Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xếp hạng chiến (2)

Tiểu thuyết gốc · 1511 chữ

Đứng ở trên sân đấu, võ hồn lẫn hồn hoàn của toàn bộ các thành viên đội Hắc Chí Tôn đều lộ rõ trước mặt mọi người, với màu tím chủ đạo, thật nhiều học viên không khỏi hút ngụm khí lạnh.

“Mặc Vân cũng có ngàn năm hồn hoàn, Đường Vũ không những có, mà có tới hai cái…” Vương Ngôn hít một hơi sâu cảm thụ trận đấu này.

Ông không tự giác nhìn lên phía trên, Huyền lão, ngài có thấy chưa, đây chính là thực lực đáng sợ của tân sinh năm nay.

Không những ông, mà nhóm của Hoắc Vũ Hạo biểu cảm cũng hơi khó coi, mục tiêu của bọn họ nhắm tới là quán quân, tưởng rằng đội của Đái Hoa Bân là khó chơi nhất, ai ngờ đội hình trước mặt mới thật sự là độ khó địa ngục.

Vương Đông không ngừng nghi hoặc nhân sinh, rốt cuộc là cô quá yếu, hay là đám học viên trên sân đấu kia quá mạnh?

Bao nhiêu nỗ lực để có được hồn hoàn ngàn năm từ cái thứ hai bỗng chốc giống như một trò cười.

“Thiên mộng ca, Thiên mộng ca, Lam Ngân Thảo có ngàn năm hồn hoàn đầu tiên? Võ hồn của Mặc Vân là cái gì? Còn có Khí võ hồn có thể rời khỏi tay của hồn sư sao?” Hoắc Vũ Hạo cảm giác đầu óc đều mộng mất.

Rất nhiều điều vượt khỏi quy tắc bình thường đang diễn ra ở trên sân đấu, Tiêu Tiêu hai tay đang run lên.

Bọn họ thật sự giật mình, đây mới đúng là yêu nghiệt sao?

Đường Nhã lão sư cũng có võ hồn Lam Ngân Thảo, nhưng Lam Ngân Thảo của đối phương lại không thể nào bằng được sức mạnh của cô gái Đường Vũ kia được.

“Tiểu Hạo, đừng có quấy, cái này … cái này ca không giải thích được, ngươi có thể hỏi bà già Chu Y kia đi, nên nhớ, nhóc vẫn là độc nhất là được” Thiên Mộng Băng Tằm sợ làm tâm linh nhỏ yếu của Hoắc Vũ Hạo bây giờ sụp đổ liền vội vàng động viên.

Ở giai đoạn đầu tâm lý của Hoắc Vũ Hạo có đôi khi rất vững vàng, nhưng trong một số tình huống lại mỏng manh đến bất ngờ.

Trên sân đấu, Ninh Thiên được Vu Phong và Nam Môn Duẫn Nhi đỡ dậy rời đi, trận xếp hạng này bọn họ liền xui xẻo dừng chân tại vòng đầu tiên.

Trọng tài thu tay lại, nghi hoặc nhìn tay mình và đứa nhỏ ở trước mặt

“Xin lỗi lão sư, võ hồn của ngài có lôi thuộc tính?” Hắc Chí Tôn thu hồi võ hồn gãi đầu hỏi

“Không sao, chỉ là bị thương nhẹ thôi, đúng vậy, võ hồn của ta có một chút liên quan đến lôi thuộc tính, làm sao?” Trọng tài gật đầu, ông cũng nghi hoặc vì sao mình lại bị một Hồn tôn chấn thương.

“Võ hồn của em có trời sinh áp chế lôi hệ võ hồn, có lẽ lão sư bị thương là vì vậy” Hắc Chí Tôn cười xấu hổ nói

“Áp chế? Lôi thuộc tính?” Vương Ngôn ở chỗ xa nghe vậy liền lập tức phóng lên, ông đã ngờ ngợ từ hồi trước rồi, giờ nghe Hắc Chí Tôn nói vậy liền cực kỳ giật mình kéo tay Hắc Chí Tôn.

Sau đấy cứ như vậy mang Hắc Chí Tôn rời đi, Đường Vũ và Mặc Vân ngơ ngác nhìn sau, bất quá Vương Ngôn sẽ không làm gì có hại cho Hắc Chí Tôn đâu.

Có lẽ thuộc tính cực hạn của cậu ấy đã được Vương Ngôn phát hiện.

“Tranh thủ lúc này, nghiên cứu một chút võ hồn của chúng ta chứ?” Mặc Vân gãi đầu, đối với bên cạnh Đường Vũ hỏi

“Nghiên cứu? À… tốt!” Đường Vũ dừng một tý rồi mới nhớ ra là nghiên cứu cái gì, hôm qua kết quả kiểm tra cho thấy võ hồn của hai người bọn cô có thể thực hiện võ hồn dung hợp kỹ.

Tuy độ liên kết không cao, nhưng nếu cố gắng vẫn là có thể làm được, hiện tại cũng không có tâm trạng đi tu luyện.

Hai người liền âm thầm rời đi, mặc kệ cho bạn của mình bị Vương Ngôn lão sư cắp tới một nơi không ai hay biết.

