Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắc Ám Long Vương. Triệu Lý Kinh.

Tiểu thuyết gốc · 2193 chữ

Ngay thời khắc ám ma tà thần hổ bay lên đã cảm nhận cổ sát ý tuy nhỏ nhưng vô cùng lạnh lẽo. Giây lát một quả cầu có quang mang hồng lục song sắc bay đến trước nó.

Phản xạ Ám Ma Tà Thần hổ vun móng vuốt trên hư không quả cầu tách ra làm ba bay xuống nơi vực sâu ngay trên định đầu của hai đại hung thú mười vạn năm Hắc Ám chi long và hủy diệt chi trư.

Lúc này bên dưới đúng là thời khắc chúng phá xong dây leo cất cánh thì ăn trọn một đòn. Một mảng lớn bạo tạc từ lòng đất. Thường thì chỉ với đòn công kích nhỏ này thì không thể tổn thương đến chúng. Nhưng đây là hỗn hợp nguyên tố cực hạn. Gió trợ sức lửa. Lữa thuận sức gió bạo tạc một phương.

Để có thể thuần thục chiêu này Vân Uyên đã dùng cả gần một năm.

Hủy Diệt chi trư khi dính đòn chỉ choáng nhẹ, sau giây lát liền dang rộng đôi cánh bay cao lên miệng hố. Nhưng Hắc Ám chi long không tốt như thế. Lúc đoàn năng lượng rơi xuống đã trúng viên ngọc trên trán của nó. Với Hắc Ám chi long chân long này cơ thể và dưới bụng thương đao bất xâm, nhưng chỉ cần viên đá trên trán vở đi liền là án tử.

Lúc này Cự thạch đang nức nẻ lớn. Vết nứt không có ý định dừng lại. Với chút hơi tàn nó phóng người bay lên, Hướng khu rừng lớn mà đi. Nhưng há đơn giản. Đại La thấy một màn. Hắn sau khi đón nhận lôi kiếp tẩy lễ đạo thứ bảy, Thì đã qua giai đoạn tẩy lễ bắt đầu phá lôi kiếp. Ngưng tụ 4 hắc cầu trên hư không. Hắn bắn trực tiếp về phía Ám ma tà thần hổ và Hủy diệt chi trư còn lại. Hắc Ám chi Long vừa có chạy đã vô tình kích hoạt một cạm bẫy bị lỗi mà Vân Uyên làm ra. Cơ quan khởi động bánh răng gỗ xoáy nhẹ. Một cây cọc gỗ có đầu nhọn hoắt bay về phía viên cự thạch trên trán nó. Bảo thạch vỡ tan, Thân xác Ám Hắc Chi Long rơi xuống.

Dưới hố sâu lúc này, những cành cây còn nguyên vẹn tranh nhau nhập lại vào lòng đất. Chúng vốn dĩ là rể của những hồn thú loài thụ trong tinh đấu. Một tháng trước dưới sự uy hiếp của Đại La cũng mới buộc phải dẫn rể về an bài dưới mảnh vết nứt này. Nay đã xong việc, chúng chả không chạy lấy thân. Nói thế nào chúng cũng trên dưới năm vạn năm tu vi, có cành còn có tu vi gần chín vạn. Linh trí mở ra gọi là không ít. Bọn nó chạy lúc này cũng bởi còn đôi phần oán hận với hai huynh đệ kia. Rể chúng chăm hơn vạn năm nay bị chặt ra làm bẫy, chúng phải đau chứ.

Phía Vân Uyên, Hắn khẽ thôi động tay trái. Một trão nguyên tố gió tụ lại trên không hạ xuống. Kết hợp với hắc cầu của Đại La. Khiến ám ma tà thần hổ lui về đây cũng là toàn sức của hắn.

Cơ thể Vân Uyên rơi xuống. Thời khắc Vân Uyên sắp rơi xuống hố thì cũng là lúc đạo lôi kiếp thứ tám của Đại La hạ xuống. Đại La liều mình phóng về phía Vân Uyên. Không màng bản thân có thể chết sau khi dính đạo lôi kiếp.

Đại La dùng Hắc ám bao quanh Vân Uyên như quả cầu sau đó dùng đuôi đánh nó. Bay về phía hang động. Bản thân Đại La sau khi đưa Vân Uyên vào động liền lãnh trọn đòn lôi đình kia. Vân Uyên chỉ kiệt sức mà không thể làm gì, nhưng mọi chuyện xung quanh đều rõ. Lòng hắn rít gào. Những năm này Đại La luôn quan tâm hắn, săn sóc hắn. Từ lâu đã xem Đại La như ca ca ruột Không gì thay thế. Trước cảnh Đại La vì hắn không màng tại sao hắn lại không đau cho được.

