Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lễ vật trân quý nhất

Tiểu thuyết gốc · 5605 chữ

Vài ngày sau, Chúc Thiên sơn mạch, trong một sơn động.

Thế Hoa đem một viên Dạ Minh Châu cuối cùng đặt vào bên trong thì liền hài lòng gật đầu.

"Thế nào Tiểu Nguyệt? Thích hơn rồi chứ?"

Dạ Minh Châu này là lúc hắn đến Cực Bắc Chi Địa lấy được, không chỉ có tác dụng chiếu sáng mà còn có tác dụng làm lạnh. Khi đặt ở nơi có bầu không khí nóng bỏng như Chúc Thiên sơn mạch thì sẽ khiến nhiệt độ trở nên trung hoà mát mẻ hơn.

"Xì xì xì..." Đáp lại hắn là một tiếng trăn kêu to, mà nguồn gốc của âm thanh bắt nguồn từ một đầu mãng xà khổng lồ đang ở phía sau Thế Hoa.

Nó có chiều dài khoảng hơn 15 mét, được một lớp vảy hình thoi có màu trắng như tuyết bao bọc cơ thể, đôi mắt thì sáng chói như hoàng kim.

Đáng chú ý nhất là trên đầu của nó lại hiện lên một cặp sừng nhỏ có hình dáng giống như nhung hưu, cảm giác có chút đáng yêu.

"Bạch Mãng muốn hoá long sao? Xem ra là cũng nhờ công viên đan hoàn kia."

Kim Nguyệt bây giờ đã dài 15 mét, tức là cũng đã đạt đến tu vi 3 vạn năm, trong vòng một năm có thể phát triển đến mức độ này thì cho dù là Đế Thiên cũng không dám nghĩ.

Thế Hoa tiến đến xoa vảy của Kim Nguyệt.

"Thích thì tốt."

"Ngươi bây giờ cũng đủ mạnh mẽ rồi, liền có thể thử va chạm thử với các Hồn Thú ở nơi này, coi như giãn cân giãn cốt một chút."

Nó "Xì xì" một tiếng đáp lại, tiếp đó lại cuộn tròn ở một góc nằm nhắm mắt.

Lúc nãy bầu không khí nóng bỏng ở Chúc Thiên sơn mạch làm có không quen lắm, bây giờ phải điều tức trở lại.

Thế Hoa xoa đầu Kim Nguyệt một cái xong liền rời đi, đến tới chỗ của Thiên Nhận Tuyết.

Thiên Nhận Tuyết bây giờ đang ngồi giữa một pháp trận mà tu luyện, năng lượng chứa Hoả thuộc tính hướng về phía cơ thể của nàng như gió cuốn.

Pháp trận kia là một loại ma trận dùng để tăng cường khả năng hấp thụ thiên địa nguyên khí, có cùng tác dụng với đệ tứ Hồn Kỹ của Thế Hoa, chỉ là hiệu năng không có biến thái như vậy.

Thiên Nhận Tuyết giống như cảm ứng được Thế Hoa, khi hắn vừa vào liền dừng tu luyện lại.

"Ngươi đã làm xong rồi sao?"

"Ân."

Thế Hoa gật đầu đáp lại, sau đó lựa một chỗ đối diện nàng ngồi xuống, sau đó nói.

"Có tò mò là rốt cuộc ta định tặng ngươi món quà gì mà chúng ta phải đến tận nơi này sao?"

Thiên Nhận Tuyết có hơi tức giận nói.

"Ta suốt quảng đường này có lúc nào là ngừng hỏi ngươi sao? Nhưng ngươi cũng đâu có trả lời ta."

"Nào nào, đừng tức giận, ngay lập tức ngươi liền sẽ biết."

Thế Hoa ngay lập tức đem ra bốn chiếc hộp ngọc có kích cỡ bằng nhau ra đặt lên trên mặt đất.

"Ở đây có 4 món quà, ngươi mở ra thử xem xem."

Thiên Nhận Tuyết vuốt ve hộp ngọc đầu tiên, sau đó liền mở ra.

Bên trong là một mảnh kim loại có kích cỡ bằng hai bàn tay người lớn.

Khối kim loại này có màu xanh lục nhàn nhạt giống như màu lá non, Sinh Mệnh Chi Lực nội uyển ở bên trong giống như sóng biển ào ạt, chỉ cần một chút khí tức phát tán ra cũng khiến cho khắp căn phòng đều ẩn chứa sinh cơ đậm đà.

Thiên Nhận Tuyết nhìn một chút liền nhận ra đây là thứ gì.

"Thế Hoa, đây không phải là Sinh Linh Chi Kim sao? Hơn nữa còn có một khối lớn như vậy."

Nàng đối với Sinh Linh Chi Kim vô cùng quen thuộc, bởi công cụ mà Thế Hoa dùng để rèn đúc - Luyện Thiên Chuỳ cũng có chứa Sinh Linh Chi Kim ở bên trong, công dụng to lớn của nó nàng cũng từ chỗ Thế Hoa biết được.

