Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sắp đặt (3)

Tiểu thuyết gốc · 4855 chữ

Một tuần sau,

Lục Yển, Á Tử Ly, Tần Dương, Phong Nhữ cùng Hoả Vân theo chân Thế Hoa đi tới Vũ Hồn Thành.

Vì để tránh để lại dấu vết trên đường đi nên tất cả đều nguỵ trang ngoại hình của mình lại một lần, hoàn toàn không nhìn ra được dấu vết của thân phận cũ, hoá thành một nhóm Hồn Sư vãng lai đến Vũ Hồn Thành.

Vũ Hồn Thành mỗi ngày người ra kẻ vào đếm không xuể, thêm một nhóm người như bọn hắn cũng không có gây nên chú ý gì.

Thế Hoa vừa đến cổng thì từ vạt áo lấy ra một cái lệnh bài đưa cho kỵ sĩ.

Kỵ sĩ thấy tấm lệnh bài này thì đối với Thế Hoa bái thật sâu, sau đó nói nhỏ.

"Mời đại nhân đi theo ta, phó điện chủ rất nhanh sẽ tới chỗ ngài."

Thế Hoa gật đầu, tiếp đó ra hiệu 5 người ở phía sau đi theo.

Theo kỵ sĩ được vài phút thì liền tất cả liền đến trước cổng của một kiến trúc tương đối xa hoa, đây là nơi mà các kỵ sĩ tiếp đãi khách quý đến Vũ Hồn Thành.

Thế Hoa đi đến đây thì vị kỵ sĩ kia đã thông cáo mà rời đi, tiếp đãi hắn bây giờ chính là một lão nhân.

Hắn mặc dù già nhưng khí huyết vẫn rất thịnh vượng, kết hợp một thân áo đuôi tôm cùng găng tay trắng khiến khí chất càng khác hẳn với người thường.

Lão nhân để tay lên ngực cung kính giới thiệu bản thân.

"Lão nhân gọi là Thiệu Huy, là quản gia của nơi này, hân hạnh được phục vụ đại nhân cùng chư vị."

Lục Yển quan sát lão nhân thì khoé miệng giật một cái.

Theo hắn cảm nhận thì uy áp của lão nhân này ngang với huynh trưởng của hắn, tức tu vi của hắn cũng phải là Hồn Đấu La.

Một Hồn Đấu La tại hai đại đế quốc cũng có thể xem như là cự đầu, mà ở đây chỉ liền đem làm quản gia, sự tương phản này có chút lớn.

Lão nhân sau đó liền dẫn Thế Hoa đi vào bên trong căn phòng khách, sau đó nói.

"Mời các đại nhân cùng chư vị ngồi xuống dùng trà cùng điểm tâm, phó điện chủ rất nhanh sẽ đến."

Thế Hoa ra hiệu cho Thiệu Huy đã hiểu, sau đó an nhiên ngồi xuống ghế sofa.

Chỉ là Thế Hoa dám ngồi nhưng đám người Lục Yển không dám ngồi a.

Lúc trước vì để tạo ra hiện trường giả tại Lạc Nhật Sâm Lâm mà Thế Hoa đã đồng thời quần chiến với cả 11 người bọn hắn.

Thế Hoa chỉ cầm một thanh trường mâu liền đem cả một mảnh rừng rậm liền xoắn nát, mà bọn hắn tuy biết bản thân sẽ không bị giết nhưng lại chật vật vô cùng, tình trạng thê thảm không khác nào trải qua tử chiến.

Hơn hết là Thế Hoa còn không thèm dùng đến Hồn Lực mà chỉ dùng lực lượng của cơ thể tới ngạnh đấu với Vũ Hồn dung hợp kỹ của Cái Thế Long Xà.

Mặc dù một tuần đã trôi qua, nhưng uy thế trấn áp quần hùng của Thế Hoa vẫn như cũ không phai tàn trong đầu của bọn hắn, ngược lại kính ý so với lúc ban đầu còn nồng đậm hơn.

Thế Hoa ngồi xuống mà từ tốn nói.

"Các ngươi ngồi xuống đi."

