Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bán kết, U Minh Bạch Hổ!

Tiểu thuyết gốc · 1451 chữ

“Lam Ngân Thảo vậy mà không đứt?” Vương Ngôn đứng ở ngoài quan sát liền nhịn không được bật thốt.

Dưới sự công kích cường lực của Đái Hoa Bân, các hồn kỹ hỗ trợ thêm sức công phá, vậy mà chỉ có đẩy lùi Lam Ngân Thảo mà không phải là xé rách nó?

Đây có phải là Lam Ngân Thảo hay không vậy? Tà Mâu Bạch Hổ cũng không thể làm gì nó sao?

“Rất có thể đấy không phải bình thường Lam Ngân Thảo, khả năng đấy là Lam Ngân Vương hoặc là Lam Ngân Hoàng, nếu không thì hồn hoàn đầu tiên cũng không thể đạt được ngàn năm niên kỷ được” Ngôn Thiểu Triết ở bên cạnh phán đoán.

“Võ hồn của cô bé đó đúng là đáng sợ, hơn nữa ra tay thật chuẩn, kể cả Hắc Chí Tôn cũng có thể nhắm chính xác thời gian xuất hiện của cô bé võ hồn U Minh Linh Miêu, kinh nghiệm chiến đấu thật xuất sắc” Huyền lão hiếm khi tán thưởng một ai đó.

“Đáng sợ là đáng sợ, nhưng đội của Đái Hoa Bân cũng không đơn giản a, hơn nữa võ hồn Cửu Vĩ Hồ sợ rằng cũng không cho hai người bọn họ tùy ý làm loạn” Vương Ngôn cái nhìn liền quay về phía cô gái còn lại của đội Đái Hoa Bân.

Từ lúc gọi ra võ hồn tới giờ, đối phương liền đang tận lực công kích tinh thần các đối thủ của nhóm Hắc Chí Tôn.

Nhưng mà… tại sao đến tận bây giờ vẫn chưa có tình huống gì?

“Hồn kỹ của ta bị cắt đứt?” Thôi Nhã Khiết khó tin nhỏ giọng nói, hồn kỹ của cô không thể đâm phá bức tường phía trước.

“Tinh linh ngữ, gió” Mặc Vân chặn lại Thôi Nhã Khiết liền không quan tâm tới đối phương nữa, trận đấu lần này cậu vẫn định âm thầm ra tay thôi.

Những dòng chữ hiện lên trên không trung thu hút sự chú ý của các lão sư, bọn họ lúc trước không để ý, bây giờ mới thấy rõ

“Đấy là đứa nhỏ có thể khống chế nhiều nguyên tố?” Huyền lão hơi ngạc nhiên, sau đấy quay lại hỏi Vương Ngôn

“Đúng vậy, võ hồn là Yêu Tinh Rừng, hồn kỹ là một loại năng lực điều khiển nguyên tố” Vương Ngôn trả lời.

Ở trên không Chu Lộ đang tính lần nữa tập kích liền bất ngờ bị sức gió cản lại, Lam Ngân Thảo lập tức chớp lấy thời cơ bắt lấy cô.

Tình huống của Đái Hoa Bân cũng không khá hơn, cậu ta bị hồn kỹ Hạt ký sinh bao phủ quấy rối, sau đấy lại bị Tử Lôi Long Chùy của Hắc Chí Tôn tấn công, muốn tiến không được, mà lùi cũng không xong.

“Chết tiệt, hồn kỹ thứ hai: Hồ Vĩ Châm!” Thôi Nhã Khiết cảm giác mình bị cho ra rìa, những cái đuôi phía sau lưng cô vung về phía trước, trợ giúp Đái Hoa Bân.

Hồn lực của Đường Vũ đang hao tổn với một tốc độ rất nhanh, Lam Ngân Thảo không ngừng bị công kích như vậy, thật sự rất là mệt.

Hạt ký sinh cũng không thể bám víu lấy tam hoàn Hồn Tôn Đái Hoa Bân quá lâu, lúc này đối phương đã bắt đầu quấn chiến với Hắc Chí Tôn

“Bạch Hổ Kim Cương Biến”

“Liên Hoàn Định Châm”

Hồn kỹ phóng thích, Đái Hoa Bân phát rồ vồ tới trước mặt Hắc Chí Tôn, móng vuốt đập vào cây búa, phát ra âm thanh kim loại va chạm.

Tử Lôi Long Chùy tuy là cực hạn thuộc tính võ hồn, nhưng đối diện cũng là đỉnh cấp Thú võ hồn, không bị áp chế thuộc tính, lối đánh không thèm để ý mạng sống của Đái Hoa Bân vẫn thật sự khó nhai.

“Hồn kỹ: Thuấn tốc” Chu Lộ thấy Đái Hoa Bân chật vật như vậy liền lập tức sáp lại, kéo lấy cậu ta ra khỏi vây công đến từ Hắc Chí Tôn.

Thôi Nhã Khiết lần này thật sự gặp rắc rối rồi, hồn kỹ của cô không những bị Mặc Vân chặn lại, mà bản thân cô còn bị cuốn lấy bởi Lam Ngân Thảo võ hồn.

