Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tranh giành lớp trưởng (3)

Tiểu thuyết gốc · 1360 chữ

Hoàn thành nhận thưởng, cảm giác được hồn lực tăng lên một đoạn nhỏ, Mặc Vân tâm trạng rất thoải mái.

Vấn đề hiện tại là… cậu có nên tiếp tục chiến đấu không?

Tranh giành lớp trưởng đối với Mặc Vân mà nói không phải điều gì quan trọng, dù là lớp trưởng nhưng cũng không có thực quyền gì, lại không có tác dụng kèm theo.

Lại trông thấy Cẩn Đắc thật sự quyết tâm, thôi thôi, vẫn là nghiêm túc đối đãi vậy.

“Làm phiền chỉ giáo, Cẩn Đắc”

“Tốt thôi, Mặc Vân”

Cẩn Đắc nhớ rõ tên của đối thủ, Lục Thái Quân lúc này vừa mới khôi phục, phát hiện trận đấu giành chức lớp trưởng đã gần tới chung cuộc.

Lại phát hiện nhị hoàn Đại hồn sư Uyên Lam Hiên thế nhưng thua nhất hoàn Hồn sư Mặc Vân?

Còn có thái độ cẩn thận và e ngại hết sức của Cẩn Đắc này là sao? Đây thật sự có phải là người đánh bại cậu vừa rồi không?

“Hoàng Kim Vũ, hiện hoàn” Cẩn Đắc dứt lời, chiếc lông vũ màu vàng quen thuộc liền xuất hiện, sau lưng cái vòng hồn hoàn xuất hiện.

“Yêu tinh rừng? Đúng không nhỉ… Hiện hoàn” Mặc Vân lặp lại cái tên mình bịa ra hồi trước, sau đấy một vòng hồn hoàn màu vàng sau lưng cậu phát sáng.

Thật nhiều ký tự mau chóng bao phủ xung quanh, thậm chí là ở trên không trung cũng xuất hiện.

Vừa mở màn liền chiến đấu, Cẩn Đắc thấy vậy liền không khỏi gấp rút, kích hoạt hồn hoàn đầu tiên của mình

“Hoàng Kim Chú”

Chiếc lông vũ phát sáng, vô hình công kích đuổi tới trước người của Mặc Vân, có điều một ánh sáng phát ra từ các con chữ.

Đơn giản như vậy, Hoàng Kim Chú của Cẩn Đắc liền bị khóa lại, lúc này thì Cẩn Đắc thật sự bối rối rồi.

“Chuyện này… ta còn không tin..” Cẩn Đắc liên tục kích hoạt hồn kỹ đầu tiên, mà quên mất đi công kích ẩn hình của Mặc Vân.

“Cẩn thận!” Uyên Lam Hiên vội vàng nhắc nhở, cô còn nhớ rõ bạo tạc lúc trước có bao nhiêu mạnh.

Giống như đã chuẩn bị từ trước, Cẩn Đắc liền vội vàng bật nhảy lên cao, dù không phải là thú võ hồn, nhưng hẳn là đã rèn luyện thể lực qua không ít.

Đang tự tin về cách né tránh của mình, chính là ở bên dưới lại không phát ra tiếng bạo tạc, một loạt lớn đất đá mọc lên bao vây lấy người Cẩn Đắc.

“Ta cũng chưa nói là sẽ chơi kíp nổ đi?” Mặc Vân vung tay loại bỏ Hoàng Kim Chú của Cẩn Đắc.

Kế tiếp gọi tới một ít nguyên tố gió cản trở việc né tránh của đối thủ.

Mặc dù hồn kỹ của Mặc Vân tương đối đa dạng, nhưng nó cũng tốn một ít thời gian chuẩn bị, cùng với lực công kích không quá cao.

Tuy nhiên ở giai đoạn Hồn sư như vậy là đủ dùng rồi!

“Đây chính là cách mà cậu mà bị bắt bài bởi Tiểu Vân a!” Hắc Chí Tôn huýt sáo nói.

Ở bên cạnh Đường Vũ liền cười khổ, nhớ lại cảnh bản thân bị vây bên trong tường đá, sau đấy bị tươi sống hành hạ đến khi chịu thua, cô lại đổ mồ hôi lạnh.

“Trận đấu nên kết thúc” Đường Vũ đổi chủ đề nói

“Ừm, Hoàng Kim chú vô dụng thì Hoàng Kim Hào Quang cũng phế đi, lần này gặp phải Mặc Vân coi như Cẩn Đắc gặp phải khắc tinh” Hắc Chí Tôn gật đầu đồng ý.

Không qua ba phút, lập tức Hình Chấn liền tuyên bố kết quả, ở bên trong bức tường bằng đá Cẩn Đắc bị bạo tạo một cách trực diện, còn không thể trốn.