Thế Hoa gật đầu.

"Không sai, ta ở trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm tìm được một khu vực có chứa Sinh Linh Chi Kim, khối Sinh Linh Chi Kim này cũng là từ nơi đó kiếm được."

Thế Hoa cũng không nói dối.

Hắn lấy được thứ này từ Ngân Long Vương, mà Ngân Long Vương lại ở khu hạch tâm, mà khu hạch tâm lại là ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.

Vì thế Sinh Linh Chi Kim ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm là không sai!

Hắn sau đó nói tiếp.

"Tuyết nhi, ngươi sắp tới sẽ tiếp nhận tôi luyện từ Thái Dương Chân Hoả, lực phá hoại của Thái Dương Chân Hoả ngươi thân là người của Thiên Sứ nhất tộc hẳn cũng rõ ràng. Sức phá hoại của nó trong Cực Hạn Chi Hoả cũng được xem là phượng mao lân giác, vì thế..."

"Vì thế ngươi định cho giúp ta dung hợp Sinh Linh Chi Kim, tăng cường nội tình của nhục thân, chuẩn bị tốt cho việc tiếp nhận Thần Khảo. Đúng không?" Thiên Nhận Tuyết nối tiếp lời của hắn.

"Không sai."

Thiên Nhận Tuyết nhìn hắn, lo lắng hỏi.

"Vậy còn phần của ngươi..." 

"Đừng lo, ta đã lo phần Sinh Linh Chi Kim của mình, ngươi cứ an tâm."

Thế Hoa từ chỗ của Ngân Long Vương nhận được nhiều lắm, mảnh tặng cho Thiên Nhận Tuyết chỉ là một mảnh nhỏ.

"Sinh Mệnh Chi Lực bên trong Sinh Linh Chi Kim có rất nhiều, ngươi hiện tại cứ để ta giúp ngươi hấp thụ trước khối này, về sau kiểm soát được lượng Sinh Linh Chi Lực ở bên trong thì ta sẽ cho ngươi hấp thụ thêm."

Khối Sinh Linh Chi Kim mà Thế Hoa đem ra hiện tại cũng có khối lượng so với lúc đầu hắn hấp thụ cao hơn gấp bao nhiêu lần, đầy đủ nằm trong giới hạn tiếp nhận của Thiên Nhận Tuyết.

Về sau nàng khống chế được đầy đủ lại cho nàng thêm để hấp thụ là được.

"Nào, tiếp tục cái chiếc hộp thứ hai."

Thiên Nhận Tuyết cầm lên chiếc hộp thứ hai mà mở ra.

Bên trong là mấy chục viên ngọc trai màu vàng kim, ánh sáng toả ra gợn sóng như sóng biển.

"Tinh Thần Lực của ta vậy mà cảm thấy nhẹ nhõm như vậy?" Thiên Nhận Tuyết cảm nhận được ý chí nhu hoà từ mấy viên ngọc trai thì liền biết đây là thứ gì.

"Đây là nước mắt của Nhân Ngư?"

Những loại kiến thức này là do Ngôn Thiếu Triết bỏ vào Vũ Hồn Điện Tàng Thư Các, vì vậy Thiên Nhận Tuyết cũng đã tiếp xúc qua.

Thế Hoa gật đầu, sau đó mới đem chuyện lấy được nước mắt Nhân Ngư lấy ra, tất nhiên là giấu đi chuyện đồ đằng của Thánh Đế.

Thứ này ít nhiều cũng dính dáng đến Thần Giới, nếu lỡ không may lộ ra thì phiền phức nhiều lắm.

"Ngươi ngược lại là may mắn, liền cơ duyên như vậy đều kiếm được." Thiên Nhận Tuyết cảm khái, tiếp đó nói.

"Thế Hoa, ngươi thực sự không cần phục dụng sao? Dù sao thứ này cũng không phải lúc nào cũng có đâu?"

Nước mắt của Nhân Ngư là bảo vật đệ nhất trong việc tăng cường Tinh Thần Lực, cũng vì vậy mức độ hi hữu so với Hồn Cốt còn quý hiếm.

Thế Hoa lắc đầu.

"Ta biết, nhưng hiện tại Tinh Thần Lực của ta lại không thể thể nhờ nước mắt của Nhân Ngư để đột phá. Chính ta phục dụng thì chỉ có thể lãng phí, ngược lại là để cho ngươi lại tốt hơn nhiều."

"Ngươi a, rốt cuộc cũng không biết đã mạnh đến mức nào, đến ta cũng chẳng thể cảm nhận được." Thiên Nhận Tuyết hơi bĩu môi nói.

Thực lực của hắn từ lúc gặp nhau thì nàng đã để ý đến, mới có một năm liền đã biến chuyển nghiêng trời lệch đất như vậy, đúng là tức chết người.

