Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đấu 2-2-3, Cuối cùng là lôi điện! (4)

Tiểu thuyết gốc · 1350 chữ

Chiến thắng hai trận liên tục, không cần phải thi đấu đến trận thứ ba, Sử Lai Khắc học viện đã có sẵn hai điểm trong tay, bất quá Diệp Vô Tình và hai đồng đội của mình không muốn thua cuộc như vậy.

Diệp Vô Tình bước lên sân đấu, mang theo hai người Đường Tiêu Lệ và Huyết Lang quay trở về.

Bất quá anh cũng không có trở lại, mà đứng tại trên sân đấu, nghiêm túc nói

“Học viện Chính Thiên mặc dù đã thua bởi Sử Lai Khắc học viện, bất quá trận đấu cuối cùng, chúng ta có thể lại đánh một trận được không?” Diệp Vô Tình muốn được đối mặt với Sử Lai Khắc.

Đề nghị của Diệp Vô Tình được rất nhiều sự ủng hộ, các học viện khác đều hi vọng chiến đấu tiếp để xem Sử Lai Khắc có những con át chủ bài gì.

Đừng nghĩ rằng học viện Sử Lai Khắc thực lực mạnh liền có thể bất khả chiến bại, chỉ cần nắm bắt đầy đủ thông tin về kẻ thù, như vậy Sử Lai Khắc cũng có thể thua cuộc.

Mọi người đều đang hi vọng nhìn về phía Sử Lai Khắc thành viên, khả năng rất cao là Vương Ngôn sẽ không đồng ý.

Bất quá, lần này ông ngược lại chấp nhận cho thi đấu, không cần một lý do nào khác, chính là muốn mọi người biết được thực lực của Sử Lai Khắc.

Trong nguyên tác, Vương Ngôn dùng mọi cách để các học viên trường mình không phải ra sân, đấy là vì thực lực trong tay quá ít.

Nhưng hiện tại khác biệt, khi bản thân đầy đủ cường đại, Sử Lai Khắc học viện tụi ông không ngán bất cứ người nào cả

“Bổi Bối, trận đấu tiếp theo, em lên đi, tiếp đấy liền là Hắc Chí Tôn, cuối cùng… Tây Tây, ba người các em đều sở hữu thuộc tính lôi, có thể bổ trợ cho nhau!” Vương Ngôn chỉ ra ba cái thành viên của học viện.

Vừa nghe được điểm danh, Bối Bối liền vui vẻ đứng dậy, cuối cùng cũng đến lượt anh thi đấu

Bởi vì trận chiến này không có liên quan đến thắng thua của học viện, nên áp lực lên Bối Bối không có bao nhiêu.

Tây Tây ngược lại biểu cảm nghiêm trọng, bởi vì cô từng thua qua một lần, cô không thể lại thua tiếp!

“Được rồi, lên thôi!” Hắc Chí Tôn cứ nghĩ rằng Chúc phúc hồn lực lần này sẽ không cánh mà đi, nhưng xem ra cậu vẫn còn may chán.

Hướng về phía rên sân đấu xuất hiện, Sử Lai Khắc học viện, đồng ý lời khiêu chiến đến từ Chính Thiên học viện.

“Vậy mà thực sự đồng ý” Tiếu Hồng Trần kinh ngạc

“Sử Lai Khắc quả nhiên đầy đủ tự tin” Mã Như Long khâm phục nói

“Và điều đó cũng có nghĩa, một là Sử Lai Khắc tin tưởng rằng át chủ bài của mình sẽ không thể bị bắt bài đơn giản, hoặc hai là Sử Lai Khắc còn có rất nhiều át chủ bài khác ở phía sau” Mộng Hồng Trần thở dài nói

“Tại sao không phải là cả hai” An Thủy Thủy ở bên cạnh nhấp miếng trà, bình tĩnh hỏi

“Urg… Thủy Thủy a, đừng có hạ thấp sĩ khí bên mình được không” Mộng Hồng Trần trầm mặc một chặp nói

“Yên tâm đi, chúng ta cũng không yếu” An Tích Tích khẳng định trả lời

Nghe như vậy, mọi người lập tức biểu cảm thoải mái hơn, Tiếu Hồng Trần luôn luôn tự tin về võ hồn của bản thân.

Được mọi người xưng tụng là võ hồn thích hợp nhất cho phát triển Hồn đạo khí, Tiếu Hồng Trần là một thiên tài chân chính của học viện đế quốc Nhật Nguyệt.

Nếu không phải Hoắc Vũ Hạo mở hack quá nhiều, Tiếu Hồng Trần thực lực đầy đủ làm nhiều người kinh sợ.

Mọi người lúc này tập trung quan sát trận đấu cuối cùng giữa học viện Chính Thiên và Sử Lai Khắc.