Đám người nghe vậy thì rất nghe lời mà liền ngồi xuống, chỉ là điệu bộ tương đối khúm núm.

Thế Hoa cũng không nói thêm cái gì, chỉ là nhắm mắt dưỡng thần.

Lúc này một thị nữa liền đẩy một xe phụ vụ lên, bên trên là hai bộ ấm trà cùng một số món điểm tâm.

Vị thị nữ trước tiên đem một bộ ấm tử nê hoa lệ đặt ở bên Thế Hoa, tiếp đó vì hắn rót một chén trà rồi nói.

"Đại nhân, đây là Thập Nhị Triều Sinh Trà, mời ngài dùng."

"Đa tạ." Thế Hoa nói một câu sau đó mới đem trà lên nhấp một ngụm.

Loại trà này hắn cũng không lạ lẫm, dù sao lão sư của hắn có sự yêu thích rất lớn đối với loại trà này.

Hương trà thơm thoang thoảng trong khoang miệng không khỏi khiến tinh thần của hắn thả lỏng.

Thị nữ tiếp đó đem một ấm trà tử nê cùng mấy món điểm tâm khác đặt bên chỗ của đám người Lục Yển, vẫn nhẹ nhàng giới thiệu.

"Các vị, trà này là Thất Thải Thanh Tâm Trà, có tác dụng an dưỡng tâm thần, mời dùng."

Tiếp đó nàng cũng rất từ tốn mà lần lượt rót cho mỗi người một chén.

Lục Yển, Tần Dương, Á Tử Ly, Phong Nhữ cùng Hoả Vân mặc dù không am hiểu trà đạo nhưng lại hiểu mức độ quý giá của Thất Thải Thanh Tâm Trà, dù sao thứ này ở sản nghiệp của Thất Bảo Lưu Tông có danh tiếng vô cùng lớn, giá cả cũng đắt vô cùng.

Bọn hắn cũng không muốn lãng phí trà quý, cũng liền từ từ uống vào.

Trà thơm đi vào khoang miệng, tiếp đó theo yết hầu chảy xuôi, hoá thành một dòng nước thanh lương thấm nhuần vào tâm hồn của bọn họ.

Lục Yển cũng bởi vì dòng thanh lương này mà không khỏi run lên một cái, Thất Thải Thanh Tâm Trà này không phải là mặt hàng bình thường.

Thất Thải Thanh Tâm Trà cũng có đa dạng phẩm loại, phẩm càng cao thì hương vị càng đặc sắc, chỉ là số lượng khan hiếm, hơn nữa cũng không phải có tiền là mua được.

Theo như Lục Yển phẩm vị, Thất Thải Thanh Tâm Trà mà hắn uống bây giờ phải có phẩm vị cao hơn thứ mà huynh trưởng Lục Tang của hắn hay uống ít nhất một bậc.

Cái này đã rất là kinh khủng, lấy thân phận của Lục Tang thì phẩm trà hắn uống có khi chỉ thua mỗi hoàng đế, cũng không phải là loại có thể dùng tiền để mua.

Vậy loại trà mà Lục Yển đang dùng lại là phẩm cấp nào? Chẳng lẽ là sánh ngang với hoàng đế?

"Hảo trà, hảo trà." Tần Dương uống một ngụm cảm thấy vô cùng sảng khoái mà sảng khoái cười, liền cảm giác khúm núm lúc trước cũng tan đi mấy phần.

Hắn lúc trước cũng nghe qua danh của Thất Thải Thanh Tâm Trà, nhưng thứ này quá đắt nên hắn không dám mua, bây giờ uống được thì liền hiểu tại sao đám quý tộc kia lại không tiếc tiền dùng để mua thứ này.

Uống một ngụm trà quả là đi đến tây thiên cực lạc.

Mấy người còn lại cũng gật gật đầu, tiếng có tiếng không khen lấy hương vị của Thất Thải Thanh Tâm Trà.

Lục Yển nhìn đám người liền lắc đầu bất đắc dĩ, vô tri hưởng thái bình a.

Không biết lúc này bụng của ai lại vang lên tiếng bao tử kêu, tại căn phòng yên ắng này hiện ra tương đối rõ ràng.