Thế Hoa cũng chỉ có thể lúng túng cười, sau đó liền đem hộp tiếp theo đưa cho Thiên Nhận Tuyết.

Thiên Nhận Tuyết biết hắn có chuyện khó nói, liền cũng không tiếp tục xoáy sâu.

Lần này mở ra thì nhiệt độ xung quang ngay lập tức tăng cao, nếu không phải có Dạ Minh Châu ở khắp nơi thì cả sơn động này đã hoá thành lò hoả.

Sóng nhiệt rất nhanh liền hạ xuống, thứ bên trong hộp cũng dần hiện ra chân thân.

"Đây là..." Đập vào trong mắt Thiên Nhận Tuyết là một viên ngọc có màu đỏ trong suốt như pha lê, bên trong như chứa chất lỏng đang nhẹ nhàng dao động.

Một loại khí tức vương giả bá đạo ngay lập tức phóng thích ra ngoài, hùng hổ doạ người.

"Vậy mà lại là Long Đan!?" Thiên Nhận Tuyết lần này so với hai lần trước còn kinh ngạc, hay nói đúng hơn là kinh hãi.

Theo ghi chép của Vũ Hồn Điện Tàng Thư Các thì Long Đan là kết tinh bản nguyên của Cự Long nhất tộc, không chỉ là chí bảo đối với nhân loại mà liền cả Hồn Thú cũng vô cùng thèm thuồng.

Giống như Thôn Phệ Long ở Nhật Nguyệt Đại Lục, sau khi thôn phệ Long Đan thì đã tăng phúc được bao nhiêu, liền có thể thấy được diệu dụng của nó.

Thế Hoa khẽ gật đầu.

"Đây là Long Đan của một đầu 20 vạn năm Hoả Diễm Thánh Long."

"20 vạn năm Hoả Diễm Thánh Long!? Thế Hoa, viên Long Đan này, làm sao ngươi...?" Thiên Nhận Tuyết hơi lo lắng nhìn về phía Thế Hoa.

Điều kiện để có được Long Đan không dễ, tiên quyết nhất là phải giết một đầu 10 vạn năm cự long, mà trên Đấu La Đại Lục làm gì có đầu cự long nào mà đạt đến tu vi này chứ?

Nhưng nàng cũng nghe nói bên trong khu hạch tâm chân chính có rất nhiều chủng tộc Hồn Thú siêu việt, nhưng đó là địa bàn của Thập Đại Hung Thú a, chẳng lẽ Thế Hoa đã động tay với Thập Đại Hung Thú!?

Thế Hoa sao mà không biết nàng đang nghĩ gì, hơi nhéo mặt của nàng, nói.

"Đừng lo, ta cũng không có mãng phu như vậy. Mặc dù nói ta không thể kể hết cho ngươi vào lúc này, nhưng ngươi có thể tin là ta dùng phương thức an toàn để lấy được nó."

"Thế nên an tâm, được chứ?"

Thiên Nhận Tuyết thật sâu nhìn về phía Thế Hoa.

Kỳ thực nàng cũng thấy nguồn gốc của Sinh Linh Chi Kim rất đáng ngờ nhưng cũng không nói ra, bây giờ lại có thêm viên Long Đan này, 8-9 phần là đều cùng một chỗ lấy được Sinh Linh Chi Kim.

Nhưng nhìn thấy ánh mắt của hắn chân thành thì nàng cũng hơi yên lòng, nhưng vẫn nghiêm túc nói.

"Được rồi, lần này ta sẽ tạm tin ngươi. Nhưng nếu như có chuyện gì nguy hiểm thì cũng đừng giấu ta."

"Ta không muốn làm nữ nhân vô dụng bên cạnh ngươi, vì thế không cần che giấu chuyện lớn với ta."

"Được được, đều nghe ngươi." Thế Hoa bên ngoài thì cười đáp lại, nhưng trong lòng thì thở dài, lại đồng thời cảm thấy bản thân may mắn.

Loại thần thần bí bí này trong mối quan hệ yêu đương rất giống với thuốc độc. 

Đối phương chân thành tin tưởng ngươi tất cả, ngươi thì ở phía sau giấu giấu diếm diếm. Tuy đối phương có thể đem mắt nhắm mắt mở cho qua, nhưng nhiều lần như vậy thì dù là người có tấm lòng bao dung rộng lớn cũng sẽ chạm đến giới hạn, đến lúc vượt qua sẽ nhận phản ngược, có khả năng đem mối quan hệ giữa hai người tan vỡ.

Thế Hoa kỳ thực cũng có hơi lo lắng chuyện mình làm sẽ ảnh hưởng đến tình cảm của cả hai, nhưng xem ra do hắn phía trước đã thẳng thắn nên Thiên Nhận Tuyết cũng không có quá mức khó chịu, chỉ là đôi lúc sẽ bất an vì không rõ lắm Thế Hoa có làm chuyện gì nguy hiểm hay không.