Huyền lão sự chú ý cũng bị Hắc Chí Tôn dời đi, tạm thời không quan tâm các trận đấu còn lại, âm thầm theo sau Vương Ngôn quan sát.

Buổi chiều nay nhóm của Mặc Vân còn có một trận đấu nữa, hiện tại vẫn chưa xác định đội của đối thủ là ai, nhưng ít nhất bọn họ sẽ không gặp hai đội mạnh liên tục trong một ngày.

Dừng chân ở tại một khu vườn tràn đầy thực vật sinh sôi phát triển, lúc này Đường Vũ và Mặc Vân biểu cảm cực kỳ nghiêm trọng nhìn nhau.

“Bắt đầu thôi!”

“Ừm”

Hai bàn tay nắm chặt lấy nhau, bọn họ lập tức cảm thụ được một chút nhát gan đến từ võ hồn của Đường Vũ

Trời sinh áp chế thực vật hệ võ hồn Tinh linh vương mặc dù không tính là bài xích, nhưng không mấy thân cận với Lam Ngân Hoàng võ hồn.

“Bình tĩnh, thả lỏng nào, đối phương không có ác ý đâu” Đường Vũ tràn đầy kinh nghiệm đối với võ hồn của mình giao tiếp

Người ta vẫn hay nói võ hồn là không có cảm xúc, nhưng võ hồn cũng là một tồn tại, một sinh linh, thậm chí có những võ hồn sống dưới hình thức một loài động vật có thân thể, có tiếng nói

Nếu hồn sư cấp cho võ hồn của mình một cảm giác an toàn, thì võ hồn cũng sẽ đáp lại một phần nhỏ sự tin cậy cho hồn sư của mình.

Loạt xoạt…

Lam Ngân Hoàng võ hồn nghe thấy Đường Vũ nói vậy, hơi một chút rục rịch những nhánh cây, thử xem chạm vào bên người Mặc Vân.

Tinh linh vương võ hồn, hoặc là nói bản thân Mặc Vân lúc trước, đúng lý ra sẽ không phản ứng đối với Lam Ngân Hoàng.

[74%] độ liên kết có thể thực hiện Võ hồn dung hợp kỹ chỉ là dựa theo thuần lý thuyết, trừ khi trải qua rất lâu thời gian gắn bó mới có thể kết hợp.

Nhưng ai bảo Mặc Vân lại là hồn thú trùng tu, ý nghĩ của cậu chính là ý nghĩ của võ hồn, vậy nên rất nhanh hai võ hồn lập tức quận lại với nhau.

‘Cảm giác này… Tiểu Vân, cậu có nghe thấy suy nghĩ của tớ không?’

Đường Vũ thấy được, hình dáng thật sự ẩn bên trong của Mặc Vân, hình bóng của Tinh linh vương trước khi trùng tu thành người.

Lam Ngân Hoàng của cô đang chơi đùa xung quanh Tinh linh vương, nó đang cực kỳ rạo rực, sau đấy nở rộ thành một đóa hoa xinh đẹp.

‘Có thể, hai võ hồn đã bắt đầu có mối liên kết với nhau, tuy nhiên hiện tại vẫn chưa sử dụng được’ Mặc Vân trong lòng trả lời, Đường Vũ lập tức vui mừng.

Cứ như vậy, có khả năng rất cao là hai người bọn cô có thể sử dụng được Võ hồn dung hợp kỹ.

Lúc này, ở thực tế, các vòng hồn hoàn xung quanh Đường Vũ và Mặc Vân đang hòa quyện lại với nhau, biến thành một vòng tròn đen tuyền có khắc rất nhiều hoa văn.

Vòng tròn này đại biểu cho Vạn năm hồn hoàn, chỉ một cái duy nhất, nhưng đã dần dần thành hình.

Võ hồn dung hợp kỹ của hai người Mặc Vân là một dung hợp kỹ không hoàn thiện, hoàn toàn lấy Mặc Vân làm chủ đạo, đem toàn bộ niên kỷ các hồn hoàn giữa cả hai dung nhập vào hình thái Tinh Linh Vương.

Chính là khi hai người gần hoàn thiện liền là lúc một hình bóng xinh đẹp xuất hiện, chỉ trong chớp mắt, một mối liên kết được hình thành.

“Ah! Được rồi” Đường Vũ vui mừng kêu, hai người lúc này rời khỏi hình thái dung hợp.

“Thuận lợi đến vậy? Không tệ đâu” Mặc Vân cũng cảm giác được hồn lực của cậu và Đường Vũ đang liên kết với nhau.

Người được lợi nhiều hơn ở đây là Mặc Vân, vì hồn lực của cậu thấp hơn Đường Vũ, cho nên tu luyện tốc độ tăng nhiều.

Nếu như ba người bọn cậu, thêm cả Hắc Chí Tôn vào rồi hoàn thiện dung hợp kỹ, lúc đó tốc độ tu luyện sẽ tăng mạnh đến mức nào a?

Hẳn là không yếu kém so với Hạo đông lực của Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông đâu.

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục Người Chơi! sáng tác bởi VioletFlower98
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VioletFlower98
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 386

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.