Cho nên thua đến rất thảm thiết, so với Uyên Lam Hiên còn tàn tạ hơn, ít nhất Uyên Lam Hiên là cường công chiến hồn sư, lúc nguy cấp lấy thể lực của cô có thể né đi không thiếu tổn thương.

Đấu xong hai trận, quần áo còn mới nguyên, chỉ có một chút mồ hôi chảy ra, Mặc Vân liền giống như thần thánh tái thế, toàn bộ các học viên còn lại đều ngưỡng mộ nhìn cậu.

“Chức lớp trưởng liền thuộc về Mặc Vân bạn học a! Mọi người không có ý kiến gì chứ?” Hình Chấn lúc này liền thông báo kết quả nói

Các bạn học bị thực lực của Mặc Vân làm cho kính phục, mọi người đều vô cùng đồng ý, coi như là Lục Thái Quân cũng không dám tùy tiện khiêu chiến.

Hình Chấn lần này coi như biết rõ mình sai, nếu như Mặc Vân cùng hai người Đường Vũ và Hắc Chí Tôn làm bạn, như vậy ba người bọn họ tất nhiên là có điểm chung.

Không thể coi thường được a!

“A? bên kia giống như có một lớp khác đang tràn ra sân trường?” Uyên Lam Hiên đang chuẩn bị đi theo mọi người liền ngạc nhiên phát hiện.

“Đúng nha, hơn nữa còn thật đông” Một bạn học khác gần đấy gật đầu, cả lớp đều rất tò mò.

Cho đến khi cả lớp nghe được một tiếng la tràn đầy hung dữ nói

“Em, em, em, mấy người các em lập tức mang hành lý rời khỏi học viện, Sử Lai Khắc học viện không chào đón các em”

Âm thanh của một phụ nữ trung niên vang vọng, các bạn học trong lớp của Hình Chấn lão sư cũng giật mình.

Đuổi học?

Chắc không phải đâu? Vẫn còn chưa tới đợt sát hạch đầu năm cơ mà?

“Chu Y lão sư?” Đường Vũ lúc này mới để ý nghi hoặc hỏi

“Ừm, lớp của Chu Y chuẩn bị chạy bộ rồi” Mặc Vân gật đầu trả lời.

“Chúng ta có muốn ở lại nhìn một lát không?” Đường Vũ hưng phấn hỏi, cô thật muốn biết hung thần la sát Chu Y lão sư rốt cuộc bá đạo đến mức nào.

“Cậu không phải có nhiệm vụ tu luyện sao?” Hắc Chí Tôn gáo cho một ca nước lạnh, Đường Vũ liền thở dài ủ rũ quay về.

Lớp của người ta học và dạy học thế nào không liên quan đến bọn cậu, kết quả cuối cùng không phải nên dựa vào đợt sát hạch đến đánh giá sao?

Chỉ có Hình Chấn lão sư lại vẻ mặt ngưỡng mộ nhìn Chu Y lão sư, giống như muốn học tập cách giảng dạy của đối phương.

Các bạn học trong lớp lập tức nhận ra không ổn, vội vàng kéo Hình Chấn lão sư quay trở về lớp, để tránh bị dạy hư bởi Chu Y lão sư.

Thu dọn lại sách vở, nhóm ba người Mặc Vân liền tách nhau ra tại ngã rẽ của khu ký túc xá, Đường Vũ lấy lại tinh thần đi tu luyện, Hắc Chí Tôn thì tới hệ hồn đạo tham quan.

Đã hoàn thành xong nhiệm vụ tuần này, Mặc Vân liền có chút không biết phải làm gì, cậu cũng không vội vàng tu luyện, mà cho bản thân có một chút thời gian nghỉ ngơi.

Từ lần trước hấp thu đủ bộ hồn cốt xong, hồn lực của Mặc Vân đang trong trạng dư thừa, ngoại trừ làm nhiệm vụ ra thì tu luyện thông thường rất khó lại mang tới tiến bộ.

Cơ thể cậu đang cô đọng lại hồn lực một cách chầm chậm, cho nên dù là đang đi bộ, Mặc Vân cũng đạt được hiệu quả tu luyện giống như đang ngồi thiền.

“Đây là.. khu mua bán tại Sử Lai Khắc thành đi?” Đi đi một hồi rồi chợt nhận ra bản thân đã tới bên ngoài học viện.

Lâu lắm không tận hưởng cuộc sống của loài người, Mặc Vân liền không khỏi thèm thuồng nhìn đồ ăn quầy.

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục Người Chơi! sáng tác bởi VioletFlower98
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VioletFlower98
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 392

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.