"Xem ra chuyện nói cho nàng tương lai rất nhiều a." Thế Hoa lắc đầu, tiếp đó nói về chuyện của Long Đan.

"Trước khi đem Long Đan đến đây, ta đã đem toàn bộ năng lượng của Long Đan phân hoá thành dạng năng lượng ôn hoà nhất, đồng thời cũng đã đem lệ khí tịnh hoá đi. Vì vậy ngươi có thể an tâm hấp thu mà không sợ năng lượng phản phệ."

Tuy trong Long Đan có rất nhiều năng lượng, nhưng loại năng lượng này không phải ai cũng hấp thụ được.

Nếu như không phải Hồn Thú có huyết mạch của Long tộc mà nói thì loại năng lượng này sẽ không thể nào hấp thu ngay lập tức, mà phải dùng khí tức của bản thân ôn dưỡng nó trong một khoảng thời gian dài để bản chất của loại năng lượng này thay đổi mới có thể phục dụng.

Hơn nữa bên trong Long Đan còn có chứa rất nhiều lệ khí, loại lệ khí này nếu không phòng trừ mà nói thì hệ quả để lại cho căn cơ của người sở hữu, thậm chí là rơi vào tình trạng cửu tử nhất sinh.

Cứ nhìn Mục Ân là biết, tuy nhận được Long Đan những cũng vì năng lượng cuồng bạo ở bên trong nên cũng không dám ngay lập tức hấp thụ, phải tốn cả trăm năm mài dũa. Nhưng đến cuối vẫn bị lệ khí phản phệ, tổn thương đến sinh mệnh của chính mình.

Mà Hoả Diễm Thánh Long còn lại là Hồn Thú mang huyết mạch của Hoả Long Vương, sức phá hoại từ chính bản thân năng lượng của nó là không cần phải bàn cãi, nếu không đủ cường ngạnh liền sẽ bị chính nguồn năng lượng đó phá hoại mà tử vong.

Nhưng dưới bàn tay của Hoả Long Vương, nguồn năng lượng này cũng là thuận tay trấn áp.

Giống như gợn sóng gặp sóng thần, ngay lập tức bị đồng hoá.

"Long Đan này có lực lượng vô cùng tiếp cận Cực Hạn Chi Hoả, so với Cực Hạn Chi Hoả cũng chỉ kém một tia. Ngươi sau khi phục dụng thì không chỉ có khí lực của Cự Long, mà liền độ hoà hợp với Hoả nguyên tố cũng tăng cao."

Tuy nói Vũ Hồn Lục Dực Thiên Sứ của Thiên Nhận Tuyết có 3 loại nguyên tố là Quang Minh, Thần Thánh cùng Hoả, nhưng hoà độ lại không cân bằng.

Lục Dực Thiên Sứ lấy Quang Minh làm nguyên tố trụ cột, còn Thần Thánh cùng Hoả Diễm lại là phụ trợ. Cái này cũng là vì sao hầu hết các Hồn Hoàn mà nàng hấp thụ đều mang thuộc tính Quang Minh làm chủ, chứ ít khi có sự tham gia của hai thuộc tính còn lại.

Điều này cũng có thể được nhìn thấy ở Vũ Hồn Hoả Diễm Lĩnh Chủ - nay là Diễm Ngục Quân Chủ của Diễm, lấy Hỏa làm nguyên tố trụ cột, còn Thổ là nguyên tố phụ trợ; hay Oánh Ngọc Hải Đồn của Thuỷ Nguyệt Nhi, lấy Thuỷ làm nguyên tố trụ cột, Băng là nguyên tố phụ trợ.

Mà Thiên Nhận Tuyết muốn ngưng tụ ba loại Hồn Hạch khác nhau, thì lý tưởng nhất chính là ba nguyên tố này.

Thần Thánh Hồn Hạch thì nhờ có năng lượng tồn dư của Thánh Vẫn Kim Ngân Hoa lẫn năng lượng bản nguyên của Vong Cơ mà đã được ngưng tụ.

Quang Minh Hồn Hạch thì đã chắc như đinh đóng cột, hơn nữa còn có một viên Long Đan khác ở Nhật Nguyệt Đại Lục đang chờ nàng.

Duy chỉ Hoả Hồn Hạch lại không có nền tảng rõ ràng.

Mà viên Long Đan này lại vừa vặn giải quyết được vấn đề đó, trở thành một cái cầu nối tiếp để Thiên Nhận Tuyết có thể ngưng tụ Hoả Hồn Hạch trong tương lai.

"Nào, tiếp đó là hộp thứ 3."

Thiên Nhận Tuyết cầm lên mở ra, bên trong là hai quả trứng Hồn Thú.