Tần Dương thấy mọi người đem ánh mắt nhìn mình thì không khỏi xấu hổ gãi đầu.

Hắn mặc dù có tu vi Hồn Đế nhưng không có khả năng tích cốc kinh khủng như vậy, cho nên vẫn có nhu cầu ăn uống.

Thế Hoa mặc dù cũng không phải là để bọn hắn nhịn ăn nhưng hôm nay đi một quảng đường dài như vậy cũng khiến năng lượng trong cơ thể hắn cũng không còn bao nhiêu.

Tuy nói trà ngon nhưng cũng không phải là thịt là gạo, vì thế bụng biểu tình cũng là chuyện bình thường.

Thế Hoa vừa nhấp trà vừa nói.

"Đói bụng thì cứ tự nhiên mà ăn, ta cũng không bảo các ngươi tuyệt thực."

"Ngược lại những món điểm tâm này là để cho các ngươi dùng, vì vậy không ăn chính là lãng phí."

Phong Nhữ, Hoả Vân, Á Tử Ly và chậm chí là Lục Yển nghe vậy thì cũng không khỏi nhìn lại điểm tâm trên bàn mà nuốt một ngụm nước bọt.

Lục Yển cũng không ăn ngay, mà là hỏi Thế Hoa.

"Chủ thượng, ngài không ăn sao?"

Thế Hoa khẽ cười lại mà đáp.

"Cảm ơn nhưng ta tại Vũ Hồn Thành đã ăn ngán những thứ này, các ngươi cứ tự nhiên dùng là được."

Lục Yển cũng không nói gì thêm.

Kỳ thực bọn hắn so với Tần Dương cũng không tốt hơn là bao, chỉ là bụng cũng không có kêu to như vậy mà thôi.

Lục Yển lúc này vậy mà tự tay cầm một dĩa điểm tâm lên đưa cho Tần Dương, nói.

"Ngươi đói rồi thì nhanh ăn đi."

Tính cách của Lục Yển có chút trầm lắng, vì vậy hắn giao tiếp tương đối ngắn gọn.

Tần Dương nhanh chóng nhận lấy dĩa điểm tâm, đối với Lục Yển gật đầu cảm tạ.

Bọn hắn trong một tuần này mặc dù dành thời gian chủ yếu là để di chuyển nhưng vẫn có một khoảng nhỏ thời gian là sinh hoạt chung, vì vậy đối với nhau cũng nhận thức rõ ràng hơn một chút.

Lục Yển do có tu vi cao trong nhóm được xem là trụ cột, vì vậy đám người cũng rõ ràng tính cách của hắn.

Lục Yển sau đó nhìn sang 4 người còn lại.

"Các ngươi cũng mau ăn."

Dưới tiếng nói của Lục Yển, những người khác cũng dần đem điểm tâm dùng, vừa dập tan cơn đói mà vừa thưởng thức mỹ thực.

...

Không đợi bao lâu sau thì một tràng gõ cửa từ bên ngoài vang lên.

"Cộc, cộc, cộc, cộc."

Thế Hoa khẽ nói.

"Vào đi."

Cánh cửa sau đó mở ra, xuất hiện ở phía sau là một nam tử có vẻ ngoài tương đối trẻ tuổi.

Người này mang trên người một thân giáp có màu ám kim, đôi mắt cùng mái tóc hiện ra đen nhánh hiện ra một tí âm u, đặc biệt nhất là đường lông mày của hắn giống như có một vết dao cắt ngang, khí tức của hắn cũng thu liễm đến cực hạn.

Hắn đến bên cạnh Thế Hoa, khom người nói.

"Ô Thất Lâm xin ra mắt thiếu gia."

Thế Hoa gật đầu ra hiệu miễn lễ, sau đó nói giới thiệu Ô Thất Lâm với 5 người kia.

"Vị này là Ô Thất Lâm, 94 cấp Mẫn Công hệ Phong Hào Đấu La, phong hào "Quỷ Báo", thân phận là phó điện chủ của Hình Phạt Điện."