Rất nhanh cảm giác bất lực lan tỏa khắp cơ thể, Thôi Nhã Khiết khuôn mặt tái mét, nếu như không bị kéo ra, hồn lực của cô sẽ bị đám thực vật này rút cạn mất.

“Thôi Nhã Khiết, thua trận” Đỗ Duy Lân lão sư lập tức xuất hiện, kéo lấy Thôi Nhã Khiết rời khỏi sân đấu.

Phán đoán của ông rất chuẩn, nhị hoàn Thôi Nhã Khiết tuy võ hồn không sai, nhưng ở trong trận đấu này liền có vẻ lạc hậu nhiều.

“Nhã Khiết bị loại rồi?” Chu Lộ khó tin nói

“Tiểu Lộ, giúp ta” Đái Hoa Bân đưa tay chắn lại hai cái búa từ Liên Hoàn Định Châm, hồn kỹ của Hắc Chí Tôn không ngừng bắn tới, đánh tới bọn họ không có cơ hội thở dốc.

Lần đầu tiên mà bọn họ gặp phải tình huống chật vật như vậy, rõ ràng là tìm không ra điểm gì đặc sắc, nhưng lại khiến bọn họ rất bối rối.

Chu Lộ cũng biết tình hình hiện tại không ổn nữa rồi, ban đầu ba đấu ba còn không lại, bây giờ hai đấu ba liền không khác gì lấy trứng chọi đá.

Vốn đã biết rằng đội của Hắc Chí Tôn rất mạnh, nhưng mạnh thế này thì thật sự không bình thường.

Bên phía ba người Đường Vũ, Hắc Chí Tôn và Mặc Vân đều đã thấm mệt, nhưng trạng thái của Đái Hoa Bân cùng Chu Lộ còn tệ hơn.

“Đây là…” Vương Ngôn chỉnh lại kính mắt, kinh ngạc nói

“Võ hồn dung hợp kỹ!” Huyền lão chậc chậc một tiếng, quan hệ giữa nhà họ Chu với gia đình Công tước xưa này vẫn luôn bền chặt như vậy.

Chỉ là hai cái đứa trẻ nhỏ tuổi, vậy mà sở hữu Võ hồn dung hợp kỹ, xem ra hai tên nhóc này sẽ là hi vọng của gia tộc bọn họ trong tương lai.

Đỗ Duy Lân lập tức tăng cao tập trung, Võ hồn dung hợp kỹ đã xuất hiện, nếu như ông mà phán đoán sai, một trong hai bên sẽ chịu tổn thương nặng nề.

“Tiểu Lộ” Ánh mắt của Đái Hoa Bân cực kỳ hung hăng, tràn đầy khí tức bạo tạc.

Ngược lại, Chu Lộ nhìn về phía Đái Hoa Bân lại cực kỳ dịu dàng và ân cần, như muốn hòa tan Đái Hoa Bân vào trong ánh mắt mình.

Chính hai trạng thái đối lập nhau này đã thành lập mối liên kết giữa hai người bọn họ, Đái Hoa Bân ôm trọng Chu Lộ vào lòng

Lập tức một luồng ánh sáng rực rỡ phát ra, Thôi Nhã Khiết ở bên dưới liền mừng rỡ

“Xuất hiện rồi, U Minh Bạch Hổ!” Đây là hi vọng chiến thắng của bọn cô khi phải đối mặt với đội quái vật như ba người Hắc Chí Tôn

Ở trên sân đấu, theo âm thanh phát ra cùng lúc giữa hai người, Chu Lộ và Đái Hoa Bân hòa vào làm một

“Võ hồn dung hợp kỹ: U Minh Bạch Hổ”

Một con hổ trắng uy nghiêm to lớn xuất hiện, đôi mắt như cái động không đáy, cơ thể tản ra khí thế không thể khinh nhờn.

Bốn chân mạnh mẽ dẫm lên mặt đất, hồn lực dao động xung quanh hai người mạnh mẽ đến không tưởng.

“Thật là đáng sợ a, võ hồn dung hợp kỹ, hiện tại xem ra không thể cứng chọi cứng được rồi” Hắc Chí Tôn nhìn con bạch hổ to lớn trước mặt không khỏi tặc lưỡi.

Nếu là bình thường, cậu sẽ liều mạng thử một phen, nhưng còn đang sở hữu sự kiện tấn cấp, chuỗi thắng mười cái Hồn tôn liên tục sẽ bị phá hư bởi trận đấu này nếu thất bại.

Hắc Chí Tôn còn muốn nhận phần thưởng thăng linh, vì vậy nên cậu không có ham chiến mà né ra một bên

“Không thể nào?” Hoắc Vũ Hạo bật thốt

Cậu vừa mới phát hiện Võ hồn dung hợp kỹ với Vương Đông, vốn thấy hai người Đái Hoa Bân cùng Chu Lộ dung hợp kỹ đã rất ngạc nhiên rồi.

Bây giờ Mặc Vân và Đường Vũ đang nắm lấy tay nhau, điều này chẳng lẽ là?

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục Người Chơi! sáng tác bởi VioletFlower98
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VioletFlower98
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 362

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.