"Hai quả trứng này là của Hồn Thú Thiên Thánh Long Ưng, nhưng do có trải qua một chút biến dị nên không thể nở được, đổi lại ở bên trong nó lại có một tia hoả chủng có chứa Cực Hạn Chi Hoả."

"Hoả chủng này vô cùng yếu ớt, ngươi sau khi hấp thụ liền có thể có ngày ngày bồi dưỡng nó, đến khi biến thành một đoá Cực Hạn Chi Hoả thực thụ."

"Long Đan của Hoả Diễm Thánh Long, Cực Hạn Chi Hoả...Ta giống như giờ đã hiểu ra tại sao ngươi lại chọn Chúc Thiên sơn mạch làm địa điểm tặng lễ vật rồi." Thiên Nhận Tuyết liền liên kết được mọi chuyện mới nhau

Trong quá trình hấp thụ hai thứ này thì việc bổ sung Hoả thuộc tính Hồn Lực là hoàn toàn cần thiết, mà vùng sơn mạch này không thể nghi ngờ chính là nơi lý tưởng nhất.

Thiên Nhận Tuyết lắc đầu, tiếp đó lại nhìn về phía hộp ngọc cuối cùng.

Mở ra.

Đập vào mắt nàng là hai khối Hồn Cốt.

Một khối Hồn Cốt là đầu bộ vị Hồn Cốt, toàn bộ xương đầu lâu như làm từ hoàng kim chói sáng, giữa mi tâm còn có một chiếc sừng nhỏ, sóng năng lượng toả ra vô cùng ấm áp, như nắng ấm buổi sáng.

Khối còn lại thì lại có màu ám kim, khí tức hung hãn ác liệt, hình dạng giống như xương bàn tay, chỉ là phần đầu ngón tay được kéo dài thành những lưỡi dao sắc bén, nhuệ khí như muốn huỷ thiên diệt địa.

Thiên Nhận Tuyết cảm nhận được ba động năng lượng của cả hai thì liền biết hai khối Hồn Cốt này không tầm thường.

Thế Hoa bắt đầu giới thiệu.

"Khối đầu Hồn Cốt này là của một đầu thuần chủng Độc Giác Thú có tu vi 50 vạn năm, hơn nữa thuộc tính của nó là đơn thuần Thần Thánh thuộc tính, độ phù hợp của khối Hồn Cốt này với Vũ Hồn Lục Dực Thiên Sứ thì ta không cần phải nói thêm nữa."

Theo ghi chép của lịch sử, tổ tiên của Thiên gia, tức Thiên Sứ Thần không sở hữu Vũ Hồn Lục Dực Thiên Sứ mà là Quang Minh Độc Giác Thú, về sau có Thần Lực gia thân thì Vũ Hồn mới nhận được thuế biến, trở thành Lục Dực Thiên Sứ như hiện tại.

Cũng bởi vì độ hoà hợp của Vũ Hồn cùng Hồn Cốt của Độc Giác Thú là thập toàn thập mỹ mà lúc trước Thiên Sứ Thần đã tự diệt sát 6 đầu 9 vạn năm Độc Giác Thú, hấp thụ Hồn Cốt của bọn chúng mà tạo ra một bộ Thần Trang như hiện tại.

Mà Thế Hoa sở dĩ chọn cho Thiên Nhận Tuyết khối đầu Hồn Cốt này, niên hạn cao ngất ngưỡng chỉ là lý do phụ, mà chủ yếu là còn vì lý do này.

Bây giờ 10 vạn năm Hồn Thú trên Đấu La Tinh mặc dù có rất nhiều, nhưng hắn tin có thể đáp ứng được điều kiện tốt như khối Hồn Cốt này thì lại không có.

Thiên Nhận Tuyết nhìn khối đầu Hồn Cốt này, ánh mắt có chút phức tạp.

50 vạn năm Độc Giác Thú a, nàng tự hỏi Hồn Thú như vậy sẽ có lực lượng sẽ mạnh đến cỡ nào?

Vậy mà Hồn Cốt của nó liền nằm trên tay của Thế Hoa, loại tương phản này so với Long Đan có niên hạn 20 vạn năm lúc nãy mạnh hơn nhiều.

Thiên Nhận Tuyết nhìn Thế Hoa.

"Là cùng một chỗ lấy được sao?"

Thế Hoa biết ý nàng là gì, cũng chỉ có thể gật đầu.

Thiên Nhận Tuyết hít sâu một hơi, sau đó lại nhìn về phía khối Hồn Cốt còn lại.

"Hình dạng thì hẳn là đại danh đỉnh đỉnh Ngoại Phụ Hồn Cốt Ám Kim Khủng Trảo đi, hơn nữa từ ba động năng lượng cho thấy thì niên hạn cũng không thấp."