Đám người vốn đã lau mồm miệng sạch mà đứng sẵn ở đó liền khom người đến 90 độ, đồng thanh nói.

"Hân hạnh được gặp Quỷ Báo miện hạ."

Bọn hắn cả đời này mặc dù tiếp xúc qua được Hồn Đấu La nhưng Phong Hào rất hiếm thấy, phần lớn cũng là nhìn từ xa hoặc nhìn qua tranh ảnh.

Thế Hoa có lực lượng cường đại thì bọn hắn đã quen thuộc, nhưng gặp các vị Phong Hào Đấu La khác vẫn như cũ mang kính sợ, chưa kể đây còn là người của Hình Phạt Điện.

Ô Thất Lâm gật đầu nhưng cũng không đáp lại.

Mấy người này tu vi cũng chỉ Hồn Đế cùng Hồn Thánh, so với thủ hạ của hắn yếu hơn không biết bao nhiêu, hơn nữa bản thân xem chừng cũng không trải qua bao nhiêu sát lục tẩy lễ, khí thế lại càng là kém xa.

Nếu không phải xem xét mặt mũi của Thế Hoa, hắn cũng lười phản ứng đến.

Thế Hoa tiếp đó nhìn về phía 5 người.

"Như các ngươi đã biết thì trong khoảng thời gian sắp tới các ngươi sẽ ở lại Vũ Hồn Thành sinh hoạt, bởi vậy việc đi ra ngoài sẽ bị hạn chế đến mức tối đa."

Nhóm 5 người đồng thời gật đầu, chuyện này Thế Hoa cũng đã nói trước với bọn hắn nên cũng có chuẩn bị tâm lý trước.

Thế Hoa tiếp đó lại nói tiếp.

"Bây giờ ta sẽ cho ngươi hai lựa chọn."

"Thứ nhất là sẽ tại Vũ Hồn Thành sinh hoạt bình thường, tài nguyên tu luyện sẽ được cung cấp đều đặn hằng tuần, đãi ngộ có thể so sánh với điện chủ của các phân điện lớn trực thuộc Vũ Hồn Điện. Tất nhiên là ta cũng sẽ ra một số nhiệm vụ, giống như qua bao lâu thì cần đột phá một cấp, hoặc là đi đâu đó để rèn luyện học tập, nhưng phần lớn thời gian các ngươi sẽ sinh hoạt rất dễ dàng."

Sau khi nghe xong thì trong nhóm ngoại trừ Lục Yển ra đều không khỏi có hiện lên kinh hỉ.

Phải biết các điện chủ của các phân điện lớn đều có tu vi Hồn Thánh hoặc Hồn Đấu La, vì vậy tài nguyên tu luyện được cung cấp cho bọn hắn hằng tuần cũng không phải là ít. Mặc dù có nói là có điều kiện nhưng so sánh với những lợi ích này thì không đáng là bao.

"Thứ hai chính là tham gia vào Hình Phạt Điện, nhận huấn luyện từ bọn họ. Danh tiếng của Hình Phạt Điện các ngươi cũng hiểu, chủ công sát phạt, thủ đoạn tàn nhẫn, là nơi ma luyện vô cùng kinh khủng, tỷ lệ sống sót thành công qua cuộc huấn luyện cũng chỉ có 5%. Nhưng nguy hiểm đảm đương càng lớn thì ích lợi nhận được càng cao, các ngươi một khi sống sót khỏi qua đợt huấn luyện thì sẽ chân chính lột xác mà trở thành cường giả."

"Bây giờ lựa chọn thế nào là tuỳ các ngươi."

Thế Hoa vừa nói dứt câu thì sự kinh hỉ trong mắt đám người ngay lập tức bị dập tắt, bên trong chỉ còn là sự hoang mang.

Nếu là bình thường thì bọn hắn chắc chắn sẽ lấy lựa chọn thứ nhất, nhưng bây giờ Thế Hoa lại để ra hai lựa chọn như vậy lại khiến bọn hắn xoắn xuýt.

Đây không phải lại là một lần kiểm tra a?

Đây là ý nghĩ đầu tiên của bọn họ.

