Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khiêu chiến đến từ Tam Thạch

Tiểu thuyết gốc · 1426 chữ

Kết thúc buổi học do Vương Ngôn lên lớp tương đối làm thay đổi nhận biết của nhóm Mặc Vân, mặc dù những gì ông ấy nói về hồn thú bọn họ đều biết, nhưng có điều góc nhìn của Vương Ngôn về hồn thú cũng rất thú vị.

Mặc dù là người chơi nhưng điều đó không có nghĩa rằng Mặc Vân hay Hắc Chí Tôn có thể biết hết mọi thứ.

Chí ít thì buổi học này mang lợi một ít lợi ích đối với bọn họ, khác với Chu Y lão sư, Vương Ngôn thường chú trọng về mảng tri thức hơn.

Về mặt rèn luyện thể lực thì hầu như đều phụ thuộc về nhận thức của học viên, vấn đề đó không nằm ở phạm vi ông quản.

“Tiểu Tôn, tiếp tục đi tới Đấu Hồn Tràng sao?” Đường Vũ vươn người thoải mái quay đầu lại hỏi

Ba người hiện tại vừa mới rời khỏi tòa nhà dạy học, bọn họ chuẩn bị đi thương lượng với một giáo viên để hỗ trợ thu hoạch hồn hoàn.

Nhưng trước khi đó, Hắc Chí Tôn nên hoàn thành Thăng linh hồn hoàn cho mình, như vậy mới có thêm một phần đảm bảo cho chuyến đi sắp tới.

Dù sao lão sư cũng không phải là toàn năng, lúc nguy hiểm thứ mà bọn cậu có thể dựa vào là thực lực của bản thân

“Ừm, nhanh thôi, còn hai trận đấu nữa” Hắc Chí Tôn gật đầu đáp.

“Đằng đó là?” Mặc Vân ngạc nhiên nhìn về dòng người đông đúc tập trung tại Đấu Hồn Tràng, ngay sau khi bọn họ tới nơi liền phát hiện rất nhiều ánh mắt đang tập trung tại người Hắc Chí Tôn

Hầu như đều là các bạn học cùng tuổi hoặc là lớn hơn bọn họ một vài năm, bất ngờ một tiếng nói tràn đầy hùng hồn vang lên

“Tiểu tử, ngươi có phải là Hắc Chí Tôn tân sinh năm nhất không, nghe nói ngươi dám thách thức toàn bộ đẳng cấp Hồn Tôn trong học viện sao? Có dám tới chiến một trận?”

Âm thanh đến từ khá xa, không quá lớn nhưng lại vang rõ trong tai của ba người Mặc Vân, rõ ràng là đã dùng hồn lực để khuếch tán âm thanh.

Một anh chàng với mái tóc đỏ, cơ thể khỏe mạnh, thân cao hơn Hắc Chí Tôn nửa cái đầu, rõ ràng không phải độ tuổi 12 của giới tân sinh.

“Nè, trông khá quen quen phải không?” Đường Vũ giống như nhờ về gì đấy

“….Không rõ lắm, giống như là…” Mặc Vân cau mày, đang tính phỏng đoán, bên đối diện đã hoàn thành công tác tự giới thiệu

“Ta là Từ Tam Thạch, học sinh năm ba, lớp năm, võ hồn Huyền Minh Quy, tam hoàn Hồn Tôn! Ngươi có dám chận khiêu chiến đến từ ta không?” Từ Tam Thạch không biết lấy tự tin từ đâu tới khiêu khích Hắc Chí Tôn.

Tên ngốc này giống như còn chưa hiểu rõ quá nhiều về võ hồn lẫn như hồn hoàn của Hắc Chí Tôn

Lý do mà rất nhiều Hồn Tôn đều không dám khiêu chiến Hắc Chí Tôn thật sự rất rõ ràng, ba cái ngàn năm hồn hoàn, hồn lực cải tạo cơ thể cho Hắc Chí Tôn không phải bình thường Hồn Tôn có thể so sánh.

Chưa tính đến hồn kỹ mạnh mẽ và thuộc tính lôi điện bá đạo, người bình thường dám đấu với Hắc Chí Tôn mới là lạ.

“A…. tốt thôi” Hắc Chí Tôn ngạc nhiên một chút, sau đấy bình thản gật đầu, đối thủ là ai cũng được, miễn là giúp cậu nhanh chóng hoàn thành Sự kiện tấn cấp Hồn tôn của mình.

Có điều đối phương không biết thuộc tính của cậu ta bị khắc chế bởi thuộc tính của cậu sao?

Nước đấu với lôi điện? Từ Tam Thạch đấu với Bối Bối có thể làm được cân xứng, nhưng đối với Cực hạn chi lôi, bị dẫn điện liền là tử kỳ với Từ Tam Thạch.

Bất ngờ bị chấp nhận một cách dễ dàng, Từ Tam Thạch hơi chất ngẩn ra, sau đấy nhìn theo ba người Hắc Chí Tôn tiến vào bên trong Đấu Hồn Tràng.