Ám Kim Khủng Trảo là Hồn Cốt xuất xứ từ Hồn Thú Ám Kim Khủng Trảo Hùng, thiên phú Hồn Kỹ của nó là Ám Kim Khủng Trảo - có uy lực chém chết cự long, một khi xuất trảo thì thiên địa cũng phải thất sắc. Trong Ngoại Phụ Hồn Cốt được đánh giá là cực phẩm.

"Không sai, là Hồn Cốt của một đầu 2 vạn năm Ám Kim Khủng Trảo Hùng."

Bên trong bảo khố của Đế Thiên cũng có Hồn Cốt có niên hạn cao hơn, nhưng Thế Hoa lại chỉ chọn loại 2 vạn năm là để đề phòng trong lúc hấp thụ Hồn Cốt thực hiện quá trình đào thải, gây phản phệ cho Thiên Nhận Tuyết.

Cái này trong nguyên tác cũng đã từng xảy ra, vì thế hắn không muốn nàng mạo hiểm.

Mà lúc này phía đối diện, Thiên Nhận Tuyết nhìn đầu quan mà Thế Hoa vẫn mang trên đầu, rồi lại nhìn về mấy món lễ vật trước mặt thì không khỏi có hơi xấu hổ.

Dù sao giá trị giữa hai bên có chênh lệch không nhỏ, nếu không muốn nói là một trời một vực.

Sự khác biệt này làm nàng cảm thấy xấu hổ trong lòng.

Thế Hoa thấy nàng như vậy thì liền nhẹ xoa đầu nàng.

"Đừng nghĩ nhiều, trong mắt ta thì đồ ngươi tặng cho ta so với bất kỳ thứ gì trên đời đều quý giá, chứ đừng nói đến còn là do chính tay ngươi làm ra. So với nó thì những thứ trước mặt ta tặng ngươi lại lộ ra không bằng một góc băng sơn."

"Thế Hoa..." Thiên Nhận Tuyết nghe được lời này thì hơi thẫn thờ nhìn hắn.

"Ta tặng lễ vật cho ngươi mục đích là để ngươi vui vẻ, chứ không phải suy nghĩ nhiều như thế này. Nếu như muốn đáp lễ cho ta mà nói, tương lai ít nhéo eo ta mấy cái, cho ta hôn thêm vài cái, lại làm thêm cho ta hai ba cái đầu quan, chúng ta xem như huề, thế nào?"

Thiên Nhận Tuyết nghe yêu cầu của hắn thì không khỏi khúc khích cười.

Rõ ràng là trân tài dị bảo mà lại bị hắn quy ra mấy thứ nhỏ nhặt như vậy, nếu như gia gia của nàng mà biết liền sẽ hộc máu tức chết.

Nhưng cũng nhờ vậy mà cảm giác tự ti của nàng cũng đã vơi đi nhiều, mà hình ảnh của Thế Hoa ở trong lòng nàng lại nặng thêm mấy phần.

"Cảm ơn ngươi, Thế Hoa." Thiên Nhận Tuyết khẽ đáp lại.

"Thế nào, không có phần thưởng cho ta sao?" Nét mặt của Thế Hoa lúc này gian xảo vô cùng, có một chút giống lưu manh hay trêu ghẹo nữ tử nhà lành.

Thiên Nhận Tuyết nào còn không hiểu hắn đang muốn cái gì.

"Tiểu bại hoại... Cả ngày chỉ nghĩ đến cách chiếm tiện nghi của ta." Gương mặt của nàng hơi hồng lên, ngữ khí ngạo kiều nhưng yếu đuối, giống như vừa vui vừa giận.

"Không phải là trong đầu ta cả ngày chỉ có ngươi đi, sao lại trách ta?"

"Đổi trắng thay đen, không nói lại ngươi."

"Vậy thì chúng ta...như thế nào?"

Thiên Nhận Tuyết mặt đã hồng thấu, thấy ánh mắt lửa nóng của Thế Hoa thì càng đỏ hơn.

"Nhắm mắt lại...Không cho mở mắt... Nếu không thì không có phần thưởng gì hết."

"Tuân mệnh tỷ tỷ." Thế Hoa giống như một một hài tử nghiêm túc, hai mắt nhắm lại không nhúc nhích.

Thấy hắn hồ hởi như thế thì Thiên Nhận Tuyết lại càng xấu hổ hơn, gương mặt của nàng không biết có phải là do ở gần Long Đan hay không mà trở nên nóng bỏng vô cùng.

Cuối cùng là nàng vẫn kề áp đến bên Thế Hoa, sau đó bốn cánh môi sát kề.

...

Một vài ngày sau, Chúc Thiên sơn mạch.

Tiếng kim loại va chạm vang vọng tận trời cao.

"Keng, keng, keng..." Hai đạo quang ảnh một vàng một đen trên bầu trời liên tục va chạm rồi tách ra, tốc độ nhanh đến mức tạo ra vô số tàn ảnh.

Sau lưng Thiên Nhận Tuyết mọc lên 6 cánh chim trắng tinh khôi, tay cầm Thiên Sứ Thánh Kiếm, dưới chân là 8 đạo Hồn Hoàn.