Vậy nếu là kiểm tra thì phải lựa chọn như thế nào mới phải? Cái nào mới là kết quả đúng? Nếu sai thì hậu quả như thế nào?

Lúc mà mấy người khác còn đang cân nhắc nhiều thứ thì Lục Yển đã đứng ra, đối với Thế Hoa nói.

"Chủ thượng, ta xin được tham gia vào Hình Phạt Điện."

Lục Yển hơi nắm chặt nắm đấm nhưng vẫn nói.

"Ta muốn nhờ áp lực sinh tử từ Hình Phạt Điện để đem giới hạn của bản thân đột phá, nhận lấy lực lượng mạnh mẽ hơn để đánh bại huynh trưởng của ta. Nếu ta không chớp lấy cơ hội này mà chỉ ở tại Vũ Hồn Thành tu luyện thì cả đời này sẽ khó mà lật mình được, vì thế mong chủ thượng thành toàn."

Lục Yển cũng không phải là không hiểu rõ bản thân mình, hắn biết bản thân mình đã bị cái bóng của Lục Tang đè ép quá lâu, thậm chí đến mức chỉ cần nhìn thấy thân ảnh của hắn thì sẽ liền cảm thấy nghẹt thở.

Vì vậy hắn cũng chỉ có thể ép bản thân mình vào cùng đường mạt lộ, đem giới hạn kéo căng mà thoát khỏi nỗi ám ảnh trong đó.

Đơn giản mà nói thì chính là lấy độc trị độc.

Ánh mắt của Thế Hoa nhìn về phía Lục Yển, xem ra Lục Yển cũng không phải là không tự biết mình.

Hắn đối với Lục Yển gật đầu, cái sau mới lui về chỗ cũ.

Tần Dương lúc này cũng đứng lên đối với Thế Hoa nói.

"Chủ thượng, ta cũng muốn vào Hình Phạt Điện thao luyện."

"Ta cả đời này có thiên phú không được tốt lắm, cũng chỉ có thể lấy chăm chỉ bồi đắp lấy mới có thể đạt đến tu vi Hồn Đế như bây giờ. Mặc dù ta không có mục tiêu rõ ràng như Lục huynh nhưng ta biết ta không muốn bản thân một đời đều là tầm thường, ta muốn xem giới hạn lớn nhất của bản thân là bao nhiêu."

Thế Hoa nhìn hắn.

"Sẽ không hối hận sao?"

"Tần Dương ta cả đời này từng làm nhiều chuyện sai lầm, nhưng ta biết lần này hắn sẽ không sai. Ta tuyệt đối sẽ không hối hận." Tần Dương chém đinh chặt sắt nói.

Thế Hoa gật đầu, sau đó kêu hắn lui về sau.

Lúc này Phong Nhữ đứng lên, có chút xấu hổ nói với Thế Hoa.

"Chủ thượng, ta hi vọng ta có thể tại Vũ Hồn Thành bình ổn tu luyện."

"Ta tu luyện cả một đời cũng chỉ để cầu bản thân có thể bảo vệ phụ mẫu cùng huynh đệ tỷ muội, vì vậy ta muốn bản thân vẫn còn có thể sống sót để gặp mặt bọn họ."

"Đã để ngài thất vọng rồi chủ thượng."

Phong Nhữ có rất nhiều thân nhân, chuyện muốn làm trong tương lai cũng rất nhiều, vì vậy hắn rất sợ chết. Tuy làm ra lựa chọn này có thể để lại ấn tượng xấu cho Thế Hoa nhưng hắn vẫn muốn cược một lần.

Thế Hoa vỗ vai hắn mà lắc đầu.

"Trên đời này không có hai chiếc lá giống nhau, mỗi người trên đời đều có truy cầu của mình. Chỉ cần ngươi nghĩ lựa chọn của mình là đúng thì chính là đúng, vì vậy ngươi không có lỗi với ta."

Người người truy cầu khác biệt, Thế Hoa cũng không có cớ gì để trách Phong Nhữ.

"Lui xuống đi."

"Cảm tạ chủ thượng." Phong Nhữ bái sâu một cái liền lui xuống.