Ba người mà Sử Lai Khắc cử ra đều có thực lực tương đối ‘ngang bằng’ với học viện Chính Thiên, ít nhất là bề ngoài như vậy.

“Học viện Sử Lai Khắc, Bối Bối”

“Học viện Sử Lai Khắc, Hắc Chí Tôn”

“Học viện Sử Lai Khắc, Tây Tây”

Bên phía Diệp Vô Tình, hai người đồng đội còn lại của anh cũng lên sân, một nam một nữ, trái ngược với Diệp Vô Tình, thanh niên ở bên cạnh anh có một diện mạo khá giống trạch nam.

Mặc áo choàng kín người, đôi mắt thâm đen, biểu cảm gian xảo thể hiện rõ trên người Thượng Quan Tàn. Hồn Tông cấp 46 Khống chế hệ hồn sư

Ở bên cạnh biểu cảm nghiêm túc, cả người toát lên hơi nóng mạnh mẽ, võ hồn là Hỏa Cầu! Cô là cấp 46 Cường công chiến hồn sư, Diễm Nhi!

Là người lãnh đạo tin thần của cả đội ngũ, Diệp Vô Tình hồn lực cấp 58, võ hồn Hoàng Kim Diệp.

Võ hồn của người này làm cho Mặc Vân nhớ về một bạn học cùng lớp với mình hồi nhập học, Cẩn Đắc sử dụng võ hồn cũng giống hệt như Diệp Vô Tình

“Học viện Chính Thiên, Diệp Vô Tình”

“Học viện Chính Thiên, Diễm Nhi”

“Học viện Chính Thiên, Thượng Quan Tàn!”

Ba người lần lượt giới thiệu tên của bản thân, theo trọng tài tuyên bố, trận đấu lập tức bắt đầu.

Diệp Vô Tình đứng yên tại chỗ, trên tay cầm lấy một chiếc lá màu hoàng kim, giống như ở bên trong có hồn lực rất mạnh.

Ngược lại Diễm Nhi và Thượng Quan Tàn lại mở ra hình thức tổng tấn công xông về phái trước.

“Hồn kỹ: Hỏa Cầu Thuật!” Diễm Nhi dùng sức triệu hồi những khối cầu lửa ở trên không, sau đấy dùng sức phóng.

Đỏ đậm quả cầu lửa giống như đại pháo bắn tới, uy lực cực kỳ cường đại, so với Hồn đạo pháo không những có tính thiêu đốt hơn mà lại linh hoạt hơn rất nhiều.

Ở bên cạnh Thượng Quan Tàn gọi ra võ hồn Nhiếp Hồn Linh, võ hồn thuộc tính Tinh thần, rất phù hợp với diện mạo của anh.

Lắc lắc nhẹ võ hồn trong tay, hồn hoàn ngàn năm phát sáng, mặc dù không biết cụ thể hồn kỹ là gì, nhưng tác động của nó giống như Tinh Thần Triền Nhiễu của Hoắc Vũ Hạo.

“Chậc.. khó chịu” Tây Tây vừa mới phóng đi về phía trước không bao xa, động tác liền khựng lại chậm chạp.

Bất quá chiêu thức của Thượng Quan Tàn lại không ảnh hưởng gì đến Hắc Chí Tôn, ngược lại bị một màn chắn từ trường chặn lại.

Trước khi hồn kỹ của đối phương kịp đánh tới phía Hắc Chí Tôn và Bối Bối, một tiếng Rẹt rẹt vang lên, cứ như vậy hồn kỹ của Thương Quan Tàn đứng lại.

Bất quá Hắc Chí Tôn vẫn là chịu một ít ảnh hưởng, nhưng Bối Bối lại không hề

“Lên đi!” Hắc Chí Tôn lần này lựa chọn ở phía sau hỗ trợ, cậu cũng có thể xông lên, nhưng như thế thì quá mức lãng phí thuộc tính cực hạn của bản thân!

“Được!” Bối Bối cảm nhận được bàn tay của Hắc Chí Tôn đặt sau lưng mình, hành động quen thuộc này làm mọi người ớn lạnh.

Ở trận đầu tiên, Hoắc Vũ Hạo chạm vào lưng của Lăng Lạc Thần, ở trận thứ hai Đường Vũ và Mặc Vân nắm tay nhau, trận thứ ba thì Hắc Chí Tôn lại chạm vào lưng Bối Bối.

Bộ đây là phong cách chiến đấu quen thuộc của Sử Lai Khắc học viện sao? Có thể đánh đấm bình thường hơn được không?

Lời Nhắn Chương 146
Chương ngày 5/10
Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục Người Chơi! sáng tác bởi VioletFlower98
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VioletFlower98
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 206

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.