tu vi 10 vạn năm, dự định đến tu vi 19 vạn năm rồi hấp thụ đột phá đến cấp bậc Hung Thú.

Chỉ là thế sự vô thường, quay đi quay lại thì bảo vật bị lấy mất.

Thiên Nhận Tuyết nghe cả 3 bộc bạch mà mi mắt không khỏi giật một cái.

Cái này liền quá thảm.

Trong Hồn Sư Giới cũng có một vài tên đạo tặc nổi tiếng, nhưng cũng chỉ ở tu vi Hồn Thánh đến Hồn Đấu La, hơn nữa cũng chẳng dám ở trước mặt Phong Hào Đấu La cướp đồ.

Nhưng trình độ của Kim Tiền Thú này thì quá cao thâm rồi, liền 10 vạn năm Hồn Thú cũng dám cướp, hơn nữa còn rất nhiều lần đắc thủ, mà nghe qua chiến tích còn có vẻ là bách chiến bách thắng.

Đem mắt nhìn lại vẻ ngoài đáng yêu của Kim Tiền Thú trong lồng kính thì Thiên Nhận Tuyết không khỏi nhớ lại một câu nói.

Không nên đánh giá quyển sách qua vẻ bề ngoài của nó.

Bạn đang đọc Đấu La Chi Thiên Cơ Phượng Hoàng sáng tác bởi yy19661837
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy19661837
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 67

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.