Hoả Vân thấy Phong Nhữ đã lựa chọn thì cũng liền đi lên, nói.

"Chủ thượng, ta cũng hi vọng bản thân được ở lại Vũ Hồn Thành tu luyện."

"Ta có thể tự biết lực lượng của bản thân mình ở đâu, ta vào Hình Phạt Điện chắc chắn sẽ chết không nghi ngờ. Vì vậy ta vẫn nên ngoan ngoãn ở đây chuyên tâm tu luyện, coi như không lãng phí cái mạng này."

Mấy người nghe lý do của Hoả Vân thì khoé miệng không khỏi giật một cái, mặc dù bọn hắn biết đây là nói thật nhưng cái này lại thẳng thừng quá, hoàn toàn không che giấu điểm yếu của mình.

Thế Hoa với câu trả lời này cũng chỉ có thể cười mà lắc đầu, sau đó cho hắn lui xuống.

Bây giờ ở trong phòng chỉ còn có Á Tử Ly là còn xoắn xuýt không biết lựa chọn gì, Thế Hoa liền nói.

"Á Tử Ly, ngươi vẫn là ở Vũ Hồn Thành tu luyện cùng với Hoả Vân cùng Phong Nhữ, Hình Phạt Điện không thích hợp với ngươi."

Á Tử Ly là tuy được Sinh Mệnh Chi Lực giúp đỡ khiến cho thuộc tính cơ thể gia tăng nhiều nhưng với tính cách không quả quyết của nàng thì Hình Phạt Điện với nàng không khác nấm mồ là bao nhiêu, vì vậy vẫn để nàng ở đây tu luyện vẫn là thoả đáng nhất.

"Tuân mệnh chủ thượng." Á Tử Ly đáp lại, chỉ là ngữ khí hơi yểu xìu.

Thế Hoa sau đó nhìn về phía Ô Thất Lâm, nói.

"Quỷ Báo tiền bối, hai người Tần Dương cùng Lục Yển liền giao cho Hình Phạt Điện huấn luyện, không đối xử đặc biệt với hai người bọn họ, cứ xử lý như bình thường là được."

"Ta đã rõ thưa thiếu gia."

"Còn ba người còn lại thì tiền bối nhờ người xử lý giúp ta, ta bây giờ còn việc không thể tự mình làm được."

"Là hân hạnh của ta." Ô Thất Lâm gật đầu.

Thế Hoa gật đầu đáp lại, sau đó liền như bóng ma mà biến mất.

Ô Thất Lâm lúc này nhìn về 5 người trước mặt, lạnh lùng nói.

"Tất cả các ngươi đi theo ta."

...

Thế Hoa sau khi rời khỏi trạch viện thì đầu tiên là đi tới Giáo Tông Điện, bởi hắn còn cần có việc để bàn giao vói Diệp Tịch Thuỷ.

Diệp Tịch Thuỷ và Long Tiêu Dao ngồi cùng với Thế Hoa trong phòng khách, ánh mắt của cả hai khi nhìn về Thế Hoa thì cũng không khỏi hiện lên sự kinh ngạc.

Bọn hắn đã có tu vi Cực Hạn Đấu La, hơn nữa ở bên Thế Hoa cũng rất lâu nên có thể phát giác ra sự dị thường của Thế Hoa.

Tu vi của Thế Hoa so với lúc trước đã tăng lên một mảng lớn, có thể nói là khổng lồ.

Đặc biệt là Long Tiêu Dao, Vũ Hồn của hắn là Hắc Ám Thánh Long, bên trong cơ thể hàm chứa một lượng lớn khí huyết nên khả năng thể chất rất kinh khủng, có thể nói một khi khí huyết của hắn mà oanh động thì có thể so sánh với nước biển dâng trào.

Vậy mà bây giờ hắn có cảm giác khí huyết của Thế Hoa vậy mà đã không thua hắn, thậm chí còn có phần trầm lắng hơn, rõ ràng tích luỹ khí huyết của Thế Hoa đã đạt đến một con số kinh khủng.