Tử Tử Hắc Hắc Hắc Hắc Hồng Hồng!

"Thế Hoa, xem kiếm."

Trên Thiên Sứ Thánh Kiếm hiện lên một ngọn lửa màu cam như chiều tà, trong suốt như đá quý.

"Phệ Quang Thiên Xích Diễm!"

Hai tay của Thế Hoa lúc này đã cầm chắc Thiên Cơ Song Ma Kiếm, cả người do điều động Cực Hạn Chi Băng mà trở nên lạnh lẽo kinh người.

"Tuyết nhi, đến đây."

Thiên Nhận Tuyết cũng không che giấu lực lượng của mình, một kích phóng ra toàn bộ lực lượng.

"Đệ nhất Hồn Kỹ, Thiên Sứ Đột Kích!"

Đệ nhất Hồn Hoàn xoay chuyển, Thánh Kiếm trên tay nàng sáng lên, hệt như thái dương liệt nhật.

Thánh Kiếm hạ xuống, lực lượng khổng lồ khiến cả không gian giống như bị nứt vỡ.

Hoả diễm như mưa buông xuống đại địa, đem cả mảnh khu bao phủ trong màu cam diễm lệ không khác gì địa đàng.

Ở giữa không trung là Thế Hoa đang cầm song kiếm đỡ lại kiếm của Thiên Nhận Tuyết.

Thế Hoa thân mang Cực Hạn Chi Băng cùng Cực Hạn Chi Hoả cũng không bị nhiệt độ của Phệ Quang Thiên Xích Diễm ảnh hưởng, nhưng khi nhìn uy lực của nó thì cũng không khỏi kinh ngạc.

"Chưa đạt đến Cực Hạn Chi Hoả nhưng lại không thể bị Cực Hạn Chi Băng dập tắt, thú vị."

Thế Hoa cùng Thiên Nhận Tuyết sau đó liền tách ra mà hạ xuống mặt đất, Vũ Hồn cũng thu hồi.

"Cảm giác thế nào?"

Sau khi Thiên Nhận Tuyết phục dụng xong toàn bộ lễ vật mà Thế Hoa đưa cho thì liền muốn thử nghiệm sức mạnh của mình.

Thiên Nhận Tuyết hào hứng ôm hắn.

"Ta có cảm giác giống như là được tái sinh vậy."

Lời này cũng không khoa trương, bởi sau khi dung hợp Sinh Linh Chi Kim thì Thiên Nhận Tuyết thật sự có một cảm giác bản thân lúc trước mang trên người đầy gánh nặng, đến bây giờ mới được gỡ xuống.

Mỗi lần di chuyển hay hít thở so với lúc trước vô cùng thoải mái nhẹ nhàng, thậm chí cho dù chỉ hoạt động bình thường nàng đều có cảm giác thiên địa đang hô ứng với nàng, đem nguyên khí tự động nhập thể.

Hơn hết nàng có một cảm giác thông thấu đồng nhất. Toàn bộ tinh, khí cùng thần giống như một lần nữa được sâu chuỗi, đem liên kết mong manh giữa bọn chúng mở rộng, trở thành một vòng tuần hoàn khép kín trong cơ thể.

Nói đây là "tái sinh" thì cũng hoàn toàn không sai.

Tiếp đó lại hấp thu đầu Hồn Cốt từ Độc Giác Thú cùng nước mắt của Nhân Ngư, Tinh Thần Lực của nàng được đề thăng cao vô cùng, hơn nữa nhận được Hồn Kỹ cũng không tệ.

Sau là Long Đan cùng Ngoại Phụ Hồn Cốt Ám Kim Khủng Trảo đã đem lực lượng cơ thể của nàng tăng cao, có thể nói là được so với Hung Thú hình người.

Cuối cùng là Phệ Quang Thiên Xích Diễm, tuy chưa thực sự tăng cường cho Thiên Nhận Tuyết quá nhiều ngay lúc này, nhưng trong tương lai chắc chắn sẽ là một đại sát khí.

Thế Hoa đối với kết quả này cũng rất hài lòng.

Thiên Nhận Tuyết lúc trước mặc dù có thiên phú cao cùng sở hữu tài nguyên tu luyện dồi dào, còn nhận được cơ duyên nghịch thiên, nhưng cơ thể vẫn chỉ nằm ở mức phàm thể, vẫn chưa chạm đến mức vô cấu như cơ thể của Thế Hoa.

Mà qua lần dung hợp này, không chỉ ngũ quan lẫn cường độ cơ thể của nàng được tăng cường, mà ngay cả toàn bộ kinh mạch bên trong cũng được đả thông, tạp chất trong cơ thể cũng toàn bộ bị đào thải sạch sẽ, lại kết hợp với cực phẩm Hồn Cốt đã đem thiên phú của nàng khuếch đại đến cùng cực.