Đại La sau khi dính đòn đó trên thân đã bị nhiều vết cháy xém. Hắn rướn người Ngâm lên một tiếng. Hủy diệt chi trư thôi thóp sau đòn hắc cầu kia, nay sau khi nghe tiếng vang đã triệt để sợ hãi. Sau một lúc nghỉ ngơi Vân Uyên đã khôi phục lại, phóng thân ra khỏi động. Hắn gắp gáp nhìn xuống cái hố mà đại la rơi xuống. Xong khi bắt gặp Hủy diệt chi trư đang run rẩy. Mắt hắn lặng trầm đi. Tay trái nhấc lên hoả cầu ngưng tụ. Từ nơi tận cùng trong thức hải hắn, vần sáng luôn phát sáng im lặng rồi thở dài một cái rất nhỏ, đủ để tránh Vân Uyên phát giác. Xong luồn sáng kia truyền ra một đạo năng lượng, nó vô thanh vô tức nhập vào hỏa cầu trên tay Vân Uyên. Một đòn giáng xuống kích xác Hủy diệt chi trư.

Khi hắn xoay người lại, thì thấy Đại La đã phóng thân lên không trung, Đại La ngưng tụ nguyên tố. Trong không khí nồng đậm chi lực nguyên tố hắc ám cùng không gian và thổ nguyên tố, chúng nhộn nhạo văn vẹo vào nhau. Xong tất cả hóa thành ba đầu cự xà đua nhau bay về phía lôi kiếp. Vân Uyên lúc này mỉm cười thở ra hơi khí lạnh. Bởi vì hắn biết rằng sau đạo lôi kiếp này Đại La chính thức hoàn thành Thần cách truyền thừa chi vị.

Nhưng sau khi ý niệm vừa dứt, một đạo lồng giam bay đến bắt hắn. Hàng ngàn hàng vạn đạo tên lửa đạn dược bay đến chỗ Đại La. Hắn kinh hô ,nhưng giây lát thét to trấn tỉnh Đại La.

– Ca ca cẩn thận!

Nhưng không kịp Đại La trực tiếp trúng đòn lôi kiếp cùng tên lửa còn sót lại. Đúng vậy, Tên lửa bay chỉ một nữa là Đại La mục tiêu. Còn lại là đạo nguyên tố kỉ mà đại la dùng tấn công lôi kiếp. Sau khi lãnh đạn Đại La gầm một tiếng. Trong làn khói một kim quang lấp lánh bay thẳng về hướng của Vân Uyên. Đại La chưa chết đây là kỹ năng của hắn " Kim ngoại bất xâm thể ".

– Nhân loại đáng ghét dám đánh lén lão phu. Ta Hôm nay có chết cũng không cho các ngươi toại nguyện. Tiểu Uyên để ta giúp đệ như lời hứa.

Vừa nói hắn vừa hấp thụ ba vòng hồng quang, cùng ba khối cốt của cả ba đại hung thú mười vạn năm. Trên cơ thể hắn lóe ra ánh sáng rực rỡ.

Vân Uyên chết lặng ngây người hắn nhận ra Đại La định làm gì "Hiến tế". Bí pháp của hồn thú. Có thể tự nguyện hiến tế hồn hoàn hồn cốt cho hồn sư. Hắn đau đớn thét đến bể giọng.

– Khônggggggggg ! Ca caaaaaaaaaa !

Đại La nhìn hắn khẽ cười. Đại La phá lồng giam, cái đuôi từ lúc nào đã buộc thân hình nhỏ bé. Vung lực mạnh ném Vân Uyên đi ra xa. Khoảnh khắc này cơ thể Đại La lóe ra tia sáng cữu thải chiếu rọi. Hàng vạn hồn thú trong bán kính vạn dặm dâng lên cỗ bi ai. Thân ảnh nhỏ khuất dần.

Tại khoảng đất trống, một chiếc trực thăng đáp xuống. Trên đố là muôn vàn trung niên độ từ bốn mươi bước xuống. trên người họ mặc đồng phục Màu trắng, trên ngực có một logo hình một vết cào của mãnh thú. Hai bên xòe ra đôi cánh trắng to lớn bao trọn móng vuốt. Trên tay mỗi người là những khẩu súng trong quân đội thường sử dụng. Lúc sau một người trên mặt là mặt nạ phòng độc trên tay cầm máy dò và trên vai vác một khẩu súng trường. Đứng nghiêm trang hắn nhìn về một nữ tử và nói.

– Báo cáo chỉ huy. Tên nhóc mà Mạn Đà La vương bảo vệ đã Mất tích rồi ạ. Chúng tôi đã dùng cả máy dò để tìm nhưng không thấy một chút khí tức nào.

Nữ chỉ huy nghiêm mặt một lúc rồi nói.

– Tôi không cần biết các người dùng thủ đoạn gì. Mau đem đứa nhóc đó đến đây. Việc của chúng ta không thể để người khác biết.