Cái này cũng là nhờ mấy viên Long Đan mà Thế Hoa hấp thu, phẩm chất của mỗi một viên Long Đan đều là tuyệt phẩm, hơn nữa lại còn pha lẫn cả năng lượng từ Sinh Linh Chi Kim lẫn Thuỷ Hoả Long Vương, nên Thế Hoa mặc dù không phải luyện thể cuồng ma như người của Bản Thể Điện nhưng khí huyết đã không yếu hơn so với Độc Bất Tử hoặc là Long Tiêu Dao.

"Xem ra thiếu gia lần này đi ra ngoài cũng có cơ duyên không tệ." Long Tiêu Dao cảm khái nói.

Bọn hắn lúc trước vốn còn nghĩ sẽ có lực lượng bảo vệ Thế Hoa đến ít nhất tuổi 15, nhưng xem bây giờ liền 12 tuổi cũng chưa đến thì lực lượng của thiếu gia đã ngang bằng bọn hắn.

Thế Hoa gật đầu.

"Lần này đi quả thật là đụng phải đại cơ duyên, chỉ là bây giờ ta vẫn còn chưa tiêu hoá được hết lực lượng bên trong, tạm thời chỉ có thể khống chế ở mức cơ bản. Thời gian này ta vẫn là tại Vũ Hồn Thành tu luyện, đồng thời đem toàn bộ những thứ này luyện hoá hết."

Thế Hoa tiếp đó đem Sinh Linh Chi Kim cùng hai khối Hồn Cốt của Thái Không Thương Lang lấy từ khu hạch tâm ra, nói với Diệp Tịch Thuỷ.

"Diệp tỷ, đây là toàn bộ vật phẩm ngươi cần để cấu tạo ra Không Gian Chi Môn, ta đã gom đủ."

Có Không Gian Chi Môn thì đường tới Nhật Nguyệt Đại Lục cũng không cần phải tốn nhiều thời gian nữa.

Nhật Nguyệt Đại Lục tài nguyên phong phú không nói, hơn nữa thực lực tổng hợp của nơi đó so với Đấu La Đại Lục hiện tại yếu hơn nhiều nên đối với Vũ Hồn Điện thì hoàn toàn chính là một khu bảo địa.

Diệp Tịch Thuỷ đem từng thứ một cầm lên tay quan sát, sau đó gật đầu.

"Số lượng Sinh Linh Chi Kim đầy đủ, Hồn Cốt cũng có phẩm chất rất cao. Thiếu gia không cần phải lo, Không Gian Chi Môn trong vòng một tháng thì liền sẽ hoàn thành."

Diệp Tịch Thuỷ từ lúc Thế Hoa đề cập đến Không Gian Chi Môn thì đã chuẩn bị sẵn sàng, bây giờ chỉ cần đem những thứ này dung nhập vào thì Không Gian Chi Môn sẽ liền có thể hoạt động bình thường, đến lúc đó khoảng cách giữa Nhật Nguyệt Đại Lục cùng Đấu La Đại Lục cũng chỉ cách có một bước chân.

"Vậy mọi chuyện lại làm phiền Diệp tỷ rồi."

"À đúng rồi." Thế Hoa lúc này lấy ra 2 hộp ngọc đưa cho Long Tiêu Dao cùng Diệp Tịch Thuỷ, nói.

"Đây là quà của ta dành cho hai người, cũng xem như là một chút tấm lòng của ta."

"Ai da, giúp đỡ thiếu gia là trách nhiệm cùng vinh dự của bọn ta, bọn ta làm sao lại dám nhận quà của thiếu gia đâu?" Long Tiêu Dao lắc đầu nói, nhưng nụ cười vẫn nhẹ treo ở trên khoé miệng.

"Cảm ơn thiếu gia, đã nhọc lòng rồi." Diệp Tịch Thuỷ đáp lại, mặc dù vẫn chưa biết thứ bên trong hộp ngọc là gì nhưng tấm lòng của Thế Hoa rất đáng trân trọng.

Thế Hoa lại cười nói.

"Lời khách khí gì thì cứ nói sau, hai người cứ mở ra trước đã."

Hai người nghe vậy thì mở ra, bên trong chính là một viên đan dược.