Thế Hoa nhìn gương mặt của nàng lúc này vẫn còn có chút hồng thì không khỏi nói.

"Sinh Mệnh Chi Lực vẫn còn có chút chưa yên phận đúng không?"

Thiên Nhận Tuyết gật đầu, nàng là chủ nhân của cơ thể nên rõ ràng hơn ai hết.

Những dòng Sinh Mệnh Chi Lực này giống như nước biển, chỉ theo tự nhiên mà di chuyển, chứ không hoàn toàn nằm dưới sự khống chế của nàng.

Tuy lúc dung hợp Long Đan thì lực lượng của nó đã trấn áp một phần nào đó sự hỗn loạn của Sinh Mệnh Chi Lực, nhưng cũng chỉ là một phần.

Thế Hoa khẽ cười nhẹ, đem Sinh Mệnh Chi Lực của bản thân thâm nhập vào cơ thể của nàng, đem lượng Sinh Mệnh Chi Lực này điều tiết lại, dẫn dắt bọn chúng trở nên an phận hơn.

Thế Hoa nâng cằm của nàng lên.

"Tuyết nhi, nhắm mắt lại."

Gương mặt của Thiên Nhận Tuyết bỗng trở nên nóng hơn, nhưng cũng nghe lời mà nhắm mắt.

"Đừng phản kháng." Thế Hoa ở bên tai nàng nói nhỏ, không khí dao động khiến cả vành tai của nàng cũng đỏ thấu.

"Tên vương bát đản này lại trêu chọc ta..." Thiên Nhận Tuyết cắn răng, nhưng đầu vẫn tự động điều chỉnh.

Góc độ rất phù hợp để hôn.

Thế Hoa nhìn thấy nàng như thế thì khẽ cười, đầu của hắn cũng tiến lại gần.

Nhưng mục tiêu của hắn không phải là môi chạm môi, mà là mi tâm chạm mi tâm.

Giao điểm giữa cả hai sáng lên, một tia Tinh Thần Lực ngay lập tức tiến vào não hải của Thiên Nhận Tuyết.

Thiên Nhận Tuyết bị tia Tinh Thần Lực này làm sợ hết hồn, ngay lập tức theo bản năng mà định khởi động Hồn Cốt dự định phòng vệ.

"Đừng lo lắng, là ta." Giọng nói của Thế Hoa lần nữa vang lên, tiếp tục giúp nàng truyền thâu.

"Đây là lễ vật thứ 5 của ta, cũng là thứ sẽ giúp ngươi cấp tốc khống chế được lực lượng mà bản thân đang sở hữu."

"Hãy tập trung cảm ngộ lấy, có gì khó hiểu ta sẽ giải thích sau."

Thiên Nhận Tuyết liền thả lỏng, sau đó liền bắt đầu nhìn vào bốn chữ bên trong Tinh Thần Chi Hải.

"《 Càn Khôn Quy Nhất 》?"

Theo tiếng nói của Thiên Nhận Tuyết, xung quanh ngay lập tức tràn ra hơn vạn chữ, lần lượt xếp thành hàng mà hoà nhập vào não hải của nàng.

"Càn vi thiên, khôn vi địa, đại đạo hư thực tại càn khôn..."

Thiên Nhận Tuyết lúc này còn đang ở trong Tinh Thần Chi Hải cảm nhận sự thần kỳ của pháp quyết, cơ thể cũng vì vậy mà mất khống chế ngã xuống.

Thế Hoa ở kế bên liền đỡ nàng, tiếp đó liền đem nàng vào bên trong sơn động mà đặt lên giường để nàng nghỉ ngơi.

Không giống với《  Tinh Không Hư Thần Quyết 》,《 Thiên Nguyệt Kính Ảnh Bộ 》,《 Vẫn Tinh Toái Không Thương Pháp 》hay《 Hắc Diệu Song Kiếm Tuyệt 》đều có hạn chế không phù hợp với Thiên Nhận Tuyết,《 Càn Khôn Quy Nhất 》lại có tính chất bao dung vạn vật, tức là nàng cũng có thể học được mà không hề bị giới hạn trong việc áp dụng.

Tác dụng lớn nhất của nó không phải tuyệt thế quyền pháp, mà là khống chế lực lượng của chính bản thân, thậm chí có thể đem nó biến thành phụ trợ cho các công pháp hoặc Hồn Kỹ khác.

Đối với tình trạng của Thiên Nhận Tuyết mà nói thì đây chính là vừa vặn, không chỉ giúp nàng khống chế lực lượng mới nhận được, mà còn có thể đem kỹ năng chiến đấu của nàng cải thiện một lần nữa.

"Phần nàng đã xong, cũng nên đến phần ta rồi."

Bạn đang đọc Đấu La Chi Thiên Cơ Phượng Hoàng sáng tác bởi yy19661837
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy19661837
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.