“Từ Tam Thạch sao? Tên ngốc đó hẳn là bị ai đấy dụ tới đấu cùng cậu a!” Đường Vũ cười khúc khích khẳng định nói

“Nếu Từ Tam Thạch ở đây hẳn là sẽ xuất hiện Giang Nam Nam hoặc là nhóm Bối Bối đi? Nói cách khác là Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Đông cũng sẽ xuất hiện?” Giống như tìm ra chân lý, Đường Vũ tiếp tục suy luận.

Mặc Vân thì không để ý nhiều như vậy, vỗ vai của Hắc Chí Tôn nói “Yên tâm, nếu có ai dám can thiệp vào trận đấu tớ sẽ cản lại!”

“Cảm ơn” Hắc Chí Tôn gật đầu, cậu chính là sợ có Tinh thần thám trắc cộng hưởng của Hoắc Vũ Hạo giúp đỡ Từ Tam Thạch.

Cái hồn kỹ này trong nguyên tác Hoắc Vũ Hạo không những can thiệp tại Đấu Hồn Tràng, đối phương còn dùng trong Giải đấu Hồn sư học viện cao cấp toàn đại lục!

May mắn là không bị phát hiện, nếu không Sử Lai Khắc học viện sẽ trực tiếp bị phán xét là mất quyền, cũng như phá hoại toàn bộ danh tính hàng vạn năm mà nhà trường xây dựng.

Đến lúc đó đừng kêu là mang vinh quang cho Học viện, kêu là tội đồ của Sử Lai Khắc cũng không sai.

Tiến đến hàng ghế theo dõi, Mặc Vân và Đường Vũ nhìn khắp nơi, ngày hôm nay có nhiều học viên hơn bình thường.

Điều này cũng thật bình thường, Từ Tam Thạch vốn dĩ chính là nhân vật nổi tiếng tại ngoại viện, võ hồn là Huyền Minh Quy, đỉnh cấp Thú võ hồn!

Ở bên phía khá xa, gần như là đối diện phía còn lại tại Đấu Hồn Tràng, Hoắc Vũ Hạo đang trò chuyện với Đường Nhã đột ngột giật mình

“Là cậu ta!”

“Hả? Là ai?” Đường Nhã thấy Hoắc Vũ Hạo trợn mắt lên hoảng hốt liền hỏi thăm

“Một học viên tân sinh cùng năm với bọn em, Mặc Vân, là người đã bẻ gãy hồn kỹ Tinh thần thám trắc cộng hưởng ở giải đấu tân sinh!” Hoắc Vũ Hạo cau mày nói

“Quả nhiên là tên khốn đó, bổn thiếu gia lúc nào đấy sẽ dạy cho hắn một bài học!” Vương Đông nhớ tới chuyện này vẫn còn bức xúc.

“Là đội ba người có cô gái sở hữu võ hồn Lam Ngân Thảo lần trước ta gặp đấy Tiểu Nhã!” Bối Bối nhắc nhở thêm một câu Đường Nhã mới giật mình nhớ lại.

Trước đấy không lâu Đường Nhã còn muốn mời ba người Đường Vũ gia nhập Đường Môn, tính toán thông quá Hoắc Vũ Hạo hỗ trợ câu thông.

Nhưng giống như tiểu sư đệ của bọn họ cũng không thích lắm với ba người Mặc Vân, cho nên Đường Nhã tạm gác lại.

“Nói cách khác, tại trận đấu sắp tới, đệ không thể hỗ trợ cho Tam Thạch sao?” Đường Nhã lúc này mới nhận ra điểm mấu chốt

“…Vâng, em nghĩ rằng mình không làm được, đối phương có khả năng là sẽ lập tức phát hiện ngay!” Hoắc Vũ Hạo gật đầu thừa nhận.

Thật chất là cậu còn muốn làm liều một phen, khoảng cách xa như vậy, Hoắc Vũ Hạo phán đoán rằng Mặc Vân sẽ không nhận ra.

Nhưng Thiên Mộng Băng Tằm trực tiếp dội lên cậu chậu nước lạnh “Hạo đệ ngu ngốc, đừng có làm điều dại dột, lần trước Tinh thần xung kích của ta cũng không làm gì được đối phương, đây không phải là đâm đầu vào chỗ chết sao?”

“Nhưng mà…” Hoắc Vũ Hạo đang tính nói gì đấy nữa, có điều còn chưa nói xong, cả người Hoắc Vũ Hạo nổi lên da gà.

Như có ai đó đang nhìn cậu chằm chằm, vội vàng quay đầu đi tìm kiếm, giật mình nhìn thấy Mặc Vân đang vẫy tay mỉm cười nhép môi nói gì đấy.

Mặc dù biết chắc là Mặc Vân không nghe được cuộc nói chuyện vừa rồi, nhưng Hoắc Vũ Hạo vẫn là sợ hãi.

‘Thật đáng sợ…!’

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục Người Chơi! sáng tác bởi VioletFlower98
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VioletFlower98
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 356

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.