Đan dược này có màu lục nhạt mà toả ra ánh sáng trắng mờ nhạt, lấm tấm sinh cơ thoát ra khiến không gian cũng trở nên vô cùng dễ chịu.

"Thứ này ta tạm gọi là Sinh Linh Chi Đan, là do toàn bộ Sinh Mệnh Chi Lực của Sinh Linh Chi Kim kết tinh lại thành, đối với Hồn Sư ở bất kỳ cấp độ nào thì khi phục dụng cũng có tác dụng rất lớn, trong đó lớn nhất hẳn chính là kéo dài tuổi thọ, cải lão hoàn đồng."

"Nên chỉ cần hai người phục dụng thì không chỉ nội tình tu vi gia tăng, vẻ ngoài trẻ lại mà ngưng kết đệ tam Hồn Hạch cũng có khả năng."

Diệp Tịch Thuỷ cùng Long Tiêu Dao nhìn nhau, trong ánh mắt hiện hiện lên ý vị không rõ.

Diệp Tịch Thuỷ nói.

"Thiếu gia, không biết ta có thể để thứ này lại cho Na Na cùng Linh Linh sao?"

"Chúng ta dù sao cũng đã già, hơn nữa chuyện xưa của chúng ta thiếu gia hẳn cũng rõ, tu vi đối với chúng ta chỉ là thứ yếu, hiện tại chỉ có người xung quanh mới là quan trọng."

Long Tiêu Dao gật đầu.

"Thuỷ nhi nàng ấy nói không sai, chúng ta từ lâu đã đối với cảnh giới chí cao không có truy cầu mãnh liệt như trước nữa, chỉ cầu có thể bình yên ở bên mấy người bên cạnh là ổn rồi. Linh Linh cùng Na Na có thiên phú không tồi, nếu có thể phục dụng thêm Sinh Linh Chi Đan thì chính là hổ mọc thêm cánh, hiệu quả sẽ tốt hơn hai người chúng ta nhiều."

"Tất nhiên là nếu thiếu gia có việc cần chúng ta tăng cường tu vi mới làm được thì chúng ta sẽ không chậm trễ đem Sinh Linh Chi Đan hấp thu, cố gắng ngưng tụ đệ tâm Hồn Hạch."

Thế Hoa lại cười lắc đầu.

"Về việc này thì các ngươi cứ yên tâm, ta cũng đã chuẩn bị sẵn phần cho hai người bọn họ, nên về phần Sinh Linh Chi Đan này các ngươi cứ an tâm mà phục dụng."

"Hơn nữa hai người cũng rõ về sau Đấu La Đại Lục sẽ có một lần biến chuyển rất lớn, thậm chí chính ta cũng không rõ ràng trong tương lai sẽ xảy ra chuyện gì, vì vậy hai người cũng phải cấp tốc gia tăng nội tình của bản thân thì mới có thể chóng chọi được cơn sóng dữ sắp tới."

Thế Hoa nói cũng không ngoa, mặc dù hắn đã chiếm giữ được rất nhiều tiên cơ nhưng cũng không dám nói toàn bộ đại lục đã là cá trong chậu mặc cho hắn bắt lấy.

Hai đại đế quốc, thượng tam tông, Hải Thần Đảo không nói, quan trọng nhất chính là Thần Giới cùng Tà Mâu Thánh Vương, đây là hai biến số lớn nhất mà bản thân Thế Hoa cũng không thể nào khống chế được, cũng chỉ có thể nương theo những gì trong nguyên tác đề cập mà đối chiếu xử lý.

Long Tiêu Dao cùng Diệp Tịch Thuỷ đúng là có tu vi Cực Hạn Đấu La, thậm chí đã ngưng tụ được hai viên Hồn Hạch nhưng mạnh hơn một phần thì cũng sẽ bảo đảm hơn một phần.

Vận mệnh thứ này không giảng đạo lý, Thế Hoa cũng chỉ có thể đem phía bên mình chuẩn bị đến mức tối đa.

Bạn đang đọc Đấu La Chi Thiên Cơ Phượng Hoàng sáng tác bởi yy19661837
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy19661837
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.