Cô ta khẳng định Vân Uyên không phải hồn thú, vì khi bị quăng đi Đại La đã hiến tế, mục tiêu xung quanh không có vì thế chỉ có thể là cho tên nhóc vừa nãy. Cô ta không nở bỏ phí một hạt giống tốt. Một người được hồn thú trăm vạn năm hiến tế không cần nói chỉ với trăm vạn năm hồn hoàn đã là phượng mao lân giác. Còn đây là một hồn thú bán thần. Hồn hoàn còn tặng thêm một võ hồn thứ hai và bốn kỹ năng tương đương Tứ hoàn hồn tôn. Thử nghĩ về tẩy não hoặc lấy huyết mạch truyền cho đời sau thì sẽ có thứ tuyệt hảo gì. Cô quyết bắt cậu về.

Trong một cái ao ở trong mảnh rừng An Lạc Viên. Một hắc y nhân bước đến, sau lưng hắn nhộn nhạo chín vòng hắc sắc quang mang. Hắn phất tay, một thân ảnh nhỏ bé được hút lên từ mặt hồ. Giây lát hắc y nhân biến mất cùng thân ảnh nhỏ.

Một tuần sau.

Vân Uyên lờ mờ mở mắt. Đôi mắt nhỏ dần mở to. Hắn đưa mắt nhìn xung quanh. Một căn phòng đầy hoa lệ với các kiến trúc như những tòa lâu đài thời cổ, trên tường treo rất nhiều tranh cổ với chủ đề là rồng. trên trần những chùm đèn được treo và cố định ở đấy. Nhưng với Vân Uyên thì là một ám ảnh, vì trong lớp chổ hắn ngồi có treo chiếc quạt trần lúc nào cũng có thể rơi vào đầu. Bình tâm một lúc hắn thắc mắc:

- Đây là đâu? Ai cứu ta?

Đột nhiên cánh cửa mở ra. Một trung niên nhân với mái tóc đen dài xõa đến vai, da hắn trắng trẻo, đôi mắt sắc lẹm đầy hung ác bước vào. Hắn nhìn Vân Uyên một lúc rồi bảo.

– Ta rất tiếc về chuyện của Đại La. Thân là thần chi, chi truyền ta có thể bảo vệ hắn khi hắn truyền thừa. Còn độ kiếp ta lực bất tòng tâm. Nhưng nếu ấn kí của ta được Đại La truyền cho ngươi. Thì từ khoảnh khắc này ngươi sẽ thay hắn thực hiện truyền thừa. Tuy ngươi là con người nhưng vì lý do khách quan ta sẽ phá luật cho ngươi coi như đền bù sai sót của ta đi. Thế nào tiểu tử nhận truyền thừa của ta không?

Vân Uyên kinh ngạc hắn thất kinh một trận. Hắn ngàn vạn không nghĩ Đại La lại truyền cho mình tư cách này. Tuy nói đây với người khác là niềm vui lớn. Nhưng với hắn lúc này. Tâm hắn đang loạn. Đại La vì hắn hiến tế. Vì hắn hi sinh. Vì hắn để lại truyền thừa thần cách. Hắn thì sao. Hắn đã làm gì giúp Đại La chứ. Câu giờ không được còn làm gánh nặng của Đại La. Mắt hắn ẩm dần, mí mắt lưng tròng, khoé mắt đỏ lên. Nước mắt rơi xuống. Từng hình ảnh của hắn cùng Đại La hiện ra.

“ – Đừng qua đây.

–Gọi ta Đại La.

–Ta hơn ngươi, gọi ta ca ca đi. –

Từ đây nơi đây là của ngươi.

–Tiểu Uyên đệ chơi ta.

–Tiểu Uyên,...”

Hắn hận bản thân quá yếu. Hắn hận những kẻ giết Đại La. sát khí đại phóng, tay hắn nắm chặt ga giường, khí tức đại phóng uy áp chấn phương. Khí tức cự thú hồng hoang trăm vạn hiển hiện. Trên trán một ánh hào quang lấp ló. Trên thân một vòng hồn hoàn vàng kim phát sáng cả căn phòng. Đi kèm theo đó là cổ bi ai nồng đậm nóng rực cả phòng. Võ hồn bỉ ngạn, hồn hoàn trăm vạn.

Trung niên nhân lẳng lặng nhìn cậu. Trong mắt vẽ đồng cảm cũng như thương xót hiển hiện.

Đợi một lúc khi Vân Uyên thu liễm. Nhắm mắt lại. Đưa tay lên lau đi nước mắt. Ánh mắt đờ đẫn, khi mở ra nó khiến Trung niên thương xót. Hắn nhớ lại hình ảnh đứa con trai của bản thân đã chết trên vũng máu. Mà bản thân không thể làm gì. Vợ hắn vì cái chết của con nên đau buồn mà mất. Cảm giác vô dụng của Vân Uyên lúc này không khác bản thân hắn là mấy.

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục:Sinh Tử Trọn Vĩnh Hằng (Fan viết) sáng tác bởi HuynhVanThu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HuynhVanThu
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.